Đại kiếm thánh - Càn Khôn Cửu Huyền công
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
274


Đại kiếm thánh


Càn Khôn Cửu Huyền công



Bầu trời tối đen tới mức đưa tay ra trước cũng không nhìn thấy năm ngón

Phương Vân Hạo một mình ngồi ở tử viện. Trên trơì mưa có to hắn cũng không thèm để ý, chỉ no uống rượu, thỉnh thoảng nói mê mang một chút lời say.

Nếu như lắng nghe, chắc chắn làm cho người giật mình:

“Nếu như con ta không sống nổi, ta liệu mạng cũng phải diệt ngươi Hàn gia cùng Liễu gia.”

Mưa ngày một nhỏ dần,Phương Vân Hạo một mực ngồi uống rượu.

Phương Hạo Thiên đột nhiên mở mắt ra.

“Ta không có chết?”

Phương Hạo Thiên vửa mở mắt nhìn thấy chính là căn phòng của mình,vô cùng ngạc nhiên

Như thế Thiên Lôi, đừng nói Đan Điền của hắn đã phế, coi như hắn ở dưới trạng thái toàn thịnh đều không có khả năng sống sót a!

Nhưng hắn vẫn sống sót,kỳ tích xuất hiện trên thân hắn.

Hắn vén chăn lên muốn ngồi dậy, nhưng vừa động liền cảm thấy lão hải chấn động, hắn cảm thấy có cái gì đó như đang triệu hoán hắn.

Loại này triệu hoán đến từ sâu bên trong linh hồn hắn.

Bỗng nhiên, Phương Hạo Thiên cảm giác toàn bộ Thế Giới lập tức trở lên yên lặng, Minh Tịnh đến thấu triệt, hắn nhìn thấy trong đầu hắn có thêm 1 thanh Kim Sắc Trường kiếm

Lần đầu tiên Phương Hạo Thiên liền cảm thấy thanh này Kim Kiếm nhìn rất quen mắt.

“Đây không phải mẹ ta lưu lại cho ta cái dây chuyền có mặt Ngọc Kiếm sao? Chỉ là sao lại biến thành màu vàng rồi…”

Phương Hạo Thiên mơ hồ hiểu được. Mẹ hắn lưu cho hắn cái ngọc trụy này là 1 cái Bảo Vật,bị Lôi Điện đánh trúng mới bị kích hoạt lên. Ngọc trụy này chẳng những cứu hắn khỏi bị Lôi Điện đánh chết,còn tiến nhập trong đầu hắn.

Kim Kiếm tựa hồ biết rõ Phương Hạo Thiên phát hiện ra nó. thân kiếm khẽ rung lên. phát ra 1 loại vui mừng như hảo hữu đã lâu.

“Trên thân kiếm giống như có chữ viết.”

Nhìn chữ rất nhỏ hìn không ro ràng

Phương Hạo Thiên không nhịn được đi tới gần Kim KIếm nhìn xem chữ nhỏ trên thân kiếm là cái gì.

Có cái này ý nghĩ, Phương Hạo Thiên ý niệm tự nhiên hướng về Kim Kiếm tói gần.

“Ong!”

Kim Kiếm đột nhiên chấn động. phương Hạo Thiên cảm thấy trong đầu như nổ tung.

não hải giữa hỗn độn, Phương Hạo Thiên lâm một giấc mộng.

Hắn mơ thấy chính mình tung bay phía trên hư không, bên trên Đại Hải, liền giống như trong truyền thuyết Linh Hồn đang lảng vãng.

Trời cao biển rộng, mây trắng bồng bềnh.

Nhìn xuống dưới, toàn bộ thế giới liền là 1 mảnh Đại Hải.

“Thật đẹp.”

Phương Hạo Thiên” không nhịn được mà sợ hãi thán phục

Dưới chân nước biển thanh tịnh đến cực điểm.

Ầm vang!

Mặt biển yên bình đột nhiên dậy sóng, sóng biển nhấp nhô nối đuôi nhau cuộn lên dị thường hung mãnh, cảm giác Đại Hải đột nhiên trở lên phẫn nộ, trận trận cuộn sóng điên cuồng gào thét.

“Chuyện gì xảy ra?”

Phương Hạo Thiên cách mặt biển chí ít trăm trượng, nhưng cảm giác những cơn sóng biển điên cuồng này sắp đạt tới hắn độ cao,một dạng muốn đập hắn rơi xuống biển lớn này.

Đôi mắt Phương Hạo Thiên đột nhiên trợn thật lớn, giống như nhìn thấy sự vật gì đó đáng sợ.

Hắn nhìn thấy bên trong những cơn cuộn sóng điên cuồng có đồ vật chậm rãi dâng lên

Kim Kiếm, 1 thanh to lớn Kim Kiếm!

Từ bên trong đáy biển dâng lên là 1 thanh Kim Kiếm.

1 trượng(3.33m), 2 trượng, 10 trượng, 100 trượng, 1000 trượng…. Phương Hạo Thiên ngẩng đầu, bị kinh ngạc tới nỗi trợn mắt há mồm.

Kim Kiếm cao bao nhiêu,Phương Hạo Thiên không co cách nào đoán chừng được, chuôi kiếm dán vao mawtj biền còn mũi kiếm đâm vào hư không, không có 10 vạn cũng có 7-8 vạn trượng

Về phần kiếm rộng, Phương Hạo Thiên đều không muôn đoán chừng.

Hô!

Đang lúc Phương Hạo Thiên bị kinh ngạc đến mất đi năng lực suy nghĩ, đột nhiên có 1 giọt thủy châu văng đến trên người Phương Hạo Thiên,

Bình thường 1 giọt nước nhỏ như thế tung tóe trên người thì cũng không có cái gì, đại đa số người đều không để ý.

Phương Hạo Thiên cũng giống như thế!

Nhưng giọt nước hơi dính lên cơ thể hắn liền hóa thành tinh thuần Huyền Lực thông suốt chảy vào hắn Đan Điền.

Đan Điền?

Phương Hạo Thiên đột nhiên cảm giác không đúng, Đan Điền của mình không phải bị hủy sao?

Oanh!

Phương Hạo Thiên đột nhiên tỉnh táo lại.

“Thì ra là mộng, chung quy vẫn chỉ là ta đang mơ a…”

Vừa tỉnh lại hắn phát hiện chính mình không phải ở trên mắt biển gì đó mà còn đang trên giường.

Trên mặt hắn thể phủ đầy đắng chát, nưng sau 1 khắc hắn tinh thần đại chấn mãnh liệt xoay người nhảy xuống giường.

Phương Hạo Thiên đột nhiên đề khí, Đan Điền thật sự tồn tại.

Đan Điền hồi phục.

“Không phải là mộng, Kim Kiếm thật sự giúp ta chữa trị Đan Điền”

Phương Hạo Thiên đại hỉ, ý niệm khẽ động lại câu thông Kim Kiếm.

Hưu!

Một ý niệm câu thông Kim Kiếm, Kim Kiếm một sợi nhỏ bé kim mang bắn ra, Phương Hạo Thiên trong óc khắc dấu một thiên tên gọi “Càn Khôn Cửu Huyền Công” Công Pháp.

Công Pháp nội dung vô cùng rõ ràng, liền giống như hắn bẩm sinh thì sẽ một dạng.

“Khí Hải Thiên Diễn, Nhất Tích Thành Huyền, Càn Khôn Nhập Thánh. Cửu Huyền Thông Thần, Cửu Tử Thiên Đạo . . .”

Phương Hạo Thiên hơi xem xét liền nội tâm chấn động mãnh liệt, thật cường đại thật cao siêu Công Pháp. So với hắn hiện tại tu luyện Công Pháp, Càn Khôn Cửu Huyền Công đơn giản liền là trong hư không vạn trượng Cự Long, mà hắn hiện tại tu luyện Công Pháp chỉ là trên mặt đất một cái đáng thương Tiểu Mã Nghĩ.

Có lẽ liền một cái Tiểu Mã Nghĩ đều không bằng.

“Phụ thân năm đó là Phương gia đệ nhất cao thủ, hắn tu luyện Công Pháp đã là Phương gia ta cao nhất Công Pháp. Ta hiện tại nhân họa đắc phúc, Kim Kiếm truyền ta này công so Phương gia cao nhất Công Pháp không biết cường đại gấp bao nhiêu lần. Ta một khi luyện thành này công, nhập Thánh thông Thần, Vô Địch Thiên Hạ.”

Phương Hạo Thiên được này cường đại Công Pháp, tức thì ngồi xếp bằng thật tốt, trước tiên thử tu luyện.

Vừa tu luyện Càn Khôn Cửu Huyền Công, Phương Hạo Thiên liền cảm giác được quanh người Thiên Địa Năng Lượng hướng hắn cấp tốc hội tụ, so với hắn trước đó tu luyện Phương gia Xích Viêm công bên trên lúc muốn nồng nặc nhiều.

“Quá tốt rồi!”

Phương Hạo Thiên đại hỉ, tranh thủ thời gian giấu kỹ tâm thần, toàn bộ tâm thần bắt đầu tu luyện Càn Khôn Cửu Huyền Công.

Công Pháp vận chuyển, luyện hóa năng lượng, chuyển thành Huyền Lực, ngưng tụ Đan Điền.

3 canh giờ sau, “Bá”, Đan Điền chấn động, Phương Hạo Thiên thành công đem Huyền Lực ngưng tụ vào Đan Điền, đột phá đến Huyền Lực Nhị Trọng.

Phương Hạo Thiên từ tu luyện trạng thái tỉnh lại, lập tức liền cảm nhận được một loại dồi dào lực lượng cảm giác.

Hắn không nhịn được chấn quyền vung ra.

Oanh!

Quyền kình đánh hụt, ẩn hiện Lôi Minh tiếng phá hủy.

“Mặc dù chỉ là Huyền Lực Nhị Trọng, so với ta trước đó tu vi còn thấp Nhất Trọng, nhưng cảm giác lực lượng ngược lại càng thêm cường đại. Càn Khôn Cửu Huyền Công, quả nhiên cường đại.”

Phương Hạo Thiên đại hỉ.

Hô!

Hít một hơi thật sâu, tiếp tục tu luyện.

Tu luyện Càn Khôn Cửu Huyền Công lúc có thể thu nạp như thế đại lượng Thiên Địa Năng Lượng chuyển hóa làm Huyền Lực cảm giác nhường hắn hưởng thụ, rất thoải mái.

Thời gian trôi qua Phương Hạo Thiên tĩnh tâm tu luyện Càn Khôn Cửu Huyền Công.

“Tửu Quỷ, Phương Hạo Thiên chết chưa?”

Đột nhiên, bên ngoài viện truyền đến một đạo cười toe toét thanh âm.

“Phương Võ?”

Phương Hạo Thiên nghe tiếng từ tu luyện trạng thái tỉnh lại, cau mày.

Phương Võ cũng đã tiếp lấy âm hiểm cười nói: “Ta nghe nói hắn Đan Điền bị Hàn Như Long hủy. Hắn như vậy giống như ngươi cũng biến thành Phế Nhân. Hắc hắc, coi như không chết cũng không hề dùng.”

Phương Vân Hạo không có nói.

Cái khác thanh âm đi theo vang lên.

“Võ ca, nhìn đến nhân gia không cho mặt mũi ngươi a!”

“Nói không chừng cái này Tửu Quỷ mỗi ngày uống rượu uống choáng váng, ngay cả lời đều sẽ không nói.”

“Ngươi làm sao cũng dám nói hắn là Tửu Quỷ. Nhân gia thế nhưng là chúng ta Phương gia đệ nhất cao thủ.”

“Cắt, đó là bao nhiêu năm chuyện lúc trước a? Hiện tại nhìn hắn cái này say dạng, ta một cái ngón tay liền có thể đâm chết hắn.”

“Võ ca, vẫn là trực tiếp lấy Tộc Ấn từ hắn a, nếu là cái này Lão Tửu Quỷ không chịu cho liền đánh đến hắn cho thì thôi.”

Những người này thanh âm đều rất tuổi trẻ, Phương Hạo Thiên bằng thanh âm liền biết là bình thường ở bên người Phương Võ mấy cái kia nịnh hót.

“Thúc, ta bây giờ gọi ngươi một tiếng thúc.”Phương Võ thanh âm biến âm trầm: “Con của ngươi phế đi, hắn cũng đã không có tư cách tiếp chưởng Tộc Ấn, ngươi coi như cưỡng ép truyền cho hắn, Phương gia sẽ có người phục sao? Thức thời liền đem Tộc Ấn giao cho cha ta, để cho cha ta trở thành chính thức Gia Chủ. Ta cam đoan ngươi về sau mỗi ngày có rượu uống, ngươi nếu là không biết tốt xấu không chịu giao mà nói . . .”

“Đáng giận!”

Phương Hạo Thiên nhịn không được, tức thì từ trong phòng lao ra, vọt tới Phương Võ trước mặt, thanh âm lạnh lẽo âm u: “Không chịu giao lại như thế nào? ?”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN