Đại Công Lý Hệ Thống
Chương 38: Đỗ Minh Sinh
Khách điếm buổi sáng,trong phòng Long Nhất Minh đang ngồi trên giường tu luyện,ánh sáng mặt trời xuyên khe cửa chiếu vào y,cũng là lúc y thu công lại,miệng nở nụ cười như ý,thành quả tu luyện của y rất tốt,võ học trừ Như Lai Thần Chưởng ra,tất cả đều đạt mắc tầm.
Long Nhất Minh xuống giường,y đi ra đẩy ra cửa phòng,đi đến sang bên phòng của Lạc Tâm Tuệ,Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì,tinh thần lực của y cảm giác ba người vẫn ngủ,y liền không đánh động ba người.
Y đi xuống lầu một,tìm một chiếc bàn cạnh cửa sổ ngồi vào,nói với tiểu nhị:”Cho một bình trà cùng ít bánh ngọt.””
Tiểu nhị miệng nở nụ cười hiền hòa đáp:”Vâng,khách quan chờ chút.””
Nói xong,tiểu nhị hô lớn đồ Long Nhất Minh gọi,sau đó liền chạy đến bàn khác lau chùi mời chào khách.
Không lâu sau,một bình trà cùng một ít bánh ngọt đến,Long Nhất Minh tay chén trà cái bánh,kết hợp cùng sắc thái tuyệt mỹ của y,gây lên người người mê say.
Tiếng bàn tán khen y vang lên liên tục,người nào cũng đều phải ngã gục trước cảnh đẹp này,tăng bào trắng đẹp đẽ,khuôn mặt nhân hậu cùng dái tai dài tựa Đức Phật,khí chất nhẹ nhàng thanh khiết,đôi mắt long lanh đen sậm như ngọc châu,mị lực từ Đạo Tâm Chủng Ma Đại Pháp cũng tỏa ra hiệu nghiệm,khiến ai cũng phải chầm chồ nhìn về Long Nhất Minh.
Long Nhất Minh không để ý đến những ánh mắt nhìn về mình,y vẫn thả tâm hồn nhấm nháp bánh ngọt uống hớp trà nhỏ.
“”Tại hạ ngồi đây được không?””
Một tiếng nhu hòa âm thanh vang lên,người phát ra âm là một người nho nhã công tử khoảng 16-17 tuổi,thân mặc xanh nhạt y phục,khí chất thanh cao thoát tục hiền dịu,khuôn mặt ngũ quan tuấn tú thư sinh,đôi mắt óng ánh trí tuệ.
Long Nhất Minh hơi bất ngờ,sau đó y mỉm cười nói:”Cứ tự nhiên.””
“”Vậy,đa tạ!””
Công tử nho nhã đưa tay chắp quyền ôn hòa nói,sau đó nhã nhặn ngồi xuống ghế.
Long Nhất Minh ánh mắt chăm chú nhìn công tử này,y không cảm nhận được người này đến,chứng tỏ người này không đơn giản,cũng không nhìn thấu tu vi người này,tinh thần lực người này cao hơn y.
Công tử nho nhã thấy Long Nhất Minh chăm chú về mình,y nở nụ cười nói:”Tại hạ tên Đỗ Minh Sinh,là một nho đạo học giả!””
Long Nhất Minh ngạc nhiên,không ngờ gặp một tên nho đạo,ở thế giới này nho đạo không đơn thuần là ngồi ngâm nha sáng tác thơ cho vui,mà là thơ gây ảo ảnh điên đảo giả thật giết người,đánh đàn bắn âm đàn giết người….
Long Nhất Minh dứt suy nghĩ,y mỉm cười đáp lại:”Tiểu tăng Long Nhất Minh,Chiến Thần Điện thành viên.””
Đỗ Minh Sinh cắn một miếng bánh nhỏ,uống một hớp trà nhỏ,để chén trà xuống bàn,y cười nói:”Hóa ra là đệ nhất thiên kiêu Sa Hoàng Giới,thể nào ta nhìn các hạ khí chất rất mạnh!””
Được khen ngợi,Long Nhất Minh cười khiêm tốn nói:”Cái danh do người khác đặt,không đáng nhắc tới,Sa Hoàng Giới còn có những thiên kiêu như Minh Sinh công tử đây,tiểu tăng không dám xưng đệ nhất!””
Đỗ Minh Sinh này mang đến cho Long Nhất Minh cảm giác rất thần bí,không phải hạng xoàng xĩnh nhân vật.
Thấy Long Nhất Minh khiêm tốn khen mình,Đỗ Minh Sinh nở nụ cười hòa ái nói:”Ta không phải thiên kiêu Sa Hoàng Giới!””
“”Ừ.””
Long Nhất Minh giật mình ngạc nhiên,không phải thiên kiêu Sa Hoàng Giới,câu này ý nghĩa là không thuộc Sa Hoàng Giới người,Long Nhất Minh ánh mắt nhìn thẳng Đỗ Minh Sinh,y giọng nghiêm túc hỏi:”Giải thích cho tiểu tăng được không?””
Đỗ Minh Sinh nghe liền hiểu,y cười nói:”Ta đến từ Thiên Hoàng Giới.””
Nói đến đây Đỗ Minh Sinh dừng,y nhìn về Long Nhất Minh,giọng y nhẹ nhàng nói:”Sa Hoàng Giới chính là thế giới phụ thuộc Thiên Hoàng Giới.””
Câu nói này khiến Long Nhất Minh trong thâm tâm chấn động kịch liệt,Sa Hoàng Giới chỉ là phụ thuộc giới,vậy Thiên Hoàng Giới mạnh như nào.
Thấy cảm xúc Long Nhất Minh chấn động,Đỗ Minh Sinh nói tiếp:”Ở bên ngoài có rất nhiều thế giới,những thế giới này phân chia làm các loại:Hắc Giới,Bạch Giới,Chính Giới,Yêu Giới,Ma Giới,Tà Giới.
Hắc Giới,Ma Giới cùng Tà Giới thuộc những thế giới chuyên đi đánh giết xâm chiếm thế giới khác,cướp bóc thế giới khác để lớn mạnh bản thân.
Yêu Giới là nơi yêu thú xem như là bá chủ thế giới đó,nhân loại lụi bại làm thức ăn cho yêu thú hoặc sống lui lủi khép kín.
Chính Giới thuộc về các thế giới thuộc Đạo gia,Phật môn,Nho Đạo,Quang Minh Đạo cầm quyền,tư tưởng chủ yếu là cứu giúp chúng sinh,đối địch với Hắc Giới,Ma Giới,Tà Giới cùng Yêu Giới.
Bạch Giới chính là những thế giới không xấu và cũng không tốt,như Thiên Hoàng Giới chính là nằm trong nhóm này,hay giao du với Chính Giới,đối với những Hắc,Ma,Tà,Yêu giới cũng có chút bài xích nhỏ.””
Long Nhất Minh giật mình ngạc nhiên,không ngờ còn có nhiều thế giới như này,nhưng rất nhanh y bình thường trở lại,chỉ cần cản công lý của y,ai cũng sẽ bị diệt,không quan tâm kẻ đó mạnh như nào,công lý sẽ được thực thi.
Đồng thời đây cũng sẽ là thứ thúc đẩy để y cố gắng,tăng sức mạnh để thực thi công lý ở những nơi khác,mọi nơi y biết đến sẽ đều phải tuân theo công lý của y.
Long Nhất Minh dứt suy nghĩ,y nhìn về Đỗ Minh Sinh,nói nhẹ:”Cảm tạ công tử đã cho tiểu tăng mở thêm tầm mắt.””
Những thông tin Đỗ Minh Sinh cho y thật rất hữu ích,nó đưa tầm mắt của y lên cao.
Đỗ Minh Sinh mỉm cười nói nhẹ:”Đây cũng không phải tin tức quý hiếm gì,chỉ cần bỏ ra chút sức là có được thôi,hãy coi đây là lời cảm tạ chỗ ngồi,chén trà cùng cái bánh đi.””
Long Nhất Minh cười ôn hòa cho qua,đối phương muốn như nào cứ cho như vậy đi.
Long Nhất Minh nghĩ tới điều gì,y hỏi Đỗ Minh Sinh:”Không biết Minh Sinh công tử vì sao lại đến Sa Hoàng Giới này.””
Đỗ Minh Sinh đến Sa Hoàng Giới nhất định vó việc,không võ giả nào lại thảnh thơi đi chơi cả,mà đi chơi cũng sẽ không đến Sa Hoàng Giới này làm gì,hai thế giới đẳng cấp khác biệt,người sinh sống cũng sẽ có khác nhau tư tưởng,Sa Hoàng Giới người chắc chắn đến Thiên Hoàng Giới,ngược lại Thiên Hoàng Giới người lại không muốn đến Sa Hoàng Giới một nơi yếu kém hơn.
Đỗ Minh Sinh nở nụ cười nhẹ trả lời:”Ta nhận được tin báo Sa Hoàng Giới có người hợp tác với Hắc Giới,nên cần đến đây điều tra.”
Long Nhất Minh trong lòng chấn động,thế lực hợp tác với Hắc Giới,có tư tưởng hợp tác nhất chính là Hắc Đạo,hiềm nghi Sát Đạo Hội cùng Hắc Thị là lớn nhất.
Đỗ Minh Sinh như thể đoán được thâm tâm Long Nhất Minh nghĩ gì,y trầm ngâm nói:”Ta cũng có suy nghĩ như vậy,Hắc Thị và Sát Đạo Hội là khả nghi nhất,nhưng không có chứng cứ cũng không thể quyết đoán ngay được.
Ta nhận được tin Sát Đạo Hội cùng Hắc Thị tập trung rất nhiều cao thủ ở Cốc Yêu Lâm,nên dự định đến nơi đó xem hai thế lực này làm gì.””
Câu nói của Đỗ Minh Sinh dứt,Long Nhất Minh cười nói:”Tiểu tăng cũng có việc cần đến Cốc Yêu Lâm,nếu công tử không chê,hãy cùng đi cho vui!””
Y muốn biết về các thế giới bên ngoài nhiều hơn,Đỗ Minh Sinh chính là một quyển bách khoa toàn thư nhỏ,nên cần có thời gian bên cạnh tìm đọc.
Đỗ Minh Sinh mỉm cười nhận lời:”Được,vậy cũng tốt!””
Y cũng rất hiếu kỳ về Long Nhất Minh cùng Chiến Thần Điện,đặc biệt là Long Nhất Minh thiên phú rất cao,có thể dùng tu vi Bất Hủ Đại Thánh đánh Bất Hủ Đại Thần,không phải hạng đơn giản thiên kiêu làm được,kể cả có là thiên kiêu của Thiên Hoàng Giới cũng khó có thể làm được.
Sau đó thời gian Long Nhất Minh cùng Đỗ Minh Sinh bàn tán chút chuyện,nhưng cả hai đều biết không nên hỏi thăm quá sâu về nhau cũng như thế lực của nhau,mỗi người đều có một bí mật riêng,không nên đụng chạm vẫn hơn.
“”Sư phụ.””
“”Ca ca đầu trọc.””
Lạc Tâm Tuệ,Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì bỗng xuất hiện với khuôn mặt nụ cười trên mặt nói,chạy lại gần Long Nhất Minh.
Nhìn thấy ba bé,Long Nhất Minh đưa tay xoa đầy cả ba đứa,sau đó gọi thêm chút bánh ngọt cùng chút sữa nóng cho ba bé ăn sáng.
Long Nhất Minh nhìn về bên cạnh Đỗ Minh Sinh,y đưa tay chỉ đang hì hục ăn bánh uống sữa Lạc Tâm Tuệ nói:”Đây là tiểu đệ tử của ta,gọi Lạc Tâm Tuệ.””
Giới thiệu xong một người,y quay sang giới thiệu đang ăn uống nhìn rất cưng Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì:”Đây là hai tiểu hồ ly nhỏ tuổi,ta vô tình cứu được,lần này đi Cốc Yêu Lâm cũng là vì mang hai đứa về nhà.””
Đỗ Minh Sinh nghe vậy,y nhìn về Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì,bất ngờ nói:”Cốc Yêu Lâm tộc Hồ ly cũng có chút sức mạnh lớn đấy,Hồ chủ Hồ Gia Vỹ tu vi đã đạt tới Đạo Thần Vô Địch – Cửu Biến Cảnh.””
“”Ợp.””
Hồ Bích Lan và Hồ Tiểu Trì nghe Đỗ Minh Sinh nói,cả hai bất ngờ cố nuốt xuống miếng bánh,sau đó cả hai nhìn về Đỗ Minh Sinh nói:”Ca ca biết cha bọn muội sao.””
Cả hai đồng thanh nhẹ nhàng dễ thương nói,Đỗ Minh Sinh bị sự dễ thương âm giọng cùng khuôn mặt khả ái gây nên quý mến,y đưa hai tay xoa đầu hai bé,mỉm cười hiền hòa gật đầu đáp lại hai bé.
Long Nhất Minh khuôn mặt giật mình,Đạo Thần Vô Địch – Cửu Biến Cảnh,không ngờ hai đứa bé nhỏ này có lão cha bá thế ra phết,tu vi hơn cả Long Qua Nhi,nhưng nếu chiến đấu chắc chắn là Long Qua Nhi thắng,có Như Lai Thần Chưởng và Cửu Đại Phật Binh,muốn thắng Long Qua Nhi cùng cảnh giới,kẻ đó phải tu luyện võ học và sở hữu binh khí mạnh hơn Long Qua Nhi,nhưng điều này cả hai đều khó,nên chắc chỉ có thế giới cao hơn mới có,Sa Hoàng Giới đã không có kẻ đủ khả năng đánh cùng Long Qua Nhi.
Long Nhất Minh cũng cảm thấy bản thân quá vô đối cùng thế hệ rồi,cảm giác vô địch này thật sự làm y rất chán nản,xong chuyến đi này cũng nên đi Thiên Hoàng Giới.
Sau đó chờ ba bé ăn xong điểm tâm sáng,Long Nhất Minh đám người lên đường.
Đỗ Minh Sinh lấy một câu bút,vẽ lên hư không một con đại bàng khổng lồ,ngay khi nét cuối cùng của đại bàng vẽ xong,con đại bàng hoạt động đôi mắt cùng đôi cánh,một con vật vốn là tử nay đã sống,cả đám đều bộ mặt ngạc nhiên cùng kinh hỉ.
“”Đại bàng tranh sống lại.””
“”Hay quá,hay quá.””
Lạc Tâm Tuệ,Hồ Tiểu Trì cùng Hồ Bích Lan vui mừng hô hào.
Long Nhất Minh cũng bị bất ngờ,không ngờ Đỗ Minh Sinh lại có chiêu này,nhưng y rất nhanh bình tĩnh trở lại,thế giới huyền huyễn cái gì chả có.
“”Đi thôi.””
Đỗ Minh Sinh ra lời mời,sau đó dẫn đầu lên lưng đại bàng,tiếp theo là Long Nhất Minh đám người.
“”Phập phập.””
Đại bàng cất cánh bay lên trời cao,ở trong Nguyên Hải Thành người rất nhiều đều nhìn thấy cảnh này,tất cả đều hãi hùng chấn kinh bàn tán chỉ trỏ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!