Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế - Chương 10
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
168


Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế


Chương 10


(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 10:

Hayden không có “Thiên hà lưu lãng giả”, tìm một cơ giáp thích hợp tốn chút thời gian, cho nên anh bị trì hoãn một lúc mới đến hiện trường, chờ khi anh đến, tàu con thoi của các phóng viên đã bao vây chặt chẽ khu vực xung quanh, con kiến chui không lọt.

“… Toàn bộ vũ trụ kinh sợ…”

Các phóng viên nói năng lộn xộn trước ống kính, “Ngay ban nãy, chúng tôi chứng kiến lịch sử! Một người thức tỉnh không biết tên ra đời, người này mạnh mẽ vượt qua mọi ghi chép lịch sử, một mình anh ta —— đúng, không phải quân đoàn người thức tỉnh, là một mình anh ta chống lại một trùng tộc mới vừa từ sào mẫu tiến hóa lên cấp chủ mẫu! Càng làm cho người ta không rõ chính là, ở đây cũng không có phương tiện nào chở người thức tỉnh, bởi vì trước khi anh ta ra tay, học viên cơ giáp ở đây đã tổn thất nặng nề, phần lớn cơ giáp đều bị axit đốt hỏng bo mạch chủ, rõ ràng vị thức tỉnh này không giống như một sinh viên hệ cơ giáp cấp thấp… Cũng không ai biết anh ta trốn ở chỗ nào, hiện tại ở chỗ nào… Liên quan tới thân phận thật của anh ta, đài chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi điều tra…”

“… Đúng thế… Cảm tạ tinh cầu chi tâm, cảm tạ người thức tỉnh, không có tử vong nào trong trận chiến này, đây đều là những sinh viên quân đội thiếu kinh nghiệm….”

“… Theo phân biệt của học giả về dị năng, người thức tỉnh thần bí này dường như nắm giữ nhiều loại dị năng, trước mắt có thể xác định anh ta ít nhất có được năng lực không gian, như bạn có thể thấy, hầu hết cơ thể bên ngoài của chủ mẫu trùng tộc đã biến mất, không có mảnh vỡ nào xung quanh, bản thể chủ mẫu cũng không biết tung tích, các sinh viên của hệ cơ giáp nói chắc như đinh đóng cột cho phóng viên đài chúng tôi: Chủ mẫu biến mất trong hư không. Mặc dù những người lính trẻ này bị thương nặng, họ vẫn thủ vững phòng tuyến, bọn họ có thể chắc chắn rằng không có bất kỳ trùng tộc sống sót nào ra khỏi vòng vây của họ…”

Các phóng viên hô to gọi nhỏ, ngay cả sự hiện diện của Hayden cũng không gây nên chú ý, điều này thường ngày thực sự không có khả năng.

“… Tìm kiếm anh hùng vô danh —— phóng viên đài thưởng cho người cung cấp đầu mối 50 ngàn đế quốc tệ…”

Hayden nhìn về phía đống đổ nát của chủ mẫu, nơi đó chỉ còn lại một đống xác trùng phá vụn.

“Tiểu tiên sinh hủy đi chủ mẫu đơn giản như vậy?” Mắt Hayden một lần nữa không thể khống chế mà toát ra kinh diễm, “Em ấy ở đâu? Không bị thương chứ, mặc dù đây chỉ là một sào mẫu tiến hóa đến một nửa, nhưng em ấy không có dùng cơ giáp!”

“Thiên hà lưu lãng giả” chậm rãi mà trả lời: “Bạch Dạ Sương Tinh mới vừa nói, ngài Ludwig đến phủ của ngài, đưa một… một chủ mẫu còn sống nhét vào phòng ngủ của ngài.”

“Chủ mẫu còn sống.” Hayden kinh ngạc, trong lòng lần thứ hai cảm khái thực lực của Ludwig, nhưng giây tiếp theo, anh dở khóc dở cười: “…Đem chủ mẫu nhét vào phòng ngủ? Lẽ nào em muốn ta ngủ trên bàn thí nghiệm à…”

Hayden rất hiếm thấy không gây nên bất kỳ náo động nào, thuận lợi quay đầu lại trực tiếp trở về nhà. Nhóm thân tín trong phủ nguyên soái của Hayden đứng ở cửa, nhìn thấy Hayden trở về lập tức hành lễ, kết quả lại nhấc sai tay, điều này thực khó mà tin nổi.

Bọn họ dùng một loại biểu cảm như gặp phải quỷ chỉ vào phía sau cửa, Hayden đỡ trán, bọn họ cứng ngắc giống như nhìn thấy chủ mẫu đang nhảy vũ điệu nóng bỏng —— lập tức Hayden nghĩ, không chừng đây không phải là nói giỡn, là thật.

Hayden còn chưa đi đến cửa phòng ngủ, liền nghe thấy một trong các phó quan của mình là Dina cứng đờ trả lời: “Thưa ngài, tôi thật sự không có váy, chiến sĩ cơ giáp đều mặc đồng phục tác chiến.”

Váy?

Hayden đi tới: “Muốn váy làm cái gì?”

Lập tức, Hayden cũng trầm mặc.

Ludwig đang tự mình động thủ, cắt vải vóc kỳ quái nào đó, nhìn kết cấu của hoa văn, vải kia trước đây không lâu còn là rèm cửa sổ của phủ Nguyên soái. Mà ngồi trên giường là một cô gái chỉ mặc áo lót, đánh giá từ kiểu quần áo, là loại chuyên cấp phát cho các nữ quân nhân cơ giáp, chất liệu vải này mát lạnh, cách nhiệt, nhẹ nhàng, phòng lửa chống đạn.

Mà nếu như Hayden không mù, anh trăm phần trăm xác định, đó là một chủ mẫu trùng tộc.

Cảm giác nguy hiểm bùng nổ trong tâm trí của anh hùng nhân loại, anh phản xạ có điều kiện mà giơ lên súng quang năng (năng lượng ánh sáng), máu và lửa trên chiến trường rèn luyện khiến phản ứng của anh nhanh đến mức phó quan không thấy rõ, trong một phần nghìn giây, súng quang năng bắn liên tục với tốc độ cao, trong không khí, một loại năng lượng quái dị nào đó hình thành một tấm chắn, ma pháp trận phía trên xoay tròn làm người hoa mắt mê mẩn, vũ khí quang năng đủ để xuyên thủng chiếm hạm bị lá chắn trừ khử không còn một mảnh.

“Ngươi đừng đánh học trò của ta!” Ludwig cũng không ngẩng đầu, cau mày, hất tay ném cho Hayden một thần chú trấn định mạnh mẽ.

“Học… học trò?” Hayden mờ mịt lặp lại từ này.

Ludwig rõ ràng đang có tâm trạng tốt, cậu cầm rèm cửa sổ cắt xong ướm lên người trùng tộc, trùng tộc kia lại còn nhấc cánh tay lên phối hợp, Hayden nhìn thấy suýt chút nữa bắn xuyên qua chân mình.

Cảm giác nguy hiểm gần như khiến cho nguyên soái của nhân loại nổ tung tại chỗ, mà thần chú trấn định phát huy tác dụng, Hayden ghìm súng, đứng tại chỗ, không vội vàng xông lên liều mạng cùng chủ mẫu.

“Mia rất có thiên phú, tinh thần lực của cô ấy rất mạnh, sự chuyên tâm cũng tốt, hơn nữa học gì cũng cực kỳ nhanh, ta mới dạy cô ấy một lát, lại có thể học được chiếu minh thuật* rồi!” Ludwig lộ ra một ánh mắt từ ái, sờ mái tóc màu sắc yêu dị của chủ mẫu —— những tóc kia thực chất là một loại xúc tu nào đó, thời điểm được chạm vào thân mật cà cà ngón tay pháp sư.

(*thuật chiếu sáng)

“Ta cho là…” Hayden nghẹn lời, khó khăn nói, “Ta cho là đó là vật liệu thí nghiệm…”

“Ồ đúng, Mia xác thực có thể cung cấp vật liệu thí nghiệm! Còn có thể xử lý vật liệu thí nghiệm! Chúng ta đã loại bỏ giáp sinh vật hỏng, cô ấy có thể tay không tiếp xúc axit trùng tộc, miễn cho ta tự mình lấy axit cháy hỏng tay áo!” Ludwig hài lòng nói.

Cổ họng Hayden khó khăn chuyển động một chút: “Mia, em đặt cho cô ta một cái tên…”

Ludwig giải thích: “Không, là dịch âm, tên trùng tộc nguyên bản của cô ấy nghe vào rất giống Mia, ta không thay đổi, tên một khi được bản thân thừa nhận, liền đối ứng linh hồn, không có chuyện gì không cần thay đổi.”

Hayden: “…”

“Mia vừa nãy nói với ta, cảm thấy rất hứng thú với váy công chúa mặc bởi nữ sinh nhân loại, nhưng phó quan của ngươi thậm chí không có nổi một cái váy, nói với ta cái gì mặc váy không tiện điều khiển cơ giáp —— chiến sĩ cơ giáp các ngươi đều không hiểu cuộc sống như thế sao?” Ludwig không hài lòng lắc đầu, “Ngươi bỏ súng xuống, ngươi sẽ hù đến Mia, cô ấy còn chưa đến một tuổi!”

Vị chủ mẫu yêu dị xinh đẹp, vóc người nóng bỏng kia ngoan ngoãn đoan trang ngồi ở bên giường, còn cười toe toét với Hayden, sau đó quay đầu hé miệng với Ludwig, trong không khí lại không có bất kỳ âm thanh gì truyền đến.

Ludwig ôn hòa gật đầu: “Đúng, ngươi nói đúng.”

Phó quan Dina hít vào một hơi: “Trời ạ, bọn họ sử dụng tinh thần lực giao lưu.”

Hayden: “…”

Một lát sau, nguyên soái lấy lại tinh thần sau cú sốc, nghiêm khắc và trịnh trọng nói: “Tiểu tiên sinh, em phải biết, đó là một trùng tộc tiến thành công vào bậc chủ mẫu, cô ta là chỉ huy cao cấp của đại quân trùng tộc, số lượng chủ mẫu của toàn bộ trùng tộc cũng không vượt quá 100. Cô ta rất nguy hiểm.”

“Ta đã bàn xong xuôi với cô ấy rồi, hơn nữa cô ấy ngồi ở đây, yên tĩnh chờ một cái váy công chúa, mà ngươi cầm súng quang năng nhắm ngay tim cô ấy, ai mới là người nguy hiểm?” Ludwig nhíu mày.

“Trùng tộc là kẻ thù.” Hayden trả lời, “Đừng bị lừa dối bởi ngoại hình. Em có thể nghiên cứu chúng nó trong phòng thí nghiệm, giải phẫu chúng nó, hoặc là làm bất kỳ thí nghiệm nào khác, nhưng điều kiện tiên quyết là, sinh vật kia đã chết!”

“Cô ấy.” Ludwig nhìn chăm chú Hayden, “Đây không phải là dê cái biến dị, mặc dù ta vốn tưởng rằng không khác biệt lắm…”

Ludwig nhìn anh, phó quan Dina vẫn đứng ngoài cửa, mà Ludwig đánh giá rằng người phụ nữ đó rất trung thành với Hayden, không cần cố ý dặn dò cũng sẽ không ra ngoài nói lung tung. Cho nên cậu trừng mắt nhìn, cửa phòng đóng sầm lại, cả căn phòng khép kín.

Hayden không nhúc nhích, anh nhìn về phía Ludwig. Pháp sư dường như đang suy nghĩ về việc bắt đầu từ đâu, cậu không trực tiếp giải thích lý do mình thay đổi suy nghĩ, mà là đưa ra nghi vấn ——

“Cho nên ngươi đoán ta có chút đặc biệt đúng không.” Ludwig kiêu ngạo gật đầu, “Ta thực sự không phải là người thức tỉnh gì cả, ta là một pháp sư.”

“…trong trò chơi điện tử của chúng ta có khái niệm tương tự, ta nghĩ ta miễn cưỡng lý giải.” Hayden nở nụ cười, “Mà ta cảm nhận được tinh thần lực trên người em, lượng tinh thần lực của em vô cùng thuần khiết.” Cũng vô cùng sạch sẽ, không có bất kỳ huyết tinh và u ám.

Cho nên Hayden quan sát cậu, thử tiếp xúc với cậu, để thiết lập mối quan hệ sâu sắc hơn, nhưng không có bất kỳ cảnh giác nào với Ludwig. Người có sóng tinh thần như vậy sẽ không trở thành mối đe dọa. Mà sau khi nhìn thấy kết cục của áo giáp sinh học của chủ mẫu trùng tộc, mối lo lắng cuối cùng của Hayden cũng không còn nữa —— người có thực lực cường đại như vậy, nếu như hắn thật sự có ý nghĩ thù địch với thế giới, trước khi nền văn minh nhân loại sẵn sàng cho cái gọi là “Pháp sư”, hắn đã có thể giết chết hàng trăm người ở thủ đô.

Vì vậy Hayden đặt khẩu súng trở lại thắt lưng, kéo ghế tựa qua ngồi đối diện Ludwig.

Pháp sư phất tay, Mia tự đứng dậy, có chút không quen mà rót hai chén trà đen bưng lại, khi Hayden tiếp nhận chén trà từ trong tay trùng tộc, biểu cảm giống như nằm mơ.

Ludwig vừa uống trà, vừa tóm tắt ngắn gọn hành trình đến tinh giới của mình, Hayden nghe xong, anh lặp lại cách hiểu của mình bằng một ngôn ngữ địa phương hơn: “Cho nên, em đến từ một thế giới khác, điều này có thể hiểu được, trong lĩnh vực chiều không gian cao hơn, vô số thế giới song song cùng tồn tại; thể ý thức của em… tương đương với xuyên qua chiều không gian cao hơn của Đại thế giới, sau đó rơi vào thân thể của “Shaw”.”

“Ý tưởng là đúng.” Ludwig nói, “Trọng điểm ta muốn nói là —— ở nơi ta đến, nhân loại đã trải qua đủ loại khó khăn, nhưng không ai trong số họ trở thành trở ngại cho tiến bộ của nhân loại, kẻ thù duy nhất chúng ta gặp phải, là sự kiêu ngạo của nhân loại.”

Hayden nhẹ giọng lặp lại: “Kiêu ngạo?”

“Kiêu ngạo. Ví dụ, tại sao nhân loại trong tinh không và trùng tộc tiếp tục chiến đấu mấy trăm năm qua?” Ludwig hỏi, “Sau khi ta bắt được Mia, ta lập tức phát hiện ra rằng —— cô ấy là một phụ nữ, không phải là một Chất nhờn không có suy nghĩ (Slime)… Đây là một sinh vật thông minh có tư duy, có trí khôn, có cảm xúc, biết sợ hãi. Nhưng trên tinh võng của các ngươi, trong sách lịch sử, trong bách khoa toàn thư, ta không tìm được một lý do khai chiến hợp lý, lý do duy nhất dường như chính là —— bọn họ là trùng tộc, tất cả các cuộc giao lưu dường như được thực hiện bằng súng quang năng và đại bác. Hayden, trong thế giới ta tới, nhân loại, yêu tinh, người lùn… giữa chúng ta không phải lúc nào cũng có hòa bình, mà mọi cuộc chiến không cần thiết trong lịch sử, đều bắt nguồn từ sự kiêu ngạo.”

Hayden ngây ngẩn cả người, chiến đấu vì sự sống còn và vinh quang của nhân loại —— nhưng cuộc chiến đầu tiên của nhân loại và trùng tộc đã diễn ra như thế nào? Hai nền văn minh đã gặp nhau trong vũ trụ, và sau đó, dường như không có giao thiệp gì, liền đánh nhau một cách tự nhiên. Hơn nữa, trong trường quân đội chưa bao giờ kể về nền văn minh trùng tộc, bọn họ chỉ dạy cho học sinh —— đó là kẻ thù.

“Chiến tranh dẫn tới chiến tranh, theo cá nhân ta, Mia chỉ là một trùng tộc chưa đầy một tuổi, thời gian cô ấy từ trứng trùng tiến vào bậc sào mẫu rất ngắn, tiến vào bậc chủ mẫu lại là ngày hôm nay mà thôi, tương đương với chưa hoàn thành giáo dục cơ bản, liền bị chúng ta bắt làm tù binh.” Ludwig nói, “Khoan nói tới chuyện khác, nguyên soái Hayden vĩ đại, ngài muốn tàn sát tù binh vị thành niên sao?”

Hayden trầm mặc một lát, trả lời: “Nhân loại chưa bao giờ cùng trùng tộc giao lưu cái gì ngoài chiến trường, em nói đúng, chúng ta quen thói gặp mặt liền đánh, không hỏi lý do. Ta có thể tạm thời nghe lời em, trước tiên không giết cô ta, nhưng ta cần bảo đảm cô ta sẽ không nguy hại nhân loại, sẽ không đánh cắp cơ mật, không đột nhiên hung bạo làm hại tới em.”

Anh lấy ra một ống nghiệm từ giá sách trong phòng ngủ —— phủ Nguyên soái có thể thấy vũ khí ở khắp mọi nơi —— Hayden giải thích về ống nghiệm đưa cho Ludwig: “Ta cần tiêm thiết bị theo dõi vào cô ta, ta có thể theo dõi nó qua thiết bị đầu cuối (terminal).”

“Được thôi, nếu như làm vậy khiến ngươi có thể an tâm, kỳ thực không cần thiết… Ý ta là, pháp sư chúng ta sẽ hạ thần chú giám sát cho học trò.” Ludwig cầm ống tiêm, quay đầu nhìn Mia, “Ngươi không có lựa chọn khác, ai bảo anh ta là nguyên soái, coi như tiêm vắc-xin phòng bệnh đi.”

Chủ mẫu trùng tộc kia —— bây giờ gọi là Mia, trước ánh mắt kinh ngạc của Hayden tiếp nhận ống tiêm này, sau đó bắt đầu tự mặc vào rèm cửa sổ.

“Được rồi, được rồi.” Hayden xua tay, “Đừng mặc rèm cửa sổ, đo số đo ba vòng, ngày mai ta đặt hàng.”

“Không, chúng ta sẽ rời đi sớm thôi.” Ludwig rõ ràng cũng thấy rằng vải màn không thể mặc, đành phải lấy đồng phục chiến đấu do phó quan Dina cung cấp đưa cho Mia, “Ta đã kiểm tra nội quy của nhà trường, Saint Yoland cho phép mang người đồng hành, khá nhiều quý tộc mang theo quản gia, ta cũng có thể mang theo học trò.”

Hayden: “…”

Ludwig hiểu khuôn mặt rối bời của Hayden, mỉm cười lần nữa: “Ngươi yên tâm, ta chịu trách nhiệm hoàn toàn cho mọi hành động của cô ấy, đối với pháp sư, học trò là tài sản của lão sư trước khi chưa xuất sư, trong thời gian đó thành tựu của cô ấy thuộc về lão sư, tội lỗi cũng do lão sư gánh chịu. Hơn nữa ngươi suy nghĩ một chút, chúng ta đi trường quân đội Saint Yoland, cô ấy là một chủ mẫu tân sinh mất đi áo giáp sinh học, chạy đến cái nôi của những ngôi sao tương lai của đế quốc, ai nguy hiểm hơn?”

“Vấn đề chỗ ở, làm sao em mang trùng tộc vào trường quân đội?” Hayden hỏi.

Ludwig đáp: “Ngươi còn chưa hiểu đầy đủ về pháp sư, đừng bao giờ hỏi pháp sư phải làm gì.”

“Ludwig.” Hayden hít một hơi thật sâu, “Em thật sự rất đáng kinh ngạc.”

Pháp sư lắc đầu: “Không —— là ngươi mới phải. Ta vốn tưởng rằng, một anh hùng chiến tranh rất khó bị ta thuyết phục, vì vậy ta đã chuẩn bị một lời nguyền rối loạn —— cám ơn trời đất ngươi không để ta sử dụng nó, phép thuật kia dùng nhiều dễ bị thiểu năng trí tuệ.”

Hayden: “… Em vẫn chưa thuyết phục ta hoàn toàn, hiện tại cô ta vẫn cần phải bị ta theo dõi chặt chẽ, mỗi ngày ta sẽ hỏi em hành tung của cô ta, đồng thời ta yêu cầu Bạch Dạ Sương Tinh cung cấp video theo dõi ít nhất ba tiếng, để ta đánh giá sự nguy hiểm của cô ta.” Sau đó, nguyên soái tóc vàng nhíu mày, lộ ra một vẻ tương đối “Thánh khiết”, khá giống vẻ mặt bác ái của Thánh kỵ sĩ, nói: “Chỉ mong, cuối cùng ta sẽ không bị em biến thành thiểu năng trí tuệ.”

**maitran.wordpress.com**

(¸.·” (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* *¨)

Cuối cùng cũng nói thân phận cho anh Hayden (◠‿◠✿) Sao em nỡ làm anh thiểu năng chứ (゜∀゜) nói miệng vậy thôi~

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN