Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ - Chương 16: Tức giận khi nghe đến tên Tạ Anh Minh
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
138


Đại Minh Tinh Và Chàng Vệ Sĩ


Chương 16: Tức giận khi nghe đến tên Tạ Anh Minh


Dạ viên

Xe vừa mới dừng lại, Dạ Ngân Tuyết ngay lập tức bước xuống đi nhanh vào trong với sắc mặt khó coi. Bên trong, Dạ Thành Đông, Hạ Tử Quyên và Dạ Khải Hiên đang ngồi ở phòng khách xem phim, ăn trái cây nhìn thấy cô về Hạ Tử Quyên mỉm cười cất giọng:

“Con về rồi sao?! Mau! Mau đến đây ba mẹ có mua quà cho con này.”

Dạ Ngân Tuyết dừng lại lạnh lùng trả lời:

“Con mệt rồi để lúc khác con sẽ xem.”

Không đợi Hạ Tử Quyên nói lại cô đi thẳng lên phòng, đóng cửa lại mọi người ở dưới lầu ngơ ngác nhìn nhau, Lăng An Vũ kéo hành lý vào Dạ Thành Đông liền hỏi anh:

“An Vũ! Rốt cuộc là đã có chuyện gì xảy ra vậy? Sao sắc mặt của Tiểu Tuyết khó coi quá vậy?”

Lăng An Vũ cúi đầu chào mọi người rồi đáp:

“Tôi cũng không rõ là chuyện gì chỉ biết khi tiểu thư gặp một người tên là Tạ Anh Minh thì trở nên như vậy.”

“Cái gì chứ? Tạ Anh Minh?” Hạ Tử Quyên, Dạ Thành Đông và Dạ Khải Hiên đồng loạt thốt lên với vẻ mặt không ngờ, vô cùng ngạc nhiên.

Dạ Khải Hiên đứng dậy, nóng nảy hỏi anh:”Mau nói cho tôi biết cậu gặp Tạ Anh Minh ở đâu?”

“Ở sân bay.” Lăng An Vũ không nhanh không chậm đáp.

Hạ Tử Quyên kéo Dạ Khải Hiên ngồi xuống, cau mày nhìn:

“Con hỏi làm gì? Định đến đó đánh người ta à?”

“Đúng vậy! Con đã khó chịu, cay ba năm nay rồi không đánh không được.” Dạ Khải Hiên nói mạnh miệng.

“Con đến đó chắc gì đã gặp được cậu ta đến đó làm gì cho vô ích?” Dạ Thành Đông nhìn anh với ánh mắt nghiêm nghị khiến cho Dạ Khải Hiên bình tĩnh lại ngồi im lặng.

Dạ Thành Đông quay đầu nhìn Lăng An Vũ rồi bảo:”Cậu hãy lui xuống đi.”

“Vâng!” Lăng An Vũ gập người rồi rời khỏi đi đến Dạ Tử Môn,

Dạ Tử Môn

Lăng An Vũ ngồi xuống ghế mở điện thoại ra nhìn tấm hình mà anh đã cùng cô chụp ở khu vui chơi, đúng lúc ấy Hạo Tư đi ngang qua thấy anh thẩn thờ nhìn vào điện thoại mãi nên liền tò mò hiếu kì đưa mắt nhìn vào.

Mắt của Hạo Tư mở to hết cỡ, miệng há ra thành hình chữ O tay thì liên tục vỗ vào mặt của mình rồi chỉ chỉ vào trong hình, lắp bắp hỏi:

“Người…người…người trong hình chụp cùng với cháu là Tiểu Tuyết sao?”

Lăng An Vũ gật đầu:”Vâng! Người trong hình chính là tiểu thư.”

“Trong hình Tiểu Tuyết đang cười sao?” Vừa nói Hạo Tư vừa diễn tả hành động, hai tay của anh đặt ở hai bên khóe môi kéo lên thành hình nụ cười, gương mặt vẫn không tin được.

Lăng An Vũ lại một lần nữa gật đầu, gương mặt của Hạo Tư đầy đủ biểu cảm anh vẫn chưa tin được cô lại nở nụ cười vui vẻ như vậy. Lăng An Vũ khó hiểu khi thấy biểu cảm này của Hạo Tư bèn hỏi:

“Bộ tấm ảnh này có gì đặc biệt sao?”

“Tất nhiên là đặc biệt rồi cháu có biết là muốn nhìn thấy Tiểu Tuyết mỉm cười vui vẻ như vậy là một điều khó khăn không? Số lần chú nhìn thấy Tiểu Tuyết cười là đếm trên đầu ngón tay đấy. Tuy Tiểu Tuyết không lạnh lùng với những người trong gia đình và những người khá thân khác nhưng muốn thấy Tiểu Tuyết cười thì hơi khó khăn đó.”

Lăng An Vũ nhìn lại tấm hình anh cảm thấy lời nói của Hạo Tư rất đúng từ lúc anh làm vệ sĩ cho cô đến giờ thì anh dường như không hề thấy cô nở nụ cười như vậy. Hạo Tư bước đến mỉm cười vỗ vỗ vai của anh:

“Quả nhiên là cháu rất đặc biệt, không tồi cháu có thể khiến cho Tiểu Tuyết cười là một điều rất ghê gớm. Nếu như chú hay là Hạo Dương, lão đại, chị dâu làm cho Tiểu Tuyết cười thì cũng không có gì là ngạc nhiên, bất ngờ nhưng cháu lại khác cháu chỉ mới làm vệ sĩ cho Tiểu Tuyết một thời gian ngắn thôi có thể khiến cho Tiểu Tuyết cười là một điều rất ghê gớm.”

Lăng An Vũ suy nghĩ điều gì đó vội hỏi Hạo Tư:

“Chú có biết một người tên là Tạ Anh Minh không?”

Hạo Tư vừa nghe đến tên là sắc mặt thay đổi trở nên khó chịu, tức giận:

“Cháu biết cả chuyện này nữa sao? Dĩ nhiên là chú biết tên đó rồi.”

Lăng An Vũ lắc đầu:”Lúc nãy khi ở sân bay tiểu thư có vô tình gặp anh ta sau đó sắc mặt của tiểu thư liền trở nên khó coi, dường như tiểu thư rất tức giận, căm ghét khi nhìn thấy anh ta.”

“Gặp chú chú đã đánh cho tên đó một trận rồi.” Hạo Tư nói với giọng điệu vô cùng tức giận, căm phẫn.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN