Đại Ma Đầu Hệ Thống - Chương 25: Diệp Minh cơ duyên!
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Đại Ma Đầu Hệ Thống


Chương 25: Diệp Minh cơ duyên!


Thương Mang Thành có cả thảy năm thế lực lớn, trong đó ngoại trừ Ma Điện và Diệp thị gia tộc Vương Bá Ngưu đã thu phục ra, còn có Thần Đan môn, Thiên kiếm tông, cùng Bá Đao Môn.

Và 1 thế lực nữa siêu thoát Thương Mang thành năm đại thế lực chính là Thành Phủ Chủ.

Muốn hoành thành nhiệm vụ còn phải diệt trừ hoặc thu phục ba cái tông môn cùng Thành phủ chủ, trong đó Bá Đao môn cùng Thiên Kiếm Tông có ba vị võ hoàng tọa trấn, Thần Đan môn là yếu nhất, lấy hắn thực lực cùng thủ hạ chỉ có bốn vị võ hoàng, nếu chính diện giết chóc sẽ gặp các nhà khác liên hợp lại, chưa kể làm vậy còn khiến Thành phủ chủ đứng ngoài dòm ngó ngư ông đắc lợi.

“”Chậc, xem ra phải sắp xếp một kế hoạch mới chia rẽ nội bộ của bọn hắn…”” Vương Bá Ngưu thầm nghĩ, một kế hoạch nãy lên trong đầu hắn, hắn vội vàng xé rách không gian đi tới Ma Điện, đứng trước mặt Diệp Thiên Lý.

“”Nhiệm vụ ta giao như thế nào rồi?””

Diệp Thiên Lý không dám thất lễ, phất tay một cái, hai tên thuộc hạ lôi kéo một thiếu niên mày kiếm mắt sáng đến, thiếu niên này khả năng vì kiêu căng nên bị đánh đập khá nhiều, sắc mặt tuy tái nhợt sưng tấy nhưng dù vậy cũng không dấu được vẻ kiêu căng trong con mắt, hiển nhiên thiếu niên có thân phận bất phàm.

“”Người đã bắt tới, thưa Phó Điện Chủ.”” Diệp Thiên Lý cung kính đáp.

Phó Điện Chủ là thân phận là Vương Bá Ngưu chủ hồn đặt cho hắn trong Ma Điện, khiến phân thân hắn có thể sử dụng cỗ thế lực này làm việc cho mình.

“”Tốt!”” Ánh mắt Vương Bá Ngưu khẽ liếc nhìn thiếu niên, ánh mắt lóe lên vẻ tham lam, nhưng nghĩ đến kế hoạch, thoáng tiếc nuối một chút.

“”Các ngươi là ai, bắt bổn thiếu gia, không sợ Cha ta hay phủ Vương gia tìm ra được sẽ đồ sát cả tộc các ngươi sao?”” Thiếu niên ánh mắt lãnh mang như kiếm nhìn thẳng vào ánh mắt Vương Bá Ngưu mà không ái ngại gì. Hắn biết giờ bản thân mình không thể phản kháng, dù có nói ra cha hắn hay thế lực của hắn cũng không thay đỗi được gì, địch nhân đã bắt hắn hiển nhiên không ngại thân phận hắn, nhưng hắn vẫn nuôi một tia hi vọng nói ra.

“”Ta phi, Các ngươi thật hèn hạ, xuất động mấy tên võ hoàng rác rưởi bắt mỗi bổn thiếu gia còn không được, giờ lại âm hiểm đến nỗi bắt Yên nhi uy hiếp ta!”” Thiếu niên phun một ngụm nước miếng, khinh thường nói.

Thiếu niên này chính là thiếu gia Phủ Vương gia, tên là Kiếm Thiên, mà Phủ Vương Gia chính là một trong tứ đại vương gia của Thiên Khung Hoàng Triều, quyền thế ngập trời, mà bản thân thiếu niên này lại là một tên thiên tài tuyệt thế, mới sinh ra mà Kiếm khí trong cơ thể xé rách thương khung, vạn kiếm thuần phục, là trời sinh Kiếm Đạo thể chất, tư chất ngộ tính đều thuộc hàng đỉnh cấp, hiện tại mười bốn tuổi đã Tông sư cảnh giới, lực chém Đại Tông sư, là thiên kiêu trong thiên kiêu.

Diệp Thiên Lý và Vương lão một người là Võ Hoàng cảnh đỉnh, một người là cái thế Võ Hoàng, thực lực tuyệt đối như vậy mà muốn bắt thiếu niên phàm nhân ngay cả Võ Quân còn chưa tới còn gặp khó khăn, nhiều lần bị thiếu niên này chạy thoát, nếu không phải bắt giữ nữ nhân hắn yêu uy hiếp, bày ra vạn trượng sát cơ thì hắn mới bị bắt vào tròng.

“”Ha ha, một đời thiếu niên thiên kiêu mà bị ái tình kiềm hãm đến thân tao ngộ như thế này, quả thật đáng tiếc.”” Vương Bá Ngưu cười haha, miệng thì nói đáng tiếc nhưng ánh mắt khinh thường lại không che dấu chút nào.

Kiếm Thiên ánh mắt lộ ra vẻ thương tiếc, hắn cảm thán:”” Nàng chính là nữ nhân ta yêu nhất, nếu ta không cứu nàng, Lòng ta cũng không cho phép, Kiếm tâm sẽ sinh ra tâm ma, cả đời ta xem như phế nhân. Mà ta không nghĩ tới, thủ đoạn mà cha ta để lại bảo mệnh dưới đại trận của các ngươi lại không thể kích hoạt, là ta tính sai rồi..thua không oan..””

Vương Bá Ngưu cười lạnh, thầm nói:”” Ta tốn gần một triệu ác ma điểm hoán đỗi Che Thiên đại trận, ngay cả Võ Đế còn bị giam hãm một phút, há có thể là kẻ hèn Võ Tôn cảnh thủ đoạn có thể phá hủy được!””

“”Ta giờ trong tay các ngươi, Muốn chém muốn giết tùy ý các ngươi…”” Kiếm Thiên ngữ khí chán nản nói, nhưng ánh mắt lóe lên vẻ chờ mong.

Trong thân thể hắn có cất giữ một cái thủ đoạn nữa, chỉ khi sinh mệnh uy hiếp mới kích hoạt, nên hắn cũng không lo lắng mình sẽ chết, bởi vì trong này không có cái đại trận kỳ dị ấy, hắn có lòng tin có thể thoát khỏi đây.

Vương Bá Ngưu cười quỷ dị, ánh mắt nhìn Diệp Thiên Lý, Diệp Thiên Lý hiểu ý cùng chúng thuộc hạ rời đi, giờ trong căn phòng tối này chỉ còn mình Kiếm Thiên cùng Vương Bá Ngưu.

Diệp Minh không hiểu sao khi thấy nụ cười của Vương Bá Ngưu, hắn cảm giác hồi hộp, bất an, tâm thần bất định không yên.

“”Không sao, ta có thể thoát khỏi đây..”” Kiếm Xuyên tự mình trấn an mình.

“”Đại Cướp Đoạt Thuật…khai!”” Vương Bá Ngưu giơ tay đặt lên đỉnh đầu Diệp Minh, bàn tay hắn tỏa ra một cỗ hấp lực kỳ dị, bao phủ khắp người Diệp Minh.

Diệp Minh cảm giác tự dưng mất đi khống chế thân thể, hắn cảm giác thân thể mình bị rút đi thứ gì đó, hắn tập trung quan sát thì kinh hãi, Kiếm Đạo thể chất của hắn đang dần bị một cỗ thôn phệ lực lượng rút đi, ngay cả Tư chất, ngộ tính của hắn cũng bị rút hẳn.

“”A….a….ngươi giết ta đi…””

” Ngươi là ma quỷ….””

Kiếm Xuyên thanh âm thê lương gào thét. Thân là tuyệt thế thiên tài như hắn bị rút đi thiên phú thì giống như sống không bằng chết, mà Vương Bá Ngưu rút đi thiên phú của hắn cũng không tổn thương đến tính mạng của hắn cho nên thủ đoạn bảo mệnh cũng hắn cũng không phát huy tác dụng.

“” Giữ lại mạng chó của ngươi để sau này đối phó Vương Phủ!”” Vương Bá Ngưu tà ác nói, khiến sắc mặt Kiếm Xuyên tuyệt vọng càng thêm tuyệt vọng, hắn thừa dịp Vương Bá Ngưu không chú ý, hắn hung ác dùng tay bẻ cổ mình, xương cổ của hắn nhanh chóng bị đoạn, thủ đoạn của phụ thân hắn cũng được kích hoạt, một luồng không gian chi lực bao phủ lấy Kiếm Xuyên, Vương Bá Ngưu không kịp phản ứng, Kiếm Xuyên đã biến mất.

“”Chậc chậc…quả không hổ trung cấp khí vận chi tử, như vậy còn có thể chạy thoát được, lá bài tẩy quá nhiều, may mà ta cũng không lộ ra mặt để hắn phát hiện chân dung, không thì cái Thương Mang thành này không còn tồn tại nữa.”” Vương Bá Ngưu âm thầm cảm thán.

“”Keng…ký chủ thành công lần đầu tiên chà đạp Trung cấp Khí vận chi tử, cướp đi hết thảy thiên phú của hắn, hệ thống ngoài ý muốn thưởng ký chủ một lượt quay thưởng.””

“”keng…vì ký chủ còn chưa cướp đi khí vận của hắn, khiến hắn chạy thoát, dẫn đến Khí Vận của hắn tăng một mảng lớn, khả năng tăng tới Cao cấp khí vận chi tử, có thể có cơ duyên nghịch thiên khác, cho nên Thành Tựu diệt sát Vai Chính của ký chủ không thành công, sẽ không nhận được Thần Bí quà tặng.”” Thanh âm hệ thống lạnh lùng vang bên tai hắn.

“”Không sao, như vậy cũng tốt, có những thứ này, ta có thể hoàn thành nhiệm vụ chính tuyến, nhanh chóng thu phục Thương Mãng thành, bắt đầu có căn cơ để trưởng thành.”” Vương Bá Ngưu lắc đầu, dù sao đây là lần đầu tiên hắn bắt giữ khí vận chi tử nên không có kinh nghiệm dẫn đến hắn chạy thoát.

Hắn đi khỏi phòng tìm gặp rồi chào hỏi Diệp Thiên Lý bọn họ xong rồi hắn mới xé rách không gian rời đi.

——-

Giờ phút này trong thư phòng của Diệp Thiên Hùng…

“”Con trai ta, ta muốn xưng bá Thương Mang thành, ta có một bộ kế hoạch khiến khổ nỗi bên cạnh ta không có một người đáng tin cậy….aizzz..”” Vương Bá Ngưu giả vờ thở dài, khuôn mặt tiều tụy.

“”Cha, ngươi có ta đây, ta nguyện ý vì phụ thân đại nhân làm tất cả!”” Diệp Minh vội quỳ xuống, khuôn mặt kiên định nói.

“”Qủa là hiếu tử, cuộc đời ta có đứa con trai như vậy, còn cầu gì hơn?”” Vương Bá Ngưu khóe mắt vui vẻ, vội vàng đứng dậy ôm lấy Diệp Minh, cảm động nói.

“”Vậy kế hoạch là gì cha? Mấy thế lực kia cũng không tầm thường đâu?”” Diệp Minh tò mò hỏi.

“”Hắc hắc..là thế này…”” Vương Bá Ngưu ghé tai Diệp Minh, thì thầm thì thầm.

Diệp Minh sau khi nghe xong, sắc mặt quái dị nhìn Vương Bá Ngưu, nhưng hắn vẫn gật đầu.

“”Yên tâm đi, sau khi xưng bá Thương mang thành, ngươi là con trai ta, dưới một người trên vạn người!”” Vương Bá Ngưu vỗ vai Diệp Minh, nói.

“”Đây là một tia linh hồn của ta nó ẩn dấu trong chiếc nhẫn này, nó sẽ giúp ngươi xử lý tình huống tránh để lộ chân ngựa.”” Vương Bá Ngưu móc ra một cái nhẫn, đưa cho Diệp Minh.

“”Ngồi im, nhắm mắt dưỡng thần, phụ thân sẽ cho ngươi tuyệt thế cơ duyên.”” Vương Bá Ngưu nghiêm nghị nói, Diệp Minh cũng ngoan ngoãn ngồi im, ánh mắt thoáng lộ vẻ kích động, bởi vì phụ thân cho hắn cơ duyên khiến hắn trở thành tuyệt thế thiên tài.

Vương Bá Ngưu thi triển hoán đỗi thuật, dời đi thiên phú mà mình cướp đoạt của Kiếm Thiên đời qua Diệp Minh.

Diệp Minh cảm giác thể chất của hắn tăng cường một mảng lớn, toàn thân xoay chuyển Kiếm Đạo phù văn huyền ảo, mà tư chất của hắn cũng bạo tăng tuyệt đỉnh tư chất, ngộ tính cũng tăng tới Tuyệt đỉnh, rất nhiều võ đạo nghi hoặc hắn cũng lập tức lý giải.

“”Đêm dài lắm mộng, ta đi liền, phụ thân đại nhân!”” Diệp Minh vội vàng đứng dậy, cũng không kịp cảm nhận thân thể biến hóa nhanh chóng chấp tay cung kính rời đi.

Sau khi Diệp Minh rời đi, khuôn mặt Vương Bá Ngưu thoáng nổi lên vẻ tà mị, hắn thấp giọng nói:”” Cố lên con trai bảo bối của ta!””

……

P./S: Hôm qua bận quá không có chương, xin lỗi mọi người nha^^

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN