Đại Công Lý Hệ Thống - Chương 19: Kim La Hán
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
133


Đại Công Lý Hệ Thống


Chương 19: Kim La Hán


“”Đại Châu Thần Kiếm – Cổ – Hiên Viên Kiếm.”

Long Nhất Minh lấy tay làm chỉ ngưng đi ra một thanh hoàng kim bảo kiếm đánh về Âu Dương Vân Thiên,một kiếm này mang theo uy lực thật hung mạnh.

“”Thần Ma Yêu Thế Đồ – Ma Cương Tà Thể.””

Âu Dương Vân Thiên hét to một tiếng,cả cơ thể y biến thành màu đen,ma khí lẫm nhiên,sóng phản kình hung bạo tỏa ra đối kháng hoàng kim kiếm của Long Nhất Minh.

“”Oành.””

Hoàng kim kiếm của Long Nhất Minh vỡ nát,nhưng đồng thời Âu Dương Vân Thiên cũng bị trọng kích đánh bật người ra đằng sau,loạng choạng năm bước chân mới đứng vững,ngực y một vết thương nhẹ rỉ máu.

Thay đổi tình hình chiến đầu làm quan chiến người thổn thức không thôi,bên kia thủ hạ cùng tiểu đồ đệ của Long Nhất Minh mặt hiện vui mừng phấn khởi.

“”Thiên Phật Chưởng – Thiên Phật Giáng Thế.””

Long Nhất Minh bật nhảy lên cao không trung,phật quang tỏa ra lóa mắt,pháp tướng Đức Phật hiện lên trang nghiêm thánh khiết,song chưởng Đức Phật từ trên cao đập xuống về Âu Dương Vân Thiên.

“”Thần Ma Yêu Thế Đồ – Thần Ma Duy Đạo Ngã Thiên Hạ.””

Âu Dương Vân Thiên vận công tạo ra pháp tướng Ác Quỷ song cánh hung ác bạo thế,Ác Quỷ tung ra hai đấm lệ thiên hạ kinh khủng cự lực.

“”Oanh.””

Phật và Quỷ so đấu công lực,hai bên khí thế bất tận,một cột năng lượng từ giữa hai người họ bắn thẳng lên trời cao,sấm sét giao thoa trên hư không,gió to bão bùng,bầu trời âm u.

Khiến quan chiến người lo chạy sốt vó,trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết.

Âu Dương Vân Thiên vận sức lên cực điểm,ánh mắt nhìn thẳng về Long Nhất Minh,giọng không lành nói:”Ngươi quên rằng ta còn hai thủ hạ sao,lần này ngươi toi rồi!””

Lời nói này không lành báo trước,nhưng Long Nhất Minh không hề e ngại đề phòng,y vẫn tăng công mãnh liệt so lực cùng Âu Dương Vân Thiên.

“”Vèo.””

Trên bầu trời xuất hiện hai thân ảnh,đó là Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong,hai người một đấm một thương,phân trái phải hai bên lao đánh về Long Nhất Minh.

Hiện giờ Long Nhất Minh đang so công lực cùng Âu Dương Vân Thiên,nếu bị ngắt nhất định chịu thương thảm trọng.

“”Chíu Chíu.””

Hai chỉ kình cách không bất ngờ bắn đến Khắc Đạt Ly và Bạch Luyện Phong,hai người bị đánh úp bất ngờ,chỉ kình nhập thể chạy khắp kinh mạch,gây đau đớn không thể tả xiết,thế công bị dừng giữa chừng.

“”Như Lai Thiên Phật Thủ – Vạn Gia Sinh Vật.””

Một hòa thượng trung niên không biết từ đâu bay tới,song chưởng cách không đánh ra thế lực chưởng trầm hậu đánh cho Khắc Đạt Ly và Bạch Luyện Phong thổ huyết bắn mạnh xuống mặt đất.

Quan chiến người hiện tại đã chạy ra rất xa khỏi đây rồi,nếu không họ sẽ phải thốt lên bất ngờ khi thấy hòa thượng này.

Long Nhất Minh nhìn thấy cảnh tượng này,y cười hả hê đắc ý nhìn về Âu Dương Vân Thiên,nói:”Ngươi thấy thế nào,có vẻ ta cười đến cuối rồi!””

Âu Dương Vân Thiên mặt cau có tức giận,nhìn về Long Nhất Minh,giọng trầm trầm nói:”Lần này ngươi thắng,lần sau sẽ không như này nữa đâu,hãy hưởng thụ chiến thắng này của ngươi đi!””

Dứt lời,Âu Dương Vân Thiên nhổ ra máu tươi,khí tức của y bất chợt cấp tốc nâng cao.

“”Hừ,hôm nay ngươi đừng mong chạy khỏi đây!””

“”Thiên Phật Chưởng – Vạn Phật Triều Tông.””

Long Nhất Minh lạnh giọng trầm nói,phật quang tỏa ra hạo hãn thiên địa,pháp tướng Đức Phật thánh khiết tỏa ra phật quạng trăm dặm,chư tiên chúng phật xuất hiện bao vây đỉnh Đức Phật,song chưởng Đức Phật lực đại trầm tích đánh xuống.

Hòa thượng trung niên nhìn cảnh này,thần sắc kinh hãi nói:”Vạn Phật Triều Tông!””

“”Thần Ma Yêu Thế Đồ – Thần Ma Duy Đạo Ngã Thiên Hạ.””

Âu Dương Vân Thiên bùng lên toàn bộ công lực của mình,pháp tướng Ác Quỷ hung ác tỏa ra ma khí xông thẳng bầu trời,tung ra song chưởng cùng Đức Phật đấu.

“”Oành.””

Sóng lãng nổ lớn vọng ngàn dặm,bầu trời mặt đất hứng chịu to lớn oanh phá,sấm sét âm vang kinh tục thế giao nhau,gió bão giật đùng đùng,một cây cột hai màu hoàng kim và màu đen đan xen bắn thẳng từ trung tâm giao đấu lên bầu trời cao,sóng bạo lãng chấn hủy ba mươi dặm mọi vật,đất trời đều rung động mãnh liệt.

“”Đoàng.””

Một vụ nổ lớn vang lên,Long Nhất Minh cùng Âu Dương Vân Thiên cùng thổ huyết bắn ngược ra ngoài.

Hòa thượng nhanh chóng bay ra đỡ Long Nhất Minh,bên kia Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong bay tới đỡ Âu Dương Vân Thiên,sau đó không chần trừ xoay người chạy trốn.

“”Để mạng lại,La Hán Thiền Chỉ.””

Hòa thượng tay đỡ Long Nhất Minh,ánh mắt hung sát nhìn về Âu Dương Vân Thiên ba người,nói to một tiếng,đưa tay cách không bắn ra chỉ kình màu vàng kim.

“”Sát Luyện Phần Ma Quyền.””

Khắc Đạt Ly quay lại đấm ra một sát khí cực hung quyền,đánh diệt chỉ kình,sau đó quay người rút lui nhanh.

Hòa thượng thấy vậy liền muốn đuổi theo,nhưng nhìn về Long Nhất Minh,y lại thôi.

“”Kim Trung Trạo – Liệu Thương Thiên.””

Hòa thượng vận ra phật khí màu vàng kim truyền vào Long Nhất Minh.

“”Phụm,””

Long Nhất Minh nấc người thổ ra máu tươi,sắc mặt y có khởi sắc hơn nhiều,nhìn về hòa thượng nói nhỏ:”Đi tìm Quan Thất bọn họ hội họp đi.””

Hòa thượng cung kính nói:”Vâng công tử!”

Nói xong,hòa thượng bế Long Nhất Minh bay lên trời cao.

Hòa thượng này chính là Long Nhất Minh vừa triệu hoán đến nhân vật.

“”Tính Danh:Mộc Thôn Vũ Phu

“”Ngoại Hiệu: Kim La Hán

“”Cảnh Giới: Đạo Thánh Chi Cảnh

“”Võ Học: Kim Trung Trạo, Nghịch Luyện Kim Chung Trạo, Thiên Phật Chưởng, Như Lai Thiên Phật Thủ,Đại Lực Kim Cương Chưởng,Đại Lực Kim Cương Thối, La Hán Thiền Chỉ, Như Lai Đại Thủ Ấn,Thái Cực Quyền,Âm Dương Đại Na Di

“”Vũ Khí: Không

“”Xuất Xứ: Long Hổ Môn

“”Tư Liệu: Một cao thủ trong Long Hổ Môn,khi xưa hơn phân nửa cuộc sống làm điều ác,về sau đã cải tà quy chính.””

Kim Như Lai một cao thủ sở hữu Kim Trung Trạo trong Long Hổ Môn,từng làm rất nhiều điều ác trong đời,tra tấn và giết sư phụ để đạt bí kíp võ học,dung túng kẻ xấu làm điều ác.

Sau này y đã quay đầu lại,quyết định chuyển hướng thiện để sống.

“”Tich,Chủ nhân Hoàn thành nhiệm vụ Công lý luôn chiến thắng,Chủ nhân nhận được Một lần Vòng Xoay Kỳ Diệu,Một lần Triệu hoán nhân vật.””

Hệ thống truyền đạt tin tức nhiệm vụ hoàn thành,nhưng lúc này Long Nhất Minh đã chăng tơ thành kén,y đã không quản được việc này rồi.

Nhân vật triệu hoán có liên kết với nhau trong vòng một trăm dặm,nên rất nhanh Kim La Hán đã mang Long Nhất Minh đến một ngọn núi cao hội họp cùng Quan Thất đám.

Lúc này Quan Thất,Diễm Phi,Hùng Bá cùng Tuyệt Vô Thần đều đã phá kén đi ra,cơ thể lành lặn hoàn toàn,không những thế tinh khí thần còn tăng tiến.

Nhìn thấy Kim La Hán mang là một kén hình nhân người,không cần nói cũng đoán được là ai,Quan Thất dẫn đầu đám người thủ hạ đi lên,quan tâm nói:”Công tử!””

Lạc Tâm Tuệ mặt mếu máo khóc chạy lại gần kén Long Nhất Minh,nói:”Sư phụ!””

Hồ Bích Lan cùng Hồ Tiểu Trì cũng khóc nhẹ,nói:””Ca ca hòa thượng!””

Kim La Hán mở lời chấn định mọi người:”Đừng lo,công tử đã tiền vào trong kén,ngắn thì mấy canh giờ,lâu hai ba ngày,công tử sẽ hoàn hảo không chút thương tổn đi ra!””

Mấy người đã biết công dụng của kén thông qua Quan Thất bốn người,nên nghe lời của Kim La Hán,họ an tâm đi rất nhiều.

Sau đó đám người dùng chưởng tạo hang,mang Long Nhất Minh đi vào để trên một giường đá vừa tạo,đám người phân chia người canh chừng và dò la tin tức bên ngoài.

Trong khi Long Nhất Minh đang nằm trong kén trị thương,bên ngoài tin tức về y cùng Âu Dương Vân Thiên chiến đấu gây tiếng vang mạnh trải rộng khắp Thanh Châu,thậm chí còn vang ra cả bên ngoài.

Người nghe tin đều thổn thức không thôi,đặc biệt bên ngoài thế lực người càng là giật mình hãi hùng,Âu Dương Vân Thiên là ai,đây chính là Sát Đạo Hội thiên tài đệ nhất,Thiếu Chủ của Sát Đạo Hội,tương lai trở thành Chủ Tịch – Sát Đạo Hội,quyền uy động Sa Hoàng Giới,thế mà lại bị một cái cỏn con vùng người dùng thấp hơn một cảnh giới đánh ngang tay,đây nhưng là như thế nào sốt vó tin tức chấn động.

Đồng thời tên Long Nhất Minh cũng vang ra cả bên ngoài,thân phận của y đã được nhiều người săn tìm,Tiên Cơ Môn cũng đã nhận được nhiều người dò hỏi,nhưng các Tinh Thần Lực cao thủ bói toán cũng bó tay trước thân phận của y,họ chỉ để lại một câu trả lời”Không thể bói toán được Long Nhất Minh,y có bảo vật trong người,hoặc có cao thủ che trở.””

Câu trả lời khiến võ giả nơi nơi suy ngẫm,có người cho rằng Long Nhất Minh có bảo vật,có người cho rằng y có một vị sư phụ cao tăng kinh tục thế.

Nhiều người nghĩ đến cao tăng,đã thử dò hỏi Tây Phương,nơi được xem là Phật Môn phát triển bậc nhất Sa Hoàng Giới,nhưng kết quả nhận được đều là không biết hoặc không có.

Được kết quả mù mịt,kết hợp với thân phận cô nhi cùng chùa nghèo của Long Nhất Minh,nhiều người đã tin tưởng y nhặt được truyền thừa lớn.

…..

Luyện Lâu Tháp,đây là phân đà mới của Sát Đạo Hội ở Thanh Châu,cả tòa tháp đen kịt tỏa ra khí tức u ám mà bí hiểm,cả tòa tháp cao mười tầng,kích thước đủ chứa ngàn người mỗi tầng,bên trong tầng mười nơi cao nhất trong tháp,Âu Dương Vân Thiên ngâm người trong một thùng dược thuốc,mùi thuốc nồng nặc tỏa ra hương nức mũi ngang ngang,nhưng lại ẩn chứa thoải mái tinh thần.

Khắc Đạt Ly cùng Bạch Luyện Phong đứng cách xa thùng thuốc năm trượng,cạnh thùng dược thuốc là một trung niên nam tử mập mạp,thân mặc áo bào tím vàng,thần thái cùng khí thế tỏa ra rất vương quý mạnh mẽ.

“”Hô.””

Âu Dương Vân Thiên bùng nổ ra ma khí mãnh liệt,khiến dược thuốc bắn văng ra ngoài,trung niên mập mạp trước người tạo hình thuẫn kình khí ngăn cản dược thuốc bắn vào người.

“”Rào.””

Âu Dương Vân Thiên nhảy khỏi thùng thuốc,làn da trắng mịn tinh kỳ hiển lộ đẹp đẽ,đầu lông mày tinh xảo,từng khúc cơ bắp hiển lộ chắc khỏe.

Khắc Đạt Ly tiến lên gần đưa một chiếc áo cho Âu Dương Vân Thiên.

“”Khoác.””

Âu Dương Vân Thiên khoác áo,sau đó hướng về mập mạp trung niên,nói:”Đa tạ Ứng Hạo tiên sinh đến đây đưa dược thuốc!””

Ứng Hạo tiên sinh là tên của trung niên mập mạp,y là một Y Dược Sư,nghề này ở Sa Hoàng Giới rất cao quý,Y Dược Sư góp ích cho tu luyện rất nhiều,nên võ giả nhiều hay ít đều muốn có liên kết với một y dược sư.

Ứng Hạo tiên sinh là Sát Đạo Hội một vị Hoàng Y Dược Sư,đẳng cấp Y Dược Sư phân chia:Luyện Y Dược Sư tức Võ Đạo Phàm Nhân,Nguyên Y Dược Sư tức Võ Đạo Nhập Thánh,Hoàng Y Dược Sư tức Võ Đạo Nhập Thần,đồng thời cũng có những cảnh giới nhỏ phân chia đẳng cấp:Sơ Cấp,Trung Cấp,Cao Cấp,Thượng Đỉnh.

Ứng Hạo tiên sinh mỉm cười nhìn Âu Dương Vân Thiên,hài hòa cười nói:”Thiếu Chủ không cần quá câu tiết,ngài là Thiếu Chủ của Sát Đạo Hội,ta chỉ làm đúng bổn phận của người phụng sự Sát Đạo Hội mà thôi!””

Đây thế nhưng là tương lai Sát Đạo Hội – Chủ Tich,có thể đánh chút giao tình cùng người này,tương lai nhất định có quả ngọt để ăn.

Âu Dương Vân Thiên biết trong lòng Ứng Hạo tiên sinh nghĩ gì,y cười cười vừa lòng.

Tiếp theo,Âu Dương Vân Thiên nhìn về Bạch Luyện Phong,ra lệnh:”Ngươi hãy liên hệ về Tổng Hội,xin cấp cho ta Hắc Sát Quân cùng điều một Địa Tầm Bảo Sư đến đây!””

Tầm Bảo Sư là một loại chức nghiệp chuyên truy tìm di tích,truyền thừa,bảo vật dưới nền đất sâu,những khu báu vật… nói chung là truy tìm bảo vật. Đẳng cấp phân chia:Linh Tầm Bảo Sư thuộc Võ Đạo Phàm Nhân,Huyền Tầm Bảo Sư thuộc Võ Đạo Nhập Thánh,Địa Tầm Bảo Sư thuộc Võ Đạo Nhập Thần,đồng thời có những cấp nhỏ khác:Hạ Cấp,Trung Cấp,Cao Cấp,Thượng Cấp.

Bạch Luyện Phong cẩn tuân lệnh đáp:”Tuân lệnh.””

Nói xong,Bạch Luyện Phong đi ra ngoài,bay lên không trung biến mất.

Ứng Hạo tiên sinh mặt hiện bất ngờ, trong lòng thầm nói vị Thiếu Chủ này đã nổi giận,lần này chắc hẳn y thề giết Long Nhất Minh.

Âu Dương Vân Thiên sau đó quay sang ra lệnh cho Khắc Đạt Ly,lệnh:”Ngươi hãy sưu tầm mọi thông tin về Long Nhất Minh,hắn đã đi đâu ở đâu,đồng thời tìm xem Thanh Châu từng có thế lực nào mạnh mẽ tồn tại,hay có nơi nào có phật môn từng trú đóng,mọi thứ liên quan đến Thanh Châu đều tìm cho ta.

Ta muốn xem hắn thực sự có sư phụ cao thủ,hay là nhặt được truyền thừa,ta đều muốn biết,và ta cũng sẽ giết hắn,băm vạn mảnh để xả lỗi nhục này,đã đối địch với Âu Dương Vân Thiên ta,hạ tràng sẽ làm hắn hối hận trước khi chết!””

Y lần này thật sự rất giận,đường đường một thế lực cấp cao người thừa kế tương lai,y lại bị một cái đầu đường xó xỉnh cỏn con vùng người đánh ngang,nhưng thực chất y thua,vì y hơn tên đó một cảnh giới.

Long Nhất Minh đã để lại cho y một lỗi nhục và bóng ma trong thâm tâm,nếu y không giết Long Nhất Minh,y nhất định bị vết xước lớn trong con đường tu luyện sau này.

Đồng thời Sát Đạo Hội không phải mình y thiên tài,nhưng kẻ khác vẫn đăng lăm lăm ánh mắt nhìn về vị trí của y,việc này không xử lý cẩn thận,nhất định bị những thiên tài Sát Đạo Hội khác công kích lời ngữ.

Khắc Đạt Ly cung kính đáp:”Tuân lệnh!””

Dứt lời,Khắc Đạt Ly đi ra ngoài biến mất.

Âu Dương Vân Thiên lúc này nhìn về Ứng Hạo tiên sinh,hỏi:”Tiên sinh có biết thứ y đạo võ học gì có thể ngay tức khắc trị thương không.””

Ứng Hạo nghe vậy điềm tĩnh suy nghĩ,sau đó trả lời:”Có,nhưng thứ này ta không sở hữu,mà là Y Dược Tháp sở hữu,đây nhưng là chí cao bí bảo của Y Dược Tháp.

Thiếu Chủ hỏi điều này làm gì,ngài muốn tu thứ đó sao,không được đâu,trừ khi ngài thề mãi mãi trung thành với Y Dược Tháp.””

Âu Dương Vân Thiên nghe được trả lời,y mỉm cười thâm ý nói:”Long Nhất Minh khi đánh với ta,thương thế của y hồi phục rất nhanh,ta cũng chú ý đến một điều,bốn kẻ được hắn chăng tơ,hồi phục thương thế rất nhanh,ta nghĩ hắn nhất định tu luyện một bộ y đạo võ học nào đó.

Không chỉ khiến bản thân hồi phục nhanh,còn có khả năng giúp kẻ khác,đúng là kỳ học,ta cũng phải rất kinh hãi trước thiên phú của hắn,kẻ này phải diệt trừ,nếu không cuộc đời ta sẽ ám đen.””

Ứng Hạo tiên sinh nghe vậy,trong lòng không khỏi khởi tham lam suy nghĩ,Âu Dương Vân Thiên nhìn cảnh này,y gật đầu,đã lôi kéo được một trợ lực.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN