Đại Hiệp Hồn - Chương 35: Tỷ đệ luyến ái triền miên, xót thương giọt máu đào (10)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


Đại Hiệp Hồn


Chương 35: Tỷ đệ luyến ái triền miên, xót thương giọt máu đào (10)


Nguồn: TruyenYY

Nhóm: Thanh Lạc Sắc Uyên

Dịch: Tệ Bạc

Biên: Lạc, Infinity


“Nếu không phải đang ở trước mặt nhị tỷ, ta có thể động tay động chân sao? Lại nói, nhị tỷ cũng không phải ngoại nhân, Nhị tỷ, ngươi sẽ cười ta sao?” Hoa Vân Long lại ôm lấy Hoa Mỹ Ngọc mà mút cặp môi thơm đỏ tươi của nàng.

Hoa Mỹ Ngọc để cho Hoa Vân Long mút đến khó thở, đành nói: “Tốt rồi, đệ đệ, nhị tỷ vừa mới bị ngươi làm cho tiết qua ba lượt, chịu không được khiêu khích của ngươi, nhanh đi tìm đại tỷ a, nàng yêu ngươi như vậy, coi chừng nàng ghen, buổi tối lại phạt ngươi quỳ đầu giường.”

“Mỹ Ngọc, ngươi dám giễu cợt ta?” Hoa Mỹ Quyên vừa nói vừa một bên dùng tay bắt lấy cặp nhũ phong cao ngất của Hoa Mỹ Ngọc mà xoa nắn lấy.

Hoa Mỹ Ngọc kêu lên: “Đại tỷ háo sắc a, sờ ngực của ta.”

“Nha đầu quỷ, ngươi gọi bậy cái gì, cũng không phải ta chưa từng sờ qua, Long nhi, ta cho ngươi biết, ngươi cũng đừng ghen, thời điểm ta nói cho Mỹ Ngọc sự tình nhà của chúng ta, cũng là vì thuận tiện cho ngươi hôm nay, ta đã từng cho nàng trải qua ‘khóa vỡ lòng’.” Hoa Mỹ Quyên đối với Hoa Vân Long thực là thật tâm chân ý, cái gì cũng đều không giấu giếm Hoa Vân Long.

“Đại tỷ, ngươi đây là vì tốt cho ta, ta còn ăn cái giấm chua gì nữa, huống chi các ngươi là thân tỷ muội, còn giữ bí mật thân thể gì giữa nhau nữa sao? Nói không chừng đã sớm…” Hoa Vân Long một bên nói, một bên thừa cơ đem Hoa Mỹ Quyên đè dưới thân thể, Hoa Mỹ Ngọc cũng giúp đỡ Hoa Vân Long cởi quần áo Hoa Mỹ Quyên, lật qua lật lại, ba người đều trần trụi mà lăn thành một đoàn.

Có lẽ vì thẹn thùng mà Hoa Mỹ Quyên thế nào cũng không cho Hoa Vân Long táy máy, hai đùi ngọc khép lại thật chặt, ngọc côn của Hoa Vân Long đâm tới đâm lui giữa háng nàng một lúc, nhưng vẫn thủy chung không vào được âm môn kia, lại gặp nàng nhõng nhẽo cười ha ha.

“Đại tỷ cố ý làm mấy chuyện xấu, nhị tỷ mau tới hỗ trợ.” Hoa Vân Long gấp gáp gọi Hoa Mỹ Ngọc tới trợ giúp.

“Tốt, chúng ta hợp sức đến chỉnh đốn nàng.” Hoa Mỹ Ngọc đè lại thân thể Hoa Mỹ Quyên, Hoa Vân Long dùng tay tách bắp đùi nàng ra, ngăn chặn háng nàng, trải qua một hồi tán tỉnh kiểu này, nàng đã xuống tới tình trạng xuân thủy chảy trôi, ngọc môn khẽ nhếch, Hoa Vân Long thoáng cái cắm vào, nàng yêu kiều kêu lên một tiếng, toàn thân co rút, không giãy giụa nổi nữa.

Hoa Mỹ Ngọc cũng giống như là trả thù nàng, đôi tay ở trên ngực nàng không ngừng nghịch ngợm, song nhũ tròn trịa của nàng bị bóp đến đỏ bừng, trong chốc lát lăn đến bên trái, trong chốc lát lại quay trở về bên phải, Hoa Mỹ Ngọc còn không ngừng suồng sã tứ phía trên môi thơm mép ngọc của Hoa Mỹ Quyên, hai cặp môi anh đào của hai vị tỷ tỷ chăm chú mà giằng co cùng một chỗ, hai cái lưỡi thơm tho quấy đến quấy đi, đã không phân biệt rõ ràng nữa rồi.

Hoa Mỹ Quyên bị Hoa Vân Long cùng Hoa Mỹ Ngọc đè bên trên, đâm bên dưới, ba đường tiến công kích động nàng đến muốn điên rồi, không lâu liền tiết thân. Hoa Vân Long cũng bị cảnh đẹp hoạt sắc hoạt hương của hai vị tỷ tỷ làm cho hưng phấn như nước vỡ bờ, mà đạt đến cao trào.

“Mỹ Ngọc, ngươi thật là phóng túng a, một chút cũng không thẹn thùng, cũng không sợ Long nhi cười ngươi?” Hoa Mỹ Quyên yêu kiều thở hổn hển, bộ dạng hết sức thẹn thùng, cũng khó trách, đại tỷ luôn luôn điềm đạm nho nhã bị hai người trêu cợt như thế, làm sao sẽ không xấu hổ đây?

“Sợ cái gì a, thời điểm vừa rồi ngươi sờ của ta, làm sao không sợ hắn cười ngươi?” Hoa Mỹ Ngọc không yếu thế chút nào: “Huống chi hắn cũng không phải ngoại nhân, hai chúng ta đều đã cùng hắn làm cái kia, còn xấu hổ cái gì nữa?”

“Cùng ta làm ‘cái kia’ là ý tứ gì a?” Hoa Vân Long cố ý trêu chọc Hoa Mỹ Ngọc.

“Ta mặc kệ ngươi.” Hoa Mỹ Ngọc cũng xấu hổ đỏ mặt, nũng nịu nói: “Long nhi, ngươi thật là tài giỏi, vừa rồi đã làm ta lâu như vậy, ta ở phía dưới bất động mà vẫn nhanh mệt chết đi được, ngươi ở phía trên dùng sức như vậy lại càng không ngừng làm, không mệt mỏi sao? Ngươi cũng không có nghỉ ngơi, tiếp theo liền lại lên thân đại tỷ, ngươi có biết mệt không? Thật sự là gặp sắc mắt sáng mà, không sợ đem thân thể của mình mệt chết sao?” Đây là Hoa Mỹ Ngọc đang quan tâm Hoa Vân Long.

“Ngươi không biết, ta yêu các ngươi như vậy, có thể làm cho các ngươi thoải mái hạnh phúc là tâm nguyện lớn nhất của ta. Có thể đạt tới điều tâm nguyện này, ta dù chết cũng không hối tiếc. Cho ngươi thư thái xong lại để đại tỷ không thoải mái, ta nhẫn tâm sao? Câu cửa miệng nói ‘kiến giả hữu phân’ (1) đi. Rồi lại nói, thân đệ đệ của các ngươi ta là nam nhân tốt không giống người thường, vô cùng cường tráng, ngay tại lúc này lại tới một lần cũng sẽ không cảm thấy mệt mỏi, ngươi tin hay không a nhị tỷ? Có muốn ta biểu diễn tại chỗ cho ngươi xem hay không a?”

Nói xong, Hoa Vân Long đem bảo bối từ trong thân thể Hoa Mỹ Quyên rút ra, nhắc tới cũng kỳ, cái bảo bối ở dưới hạ thân Hoa Vân Long này phảng phất tựa như thông linh, mặc dù đã tiết hai lần, nhưng đối mặt hai vị tỷ tỷ trần truồng tuyệt diệu lại giống như không muốn bỏ qua, y nguyên cứng rắn như ban đầu, cao thẳng giống như đang thị uy vậy, chẳng lẽ nó cũng đã yêu hai vị tỷ tỷ, cũng nguyện cúc cung tận tụy cho các nàng tới chết mới thôi?

Hoa Vân Long đem Hoa Mỹ Ngọc đè xuống trên giường, làm bộ muốn thật sự phất cờ ra trận, dọa Hoa Mỹ Ngọc sợ tới mức không ngớt lời xin khoan dung: “Được rồi được rồi, ta tin, ta tin, ngươi tạm tha cho nhị tỷ a.”

“Còn ngươi, đại tỷ? Vừa rồi ta làm ngươi thỏa mãn chưa? Có muốn tới một lần nữa hay không? Ngươi xem, tiểu đệ đệ vẫn còn rất cứng rắn.”

Hoa Mỹ Quyên cũng treo miễn chiến bài trên cao: “Không muốn không muốn, ta cũng không được, tỷ thật phục ngươi rồi, vừa rồi ngươi không phải cũng xuất tinh trong thân thể Mỹ Ngọc sao? Lúc ở trong đại tỷ ngươi cũng bắn nhiều như vậy, bắn hai lần mà vẫn còn cứng như thế, thật là một cái bảo bối thiên hạ vô song rồi, chúng ta thật sự là phúc khí tốt.”

Sau một phen trêu chọc, Hoa Mỹ Ngọc đổi qua ga giường mới, ba người ôm ấp lấy nhau mà ngủ.

(1) Kiến giả hữu phân: Mỗi người đã lập thân thì có mỗi số phận riêng của mình. Vì thế, tuy là bà con, anh em, cũng ko thể nhờ vả hoài được. (Infinity)

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN