ĐẠI BOSS TRẺ CON CỰC KỲ YÊU VỢ - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
90


ĐẠI BOSS TRẺ CON CỰC KỲ YÊU VỢ


Chương 1


#1

“Tạm biệt Giám đốc!!” hơn mười nhân viên tan họp, cúi đầu chờ vị lãnh đạo đáng kính của họ ra khỏi phòng. Đại Kỷ là người nắm cổ phần công ty lớn thứ 3 sau Chủ tịch và các nguyên lão cổ đông. Anh là người lạnh lùng, rất thích hợp với xu hướng của cô gái có trái tim dễ tan chảy. Ngay cả dáng đi cũng cao cao tại thượng, khiến người khác phải nể phục.

Tuy nhiên, điều mà hiếm ai biết được.

Đại Kỷ khi về nhà khác như thế nào.

“Bảo bối!!!! Anh về rồi nè!!!” Vừa mới bước tới cửa nhà, thấy Nhã Ái đứng bếp nấu cơm, chưa kịp tháo giày đã chạy lại ôm chầm lấy, dụi mặt vào làn tóc thơm của cô, cười khì khì.

“Anh chưa tháo giày! Mau, bẩn nhà!” Nhã Ái mặc tạp dề, liền lấy tay đẩy chồng ra. Cưới nhau 1 tháng rồi mà tính tình anh vẫn trẻ con như vậy. Không thể tin được đó lại là Giám đốc lạnh lùng người người yêu mến.

“Bảo bối, bảo bối! Thơm anh, thơm anh!” Đại Kỷ tháo giày ra rồi vẫn mặt dày đưa má, đợi cái hôn chào mừng về nhà của cô.

“Người anh hôi quá, đi tắm mau!” Nhã Ái đạp chồng mình vào phòng tắm, ngay đó lấy đồ cho anh, để trên tủ.

Khoảng 30 phút sau…

“Bảo bối ơi! Đồ lót của anh đâu?” Đại Kỷ gào lên từ nhà tắm.

…Nhã Ái đang thử nước dùng cũng gần như phun ra. May mà nhà hôm nay không có khách, không thì chắc khách sẽ cười cho thúi mặt cô mất!

Ai bảo cô lại yêu 1 con người trẻ con thế này cơ chứ!? Haizzz…

#2

Hôm nay công ty Đại Kỷ có 1 buổi party nho nhỏ tại công ty, anh là người khá trẻ con, lại có thói quen đưa vợ đi chung, nên ngay khi nghe trợ lý Hoàng nói đi vào giờ chiều hôm nay, anh liền hỏi: “Tôi dẫn vợ tôi theo, cậu lo mà chuẩn bị, vợ tôi mà không thích, tháng này, trừ tiền lương.”

Nhưng đó là party cho nhân viên chứ đâu phải cho vợ Giám đốc đâu a~

Trợ lý Hoàng ngậm đắng nuốt cay, dự định sẽ chuẩn bị 1 số trò giải khuây, nhưng rồi phải dẹp lại…Ai bảo cậu có sếp thương chiều vợ như vô giá ”nhìn là vỡ chạm là hư” kia…

Còn cái anh chàng Giám đốc kia, giờ đang cầm lấy cái áo sơ-mi màu xanh nhạt, ướm thử lên người, miệng không ngừng tía lia: “Bảo bối, xem anh mặc bộ này có được không? Bảo bối, cái áo này có quá màu mè không? Bảo bối bảo bối, thắt giúp anh cái cà-vạt đi!”

Nhã Ái biết hôm nay Đại Kỷ có tiệc tại công ty, anh hào hứng là phải. Thắt và-vạt cho anh xong, Nhã Ái phủi phủi vai áo cho Đại Kỷ, cười: “Đi sớm về sớm.”

Đại Kỷ im lặng….

Anh hiểu nhầm cô sẽ rất buồn nếu anh đi, tuy có ý định đưa cô đi chung, nhưng nghĩ lại…ở nhà với vợ không phải vui hơn sao? Thay vì 2 người tới đó rồi mệt mỏi đi về? Anh không muốn thấy Nhã Ái ở nhà làm việc nhà mệt mỏi, đến đó lại càng mỏi mệt. Còn chưa tính nếu anh đưa Nhã Ái đi cùng, thì sẽ có bao nhiêu nhân viên nhìn thấy sắc đẹp của Nhã Ái mất. Không, không đi, ở nhà, ở nhà!

Cán cân Nhã Ái nặng hơn cán cân tiệc tùng.

“Anh không đi nữa.” Đại Kỷ lắc đầu nguầy nguậy, ôm Nhã Ái, ngoan như 1 đứa trẻ.

“Sao…sao vậy?” Nhã Ái sợ giật cả mình, anh làm gì mà lại không đi? Hay là anh bị gì đó rồi? Trước khi cưới nhau anh thích mấy kiểu tiệc tùng thâu đêm ở công ty mà?

“Anh ở nhà với bảo bối cơ.” Đại Kỷ thì thầm, ôm vợ, 1 mực không buông ra. “Ở nhà với bảo bối, ăn cơm với bảo bối, ngủ với bảo bối vui hơn.”

Nhã Ái thấy hành động nũng nịu của anh, suýt nữa bật cười, cô hiểu anh yêu cô nhiều đến thế nào thì anh sẽ trẻ con đến thế ấy. Cô choàng tay qua cổ anh, mỉm cười: “Không sao, nếu anh không đi thì ở nhà với em.”

Cuối cùng trợ lý Hoàng phải lãnh hết trách nhiệm của Đại Kỷ, anh chàng gào khóc gần chết. Cứ tưởng Phu nhân Giám đốc diện kiến nên anh trong thời gian ngắn đã thuê người trang trí tốn biết bao nhiêu là tiền lương…Ai ngờ sếp lớn của anh gọi lại, bảo: “Hôm nay tôi không đi, tùy cậu, làm sao thì làm.” rồi cúp máy cái phập không quan tâm điều gì nữa.

Trợ lý Hoàng gào khóc không ai hay!

#3

“Vợ à, anh muốn có 1 đứa.” Đại Kỷ nằm trên giường, õng ẹo lăn lăn, không để Nhã Ái ngả lưng xuống nằm. Anh là đang xem tin tức trên tivi, chợt có quảng cáo tã em bé, nhìn trông rất dễ thương, Đại Kỷ muốn có 1 đứa xem thế nào. Dù sao 2 người cưới nhau đã 1 tháng rồi mà chưa động chạm gì, đêm tân hôn chủ yếu là nằm khò khò mất tiêu.

Nên nhân cơ hội này, anh đòi công bằng.

“Anh chắc chắn?” Nhã Ái thấy chồng quá trẻ con, kể cả phương diện này, nên ngồi xuống thành giường, mỉm cười hỏi lại cho chắc. Cô lo lắng sợ anh bận bịu khi cô mang thai, nên không dám đề cập tới chuyện có con, chừng nào anh muốn thì cứ việc. Trước đây cả 2 cũng đã bàn, khi công ăn việc làm ồn định, sẽ có con. Bây giờ chắc là ổn rồi.

“Chắc! Anh muốn có 1 đứa!” Đại Kỷ hào hứng nói. Thấy vợ gật đầu, ngay đó nhào vào không quan tâm gì hết.

Một đêm nồng ấm cùng cực.

Sáng ra, Đại Kỷ hào hứng đi làm, nhân viên thấy hơi bị giật mình. Anh hào hứng, chắc là sẽ có người rất mệt, bao giờ cũng là ngược chiều như thế.

Quả đúng như vậy, Nhã Ái hôm nay không xuống giường nổi, nằm ngủ li bì.

Hẳn là 1 trận bão táp, khổ cho Ái Ái rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN