Đại Công Lý Hệ Thống
Chương 32: Khổ chiến
“”Vèo.””
Một tiếng di chuyển xé gió vang lên,trên bầu trời xuất hiện một trung niên áo bào tím,người này chính là cha của Trần công tử.
Tên của người này là Trần Vân Long,tu vi đã đạt đến Thần Hoàng Cảnh,ánh mắt Trần Vân Long nhìn xuống dưới đất nằm ba người Vlad Đệ Tam,Kha Vân Long và Đình Lực,y mỉm cười như ý,y đã đến đây từ lâu,nhưng lấp đi chờ ngư ông đắc lợi.
Ánh mắt nhìn về Vlad Đệ Tam,mắt y hiện vẻ căm hận hung tợn,kẻ này có liên quan đến Long Nhất Minh,kẻ thù của y,nên y nhất trảm Vlad Đệ Tam.
“”Vù.””
Trần Vân Long bay xuỗng tiến về Vlad Đệ Tam đang nằm thương thế cực nặng,Vân Long mỉm cười lạnh nhìn về Vlad Đệ Tam,nói:”Ngươi nên căm thù tên Long Nhất Minh đi,vì tại hắn nên hôm nay ngươi mới chết,đừng căm thù ta nhé.””
Nói dứt lời,Trần Vân Long tung ra một chưởng hung thế kình lực..
“”Ăn nói xấc xược,dám mạo phạm ta cùng cậu chủ,tội chết.””
Vlad Đệ Tam bỗng nhiên da thịt cấp tốc mọc lại,lời y hung tợn ác tà nói.
“”Vạn Cọc Xiên Thiên.””
Vlad Đệ Tam hét lớn,hàng vạn cây cọc gỗ bắn phá đất mà ra cực nhanh,mặc dù khoảng cách giữa Trần Vân Long và Vlad Đệ Tam chỉ là một trượng,nhưng chưởng kình vẫn chưa kịp chạm vào Vlad Đệ Tam liền bị cây cọc bắn diệt,chưa hết,cây cọc còn tiếp công về Trần Vân Long.
“”Cái gì.””
Trần Vân Long hoảng giật mình kêu,y không thể tin được một kẻ đang thoi thóp lại cấp tốc hồi phục thương thế,đây là bí pháp gì,tiếng âm thanh xé gió của cọc lao cực nhanh khiển Trần Vân Long tỉnh người,tung ra một chưởng.
“”Hỏa Luân Thiên Bạo Công – Đại Bạo Hỏa Chưởng.””
Trần Vân Long cả người bộc phát hỏa kình liễu thiên địa,một hỏa chưởng uy thế cực mạnh bạo đánh ra.
“”Uỳnh.””
Hai đòn giao nhau,vạn cọc gỗ bị đập diệt,thế chưởng của Trần Vân Long tiếp tục công tới Vlad Đệ Tam.
Vlad Đệ Tam đôi mắt màu đỏ hung tơn không sợ hãi,ông lao lên há miệng tạo âm tàn ác,đôi tay tỏa ra tử huyết chi khí,hai trảo sắc bén hung tà của ông đánh ra.
“”Oành.””
Song trảo cùng chưởng đối cừng,do thương thế chưa lành hẳn,Vlad Đệ Tam song trảo chỉ vừa đủ đánh ngang cùng chưởng hỏa của Trần Vân Long.
“”Máu.””
Vlad Đệ Tam ánh mắt bỗng nhìn về cổ của Trần Vân Long,ông hung tợn nói.
Trần Vân Long trong lòng không hiểu cảm giác rợn người.
“”Xộp.””
Vlad Đệ Tam bỗng bỏ hai tay đang đấu chưởng ra,để hỏa chưởng đập vào cơ thể,nhưng ông vẫn cố dúi đầu lao lên,phần ngực ông bị một cánh tay đâm vào,nhưng ông vẫn không ngừng lại.
“”Xoạt.””
Vlad Đệ Tam há to miệng,dùng hai chiếc răng nanh cắm vào động mạch cổ của Trần Vân Long,cơ thể Trần Vân Long giãy dụa,ánh mắt sợ hãi cực độ.
“”Hỏa Luân Thiên Bạo Công – Hỏa Bạo Luân Thiên.””
Trần Vân Long vì giành giật sự sống,vận công đốt máu tươi,hai tay chuyển động cấu hình tròn,ngưng kết ra một chiếc hỏa luân đánh về Vlad Đệ Tam.
“”Uỳnh.””
Hỏa luân uy lực tuyệt mạnh vô cùng,đánh cho Vlad Đệ Tam bẹp người xuống mặt đất,cơ thể nứt tóac nát bét da thịt,Trần Vân Long thoát hiểm,không tiếp tục công,y nhảy cực nhanh lùi lại đằng sau.
Ánh mắt của Trần Vân Long hãi hùng cực kỳ nhìn về Vlad Đệ Tam,kẻ đang tái tạo cơ thể cực nhanh,mặt Trần Vân Long trắng nhợt nhạt do mất nhiều máu,cơ thể nhìn rất suy nhược,nói buột một câu:”Trốn.””
Dùng một chiêu hỏa luân lúc nãy đã khiến y tổn hao rất nhiều,công thêm máu tươi bị hút 3/5,hiện tại thực lực chỉ còn 3/10,tổn trọng cực lớn,chạy nhanh là cách sống duy nhất.
Không chần trừ,Trần Vân Long bay cực nhanh lên bầu trời.
“”Quang.””
Trên bầu trời một ánh sáng màu vàng kim tỏa ra,một hình bóng Đức Phật cao trăm trượng,một cái thế bàn tay Đức Phật đập xuống.
“”Thiên Phật Chưởng – Thiên Phật Giáng Thế.””
Một chưởng hạo hãn uy lực khiến trời đất rung động,chưởng lực đánh úp bất ngờ đập thẳng vào người của Trần Vân Long.
“”Long Nhất Minh ngươi…””
Trần Vân Long sợ hãi vô cùng,nhưng khi nhìn đến tăng bào trắng hòa thượng,y rống hận nói,nhưng một chưởng đánh quá mạnh ập đến ép y thành vụn nát,lời câu chưa nói xong đã chết.
“”Rác.””
Long Nhất Minh tán đi Đức Phật bóng ảnh,y khinh thường mỉm cười nói.
“”Ừ.””
Long Nhất Minh bỗng cảm nhận ra điều gì,y giật mình kêu lên một tiếng ừ.
“”La Sinh Môc – Thôn Phệ Không Gian.””
Long Nhất Minh phía sau lưng tăng bào biến thành một khuôn mặt ác quỷ bóng tối gào thét,ác quỷ bóng tối há miệng ăn không gian.
“”Phành.””
Một thanh cự thương màu đỏ đâm vào một màn không gian phòng thủ,cự thương bị chặn lại,không thể tiếp tấn công.
“”Oong oong.””
La Sinh Môc bản thể là một con hắc quái,là một con hắc quái ăn tạp,ăn được cả không gian,do hắc quái đã ăn khoảng không gian đường đâm tới của cự thương,nên cự thương không có không gian để tầm vào Long Nhất Minh.
Cự thương chủ nhân là một tráng hán cơ bắp chắc khỏe,làn da ngăm ngăm đen,đôi mắt lì lợm hung tợn.
Tràng hán tên là Ngọc Chẩm Chu,tu vi Bất Hủ Đại Thần,là Sát Đạo Hội một cao thủ cường giả,Sát Đạo Hội thù hận và Long Nhất Minh lớn nhất,vì chắc chắn đã gửi thêm Ngọc Châm Chu đến.
Ngọc Chẩm Chu lúc này giật mình ngạc nhiên,đây là thứ tà công gì,có thể ăn cả không gian,nhưng y tu vi không phải để trưng.
“”Thiên Ma Đại Lực Công – Lực Thiên Ma Tuế.””
Ngọc Chẩm Chu cả người tỏa ra ma khí cực tà,cơ thể da thịt rung động mạnh mẽ,thế thương đẩy mạnh lên.
“”Phành.””
Cự thương màu đỏ mang uy thế đúng là thiên diệt thế gian,phá vỡ ngăn cách không gian đâm về Long Nhất Minh.
“”Kim Trung Trạo – Thập Nhị Quan.””
“”Bức tường lửa.””
Long Nhất Minh khởi động lên một chiếc chuông vàng,hỏa kình bốc chảy tỏa ra bám vào chuông vàng,kết thành hỏa chuông kinh tục thế.
“”Bang.””
Cự thương đâm vào hỏa chuông,sóng kình phản chấn từ hỏa chuông đập cực mạnh đẩy lui Ngọc Chẩm Chu.
Ngọc Châm Chu hiện kinh hãi,nhưng y không kịp suy nghĩ hết,Long Nhất Minh đã tiến công.
“”Hỏa Vân Chưởng – Hỏa Long Xuyên Sơn.””
Long Nhất Minh dùng ra sức mạnh trái Mera Mera Nomi,hỏa kình kết cùng Hỏa Vân Chưởng,trên bầu trời ngưng ra một con hỏa long to lớn che lấp thiên khung,hỏa long lao thẳng về Ngọc Chẩm Chu.
“”Thiên Ma Đại Lực Công – Đại Lực Diệt Thiên.””
Ngọc Chẩm Chu vận công tỏa ma khí hung mạnh che kín đất trời,một hình ác ma song cánh ác liệt hiện lên trên bầu trời,ác ma tung song chưởng đập về hỏa long.
“”Uỳnh.””
Sóng lãng khí nổ tung đất trời,âm thanh chấn người trăm dặm ù tai,đại địa nứt toác to lớn,hai đòn tuyệt thế giao nhau,cả Ngọc Chẩm Chu và Long Nhất Minh đều bị đẩy lui,miệng hai người đều chảy ra máu tươi,nội tạng rung động,mạch máu xuất hiện vết đứt,xương cốt hiện vết rạn,thương không nhẹ.
“”Thiêm Tàm Công – Lục Chi Thiên.””
Long Nhất Minh dùng ra kỳ công trị thương,trong ngoài cơ thể thương tổn rất nhanh đang khỏi hẳn.
“”Ừ.””
Ngọc Chẩm Chu phát hiện điều này,y giật mình ngạc nhiên,sau đó liền công đi lên.
“”Trọc hòa thượng,chết.””
Ngọc Chẩm Chu nói lạnh một câu,đồng thời trong tay trường thương đâm ra một kình thương cách không màu đen về Long Nhất Minh.
“”Thiên Ma Ngã Thương – Ngã Đạo Tà Thương Kình.””
Một thương khí động sát lục,uy lực đơn giản và mạnh bạo xuyên mọi vật.
“”Võ Đang Thánh Cực Luân.””
Long Nhất Minh hai tay tung chuyển ngưng ra một bát quái luân màu vàng.
“”Uỳnh.””
Kình thương đâm mạnh vào bát quái luân,sự cứng rắn của bát quái luân đã hủy tan kình thương.
Thấy cảnh này,Ngọc Chẩm Chu hiện hãi hùng,kẻ này chiến lực và thiên phú quá mạnh,để tồn tại sẽ làm họa tử của Sát Đạo Hội,nên diệt nhanh.
Ngọc Châm Chu dứt suy nghĩ,y nhìn bầu trời nói:”Tôn Hào huynh,đã đến hãy hiện thân đi.””
“”Haha,Ngọ Châm Chu huynh cũng thật là kém,thế mà bị một tên Bất Hủ Đại Thánh đả thương.””
Một âm thanh giễu cợt truyền từ trên trời cao xuống,một hắc bào trung niên,khuôn mặt gầy gò nham hiểm,đôi mắt gian xảo ám sâu.
Người này tên Tôn Hào,tu vi Bất Hủ Đại Thần,là cường giả của Hắc Thị,Hắc Thị làm mọi nghề để kiếm lợi,trong đó có cả bán tin tức,nên rất nhanh họ liền nhận được tin,liền phái Tôn Hào đến đây xử lý.
Ngọc Châm Chu không so đo với Tôn Hào,y lạnh lùng nói:”Cùng ta giết hắn thật nhanh,kẻ này thiên phù kỳ giai,để lâu tất thành họa lớn.””
Lời của y vọng hết,Tôn Hào cũng mặt nghiêm chỉnh lại,Long Nhất Minh tồn tại quá đáng sợ,hiện tại còn có thể đánh hắn,nhưng để vài năm nữa,Long Nhất Minh sẽ trở thành cái thế vô địch,không kẻ nào đánh được,cần diệt trừ ngay.
Long Nhất Minh lúc này lại không quản hai người nói gì,y thương thế đã chữa khỏi xong,không lần mần,y tiến công.
“”Thiên Phật Chưởng – Phật Pháp Vô Biên.””
Long Nhất Linh hai tay chắp vào nhau,phật quang tỏa sáng trời đất,pháp tướng Đức Phật vạn tay hiện lên,vạn chưởng Đức Phật cùng lúc đánh ra.
Hai người Ngọc Chẩm Chu và Tôn Hào cũng rất nhanh liền khởi công.
“”Thiên Ma Đại Lực Công – Thiên Lực Đại Manh.””
Ngọc Châm Chu vận công vận lên một bóng ảnh ác quỷ,song chưởng ác quỷ khí độ hủy diệt đánh ra.
“”Côn Ngự Long Thiên Công – Đại Ngự Côn Long.””
Tôn Hào vận công tạo ra một con quái vật kỳ dị màu trắng,thân côn bằng,đầu rồng,vảy rồng,đuôi rồng,móng rồng,chính là côn long,khí thế quái vật tỏa ra bạch kình cực hung,côn long lao mạnh đi lên.
“”Uỳnh.””
Ba đòn tuyệt thế giao nhau,sóng kình bạo phát trăm dặm,thiên địa u ám,trời đất như đang bị hủy diệ tđến tận thế.
“”Phốc.””
Long Nhất Minh miệng thổ máu tươi,bắn nhanh như đạn bật lại.
“”Rầm rầm.””
Long Nhất Minh đâm vào một ngọn núi,lực đâm mạnh phá tan núi,rơi xuống mặt đất,sống chết không mất.
“”Cậu chủ.””
Vlad Đệ Tam lúc này đã trị hoàn toàn thương tổn,âm quan tâm hét to nói.
Sau đó Vlad Đệ Tam ánh mắt hận ý nhìn về Ngọc Châm Chu và Tôn Hào,lao lên cực nhanh hướng hai người tấn công.
Ngọc Châm Chu khinh thường nói:”Rác rưởi,không biết thận phận.””
Nói dứt lời,Ngọc Chẩm Chu một đấm đánh ra.
“”Đại Lực Thiên Ma Quyền – Quyền Thế Khuynh Ma.””
Một quyền hung thế kì lực đấm thằng vào ngực Vlad Đệ Tam,cả người Vlad Đệ Tam bắn như đạn bật xuống mặt đất.
“”Ầm.””
Vlad Đệ Tam cơ thể ngực nát tan rách toác,hở ra xương đứt gãy cùng nội tạng,nếu không phải ông là ma cà rồng,thân thể sức sống mãnh liệt,có lẽ ông đã chết,nhưng muốn hồi phục e là phải cần thời gian không thể ngắn được.
Ngọc Châm Chu mỉm cười tấm tắc khen nói:””Đúng là sức sống mãnh liệt.””
Bên cạnh y Tôn Hào mỉm cười nói:”Giết hắn nhanh còn đi nhặt xác Long Nhất Minh.””
Nói dứt lời,Tôn Hào tung một chưởng về Vlad Đệ Tam.
“”Quyền Thế Ngưng Tịch Long – Quyền Tạo Thiên Hạ.””
Một quyền khuynh thế hãi tục,quyền kình cách không bắn về Vlad Đệ Tam.
“”Vèo.””
Một thân ảnh xuất hiện cực nhanh trước mặt Vlad Đệ Tam,đó chính là tăng bào trắng Long Nhất Minh,che chắn cho Vlad Đệ Tam,Long Nhất Minh hai tay bắt ấn.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!