Đại Năng Giả
Chương 22: Lo lắng, đến công hội Trận Pháp Sư mở trương trình giảng dạy
“Ca, cái này cho ca.” Nàng đưa chiếc không gian giới chỉ lúc trước lấy được từ việc bán tranh cho Ân Thập Cửu.
“Cái vì đây? Nhẫn?” Ân Thập Cửu soi soi chiếc nhẫn màu đen có những văn tự nhỏ chi chít trên nhẫn.
“Đây là không gian giới chỉ, đợi khi nào ca có thể ngưng tụ ra linh lực thì hãy rót linh lực vào bên trong, có thể chứa đồ nha. Muội đã cải biến nó một chút, bên trong không gian rộng tới một ngàn khối, khi nhận chủ, tu vi người mang càng cao càng có thể mở rộng ra hơn, nhưng chỉ mở rộng tối đa khi đến Hóa Hải cảnh, cao hơn thì phải đợi muội cải biến lần tiếp theo.”
Trong lòng Ân Thập Cửu mới nghe bốn từ không gian giới chỉ đã nhảy dựng lên vui mừng, không ngờ muội muội của hắn còn có tài năng như vậy a.
Khi nghe hết thì giả bộ chớp chớp đôi mắt to tròn như nai con làm ra vẻ khó hiểu và sùng bái muội muội.
Bộ dáng này của hắn làm Ân Cửu U bật cười, xoa xoa đầu như dỗ hài tử, “Ca ca phải chăm uống thuốc vào, như vậy mới có thể nhanh chóng ngưng tụ linh lực, tinh thần ổn định nha.”
Ân Thập Cửu không thể ngưng tụ linh lực, tinh thần ngốc nghếch bên cạnh, “…….” Tự mình hố mình không thể cứu vãng.
“Buổi tối muội có việc bên ngoài, ca ở nhà nhớ ăn cơm và ngủ sớm, không được chờ muội mà không ăn và không ngủ nghe không?” Ân Cửu U một bộ người lớn răng dạy.
“Ân ân, tất cả đều nghe theo muội.” Ân Thập Cửu gật gật đầu.
Nhìn ngắm ca ca đáng yêu ở trong lòng làm nũng, Ân Cửu U mới chợt nhận ra.
Mái tóc đen hơi dài, tóc mái đã muốn chạm đến mắt, song nhãn lang tà mị như thôi miên người khác vô cùng hợp với mày cánh cung tô đậm cuống hút, gương mặt trứng ngỗng trắng nõn, đôi môi anh đào nhẹ nhàng…
Đây là nam hay nữ?
Ân Cửu U nghi hoặc thật lâu, liệu có phải là do ca ca mà ta nhìn cũng bất phân nam nữ thế này?
“Sao vậy U Nhi?” Ân Thập Cửu thấy Ân Cửu U cứ nhìn mình mãi liền nghi hoặc.
“Chỉ qua thấy ca ca rất đẹp mà thôi.”
“Muội đang khen muội sao?” Ân Thập Cửu cười đùa,”Chúng ta là song bào thai, ta với muội vô cùng giống nhau, muội nói ca đẹp thì muội cũng như đang nói muội đẹp a.”
Ân Cửu U cười trừ, cũng phải, hai người quá mức giống nhau, nếu lỡ sau này một trong hai người bị thế gian đuổi giết thì người còn lại cũng sẽ bị đuổi giết theo vì gương mặt giống hệt nhau…
“U Nhi…” Đột nhiên trong đôi mắt Ân Thập Cửu chứ đựng nổi u buồn lên tiếng.
Nhìn vào đôi mắt này Ân Cửu U liền hoảng hốt lo sợ, ôm Ân Thập Cửu vào lòng.
Ân Thập Cửu ngẩn ra, hắn còn chưa có nói gì hết a.
Muội ấy sao vậy chứ?
Nàng ấy sợ, nàng sợ như trong lúc thi Nhị Tinh Dược Sư, nàng nghe đến câu nói ma quỷ kia trong đầu.
Kẻ bị nguyền rủa như ngươi mà lại mong muốn thứ thứ viễn vong đó sao?
Khi ấy, nàng mơ ước cuộc sống bình yên cùng Ân Thập Cửu, thoát khỏi thế gian phàm tục, sống độc lập bên nhau, hưởng thụ tình cảm gia đình nàng mất mát bao lâu nay.
Hắn định nói với nàng hắn không muốn uống thuốc nữa… Giờ đành phải nuốt câu đó xuống bụng, ngậm ngùi đắng cay trong lòng.
Muội muội ngươi có thể hay không đừng như vậy, ta sẽ không đành lòng nói ra yêu cầu.
Sắc trời đã chuyển chiều, Ân Cửu U đưa Ân Thập Cửu về nhà, đưa cho Mặc vài bộ đồ và để trong tủ những bộ quần áo cho nàng và ca ca.
Ra chợ mua ít đồ cho buổi tối rồi đến công hội Trận Pháp Sư nói chuyện với Lý Hồng Nguyên và Thái Bảo Trần.
Ân Cửu U ở trong công hội tìm cả một canh giờ cũng không thấy hai người này đâu, thị nữ tưởng nàng là khách, nàng liền đưa ra huân chương Ngũ Tinh Trận Pháp Sư, nàng lập tức cung kính nghe lời không theo nàng nữa.
Không thấy người, Ân Cửu U đành phải đến chỗ thị nữ gọi Nguyệt Thiên Nhi hỏi, “Cổ Kiếm tổng giám định đâu rồi?”
Cổ Kiếm là người thân cận với hai người kia nhất, nếu tìm ra hắn thì có thể biết được hai người kia ở đâu, còn nếu không tìm ra được… Vô phương tìm kiếm.
“A, Cổ Kiếm đại nhân đã ra ngoài cùng với hội trưởng và phó hội trưởng đến đế đô rồi, nghe nói là có chuyện quan trọng ở tổng bộ công hội.” Nguyệt Thiên Nhi ôn nhu nói.
“Thì ra là vậy, nếu như ba người họ quay về ngươi giúp ta chuyển lời với họ rằng, Ân Cửu U bị Ngọc gia làm khó dễ, mong các vị ra tay giúp đỡ. Cứ nói vậy với họ là được rồi.” Chuyển lời xong nàng đến phòng lịch trình đặt một lịch trình dạy học vào ngày mai.
Vừa mới đăng ký xong tin tức nàng liền đăng lên bản thông báo ngoài đại điện.
Các đệ tử còn ở công hội nhìn thấy thông lịch trình giảng dạy liền hiếu kỳ nhìn xem.
“Thập tam trưởng lão Ân Cửu U Ngũ Tinh Trận Pháp Sư, lên lớp vào ngày 23 tháng 7, tại phòng Thất Nguyệt, chủ đề tự do luận bàn về trận pháp, thời gian từ giờ thìn đến giờ ngọ.”
(Giờ thìn đến giờ ngọ là khoảng 6 tiếng, từ 7 giờ đến 13 giờ.)
“Hảo nha, vậy mà tự do luận bàn về Trận Pháp, ta nhất định phải đi, ta có một vào vấn đề thắc mắc, người này vừa hay xuất hiện.”
“Ha, Ân Cửu U, chưa nghe bao giờ, chắc mới nhận chức, ta muốn xem thử Ngũ Tinh Trận Pháp Sư mà có thể làm trưởng lão có hình dạng thế nào mà thôi.”
“Tự do luận bàn về trận pháp? Ngươi này… Có chút kiêu ngạo đi.”
Ngũ Tinh dù rất cao nhưng cũng có giới hạn, không phải ai đạt đến Ngũ Tinh Trập Pháp Sư liền có thể hiểu hết mọi vấn đề trên trời dưới đất, họ phải không ngừng học tập mới đạt đến cấp cao hơn.
Nhưng người dám đặt ra chương trình tự do luận bàn về trận pháp đa phần đều từ Vương Quân trở lên đối với những người dưới Thất Tinh.
Mà Ân Cửu U chỉ mới Ngũ Tinh đã mở lớp giảng dạy nên có người nói nàng kiêu ngạo cũng không quá ngoa.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!