Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp Trai - Chương 26
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
109


Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp Trai


Chương 26


Cũng đã gần một tháng kể từ ngày cô nhờ Gia Khang điều tra giúp cô,nhưng cô cũng không ngờ mình cũng bị người khác tra

Hôm nay là ngày show thời trang của công ty cô đưa ra sản phẩm mới từ trang phục lẫn trang sức,đề tài lần này là áo cưới

-nè,mọi người nhanh lên,đi thay trang phục đi-trong cánh gà trưởng phòng thiết kế đang ra sức chỉ huy

Có thể nói lần thiết kế này một mình cô đảm đương thiết kế,từ trang sức cho tới trang phục,còn mọi người thì lo khâu tìm vải vật liệu còn làm buổi diễn hôm nay đều do họ làm

-trưởng phòng,có chuyện rồi-một nhân viên gấp rút nói

-sao?

-có một người mẫu nam và nữ trên đường bị tai nạn xe,nằm viện rồi

-trời,tiêu rồi

Ai nấy nghe tin đều thấy nguy ngập đầu,hai người đó là nhân vật chủ chốt cho trang phục cuối buổi diễn mà như vậy,ai mà không lo,đây là cuộc tranh chấp giữ hai tập đoàn

-có chuyện gì?-một giọng lạnh lung cất lên,vâng,đó là giám đốc của chúng ta

-giám đốc?

-thưa,thiếu người mẫu ạ

Anh liếc nhìn cô,người mẫu sao,chắc sẽ có à,mọi người nhìn theo ánh mắt anh,sao đó nở một nụ cười âm hiểm

-sao vậy?,sao lại nhìn tôi,tôi không biết đi đâu à-hừ,chuyện đùa chắc,cô chưa từng học qua người mẫu bảo cô đi lấy mạng cô cho rồi

-yên tâm

-giám đốc à,ngài nói chuyện này dễ lắm vậy-cô khinh bỉ nhìn anh

-chờ xem,được rồi,mọi người bắt đầu đi

Hai bên sàn catwalk từ nhà báo cho đến các nhà đánh giá,những người giàu sang,diễn viên,ca sĩ,….đang hướng máy ảnh và ánh mắt nhìn từng cặp người mẫu bước ra

-ồ,những mẫu áo cưới này rất đẹp

-ừm,váy cưới rất đẹp,thanh tao,nhẹ nhàng,còn vest nam rất thanh lịch,cuốn hút,phối màu của những bộ áo cưới này thành cặp với nhau rất hợp nhãn

Những tiếng bình luận làm mọi người them trầm trồ vào những bộ áo cưới

-và sau đây là bộ váy cưới đặc biệt của chúng tôi-tiếng mc vang lên,mọi người ai cũng ngóng trông bộ váy kế tiếp

Cô trong chiếc váy cưới màu lam nhẹ nhàng đơn giản,trên cổ phối một sợi dây chuyền bạch kim nhuyễn mặt dây chuyền là một giọt nước màu tím,bong tai cũng cùng màu,tóc giả được vấn một bên,hai bên để rơi hai lọn tóc nhỏ,nhìn cứ như tùy ý vấn lên,trên tay là một đóa hoa 11 bông màu tím,cô khoát tay anh trong bộ vest trắng rất vừa người với một chiếc nơ đen,quanh ống tay áo có hai viền đen ngay cổ tay,trên tay anh đeo một chiếc đồng hồ thụy sĩ,một bên tai một chiếc bông đá ruby tím

Hai người vừa bước ra đã làm cả nơi im ắng,chỉ còn tiếng nhạc lễ đường,ai không biết còn tưởng là đang đám cưới,phải,một cái đám cưới của đôi tiên nhân này,nam phong độ lịch lãm,nữ thanh tao đáng yêu nhẹ nhàng,chỉ cần cười thôi đã làm điêu đứng

Máy ảnh nháy lien tục,tất nhiên họ đều biết nam người mẫu này là giám đốc của tập đoàn này,họ nhìn cũng biết cô gái kia không phải người mẫu vì chưa gặp bao giờ,theo họ biết thì đây là show thời trang lớn tất nhiên sẽ mời người mẫu có tiếng,chứ cô thì không phải,họ chưa gặp bao giờ

-hết một vòng,quay vô cô mới thở hắc ra một hơi,quá mệt

-nè nhóc,thấy sao?

-ờm,tạm được

-hừ,mà thôi,không ngờ nhóc mặc đồ nữ lại đẹp như vậy-anh đánh giá cô từ đầu tới chân mỉm cười nhẹ

-hả,à-mặt cô đỏ lên vội xoay mặt đi

-đi thay đồ đi

-khoan đã

-sao?

-chờ chút-anh nói xong lấy cái điện thoại đắt giá ra giơ lên

-chụp một tấm làm kỷ niệm

-hả,à

-đứng sát chút,làm gì đứng xa vậy-anh giơ tay kéo cô sau đó vòng tay quanh eo cô,cằm đặt lên vai cô

-cười lên nhóc

Tạch

Mặc dù không phải cưới thiệt nhưng cô vẫn thấy vui và ấm áp,còn anh dù không biểu hiện gì ngoài mặc ngoại trừ cái miệng đang nhếch lên không hạ xuống kia

-đi thay đồ thôi,mà khoan,thay cái này đi-anh giơ lên cho cô một túi giấy

……………..

-và giờ là nhà thiết kế của công ty chúng tôi-tiếng mc hô lên,trong khi đó cô đang rối rắm,anh đưa cho cô là một cái váy hồng phấn ngang đầu gối,trời ạ,giờ cô chỉ biết lộ diện

-cạch

-ồ,đẹp á nhóc

-hừ

-mời nhà thiết kế-tiếng mc lại vang lên làm cô bí bách

Cô bước từng bước nặng nề ra ngoài sân khấu,mọi người đều ngây ngẩn,không phải chứ,nhà thiết kế tài năng này có cần trẻ vậy không,lại nói sao lại giống cô người mẫu lúc nãy,dù tóc ngắn

-e hèm

Lúc này mọi người mới hoàn hồn

-chụp hình nhanh đi-một nhà báo thúc giục,mọi người liền nhá máy ảnh làm cô chói cả mắt

-chào,tôi tên Vương Y,đây là những thiết kế tôi cùng mọi người thực hiện nên tôi mong các vị vỗ tay cho họ,cảm ơn

Bốp,bốp,bốp

-cảm ơn,và nếu ai có kết hôn thì hãy đến với chúng tôi,chúng tôi sẽ cho các vị một đám cưới khó quên của cuộc đời

Cô nói xong mỉm cười sau đó quay vào trong,nhưng ở dưới đang có một ánh mắt đầy tình thương nhìn cô và đối lập là một ánh mắt hận thù nhìn cô

…………………………..

-thưa ngài,ngài không gặp tiểu thư sao ạ?

-từ từ,ta tự có tính toán-một giọng nói đầy uy quyền vang lên

-vâng

Tại nhà hàng

-bác à,con chỉ mới điều tra ra Vương Y là Vương Y Băng,chứ chưa xác định là con bác không mà,bác có cần phải đích than tới đây không

-hừ,ta dám chắc đó là con ta

-chậc chậc,vậy giờ bác muốn xác nhận AND như thế nào?

-cháu tự giải quyết đi-người đàn ông bỏ lại một câu sau đó liền phất áo bỏ đi

-ối,nè bác,trả tiền chứ-Tiểu Ly nói với theo,gì chứ cho cô trả tiền sao,keo kiệt

……………………………

-ranh con,không gờ mày dám đối đầu với tao,tiểu Băng của ta,haha,để rồi xem

Tại tập đoàn anh

-ôi,Y Y xinh đẹp của chúng ta-cả công ty nhìn cô đầy triều mến,dù cô là nam hay nữ họ đều thích,với cái mặt baby đó ai mà không thích

-hì hì

-chúc mừng thành công

-tối party chứ

Trưởng phòng thiết kế khoát vai cô nói,nói chứ cô cao hơn trưởng phòng một chút nên thấy trưởng phòng khó khăn nên đành hơi khom

-được

-e hèm

-giám đốc?

Mọi người phân tán ngồi lại chỗ của mình,gì chứ,giám đốc là ác ma đó

-không gì,không cần phải sợ,tối nay cứ đi,tôi đã đặc chỗ rồi

-say oh yeah,giám đốc đúng là thiên thần mà

………………………………..

Tối

Tại một quán bar lớn,trong một phòng lớn chứa rất nhiều người

-cạn ly

-zô

Tiếng cạn ly cứ thế diễn ra,cô cũng điên cuồng mà cạn,không biết đã uống bao lâu rồi

…..

….

….

-hức,nè,giám đốc à,anh có biết không,sao anh lạnh lung thế,hức-cô chồm lại ngồi gần anh,đưa cặp mắt say rượu nhìn anh

-đúng đó,giám đốc,ngài nói gì đi chứ-mọi người hùa theo

-hức,hức

-say rồi,về thôi nào-anh nhấc cô đứng lên nhưng do quá say cô liền xìu xuống

-hừ,uống cho lắm vào

-mấy người ở lại,nhớ về sớm

Anh ôm cô đi ra ngoài

-ya,muốn uống,tôi chưa say-cô vùng ra loạng choạng đi

-đứng im,lộn xộn quá-anh bực dọc quát lên

-hu hu,sao anh dám quát tôi-cô níu cổ áo anh khóc lóc,cái này mà kể ra chắc cô mất mặt lắm

-đủ rồi,tôi thề sau này không cho nhóc uống rượu,người gì mà rượu vô là quậy như một đứa con nít-anh xổ một tràn

-nước miếng văng tùm lum-cô xua tay nói

-hừ,về

Anh nhấc cô lên,bế lấy cô mà bước đi

-anh biết không,tôi không biết dây thần kinh nào của mình bị chập mà tôi lại đi yêu cái tủ lạnh nhà anh,anh trả trái tim cho tôi-cô dụi mặt vào ngực anh,tay níu chặt áo trước ngực anh làm nhăn thành một nhúm

Anh nghe xong khựng lại,anh không nghe lầm,không lầm,nhóc con này yêu anh,nói yêu anh

-thật sao?

Đáp lại anh chỉ có hơi thở đều đều,cô ngủ,anh hừ lạnh tiếp tục bước đi

………………………

Biết đâu nó chỉ là con hoang của bà và thằng khác,nó cũng chẳng phải con tôi,ly dị và cút đi

-Đừng,đừng lại đây,aaa,máu,máu nhiều quá,tôi không cố ý,do ông ta,mama,người ở đâu,đừng bỏ con,đừng xa con,con cầu xin người mà,aaaa

-Y Y,có anh đây,yên nào,ngoan nào-anh ôm lấy cô trên giường,đang ngủ thì cô hét lên sau đó là nói nhảm,tay chân quơ loạn xạ,anh mới chồm tới ôm lấy cô

Cô nép vào ngực anh,cố nhích lại gần anh mà ôm mà dụi mặt vào tìm sự an ổn và ấm áp

-anh không biết em đã trải qua những gì,chắc rất khủng khiếp,nhưng anh sẽ không để em phải chịu những tổn thương đó,ngoan

-ưm

………………………………….

Sáng sớm

Cô thấy cái gối ôm ấm áp,càng nép vào ôm cứng ngắt không buông,sau một hồi cô liền thấy khác lạ

Cô từ từ mở mắt ra,đập vào mắt là anh đang nhìn cô mỉm cười,mặt cô liền nóng lên,cô nghĩ,có lộn không vậy,sao anh lại ở đây,mà khoan chỗ này quen quen,vâng,và đó là phòng anh

-he he,chào buổi sang-cô cười chữa gượng,mất mặt,quá mất mặt,anh ta có biểu mình chịu trách nhiệm không,no no,Y Băng à mày nghĩ gì thế,chưa làm mà sao chịu trách nhiệm,mà khoan

-aaaaaaaaaaaaaaaa

-anh,anh,đồ của tôi-cô nhìn xuống thấy mình mặc một cái áo sơ mi bự chảng,một cái quần quá cỡ,thể loại gì thế này

-rất đẹp

-đẹp cái khỉ mốc,anh lột đồ tôi sao?

-tất nhiên,không lẽ để bộ đồ bị nấu cháo đó ngủ à,hôi lắm-anh bước xuống giường nói

-anh thấy hết?-cô lấy tay làm dấu chéo ôm trước ngực nói

-ừm,cũng nhỏ nhỏ,rất vừa tay-anh vô lại nhìn cô

-biến thái,anh biến thái,huh u,mất đời gái tôi rồi-cô quát lên

-xí,nhóc lúc đó còn sàm sỡ,chiếm tiện nghi của tôi,ôi đời trai của tôi,em phải chịu trách nhiệm-anh lấy tay ôm ngực mình,vô lại rất chi là vô lại

-anh…anh-cô trợn mắt nhìn anh,nào có tên đàn ông nào nói như vậy,á á,cô gặp cao thủ,cô không ngờ anh lại là tên vô lại phúc hắc như vậy

-hừ,được,chịu trách nhiệm thôi mà-cô hừ lạnh nói

-xì,giờ anh muốn như thế nào?

-làm bạn gái

Cô nghe xong mặt liền đỏ lên

-sao?,tính “ăn” xong rồi chạy à

-“ăn” xong,tôi “ăn” anh hồi nào?

-ôi,hôm qua,nhóc hôn chỗ này,chỗ kia,chỗ nọ,hôn đầy người tôi,quá thú tính-anh vừa nói vừa làm mặt bi ai đau khổ vạch tội cô

-cái gì?

Nào có,không lẽ khi cô uống rượu vô là loạn tính à

-ờ thì,cho qua đi,làm bạn gái thì làm-cô nếu còn không đồng ý nữa không biết sẽ có bao nhiêu tội được kể ra

-đi tắm đi,lát anh lấy đồ cho

Trời,thay đổi cách xưng hô nhanh vãi chưởng

-ờ,cảm ơn

…………………………………….

Hai người ngồi chung xe đến công ty,chỉ khác cái là vẻ mặt khác nhau,một người vui sướng rạo rực,còn một kẻ thì âm trầm,vì sao ư?,đó là hôm nay anh đưa đồ mà còn cầm them mấy món nội y bảo :”chậc chậc,anh không ngờ của nhóc nhỏ nên cái này hơi lớn,thôi thì đợi lát nữa ghé cửa hang mua rồi thay”,đó chuyện là thế,quá nhục nhã

Hôm nay cô mặc áo sơmi trắng quần jaen xanh rách,đây là đồ anh mua hồi sáng cho cô,cả tóc cô cũng bị anh đưa đi làm mới,tóc cô lúc trước không dài như con gái,cũng không quá ngắn như con trai,đây là kiểu vic,anh lại đem đi làm mới,nhìn giờ rất cá tính

Giờ ăn trưa

-nè,hôm nay thấy giám đốc vui hơn ngày thường nhỉ?

-chứ gì nữa,thấy cười hoài,lại dễ dãi

-ừm ừm,còn Y Y nữa,trở về làm con gái rồi

-nếu tôi là nam,tôi liền theo đuổi,nhưng tiếc quá

Cứ thế cả căntin đang sôi nổi bàn tán hai nhân vật chính của chúng ta,đang bàn tán thì tào tháo cũng tới

Hôm nay cô không biết anh có ăn nhầm hay uống lộn thuốc không mà cứ như bị gì,kể như bây giờ anh nắm tay cô bước xuống căntin

-ô,tôi đoán không lầm thì hai người họ đang quen nhau

-nói chi nữa,nhìn là biết

-chậc chậc,lúc trước tôi còn tưởng ngài ấy bị “gay”,không ngờ

-chậc chậc,nhưng đẹp đôi lắm đó chứ

-ừm

Anh mặc kệ những lời bàn tán,thậm chí anh còn ủng hộ họ bàn tán

-hey

Từ xa một tiếng nói quen thuộc gọi tới

-đi đâu đây?-anh nheo mắt hỏi,đồ phá đám

-một tháng không gặp,không nhớ mình sao?-tiểu Ly bĩu môi nói

-hừ,cậu cút xa một chút là tôi cảm ơn-anh hừ lạnh nhìn tiểu Ly

-chậc chậc,đau long quá đây,ôi,tiểu Y Y dễ thương-câu nói vừa dứt cô liền nổi da gà,có ai kéo chị ta ra giùm không,tôi bị ôm sắp nghẹt thở rồi,trời ạ,lại còn nắm đầu tôi kéo xuống sát vựa trái cây của chị ta,cứu mạng a

-được rồi,đi ăn cơm đi

-ồ

Tính ra thì cô nào để ý đâu,vì thế cô sắp sửa đối mặt với vấn đề lớn

-thôi,mình còn có hẹn,bye-tiểu Ly nói xong liền li khai đi mất

-không tiễn

…………………………………..

-chào ngài

-mấy anh dằn mặt người này,nhớ phế tay phải người này

-ok

Hôm nay cô cùng cậu đi khu vui chơi,đến những nơi cô và cậu từng vui đùa từng là nơi tuổi thơ của hai người

-nè,anh có yêu ai chưa

-rồi

-ồ,ai vậy?-cô hớn hở hỏi

-một người mà anh yêu lúc bé

-người đó biết không?

-anh nghĩ là không,còn em,để ý ai chưa-cậu hỏi ngược lại cô,cậu yêu cô nhưng chưa chắc gì cô đã yêu cậu

-thật ra lúc trước thì chưa,nhưng bây giờ em đã thích..không,phải nói là yêu người đó rồi-cô nhìn về xa xăm,nơi biển khơi xanh mát kia

-ừm-cậu gượng cười nói,có lẽ nên từ bỏ từ bây giờ

-“alo”

-“giám đốc,có người tìm anh”

-“ừm,tôi sẽ về”

Tút tút

-anh bận thì về đi

-trễ rồi,để anh đưa em về

-không sao,em ngồi chút nữa rồi về

-ừm

Gia Khang đi một hồi cô cũng bắt xe về,vừa xuống xe không lâu cô liền bị đánh úp

-mấy anh muốn gì?-cô gằn giọng hỏi

-không gì,chỉ là tụi này ngứa tay may mà bắt gặp nhóc nên muốn xả một chút-tên đầu xỏ nói

-hừ,nói đi,đừng kiếm cớ-cô hừ lạnh nói

-thôi,không dài dòng nữa,đánh

Sau tiếng hô đánh,cả bọn liền nhào vô đánh đấm,mới đầu cô còn trả đòn được dần đần cô chỉ biết ôm đầu để họ đánh

Cô thở khó nhọc nằm đó,giương ánh mắt bầm tím nhìn tên đầu xỏ

-tên khốn..khụ..kiếp

-còn lắm mồm

Bốp

-mày có bàn tay đẹp lắm,để tao hủy đi cho đỡ chướng mắt-hắn ta nói xong muốn lấy chân đạp lên tay cô thì nghe tiếng kèn cảnh sát liền bỏ chạy,đúng là một lũ xã hội đen rỡm

-khụ,phốc

Cô bị đánh tới thảm thương,đến nổi nôn ra cả máu,không biết có bị sao không nữa đây,chỉ biết là giờ cô nằm đây luôn hết nhích nổi

-ôi,tiểu Y Y à,không nhờ chị đây rat ay nghĩa hiệp đời này nhóc làm phế nhân rồi-vâng,và ác quỷ đã xuất hiện trước mắt cô,tiểu Ly

-khụ,mệt-cô nói xong liền gục luôn xuống đất

-haiz,nếu hôm nay mình không bắt gặp chắc nhóc này toi,thôi đem về rồi tính

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN