Đại Lão Huyền Học Gả Vào Hào Môn - Chương 31: Chương 31
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
36


Đại Lão Huyền Học Gả Vào Hào Môn


Chương 31: Chương 31


Người đại diện Lý Tiểu Thanh lập tức ngăn Thẩm Nghiệp: “Thẩm đại sư, ngài đừng nóng giận, là tôi sai, là tôi bảo Tiểu Thanh gạt ngài……”
Thẩm Nghiệp lạnh lùng mà nhìn cô.

“Thực xin lỗi, không liên quan đến người đại diện tôi.” Lý Tiểu Thanh cũng đứng dậy, hướng Thẩm Nghiệp hơi hơi khom lưng, “Tôi……Tôi chỉ là sợ ngài nghe thấy tôi bị bao dưỡng mà chán ghét tôi, tôi sợ ngài không muốn giúp tôi……”
Thẩm Nghiệp nhìn kỹ cô.

Lý Tiểu Thanh hốc mắt đỏ bừng: “Lần này tôi thật sự không có nói dối, tôi chính là sợ ngài để ý.”
“Trước đó Tiêu Ất Ất tìm kim chủ, ngài không phải tính ra Tiêu Ất Ất có lao ngục tai ương sao, Tiểu Thanh liền sợ……Liền sợ cùng Tiêu Ất Ất giống nhau.” Người đại diện giải thích, “Chúng tôi tìm ngài, cũng là vì Tiểu Thanh không muốn rơi vào kết cục giống như Tiêu Ất Ất.”
Tiêu Ất Ất hoàn toàn xong rồi, đời này cũng không thể trở lại giới giải trí, còn phải bị phán trọng hình.

Càng khủng bố chính là, bởi vì ả là minh tinh, chuyện này lại nháo thật sự lớn, cơ hồ tất cả mọi người biết ả bị bao dưỡng, biết ả phạm tội giết người.

Về sau khi ả ra tù, sửa tên đổi họ, chỉ sợ cũng sẽ bị vô số người nhớ lại.

Kim chủ Tiêu Ất Ất cũng rất thảm, nghe nói nhà mẹ đẻ bên vợ đem gã nhốt lại, hiện tại không biết sống hay chết.

Đến nỗi vợ kim chủ bị Tiêu Ất Ất đẩy xuống lầu, lại còn không phải là người đáng thương sao, chồng ngoại tình còn chưa tính, cuối cùng còn bị nữ nhân chồng bao dưỡng liên thủ giết hại.

Nhìn đến Tiêu Ất Ất kết cục, Lý Tiểu Thanh lòng còn sợ hãi, lúc này mới muốn tìm Thẩm Nghiệp hỗ trợ thoát khỏi kim chủ, cũng thoát khỏi nàng vì này sợ hãi vận mệnh.

Thẩm Nghiệp xem nàng tướng mạo, nhưng thật ra không có nói sai.

Chỉ là…… Nếu sợ hãi, ngay từ đầu hà tất lựa chọn bị bao dưỡng?
Nhưng Thẩm Nghiệp cũng không có nói ra, cậu vừa rồi tức giận chính là Lý Tiểu Thanh nói dối, coi cậu là kẻ ngu sao, nhưng Lý Tiểu Thanh nếu thẳng thắn, cậu cũng liền không tiếp tục so đo.

Bất quá, này cũng không tỏ vẻ cậu nguyện ý giúp Lý Tiểu Thanh.

“Nếu cô thật sự muốn rời đi, vậy cùng kim chủ ngả bài đi, hiện tại trong vòng đều lưu hành hảo tụ hảo tán sao, chẳng lẽ hắn còn có thể đem cô trói lại?”
Lý Tiểu Thanh do dự, thấp giọng nói: “……Tôi đề qua, hắn không đồng ý.”
Thẩm Nghiệp nhướng mày, này còn chơi ra chân ái?
“Vậy cô muốn để tôi làm gì?” Cậu cũng không hiểu loại bao dưỡng ra tình cảm chân ái, nhưng nếu là một bút sinh ý, cậu vẫn là nguyện ý nghe.

“Tôi……Tôi chính là muốn rời đi……” Lý Tiểu Thanh do dự một lát, “Tôi nghe nói lá bùa của ngài đặc biệt lợi hại, có loại lá bùa có thể làm người ta thay đổi chủ ý hay không?”
Thẩm Nghiệp: “Đừng nói là lá bùa làm người ta thay đổi chủ ý, chính là lá bùa làm người ta mất trí nhớ cũng có.”

Lý Tiểu Thanh cùng người đại diện đều lộ ra thần sắc vui sướng.

Thẩm Nghiệp lại nói: “Nhưng tôi sẽ không cho cô.”
Lý Tiểu Thanh sắc mặt khẽ biến.

“Nói thật, Lý tiểu thư, đối với người lạc đường biết quay lại, tôi là phi thường thưởng thức, tôi cũng sẽ bảo vệ.

Nhưng mà tôi cảm thấy chuyện này vẫn là chính cô giải quyết đi.” Thẩm Nghiệp cũng không muốn trộn lẫn loại sự tình này, đặc biệt là lá bùa còn dùng ở trên người kim chủ Lý Tiểu Thanh.

Lý Tiểu Thanh lã chã chực khóc, một đôi mắt thu thủy doanh doanh nhìn cậu: “Thẩm đại sư, ngài……Ngài giúp tôi, có được không?”
Thẩm Nghiệp: “……Lý tiểu thư, tôi cứ việc nói thẳng đi, nhà mẹ đẻ vợ kim chủ cô cũng rất có thế lực, đúng không? Việc cô cùng kim chủ đã bị vợ hắn phát hiện, hiện tại là muốn tôi giúp cô toàn thân mà lui, có phải hay không?”
Khả năng không nghĩ tới Thẩm Nghiệp lợi hại như vậy, cư nhiên chỉ nhìn tướng mạo cô liền đem rất cả sự việc đều tính ra, Lý Tiểu Thanh biểu tình có chút cứng đờ, cắn khóe miệng không nói gì.

Thẩm Nghiệp: “Kim chủ cô rốt cuộc là không đồng ý cô rời đi, hay là cô muốn hắn đưa cô một vai nữ chủ trong bộ phim truyền hình làm quà chia tay, hắn mới không đồng ý?”
Lý Tiểu Thanh há to miệng.

Thẩm Nghiệp thật sự quá lợi hại, so với cô tưởng tượng còn lợi hại hơn! Sớm biết như thế, cô liền không tới tìm cậu ta!
Thẩm Nghiệp nói không sai, Lý Tiểu Thanh là muốn cùng kim chủ tách ra, nhưng cô tưởng truớc khi chia tay kim chủ cho cô một suất diễn nữ chủ, cô tới tìm Thẩm Nghiệp cầu lá bùa, kỳ thật là muốn có thể làm kim chủ dưới tác dụng của lá bùa đáp ứng điều kiện của cô.

“Nếu cô tìm toi đoán mệnh, tôi đây liền tính mệnh cho cô đi.

Cô về sau nếu tự mình nỗ lực, nói không chừng còn có một phen làm.

Nếu là đi đường ngang ngõ tắt, cuối cùng khẳng định sẽ giống Tiêu Ất Ất.” Thẩm Nghiệp hảo tâm nhắc nhở.

Lý Tiểu Thanh suy sụp mà ngã ở ghế dựa.

“Là cô chính là của cô, không phải cô, muốn bắt cũng bắt không được.” Thẩm Nghiệp móc di động ra, lanh lẹ mà click mở mã QR, “Hai vạn, không thể giảm.”
Lý Tiểu Thanh nức nở mà khóc lên, không phản ứng cậu.

Thẩm Nghiệp có điểm không cao hứng, còn muốn quỵt nợ cậu sao?
Người đại diện kiến thức Thẩm Nghiệp lợi hại, nào dám đắc tội Thẩm Nghiệp, huống chi Thẩm Nghiệp sau lưng còn có Giải Trí Chuối Tây cùng ảnh đế Bạch Miêu, vì thế sảng khoái mà thanh toán.

Đưa Thẩm Nghiệp ra cửa, người đại diện quay đầu lại nhìn Lý Tiểu Thanh ở bên trong khóc nức nở, thở dài nói: “Thẩm đại sư, hy vọng ngài đừng để ở trong lòng, Tiểu Thanh tuổi còn nhỏ, còn không hiểu chuyện.”
Thẩm Nghiệp không có tiếp lời nói, mà là nhìn chằm chằm y: “Cô quen biết Từ Tư Tư đi?”

Người đại diện sửng sốt, ngay sau đó gật đầu.

Lúc trước nàng cùng Từ Tư Tư đồng thời tiến vào Giải Trí Chuối Tây, Từ Tư Tư vận khí tốt, mang được ảnh đế ảnh hậu, minh tinh cao nhất được an bài trong tay nàng lại chỉ là tuyến hai.

Lý Tiểu Thanh xem như một nữ minh tinh danh khí tốt nàng mang, cho nên nàng không muốn từ bỏ.

“Cô nhìn là ngườ tốt, đối nghệ sĩ cũng không tồi.

Nhưng tôi có câu nói muốn cho cô, có một số việc cô nên quản liền quản, nghệ sĩ đi lối rẽ, cô cũng không thoát được can hệ.”
Người đại diện ngơ ngác mà nhìn cậu.

Thẩm Nghiệp xua tay: “Lần này là miễn phí đưa lời khuyên, không lấy tiền cô, đi đây.”
Người đại diện nhìn bóng dáng cậu tiêu sái rời đi, đứng ở tại chỗ, thật lâu sau cũng không động đậy.

Thẩm Nghiệp trở lại Dung Viên, cùng Từ Tư Tư nói về người đại diện Lý Tiểu Thanh.

Từ Tư Tư hồi ức vài giây: “À, Lưu Toa a, nàng khá tốt.

Vừa mới bắt đầu vào Giải Trí Chuối Tây, chúng ta cũng chưa có tiền, nàng còn mời chị ăn mì gói một tháng.”
Cái năm đó mọi người đều nghèo, Lưu Toa nguyện ý cùng cô chia sẻ mì gói, người xác thật không tồi.

Chẳng qua sau đó Lưu Toa đi công ty giải trí khác, hai người liền ít liên hệ với nhau.

Thẩm Nghiệp đem việc hôm nay cùng Từ Tư Tư nói: “Em đã uyển chuyển nhắc nhở y, hoặc là quản Lý Tiểu Thanh, hoặc là rời đi.”
Từ Tư Tư ừm một tiếng, nhớ tới từ trước Lý Toa đã tốt, rốt cuộc vẫn là không đành lòng nhìn Lý Toa xảy ra chuyện, đi một bên liên hệ Lý Toa.

Thẩm Nghiệp không khỏi cười rộ lên.

Từ Tư Tư vẫn là thiện lương như vậy, cậu muốn nguyên chủ trước khi rời đi thế giới này, cảm thụ được thiện ý Từ Tư Tư, trong lòng hẳn là vẫn đối thế giới này biết được một tia tốt đẹp đi.

Mà cậu liền thay nguyên chủ báo đáp Từ Tư Tư, cũng coi như là bảo hộ một chút tốt đẹp kia.
Diệp Trạch ở bên cạnh yên lặng mà nghe Thẩm Nghiệp cùng Từ Tư Tư nói chuyện, ánh mắt nặng nề mà nhìn chằm chằm Thẩm Nghiệp.

Thẩm Nghiệp nhận thấy được tầm mắt anh, cùng anh đối diện.

Không biết có phải ảo giác không, Thẩm Nghiệp tổng cảm thấy ánh mắt nam nhân thâm thúy lại khó có thể nắm lấy, mạc danh làm cậu miệng khô lưỡi khô.

“Lại đây.” Diệp Trạch chậm rãi mở miệng.

Trong đầu Thẩm Nghiệp nhớ tới một chút suy nghĩ không lành mạnh, tức khắc có điểm ngượng ngùng, cọ tới cọ lui mà ngồi vào bên cạnh anh.

Diệp Trạch nhìn cậu: “Có muốn thử lại tư vị?”
“……Muốn.” Thẩm Nghiệp vô pháp lừa chính mình, tư vị kia thật sự quá tuyệt vời.

Nhưng cậu cũng có chút chần chờ, vạn nhất chính mình nhịn không được đè nam nhân ra làm thì sao bây giờ?
Khi cậu do do dự dự, Diệp Trạch đã thò qua, giống lần trước cho cậu nếm tư vị.

Thẩm Nghiệp: “!!!”
May mắn Từ Tư Tư đưa lưng về phía bọn họ gọi điện thoại, không nhìn thấy bọn họ đang làm cái gì.

Bất quá, loại trộm · tình cảm giác còn rất kích thích nha.

Thẩm Nghiệp mặt đỏ ửng mà nghĩ, đã có cơ hội, đến nhiều vài lần mới được, vì thế cậu thật sự đè Diệp Trạch!
Diệp Trạch bị đè ở trên sô pha, phi thường phối hợp mà đỡ lấy eo cậu, thuận tiện anh trộm hương.

Ở thời điểm quan hệ hai người quan hệ có điểm tiến bộ, khi cách hơn một tháng, Phú Quang Lâm dẫn theo một xe lễ vật tới cửa.

“Thẩm đại sư, thật cám ơn ngài, nếu không phải ngài ra tay, con trai tôi còn không biết sẽ bị bọn buôn người bán đi nơi nào.” Phú Quang Lâm dáng người trung đẳng, cùng cha hắn lớn lên có chút giống, gương mặt hiền từ.

Hắn kêu thủ hạ đem lễ vật toàn bộ dọn vào biệt thự, tiếp theo lại giải thích chính mình vì cái gì muộn như vậy mới đến cảm ơn —— nguyên lai một tháng này hắn tất cả đều bận rộn phối hợp cảnh sát đem bọn buôn người đánh bắt.

.

Truyện Sắc
Thẩm Nghiệp không có cự tuyệt lễ vật hắn, cười cười, nói: “Đây là tích đức nhà mọi người, cũng là con trai ngài có phúc khí.”
Nói lên cái này, Phú Quang Lâm cũng thực cảm khái: “Này còn phải cảm tạ cha tôi, ông là lão cán bộ, cả đời có thói quen tiết kiệm, sinh bệnh nằm viện cũng không muốn đi phòng bệnh cao cấp.”
Nếu là phòng bệnh không bình thường, liền không gặp được Thẩm đại sư quý nhân như vậy, con của hắn khả năng liền không tìm được.

Thẩm Nghiệp cười nói: “Về sau làm việc thiện nhiều, sẽ có báo đáp.”
“Đương nhiên, đương nhiên.” Phú Dụ Thật Nghiệp ngày thường vẫn luôn rất điệu thấp mà làm từ thiện, lão cha hắn ngày thường tất cả tiền về hưu đều quyên cho vùng núi nghèo khó.

Hiện tại việc con của hắn, Phú Quang Lâm liền càng nguyện ý tin tưởng ở hiền gặp lành.

Thẩm Nghiệp đem Phú Quang Lâm nghênh tiến đại sảnh: “Trước đó cho cha ngài lá bùa, ngài vẫn luôn để con trai mang đi?”
Phú Quang Lâm vội không ngừng gật đầu.

Thẩm Nghiệp nói: “Tôi lại vẽ cho con trai ngài ba lá bùa, cho cậu bé đeo đến mười tuổi, về sau sẽ bình an cả đời.”
Phú Quang Lâm đặc biệt kích động: “Vậy phiền toái ngài!”
Thực nhanh Thẩm Nghiệp liền dùng Bút Đào Mộc vẽ ba lá bùa, đưa cho Phú Quang Lâm.

Phú Quang Lâm cung kính mà tiếp nhận, thập phần trịnh trọng cất ở trong túi.

Qua đi hắn mới cười cùng Thẩm Nghiệp kéo việc nhà: “Trước đó lão Thạch còn muốn tôi dẫn đi giới thiệu với ngài, không nghĩ tới đã sớm quen biêtd.

Nghe nói mẹ hắn bệnh đã tốt, đây đều là công lao ngài.”
Thẩm Nghiệp được khen thật sự cao hứng, quay đầu hướng Diệp Trạch chớp mắt: Xem đi, tôi rất lợi hại!
Diệp Trạch khóe môi nhẹ nhàng nhấc lên: Ừm.

Phú Quang Lâm đột nhiên nghĩ đến cái gì, nói: “Lão Thạch cũng ở tại Dung Viên, tôi trước gọi điện thoại cho hắn, nghĩ tiện đường qua thăm.

Nhưng mà không biết sao lại thế này, gọi vài cuộc không thấy nhận, gọi điện thoại bàn cũng không hồi âm.”
Thẩm Nghiệp hơi hơi nhíu mày.

Này liền kỳ quái, liền tính Thạch tổng không nhận được điện thoại, trong nhà luôn có người hầu, không nên ngay cả máy bàn cũng không nhận nha.

Càng nghĩ càng không thích hợp, Thẩm Nghiệp dứt khoát dùng sinh thần bát tự Thạch lão phu nhân tính một quẻ.

Quẻ tượng xuất hiện một khắc kia, Thẩm Nghiệp đột nhiên đứng dậy: “Không xong!”
Phú Quang Lâm hoảng sợ: “Đại sư, làm sao vậy?”
Diệp Trạch cũng nhìn qua cậu.

Thẩm Nghiệp: “Nhà Thạch tổng đã xảy ra chuyện!”
Cậu trước đó ở trong viện Thạch tổng bố trí trận pháp, nghĩ có thể ngăn lão đạo sĩ.

Nhưng cậu vừa mới xem bói cho Thạch lão phu nhân, đổ ra chính là que hung nhất!
Thạch lão phu nhân có nguy hiểm!
“Tôi đi Thạch gia một chuyến!” Thẩm Nghiệp đã dẫn theo Bút Đào Mộc đi ra ngoài.

Diệp Trạch giữ chặt cánh tay cậu: “Cùng nhau.”
Thẩm Nghiệp không cự tuyệt.

Phú Quang Lâm cũng đi theo đứng lên: “Tôi cũng đi!”.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN