Đại Boss Có Quyền Ngược Em - Chương 131: Ngoại truyện: Hạnh Phúc của em và anh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
181


Đại Boss Có Quyền Ngược Em


Chương 131: Ngoại truyện: Hạnh Phúc của em và anh


Ba năm trôi qua, Lâm Tương Y sống hạnh phúc bên Hoa Trạch Siêu, ngày nào ngôi biệt thự cũng tràn ngập tiếng cười, nhất là thiên thần nhỏ, Ngạo Thiên giờ đã lên ba, nhờ giống của hắn tốt thằng bé thông minh đáo để, suốt ngày như ông cụ non đáng yêu không chịu được, còn cực kỳ tò mò, không có thứ gì trong phòng bố mẹ mà thằng bé không lục lọi khám phá

_Cạch…

Có khung ảnh cũ nằm sâu dưới gầm giường rơi xuống sàn nhà, Ngạo Thiên tò mò chui xuống gầm giường săm soi, thằng bé phát hiện đó là ảnh cưới của bố nhưng cô dâu không phải là mẹ xinh đẹp, tấm ảnh cưới cuối cùng của hắn và An Thuần Hy

_Ủa mẹ Y xinh đẹp đâu rồi? Bố Siêu có cô dâu nào đây?

Thằng bé thấy kỳ lạ, hai mắt đen tối chau lại, cắn môi gầm gừ, từ bé đã toát lên khí chất chững chạc, liền chạy nhanh ra sau vườn tìm bố và mẹ

Ngoài vườn hoa đầy sắc gió thổi rất mát, có hai con người say đắm cắn môi nhau, nụ hôn nồng cháy nóng bỏng, lúc nào tình cảm cũng như chỉ vừa bắt đầu cuồng nhiệt mãi không thôi

_Vợ à, sao em dụ dỗ anh mãi vậy? Ba năm rồi vẫn không để anh ra ngoài đi làm…chết thật…

Hoa Trạch Siêu nới lỏng cánh môi, mi tâm thâm tình nhìn nữ nhân đang kề sát, cánh mũi không ngừng cọ vào gò má xinh đẹp trách móc

_Hừ…anh ra ngoài đi làm nhiều phụ nữ nhìn ngó, em không cho phép. Ở nhà kinh doanh được rồi…có muốn tối nay ngủ một mình không? Em còn một người đàng ông chịu ở nhà cùng em suốt đời đó nha…

Lâm Tương Y nhíu mày lắc đầu, từ sau khi sinh con cô ghen kinh khủng, mà hắn lại rất thích vung túng cho sự ghen tuông của cô, thích nhìn cô vì hắn mà hao tổn tâm trí, vừa nghe cô nói cánh môi đã không nhịn được ngậm chặt miệng lưỡi cô hôn gấp, làm cô hụt hơi thở cũng khó khăn, bàn tay hắn còn đưa ra phía trước xoa xoa

_Hưm…hưm…

Ngạo Thiên xuất hiện, thằng bé gằng giọng, hai chân thoăn thoắt chạy đến chỗ có đôi nam nữ đang lúng túng vội buông nhau ra

_Con trai cưng, con có biết bất ngờ xuất hiện không báo trước là có tội không hả?

Hoa Trạch Siêu ôm thằng bé nâng lên cao, Ngạo Thiên cười vui vẻ để bố bồng trong tay, bàn tay còn lại không quên nắm tay mẹ và làm rơi khung ảnh xuống đất vỡ ra

_Bố ơi, người trong ảnh giống bố quá, con cứ tưởng bố không cần mẹ Y nữa, vậy để con đem mẹ ra ngoài tìm nam nhân khác hihi

_Cái thằng nhóc này, là đàng ông với nhau giải quyết vấn đề không được để phụ nữ xen vào

Hoa Trạch Siêu hiểu ra, bức ảnh đang bị lật úp dưới đất chính là bức ảnh cưới đã cũ, những hồi ức không vui đã bị chôn vùi dù cho kỷ vật có được giữ lại nhưng cũng chỉ để nhắc nhớ một thời phong ba, không cần vì nó mà làm ảnh hưởng tương lai

_Hai cha con nói gì vậy? Để em xem đây là ảnh gì…

Lâm Tương Y có ý cúi người nhặt bức ảnh lạ nhưng Ngạo Thiên đã nhanh chóng tuột khỏi vòng tay bố nhanh nhảu nhặt bức ảnh lên

_Bố nói đúng, chuyện của đàng ông không nên để phụ nữ xen vào, tạm thời con sẽ giữ làm vật chứng điều tra. Chúc bố ăn tối ngon miệng, nhưng thời gian này con chưa muốn có em gái

Thằng bé đáng yêu chạy đi, vì chút thể diện của bố tạm thời không mách với mẹ chuyện này

_Hoa Trạch Siêu, ai cho anh dạy con ăn nói như vậy? Dạy hư con rồi

Cô lúng túng nhìn con trai chạy đi, ánh mắt ngây thơ mà miệng lưỡi dễ sợ, cũng vì hàng ngày thích đi theo bố học bộ, ngày càng ra dáng nam nhân chững chạc

_Con trai thông minh, có khí chất giống anh là tốt mà…sau này lớn lên mỹ nữ xếp hàng chờ đợi

Hắn kéo cô ngồi trên đùi mình, vòng tay kéo đầu cô tựa vào vùng ngực rộng, khẽ hít thở mùi hương trên tóc cô thật êm dịu

_Đúng rồi, con trai của anh cô giáo vừa gọi điện nói là sáng nay có bạn nữ nắm tay hôn môi, thằng bé hoảng quá òa khóc mếu máo suốt cả tiếng

_Trẻ con đứa nào cũng đáng yêu phải không em?

_Ừm…

_Ừm…vậy làm thêm vài đứa đáng yêu vậy đi nha

Hoa Trạch Siêu đứng dậy, vội vàng bồng cô đưa vào trong, miệng lưỡi quấn lấy xương quai xanh quyến rũ, trời tối mờ mịt, chỉ có ánh trăng sáng soi đường

_Sao bố Siêu cắn mẹ Y mãi thế, cổ mẹ đầy vết đỏ kia kìa, dừng lại một chút ngắm máy bay đi mà…

Ngạo Thiên lại xuất hiện, thằng bé nắm tay bố mẹ hướng mắt nhìn ra tòa nhà cao nhất ngắm máy bay, bầu trời đêm thật là tuyệt vời

_Buổi sáng chúng ta cùng nhau ngắm bình minh, buổi chiều sẽ ngắm hoàng hôn, bố mẹ sẽ cùng con lớn lên mỗi ngày

Cô nắm bàn tay nhỏ dạy bảo, tiểu bảo bối rất ngoan, hai mắt tròn xoe chớp chớp nhìn mẹ, chốc chốc lại lơ đễnh nhìn lên bầu trời tìm máy bay

_Và 9 tháng 10 ngày sau ba người chúng ta cùng ngắm thiên thần nhỏ ra đời chịu không? Để làm được như vậy phiền quý ông đêm nay ngủ một mình. Ba tuổi là trưởng thành lắm rồi đấy

Hoa Trạch Siêu xoa đầu con trai cưng dặn dò, thằng bé có chút phân vân nhưng rồi cũng mở lời đáp trả

_Để người đàng ông trưởng thành này suy nghĩ chút đã, bây giờ phiền hai vị tiếp tục ngắm máy bay đi

Một gia đình nhỏ cứ vậy mà trôi qua từng ngày, hạnh phúc vui buồn, khổ đau hay bệnh tật đều lấy tình thân làm trọng, sóng gió rồi có là gì so với tình yêu mãnh liệt.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN