Đã Một Thời Tình Thâm
Chương 14: HUẤN LUYỆN
Trận đấu huấn luyện đầu tiên, huấn luyện viên tiến hành chỉ đạo BanPick cho đội chủ lực —– Banpick, gọi tắt là BP, trước trận chọn khóa tướng sĩ, tướng sĩ bị khóa không có khả năng lên trận, hai bên được quyền khóa ba tướng sĩ, mới bắt đầu vào trận chọn tướng sĩ xuất chiến, trong khoản thời gian khảo nghiệm này coi như xem xét chiến thuật của huấn luyện viên hai bên.
Đã là chiến thuật luyện tập, thân là một huấn luyện viên tự nhiên muốn quan tâm đến đội hình chiến thuật của đội chủ lực. Mà đội huấn luyện bên này, đều do Thời Việt toàn quyền làm chủ.
Trận này đội chủ lực vừa may là đội màu xanh, được chọn trước.
Huấn luyện viên Triệu trước chọn khóa đi anh hùng đánh dã “Bách Lí Huyền Sách” cực mạnh ở phiên bản trước, Thời Việt theo sau Ban rớt sở trường trung đơn “Biển Thước” của Lâm Lạc Nhiên, huấn luyện viên tiếp đến Ban rớt xạ thủ đánh xa “Bách Lý Thủ Ước”, Thời Việt tueeps chọn thượng đơn “Hoa Mộc Lan”.
Cuối cùng còn lại một tướng sĩ cần khóa, huấn luyện nghĩ một chút, Ban rớt đánh dã “Lý Bạch” —- Khóa Lý Bạch đơn thuần là áp chế Thời Việt, suy cho cùng Thời Việt dùng Lý Bạch thành danh, những điển tích dùng Lý Bạch hoàn thành thiếu huyết tháo chạy, tàn huyết phản sát quá nhiều, huấn luyện viên chẳng bao giờ bỏ qua cho cái bản mệnh tướng sĩ này.
Thời Việt cuối cùng chọn Ban rớt Quan Vũ, Quan nhị gia cưỡi tuấn mã, tay cầm đại đao, lúc đánh đoàn chiến lực xung kích cực manh, trong khi liên minh, Quan Vũ cũng thường bị khóa lại, nói cho cùng hắn cưỡi tuấn mã nhập chiến rất dễ bị một đao phía sau đánh chết, đưa hắn cho đối thủ yếu tố ngoài ý muốn quá nhiều.
Sáu tướng sĩ bị Ban rớt đều bị khóa lại trong phòng tối, cả hai bên đều không được chọn.
Tiến đến giai đoạn chọn tướng sĩ.
Đội chủ lực bên này, huấn luyện viên trước chọn thượng đơn tướng sĩ Lão Phu Tử tương đối ổn định; Thời Việt chọn lấy thượng đơn Tào Tháo, trung đơn chọn Gia Cát Lượng; huấn luyện viên chọn phụ trợ Trương Phi, đánh dã Na Khả Lộ Lộ; Thời Việt chọn phụ trợ Khương Tử Nha, xạ thủ Lý Nguyên Phương. Cuối cùng huấn luyện chọn Điêu Thuyền đánh trung đơn, Tôn Thượng Hương xạ thủ. Thời Việt chọn chiến sĩ Na Tra.
Đã có chiến sĩ Tào Tháo, lại chọn thêm Na Tra, hai chiến sĩ đường biên, phối với Lý Nguyên Phương đánh dã?
Huấn luyện viên thấy Thời Việt chọn ra tướng sĩ, trong đầu nháy mắt “ong ” một tiếng — Thời Việt đây là muốn dùng Khương Tử Nha + Lý Nguyên Phương thúc dẩy hệ thống?!
Trận đấu bắt đầu, Thời Việt bắt đầu chỉ đạo Tào Tháo, Na Tra phân biệt đi đường trên, dưới hộ tháp, Lý Nguyên Phương đánh dã, Gia Cát Lượng trung đơn, Khương Tử Nha phụ trợ,
Khương Tử Nha tướng sĩ này đã từng rất ít người dùng, nhưng trong mùa giải KPL thứ ba, có một nhóm chiến đội khai thác được tiềm lực của tướng sĩ này —- hắn có kỹ năng bị động: Mỗi 5 giây vì đồng đội cung cấp 25 điểm kinh nghiệm, điểm kinh nghiệm này theo cấp bậc mà gia tăng.
Người qua đương trên mạng đều nói tác dụng của Khương Tử Nha không lớn.
Nhưng đồng đội đã quen biết nhau, dưới tình huống có người thống nhất chỉ huy, sự cường đại của Khương Tử Nha cũng lộ rõ ra.
Mỗi năm giây hơn đối phương 25 điểm kinh nghiệm, không nghĩ cũng biết, người phe mình kinh nghiệm càng ngày càng nhiều, dưới tình huống đẳng cấp toàn diện áp chế đối thủ, người phía đối diện đánh cũng rất gian nan. Mà Khương Tử Nha bình thường ở đầu kỳ là một tướng sĩ có nhịp đấu cực kỳ nhanh — ví dụ đấy tháp tiểu công năng Lý Nguyên Phương, đối diện rất dễ dàng bị băng nhanh chóng.
Một bộ đôi tốc chiến tốc thắng, vừa xuất hiện trên KPL lập tức được chào đón một đoạn thời gian, sau này các chiến đội lớn chuyên môn nghiên cứu phương án áp chế hệ thống Khương Tử Nha, từ từ tìm được một vài giải pháp, gần nhất trong giới liên minh, tướng sĩ Khương Tử Nha tần suất xuất hiện không còn cao như trước, nhưng sự tồn tại của hắn, như cũ không thể xem nhẹ.
Trận huấn luyện này, Thời Việt lấy ra tốc chiến Khương Tử Nha.
Mở đầu trận được 4 phút, vì Khương Tử Nha cung cấp cho đồng đội kinh nghiệm, đội huấn luyện năm người toàn bộ so với đối thủ cao hơn 1 bậc, Thời Việt thừa cơ đên theo phụ trợ cùng trung đơn tham nhập khu dã đối phương, ba người giống như dạo chơi ở sân sau nhà mình, đem tiểu quái của khu dã đối phương quét sạch.
—- First Blood!
—- Double kill!
Đến phút thứ 6, Thời Việt điều khiển Lý Nguyên Phương, dẫn đồng đội Khương Tử Nha, Na Tra cùng nhau đẩy ngoại tháp đường dưới, đại chiêu trực tiếp lấy được song sát.
Trận đấu đến phút thứ 7, Lý Nguyên Phương cùng phụ trợ Khương Tử Nha, thượng đơn Tào Tháo đi đường trên, Tào Tháo đánh ra một bộ liên hoàn chiêu nhằm giảm tốc đối thủ, phối hợp Khương Tử Nha từ xa tiêu hao, đối phương toàn bộ yếu máu, Lý Nguyên Phương tại tháp sau đẩy ra đại chiêu, trực tiếp lấy được ba kills!
Mở trận ngắn ngủi 8 phút, ngoại tháp ba đường toàn bộ bị đẩy.
9 phút, đường giữa nội tháp bị đánh vỡ.
10 phút, tháp cao điểm bị triệt, chủ tể bị Lý Nguyên Phương kích sát, năm người ở đường giữa tập hợp, đem theo chúa tể tiên phong một hơi tiến đánh căn cứ, nện vỡ thạch anh!
—– Thất bại!
Nhìn trên màn hình xuất hiện hai chữ, một đám người đội chủ lực đều là một bộ mơ hồ.
Đặc biệt là Trần Tinh Hải, hắn lúc đầu còn nghĩ, tuy rằng Thời Việt được mọi người công nhận là tay đánh dã giỏi nhất, nhưng suy cho cùng cũng thi đấu lâu như vậy, trình độ theo sau cũng trượt dốc không phanh, vòng bán kết mùa giải trước, A Kha đánh dã của Thời Việt thậm chí còn làm máy ATM cho đối thủ, đánh ra cái thành tích thảm bại 0/5, mà hắn đang ở trạng thái bừng bừng sức sống ở độ tuổi mười tám, tân duệ đánh lão tướng, hắn không tin không đánh lại Thời Việt.
Huấn luyện viên đã mấy lần nhắc nhở hắn, vị trí đánh dã của chiến đội Thiên Hoàn sẽ do hắn tiếp nhận, việc chỉ huy cho mùa giải thường quy kế tiếp cũng do hắn đảm nhiệm…..
Trần Tinh Hải là tuyển thủ có biểu hiện xuất sắc trong thanh huấn doanh, hắn đối với bản thân tràn đầy tự tin, trận huấn luyện hôm nay, hắn đặc biệt chọn ra tướng sĩ sở trường Na Khả Lộ Lộ, muốn cho Thời Việt điểm một chút màu, kết quả, đánh dã của hắn toàn trận còn không phát huy được tác dụng, còn bị đối phương đánh đến băng?
10 phút? Trận đấu cư nhiên chỉ có 10 phút đã kết thúc?
Từ lúc khai trận cho đến khi kết trận, bọn họ năm người tựa hồ bị Thời Việt ấn trên mặt đất chà đạp…..
Sắc mặt huấn luyện một chút cũng không tốt, nhưng ông ta rất nhanh liền tự cấp cho mình một cái thang đi xuống, cười nói: “Ai, Khương Tử Nha phụ trợ tốc chiến, thực lực rất mạnh.”
Thời Việt bình đạm nói: “Huấn luyện đã muốn đánh hậu kỳ, vì sao không Ban rớt Khương Tử Nha?”
Huấn luyện viên Triệu: “………………….”
Một câu này như đánh một bạt tay lên mặt ông, làm Triệu Chí Thành hận đến nghiến răng nghiến lợi!
—– vừa nãy lúc BP, ông ta chỉ nghĩ làm thế nào áp chế Thời Việt, từng có xem xét kỹ lưỡng rồi, sợ nhất hệ thống hậu kỳ chính là đội hình đặc biệt mãnh khai trận. Giống như Lý Nguyên Phương, Gia Cát Lượng đều là tướng sĩ rất mạnh ở đầu kỳ, ngươi muốn chờ đến hậu kỳ, mà đối thủ căn bản không cho ngươi cơ hội tiến đến hậu kỳ, đầu kỳ trực tiếp đánh băng ngươi, mười phút đền tháp nhà ngươi đánh sập, nhìn ngươi làm thế nào đánh tiếp?
Huấn luyện viên Triệu trầm mặc một lúc, mới miễn cưỡng cười nói: “Ai, thời gian trước tôi phát hiện tài khoản nhỏ của cậu luôn ở luyện Lý Nguyên Phương đánh dã, tôi nghĩ muốn xem cauauj có hay khkoong lấy ra đội hình tốc đẩy Lý Nguyên Phương, Khương Tử Nha…. như thế rất tốt, để chúng ta có thể thấy được thiếu sót trong đội hình, đợi đến giải thường quy, nếu chúng ta đánh hậu kỳ liền chọn ban rớt Khương Tử Nha…..”
Ông ta thuận lợi tìm ra được lý do hoàn mỹ, dù sao cũng không ai dám nói hắn.
Tiếp tục bắt đầu trận thứ hai.
Trong trận này ông ta quyết đoán thành thật ban rớt Khương Tử Nha, nhưng ông ta không cẩn thận bỏ lại Lý Bạch,
Tuyển thủ KPL thường truyền nhau một câu nói —- Lý Bạch của Thời Việt dạy ngươi làm người.
Sau khi Thời Việt lấy được Lý Bạch, đánh đến dũng mãnh.
Anh lợi dụng Lý Bạch có ưu thế dịch chuyển ba đoạn, độ linh hoạt cực cao, một khi đạt được cấp 4 có thể bắt đầu các loại đoạt quái, quấy rầy, xâm lấn, nhịp đấu đánh dã của Trần Tinh Hải đều bị quấy nhiễu, căn bản không có cách nào thăng cấp được. Dã khu nhà mình tựa hồ như vườn hoa để Lý Bạch nuôi thú cưng, anh muốn tới là tới, muốn đi là đi, cố tình bắt không được anh, còn không cần nói đến phiền cỡ nào!
Khai trận không bao lâu, Lý Bạch phối hợp phụ trợ ở đường dưới hoàn thành một lần phạm sát 0 đổi 2, lấy xuống 2 cái đầu người anh lại cấp tốc làm ra trang bị chủ chốt.
Sau đó Lý Bạch bắt đầu tung hoành toàn trường, đến truy sát yếu máu, thậm chí liền trung đơn Lâm Lạc Nhiên cũng bị anh ỷ có ưu thế cấp bậc đơn chiến một lần.
Đội chủ lực bị đánh tan rã, lại không thể ra lực.
—- Thất bại!
Lúc màn hình lại xuất hiện hai chữ này, tuyển thủ đội chủ lực vẫn như cũ mơ hồ.
Đội chủ lực bị đội huấn luyện đánh băng hai trận, nói ra chưa chắc đã có người tin.
Không khí trong phòng huấn luyện tức khắc có chút vi diệu, sắc mặt Trần Tinh Hải cũng lúc đỏ, lúc trắng.
Vẫn là thần sắc Lâm Lạc Nhiên vẫn trấn định như cũ: “Không hổ là Việt thần, mang theo một nhóm tân binh cũng có thể thắng chúng ta.”
—- Cậu đối với Thời Việt tán thưởng, thực ra chính là trực tiếp đánh lên mặt huấn luyện viên Triệu.
Huấn luyện viên bị vả mặt hít sâu một hơi, kéo kéo khóe miệng, miễn cưỡng cười nói: “Các người vài người mới, chính xác là cần cùng Việt thần, Lạc thần và vài vị tiền bối học hỏi nhiều một chút, người ta đã đánh qua giải đấu, so với các người kinh nghiệm phong phú hơn.” Ngoài mặt khen ngợi một câu, sau đó liền xoáy chuyển nói, “A Việt, mọi người đều biết cậu là quốc phục đệ nhất Lý Bạch, chính là đừng ở trong lúc huấn luyện lấy Lý Bạch ra dọa người!” Ý tứ này cũng quá rõ ràng, cậu không thể bởi vì Lý Bạch của mình rất mạnh mà lấy ra bắt nạt người mới.
Thời Việt vẫn bình thản đáp: “Lý Bạch đã bị suy yếu rồi mà?”
—- Đúng vậy, Lý Bạch sớm đã bị suy yếu rồi.
—- Thời Việt lấy ra một tướng sĩ đã bị nhà sản xuất chỉnh yếu đi, đánh băng tướng sĩ vừa được tăng cường thế của Trần Tinh Hải, trừ bỏ trình độ và ý thức ra thì còn có lý do gì để giải thích?
Trần Tinh Hải nghe đến đây, lập tức nắm chặt bàn tay, mu bàn tay đều nổi gân xanh.
Huấn luyện viên nhíu mày nhìn Thời Việt: “Trong đội huấn luyện mà thôi, có cần làm thật như vậy?”
Thời Việt như cũ khẩu khí lạnh nhạt: “Hiện tại không làm thật, đợi tới lúc đánh trận thật sự, mấy cái đánh dã chiến đội khác, sẽ vì Tiểu Trần là người mới mà không làm thật sao?”
Huấn luyện viên Triệu: “………………….”
Trần Tinh Hải: “…………………..”
Thời Việt mỗi lần nói chuyện, tuy rằng không nói những từ bậy bạ, nhưng phong cách sắc bén không kém với lúc anh thi đấu, làm người ta không cách nào phản lại.
Huấn luyện viên cảm thấy ngực có một trận đau nhức, sắc mặt của Trần Tinh Hải càng thêm phần đặc sắc.
Thực ra, Thời Việt liên tục hai trận đánh băng Trần Tinh Hải, cũng không bởi vì bắt nạt một người mới, hay là cho huấn luyện viên một cái sắc mặt, căn bản là không cần thiết —- anh muốn chứng minh bản thân, chỉ cần trên trận đấu chứng minh, mà không phải là ở trong tình huống vô vị này ra tay.
Anh tất cả những điều này, là vì sư phụ.
Anh tham gia chiến đội Thiên Hoàn là vì sư phụ dẫn dắt, trước mắt anh vẫn còn là tuyển thủ của Thiên Hoàn, anh không muốn nhìn thấy một đội ngũ mà sư phụ từng đưa lên lại từng bước đi xuống.
Thiên Hoàn lúc đầu, mỗi lần đều là ở vòng bán kết hoặc chung kết bất lợi, lấy được á quân, lập quân, nhưng chưa từng lấy được quán quân.
Đây là điều tiếc nuối của sư phụ khi xuất ngũ.
Ngày anh tiếp nhận chức vị đội trưởng từ tay sư phụ, anh từng nói qua: “Sư phụ, ta nhất định sẽ dẫn dắt Thiên Hoàn lấy được giải quán quân.”
Trong lòng anh, vẫn rất hy vọng chiến đội Thiên Hoàn có thể giành được quán quân —- hoàn thành nguyện vọng của sư phụ, cũng là hoàn thành giấc mộng của bản thân.
Trần Tinh Hải vẫn còn quá non, nếu như một chút áp lực đều không chịu được, vậy đến khi thi đấu phải làm thế nào?
Người đánh dã ưu tú trong liên minh nhiều không kể xiết, Trần Tinh Hải mang cái trạng thái này ra trận, đến lúc đó chỉ có thể rớt xuống khe sâu mà quỳ xuống khóc lóc đi.
Nhìn những người mới này mặt đỏ tai hồng, đầu cúi thấp đến ngực, nghĩ đến lúc mình là người mới, sư phụ ân cần dạy bảo, khẩu khí của Thời Việt không nhịn được có chút chậm lại, thấp giọng nói: “Tôi là người đánh dã mang tính xâm lược mạnh nhất toàn liên minh, cậu nếu như có thể kháng được áp lực của tôi, đối mặt với chiến đội khác, mới có thể trận trụ được.”
Trần Tinh Hải ngớ ra, ngẩng đầu nhìn Thời Việt, đối diện là nam nhân bình tĩnh, và ánh mắt thản nhiên.
Đây là muốn huấn luyện cậu?
Trần Tinh Hải gắt gao nắm chặt tay, lễ phép gật đầu, ngữ khí cứng đờ: “Tôi đã hiểu, cảm ơn “Việt thần” chỉ đạo.”
Phát hiện các đội viên đều đang nhìn Thời Việt, những thiếu niên khác trong thanh huấn doanh cả mặt đều là vẻ bái phục, huấn luyện viên bị ngó lơ một bên sắc mặt cũng đặc biệt khó coi, trầm mặc một lát, mới ra tiếng: “Ai, tiếp tục huấn luyện!”
Đến trận huấn luyện tiếp theo, Thời Việt cũng không lại dùng Lý Bạch, mà dùng những tướng sĩ có thể đánh dã ở phiên bản trước ra, luận bàn một phen, ngược Trần Tinh Hải thêm một lần.
Trần Tinh Hải: “………..”
—- Vấn đề căn bản không phải nằm ở Lý Bạch.
—- Trong game mạnh nhất, vĩnh viễn không phải là một cái tướng sĩ nào đó, mà là người thao tác tướng sĩ đó.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~(^_^)~~~~~~~~~~~~~~~~
Lời của trans:
Ayda, càng ngày càng cảm thấy huấn luyện viên quá đáng……
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!