Đại Boss Và Cô Nhóc Đẹp Trai
Chương 4:chia Xa
-ừm-cậu bước xuống giường
-5′
-chúng ta đi học thôi-cô nắm tay cậu
-sân trường lại náo loạn vì 2 người
-Y Y,mình thích cậu!-một cô chìa tấm thư ra
-à..ờ-cô nhận tấm thiệp
-anh Khang,em thích anh lâu rồi!-lại thêm một cô bé
-cứ thế là 2 năm nay thư tình chất đầy,2 người ngán ngẫm
-Khang giới thiệu em trai Khang cho tụi mình đi-cả đám con gái bu quanh cậu(bây giờ cũng lớn rồi nên gọi là cậu,cô)
-không phải mấy bạn gặp nó hằng ngày sao?-cậu ngước nhìn
-chỉ nhìn được thôi,tụi mình muốn làm bạn gái cơ-ns1
-các bạn thử đi-cậu
-thử gì?-ns2
-ai muốn làm người yêu em ấy phải giải mấy bài toán em ấy đưa ra,nếu giải đúng thì được chấp nhận-cậu cười nhìn mọi người
-dễ ẹc,em ấy mới lớp 5 còn tụi mình lớp 6 sợ gì-cả đám con gái tự tin
-mấy bạn cứ chuẩn bị,lát ra chơi mình sẽ nói-cậu
-ok-cả đám
tùng tùng
-anh Khang-cô đứng ngoài cửa lớp
-em vào đây-cậu
-cô tiến vào thì thấy cả đám con gái nhìn mình cười tươi
-có chuyện gì vậy anh-cô nhìn mọi người
-à,họ đòi làm bạn gái em đó-cậu nhún vai nói
-thì ra là vậy-cô cười làm mấy nàng ngất ngây
-vậy giờ mọi người lấy giấy bút ra đi-cô quay qua
-cô lên bảng viết ra 4 bài toán
-xong rồi đó mấy chị,nếu ai giải đúng hết thì em sẽ quen người đó-cô nói xong thì kéo cậu xuống canti
-haizz,tội mấy nàng đó-cậu
-ai..iểu uốn àm …quen-cô vừa ăn vừa nói
-em ăn xong rồi nói có được không-cậu chau mày vì không hiểu
-à,ai biểu muốn làm quen-cô lặp lại
-anh thấy em đào hoa lắm-cậu cười béo má cô
-anh cũng đâu có kém-cô cười khinh nhìn cậu
-hồi nào-cậu
-kìa-cô chỉ tay
-anh Khanggggg
-tiếng gọi làm hai người sởn gai óc
-anh tự giải quyết đi-cô nói xong cầm cái bánh chạy bay đí
-em là đồ vong ơn,anh hay giúp em thoát mà giờ em lại bỏ anh-cậu khóc không ra nước mắt
Còn cô thì chạy bay đi nhưng nào ngờ lại gặp thêm mấy nàng
-Y Y kìa-ns1
-đâu-ns2
-kìa,nghe nói bạn ấy học giỏi mà dễ thương lắm cute nữa-ns3
-nhanh chặn lại-ms4
-két-cô thắng gấp vì bị chặn đường
-mấy bạn sao lại đứng ngay hành lang vậy-cô
-cho mình làm quen nha-4 nàng nhìn nó
-à…mình xin lỗi,mình đang bâ-cô cười nhưng nụ cười này lại giết mình
-oa,thấy chưa-ns1
-thế là cả đám người nắm tay,người thì tùm lum và cô nhìn thấy cậu nhưng
-anh khang cứu em-cô
-anh đây đang thảm,em tự giải quyết đi ha-cậu cười nhìn cô
-anh nhớ đó,đồ thù dai-cô
-hứ,em bỏ anh trước giờ cho em nếm mùi giống anh-cậu bỏ đi
-kết quả là 2 người như mới ở chiến trường ra,hoặc là bị bom oanh tạc giữ lắm
Nè nhé,quần áo xộc xệch,mặt mày toàn là son môi(t/g:mấy người này còn nhỏ mà bôi son chét phấn-mấy nàng:kệ nha lo viết đi.t/g:dạ em sợ rồi)
Cả hai lê thân xác vào lớp
-nè Khang,em cậu không phải là người-mấy nàng nhìn cậu ấm ức
-mấy bạn bỏ cuộc đi-cậu
-không bao giờ,tụi mình sẽ nhờ anh chị giải-ns1
-cứ việc-cậu
-tan trường
-hứ-cô/cậu
-vì chuyện hồi sáng nên không ai thèm nhìn mặt ai cứ thế đi về cô nhi viện
-chào xơ
-hai đứa này hôm nay bị sao vậy cà-xơ 1
-ai biết gì chúng nó,nhưng chắc lại bị mấy nàng rượt-xơ 2 cười
-két
-có ai tới kìa-xơ 1
-ra xem thử-xơ 3
-chào 2 vị-xơ trưởng
-chào xơ-ông khách
-chúng ta ngồi xuống-xơ trưởng
-ông tới có việc gì không ạ?-xơ trưởng
-xơ ơi có ai đến sao?-cậu
-ừm,nhưng xơ không biết họ tới làm gì,vì họ không phải nhà tài trợ của chúng ta-xơ 1
-chúng tôi muốn nhận lại con trai-ông khách giọng trầm ấm nhẹ nhàng nói
-xin cho hỏi,tôi không hiểu ý ông-xơ trưởng
-tôi muốn nhận con trai-ông khách
-chúng tôi không biết con ông là ai,nhưng ông có thể tự tìm-xơ trưởng
-con tôi tên Trần Gia Khang,lúc nhỏ nó bị lạc,nhưng không tìm được nó,bây giờ thì nghe nói là nó ở đây-ông khách
-phải,nó bị lạc lúc 4 tuổi-bà khách
-tìm Khang vào đây-xơ trưởng
-không cần,con đang ở đây-cậu bước vào đôi mắt khá buồn
-con trai ta-ông khách ôm trầm lấy cậu
-ông là cha tôi sao-cậu
-phải,ta xin lỗi vì đã không thể tìm ra con sớm-ông khách ôm chặc lấy cậu
-còn người kia là mẹ tôi-cậu nhìn bà khách
-con…trai-bà sụt sịt
-cậy nhìn ra cửa thì thấy cô đang đứng đó
-Băng nhi-cậu gọi tên thật của cô,chỉ mình cậu mới gọi tên thật của cô
-cô chạy đi,cô không khóc cứ thế chạy mãi chạy ra cánh đồng hoa của hai đứa
-cậu buông họ ra chạy đi theo cô thì thấy cô ngồi đó ôm đầu gối
-Băng nhi…anh-cậu không biết dùng từ nào để mà nói
-anh Khang-cô ngước nhìn cậu
-anh xin lỗi-cậu ngồi xuống
-anh không có lổi,ai cũng có gia đình riêng mà,anh hãy đi theo họ-cô bình thản nói
-nhưng…anh không muốn xa em-cậu buồn rầu nói
-không sao,sao này nếu có duyên sẽ gặp lại-cô
-anh về đi,về bên gia đình anh-cô vẫn cuối mặt nói
-anh…anh-cậu không nói nên lời
-thôi chúng ta về-cô đứng dậy bước đi
-cả hai trên đường về không nói với nhau câu nào
-chào mọi người-cô
-chào-cậu
-tội nghiệp,hai đứa vậy mà phải xa nhau-xơ 1
-định mệnh mà-xơ 2
-bà cứ định mệnh hoài-xơ 3
-Khang đi rồi thì không biết Y Y sẽ ra sao-xơ 1
-không biết có như lúc nhỏ không-xơ 2 thở dài
-chúng ta đi thôi-ông khách
-ba-cậu
-phải như thế mới ngoan-ông xoa đầu cậu
-mẹ-cậu quay sang bà
-phải rồi-bà xoa đầu cậu
-đây là danh thiếp của chúng tôi-ông khách chìa cho xơ trưởng
-Trần Huy-xơ trưởng
-có gì cứ tìm chúng tôi,chúng tôi sẽ giúp đỡ
– Băng nhi-cậu nhìn vào cánh cửa đang đóng
-con thích cậu bé đó sao?-ông nhìn cậu
-ừm,con yêu em ấy-cậu
-sao?-ông
-con là con trai mà,sao lại thích con trai-bà ngạc nhiên nhìn cậu
-anh Khang-cô gọi
-chúc anh hạnh phúc-cô nhìn cậu
-anh sẽ về tìm em,chờ anh nhé-cậu
-em sẽ chờ anh-cô nhìn cậu
-chúng ta đi thôi-ông níu tay cậu
-chụp
Cậu chạy lại hôn lên má cô
-nhớ nhé,anh thích em-cậu chạy đi bỏ lại cô đang ngỡ ngàng
Cô định thần lại thì cậu đã đi xa mất rồi,cô chạy theo nhưng cô té ngã
Cô lê chân về cô nhi viện,trốn luôn trong phòng 2 ngày
-chào xơ-cô
-ai nấy đều kinh ngạc vì cô đã trở lại như lúc trước
(cháp mới nè mọi người,xe mình bị hư nên không thể đăng được,nhà không có máy tính nên toàn ra nét đăng.xl mọi người nhé.chúc mọi người đọc vui vẻ.hihi)
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!