Đại Hiệp Hồn - Chương 13: Tâm nguyện nhiều năm thành trong một ngày (7)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
417


Đại Hiệp Hồn


Chương 13: Tâm nguyện nhiều năm thành trong một ngày (7)


Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên.

Dịch: Lúa.

Biên: Lạc.


Bạch Quân Nghi ôn nhu cười một tiếng mà nói: “Ngươi hài tử này thật là tham.” Hai mẫu tử ôm lấy nhau nghỉ ngơi chốc lát, Bạch Quân Nghi cảm giác cặp mông trắng nõn tròn trịa, hai bắp đùi ngọc cùng với nhục động non mềm bị âm dịch thấm nhuần ướt át nhầy nhụa thật sự là vô cùng khó chịu. Nàng liền nói: “Long nhi, ngươi đứng lên một chút đi.”

Hoa Vân Long nói: “Đứng lên, để làm cái gì sao mẫu thân?”

Bạch Quân Nghi má đào ửng đỏ nói: “Trên người mẫu thân nhầy nhụa nhớp nháp khó chịu vô cùng nên muốn đi tắm.”

Bạch Quân Nghi nói một chút, Hoa Vân Long cũng cảm thấy toàn thân mồ hôi ẩm ướt rất là không thoải mái, hắn nói: “Ta cũng phải đi tắm.”

Bạch Quân Nghi nói: “Vậy mẫu thân nhường cho ngươi.” Bạch Quân Nghi đứng dậy mà chỉ cảm thấy đùi ngọc mất sức, nàng bước chân tập tễnh đi tới phòng tắm, chuẩn bị nước rồi nói: “Long nhi, nước đã xong rồi.” Hoa Vân Long tiến vào bên trong bồn tắm, cảm giác nước ấm nóng vừa phải, ngâm người bên trong nước ấm chỉ chốc lát cảm giác mệt mỏi đã vơi đi hơn phân nửa.

Bạch Quân Nghi từ phòng tắm đi ra ngoài, đi vào trong phòng ngủ nhìn một chút nơi mà bản thân đã cùng nhi tử điên cuồng quấn quít giao hoan suốt một ngày một đêm, ga giường vốn sạch sẽ trắng tuyết bây giờ đã trở nên bừa bãi không chịu nổi, một mảnh xốc xếch, khắp nơi là từng bãi từng bãi uế dịch do âm dịch cùng dương tinh hòa lẫn vào nhau lúc giao hoan, hơn nữa trên ga trải giường còn tán loạn vương vãi vài gốc âm mao đen nhanh xoắn dài. Bạch Quân Nghi trong tâm trí tự nhiên liền phát sinh một trận thẹn thùng xấu hổ, gương mặt tinh tế trắng nõn trong suốt chợt ửng hồng, trái tim nhẹ nhàng nhảy lên, nàng lập tức đem ga trải giường chuyển đổi, đem một tấm ga trải giường mới nhuộm màu đỏ hồng thấm nồng tình ái phu thê mà trải lên, gối cũng chuyển đổi thành cặp gối thêu uyên ương đùa nghịch trong nước.

Thay xong hết tất cả thì Hoa Vân Long cũng đã tắm xong và bước ra nói: “Mẫu thân, ngươi cũng nhanh tắm rửa đi, a, đổi mới ga trải giường rồi sao, thật là đẹp.” Hắn lập tức nằm vật xuống trên giường.

Bạch Quân Nghi nói: “Long nhi, ngươi cứ nằm nghỉ ngơi chút đi, mẫu thân liền đi tắm, xong xuôi thì sẽ nhanh chóng lấy cơm cho ngươi.” Nàng nói xong liền xoay người tiến vào trong phòng tắm.

Bạch Quân Nghi tắm xong thì vô cùng thoải mái dễ chịu, bờ vai ngọc trắng nõn dịu dàng khoác lên mái tóc đen tuyền bồng bềnh ướt dầm dề, ngọc thể mềm mại trắng sáng bóng lưỡng với những đường cong lồi lõm không mảnh vải che thân đi vào phòng ngủ nói: “Long nhi, ngươi muốn ăn cái gì?”

Hoa Vân Long nhìn thấy dung nhan kiều diễm trắng tinh như bạch ngọc của mẫu thân, bởi vì mới vừa tắm mà trở thành đỏ thắm dụ hoặc mê người, phong thái thật sự xinh đẹp rực rỡ. Thân thể thướt tha mềm mại, từng thớ thịt trên dưới đều ôn nhuyễn, làn da trắng nõn trong suốt trơn nhẵn như ngọc, ngọc thể của nàng thật sự hoàn hảo không chút tỳ vết, đặc biệt là bộ ngực sữa trắng nõn khi sương tắc tuyết(1), một đôi bầu vú kiêu ngạo sung mãn đàn hồi, trong suốt trắng mịn, trên đỉnh cặp ngọc thố là hai núm vú đỏ tươi như mã não, lưng ngọc eo thon tinh tế, cặp mông trắng mịn mà đẫy đà, một đôi đùi ngọc thon dài và đầy đặn, địa phương ở giữa hai bắp đùi của nàng không hề rãnh rỗi một chút nào, đều đặn đóng mở thật chặt.

Bên dưới vùng bụng trơn nhẵn như ngọc không có một chút thịt mỡ dư thừa chính là địa phương tam giác thần bí làm tâm thần người khác phiêu đãng bay bổng. Giờ phút này, một mảnh thảo nguyên xanh um tươi tốt, âm mao đen nhánh ướt át dầm dề tán ra bốn phía mà che lấp lại gò mu âm hộ đầy đặn nhô lên cao, hai mảnh mép ngoài đỏ tươi đầy đặn còn hé ra một nửa, mép trong non mềm đỏ hồng quyến rũ cùng hạt châu âm vật nhỏ tròn đỏ xinh vẫn thường ẩn nấp bên dưới mép ngoài bây giờ có thể thấy rõ từng cái một.

Bạch Quân Nghi thấy đôi mắt nhi tử si mê chăm chú nhìn toàn thân trên dưới của mình, trong tâm trí nàng tự nhiên phát sinh thẹn thùng xấu hổ, mặt đẹp ửng hồng, tay ngọc thon dài duỗi ra che lại địa phương châu ngọc thân đầy hoa cỏ rậm rạp kia, xấu hổ ngượng ngùng mà nũng nịu nói: “Long nhi, không cho phép ngươi nhìn mẫu thân như vậy.”

Hoa Vân Long mặc dù đã cùng mẫu thân trần truồng ân ái mây mưa nhiều lần, nhưng mà vẫn chưa bao giờ nhìn kỹ như vậy. Bây giờ được nhìn như thế chỉ khiến hắn càng thêm tâm viên ý mãn, dục niệm bành trướng, bảo bối trong quần dần dần sung huyết cương cứng lên, chỉ trong chốc lát đã hóa kim thương giương cao hùng vĩ chĩa thẳng lên trên, bên dưới hạ thân thật sự là kiêu ngạo. Hoa Vân Long trở mình đứng lên, giương cao bảo bối hùng vĩ cười nói: “Ta chẳng những muốn xem, mà còn phải cắm vào bên trong nữa.”

Bạch Quân Nghi ánh mắt quyến rũ nhìn thấy bảo bối kia trướng lên cương cứng, quy đầu đỏ thẫm to tròn, xuân tâm rạo rực, dục vọng dâm đãng cũng dâng lên. Nhưng nàng lại nói: “Long nhi, hiện tại không được, mẫu thân muốn đi lấy cơm.”

Hoa Vân Long nói: “Chơi đùa một chút rồi hãy lấy cơm, ta còn chưa đói bụng.” Hắn ôm ngọc thể óng ánh trong suốt, da trắng nõn nà của Bạch Quân Nghi hướng trên giường đi nhanh, hắn động một cái đã ưỡn lên bảo bối cương cứng như sắt, nóng như than hồng mà chống lên trên bụng ngọc bằng phẳng bóng loáng của Bạch Quân Nghi, đâm vào bắp đùi săn chắc đầy đặn trắng mịn cùng gò mu âm hộ múp míp nhạy cảm.

Tâm giãy giụa chống đối của Bạch Quân Nghi thoáng cái đã trở nên bay bổng lung lay, dục hỏa công tâm, toàn thân ngứa ngáy khó chịu, thân thể với đường cong lả lướt của nàng chủ động ngã ngồi xuống giường, thân thể châu viên ngọc nhuận(2) tách cặp đùi non trắng mịn nõn nà ra hai bên, dáng vẻ xinh đẹp hoàn toàn lộ ra, xuân quang bộc phát. Má ngọc xinh đẹp diễm lệ của Bạch Quân Nghi lưu động ẩn hiện xuân ý, mắt hạnh hàm xuân nhìn Hoa Vân Long, âm thanh quyến rũ phóng đãng nói: “Hài tử xấu xa, còn không mau tới.”

Đối diện với thân thể mềm mại xinh đẹp thơm tho quyến rũ này, Hoa Vân Long nào có thể nhịn được thêm nữa, động một cái đã nhảy lên giường, hắn quỳ trước địa phương mẫu thân rộng mở hai chân, giương lên bảo bối, điều chỉnh quy đầu hướng vào động đào nguyên nhục huyệt non mềm của mẫu thân mà đâm vào, bởi vì nhục huyệt non mềm nhỏ hẹp của Bạch Quân Nghi đã trải qua tám lần liền khuấy động, đã có thể thích ứng phần nào với đại bảo bối siêu việt thường nhân của Hoa Vân Long. Cho nên, quy đầu bảo bối của Hoa Vân Long một đường tiến thẳng tách ra mép ngoài mềm mại đầy đặn và cửa miệng mép trong non mềm, “Phốc két” một tiếng, quy đầu to tròn một đường thẳng tiến ma sát với bốn vách âm đạo nhục huyệt mềm mại ấm nóng, cuối cùng cũng thuận lợi cắm thẳng vào bên trong.

Bạch Quân Nghi má ngọc đỏ bừng môi thơm há ra “A” một tiếng yêu kiều kêu lên, lúm đồng tiền đẹp hiện ra nụ cười ngọt ngào, sảng khoái mà tiếp nhận rồi bảo bối cắm vào, hai mẫu tử lại lần thứ chín mây mưa ấn ái cùng dạo đến đỉnh Vu Sơn, thật lâu sau cơn mây mưa ân ái sung sướng mới tạnh đi. Hai mẫu tử cùng nhau ăn cơm, Hoa Vân Long lại thúc giục Bạch Quân Nghi nhanh chóng để mà lên giường. Bạch Quân Nghi má ngọc long lanh một trận đỏ hồng, ánh mắt quyến rũ thẹn thùng nhìn Hoa Vân Long một cái, kiều mỵ mà nói: “Tiểu sắc quỷ, làm nhiều lần như vậy rồi mà còn không đủ a.”

Hoa Vân Long cười nói: “Ta cùng mẫu thân vĩnh viễn ở chung một chỗ, tự nhiên liền muốn thời thời khắc khắc đều cắm vào bên trong mẫu thân.”

Hai mẫu tử tất nhiên là lại có thêm một đêm xuân tiêu, tận tình chơi đùa giao hoan ân ái, cho đến rạng sáng ngày hôm sau, hai mẫu tử mới mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

Kể từ khi Bạch Quân Nghi cùng Hoa Vân Long ân ái mặn nồng kết duyên thể xác về sau, hai gò má càng đỏ thắm nở nang, sóng mắt lưu động hàm chứa tình nồng, lòng dạ mở rộng, cười nói vui vẻ, những ngày qua uất ức khát vọng trống vắng cũng đã không còn tồn tại nữa, nhất là càng yêu thích nhìn gương trang điểm.

Phiên âm:

Đạm tảo nga mi, bạc thi chi phấn, ái xuyên nhất tập đạm hoàng sắc đích kỳ bào, nhượng nhân khán liễu giác đắc tha niên khinh liễu thập lai tuế, nữ nhân đích tâm tựu giá ma bất khả tróc mạc.

Dịch nghĩa: (Lúa)

Mày ngài vẽ nhạt, bôi thêm lớp phấn sáp mỏng, yêu thích mặc một chiếc áo dài màu vàng nhạt, để cho người khác nhìn thấy rồi biết được nàng trẻ hơn mười tuổi, lòng dạ của phái nữ trong lúc này là không thể suy đoán.

Dịch thơ: (Lúa)

Hàng mi thanh tinh tế vẽ nhạt thôi,

Phấn sáp hồng nhẹ bôi thêm lớp mỏng,

Yêu thích khoác áo dài vàng nhạt sắc,

Để người kia mỗi lúc mắt ngóng trông,

Biết được nàng trẻ trung hơn mươi tuổi,

Tim nữ nhân khó bắt đuổi người ơi.


(1) Khi sương tắc tuyết: bắt nạt sương, lấp vùi tuyết. Ở trong câu ý nói bộ ngực sữa của Bạch Quân Nghi trắng nõn mịn màng sương tuyết cũng không sánh bằng. (Lúa dịch)

(2) Châu viên ngọc nhuận: trân châu tròn trịa ngọc quý trơn bóng. Ở trong câu ý nói cơ thể của Bạch Quân Nghi hoàn hảo cân đối, tròn trịa đầy đặn như trân châu, trắng nõn trơn tru như ngọc quý. (Lúa dịch)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN