Đặc Công Hoa Hậu: Nữ Đặc Công Xuyên Qua Thành Thiên Kim Thủ Phú
Chương 7: Tiêu Dao Công Tử 4
Mái tóc đen nhẹ nhàng nhảy múa trong gió, một thân trường bào màu trắng cùng với ống tay áo phồng ra phất phơ theo gió, trên tay còn cầm một cây quạt xếp làm nổi rõ cả khớp xương. Hắn cứ như vậy thong dong đi tới, nhưng không hề che giấu hết được dáng vẻ phong lưu cùng phóng khoáng, giống như hồ nước nóng sâu thẳm ở dưới ánh mặt trời tỏa ra một tia sáng chói rọi, tĩnh mịch mà cao quý, phóng đãng không chịu bị trói buộc. . . . . .
Guốc gỗ dưới chân nhàn hạ giẫm đạp trên nền đá sỏi của Ngự Hoa Viên, phát ra âm thanh lạo xạo hơi nhỏ. Huyền Chi Thất tùy ý chắp tay với Hoàng Hậu cùng Quý Phi ở phía trước, cử chỉ xem như hành lễ nói: “A Tuyết tạm thời có chuyện, bảo Chi Thất đến chuyển lời cùng hai vị nương nương một tiếng, không cần chờ hắn nữa.”
Giọng nói lười biếng mang theo chút thờ ơ tùy tiện, đây chính là Huyền Chi Thất.
Con trai thứ bảy của Tả Thừa Tướng, người đời gọi là Tiêu Dao công tử đệ nhất nước Đông Phương. Cuộc sống bình lặng không tham quyền, không coi trọng tiền tài, trời sinh tính tình phóng túng không chịu gò bó. Hơn nữa còn có hồng nhan tri kỷ khắp thiên hạ, cũng bởi vì phần phong lưu và phóng túng đó, cho nên đa số những thiếu nữ nước Đông Phương đối với hắn đều là vừa yêu vừa hận!
Quý Phi tự mình nhàn nhạt thở dài, sau đó xoay người ngồi xuống chỗ ngồi của mình.
“Không sao.” Hoàng Hậu ngồi đoan trang ưu nhã ở trên cao, nét mặt từ đầu đến cuối gợi lên nụ cười yếu ớt đúng mực.
Nghe xong lời này, cũng không có quá nhiều để tâm, đến khi nhìn về phía Huyền Chi Thất thì khóe mắt thoáng hiện một tia sáng hài lòng.
“Chi Thất đã đến đây rồi, vậy thì nể mặt Bổn cung ngồi xuống uống một chén trà rồi hãy đi.”
“Cũng được, nghe nói trước đó vài ngày nước láng giềng có tiến cống một lượng lớn cực phẩm Tuyết Phong, Chi Thất cũng đang nhạt miệng, nếu như nương nương có lòng mời, há có lý do gì mà không nghe theo?”
Tuyết Phong này không phải là do nước Đông Phương sản xuất, chính là nước bên cạnh tiến cống, theo như lời đồn thì ngàn vàng cũng khó mua được.
Uống trà, cũng phải uống loại cực phẩm nhất trên đời, cho dù đối phương có là hoàng hậu cũng vẫn đòi hỏi như chuyện đương nhiên.
Lời nói ẩn chứa kiêu ngạo cùng liều lĩnh từ miệng hắn thốt ra, thế nhưng cũng không làm mọi người cảm thấy bất ngờ, ngược lại càng đáng chết hơn như đó là chuyện hiển nhiên.
Trong mắt Hoàng Hậu cũng chỉ thoáng hiện lên một chút kinh ngạc mà thôi, thân là quốc mẫu đương nhiên đã hình thành thói quen lật chuyển, ngay sau đó phong thái ung dung cao quý nhìn về hướng người hầu nói: “Dâng trà!”
Vì vậy, nhờ vào Huyền Chi Thất mà tất cả mọi người đều được uống loại trà cực phẩm Tuyết Phong của nước láng giềng tiến cống.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!