Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế - Chương 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
166


Đại Pháp Sư Đệ Nhất Tinh Tế


Chương 13


(Tinh tế đệ nhất Đại pháp sư)

**maitran.wordpress.com**

Chương 13:

Pháp sư có thể ngồi trong ký túc xá đang yên đang lành cao thêm 5 centimet, như vậy cậu có thể huấn luyện một chủ mẫu trùng tộc mang về một phần cơm chay tối dinh dưỡng hợp lý cũng thực sự không đáng kinh ngạc.

Mà Ludwig giải thích cho Bạch Dạ Sương Tinh: “Đây không phải là ta huấn luyện, ta luôn luôn không có yêu cầu đặc biệt gì đối với đồ ăn.”

Mia thật vui vẻ bày thức ăn đầy bàn: “Tôi nghe nói hạm đội của nhân loại khi xuất chinh đều ăn dịch dinh dưỡng, tôi còn lo lắng rằng họ sẽ không làm thức ăn ngon.”

“Lát nữa ta sẽ dạy ngươi thuật làm cơm của pháp sư, nhưng bánh mì ma thuật làm ra chỉ có thể ăn vào thời điểm bức thiết của thí nghiệm, lúc thường ta khuyên ngươi nên đập quả óc chó ăn.” Ludwig nói, “Đây là điều duy nhất phép thuật không làm được, phép thuật không thể thay thế đầu bếp.”

Khi nói đến phép thuật, Ludwig rất nhanh chóng phớt lờ Dios đang chờ trả lời ở đầu bên kia.

Bạch Dạ Sương Tinh khô cằn mà nói: “Trên tinh võng, có 45% nhân loại cho là trùng tộc ăn thịt người, bao gồm một tỷ lệ nhất định các nhà khoa học.”

Mia run lập cập: “Ai sẽ ăn thịt người? Nhưng thành thật mà nói, trùng tộc cũng có lo lắng rằng nhân loại các người sẽ ăn trùng tộc, các người thường xuyên có những thuật ngữ đặc biệt như “Trùng yến*” đó thôi.” (*Tiệc sâu bọ)

Bạch Dạ Sương Tinh: “Trùng tộc cấp thấp của các vị thực sự đã nuốt chửng một người.”

“Nhân loại các người còn nướng nhộng làm thức ăn… Hả? Trùng tộc cấp thấp? Bạn, a.” Mia vỗ vỗ trán, “Ý bạn là giun đất, hay tàu con thoi?” Mia cầm qua giấy bút, nhanh chóng vẽ ra vài con được gọi là trùng tộc cấp thấp, giải thích, “Đây không phải là trùng tộc! Mà là máy bay không người lái được chế tạo bằng công nghệ sinh học, tương tự như máy bay không người lái bằng kim loại của bạn!”

Ludwig: “Công nghệ sinh học?”

Pháp sư tò mò lấy ra sổ chuẩn bị bắt đầu ghi chép, tin nhắn của Dios trên thiết bị liên lạc một lần nữa bị lãng quên hoàn toàn, cho nên mấy tiếng không đợi được hồi âm, Dios nghi hoặc bắt đầu kiểm tra kết nối mạng —— Shaw xưa nay luôn trả lời trong vài giây! Nhất định là sự cố mạng, Dios nghĩ, làm sao Shaw có thể không trả lời sự quan tâm của ca ca Dios?

—— cho nên, ngay cả Dios cũng không chú ý, hắn ngồi bên cạnh bàn chờ Shaw hồi âm, không nghĩ là chờ đến hừng đông.

Nhưng lần này không phải là câu hỏi của riêng pháp sư, ngay cả Bạch Dạ Sương Tinh chủ động lên kế hoạch làm mất mặt Dios cũng quên mất sự tồn tại của hắn.

Mia bắt đầu giải thích những kiến thức khoa học mà cô đã học được cho đến nay.

“Thông qua các phương pháp kỹ thuật, nuôi dưỡng các tế bào hoạt động, xây dựng các cấu trúc sinh học, hệ thống thần kinh để truyền tín hiệu đến người chỉ huy điều khiển từ xa… Nhân loại không nghĩ là trùng tộc sẽ phát triển thành vẻ ngoài kỳ lạ đó chứ, cho tới bây giờ chúng tôi không cho là nhân loại các người sẽ lớn lên thành hình dáng cơ giáp, hầu hết các chị em nghĩ rằng áo giáp của các người là mọc ra từ trên thân thể.” Mia đỡ trán, “Được rồi Tiểu Bạch, tôi biết bạn muốn hỏi cái gì, lão sư đã hủy đi áo giáp sinh học của tôi —— đó chính là một cơ giáp sinh học, không phải là bộ phận trên thân thể tôi, hiện tại tôi rất hoàn chỉnh, một lớp biểu bì cũng không thiếu, đứng trước mặt hai người!”

Hệ thống của Bạch Dạ Sương Tinh đang hoạt động hết công suất: “Vậy các cô tiến giai là sao? Trong 《Bách khoa toàn thư trùng tộc》mà nhân loại lưu hành, chủ mẫu tiến hóa từ sào mẫu, sào mẫu có những túi trứng khổng lồ, bên trong chứa đựng trứng trùng, có thể bổ sung lính bất cứ lúc nào…”

“… Nhân loại các người chẳng phải là tinh thần lực càng cao thì có thể điều khiển cơ giáp càng thượng đẳng hơn sao? Tôi tiến giai đương nhiên phải thay đổi cơ giáp! Thiết bị lưu trữ trứng sinh hóa là một cơ giáp vận chuyển, điều khiển cái đó không cần tinh thần lực quá mạnh, hơn nữa buồng lái ở bên trong, không giống các áo giáp sinh học lúc trước sẽ làm tôi lộ ra một phần… Những quả trứng trùng ở trạng thái ngủ đông, chúng được ấp khi khởi động máy, theo các gien được nhập trong quá trình sản xuất, sẽ ấp được máy bay không người lái với chức năng khác nhau —— ha, chính là trùng tộc cấp thấp các người nói.” Mia đấm ngực dậm chân.

Bạch Dạ Sương Tinh: “Khi cô tiến giai đã nuốt chửng trùng tộc cấp thấp…”

“Năng lượng áo giáp sinh học dự phòng của hạm đội là không đủ, tất nhiên phải lấy từ máy bay không người lái —— cũng chính các người đã nói rằng rút ra nguồn năng lượng của trùng tộc cấp thấp! Mà nói thật, tôi không thích điều khiển những cơ giáp sinh học, dung dịch trong buồng lái sẽ làm trang điểm mắt bị lem!”

Bạch Dạ Sương Tinh: “Tôi khuyên cô nên thử trang điểm mắt chống thấm nước… Độ ổn định hệ thống của tôi quá cao, vì vậy tôi cũng chưa chết máy.”

Ludwig: “Vậy tại sao ngươi tấn công học sinh của Saint Yoland?”

Mia trả lời một cách đương nhiên: “Một tên to xác ngu ngốc cho rằng bản thân tốt đẹp hét lên “Vì vinh quang nhân loại” và nhào lên —— ngay lúc bạn đang trang điểm —— phản ứng đầu tiên của bạn đương nhiên cũng là “Mẹ ơi có tên biến thái mau đánh hắn”!”

Bạch Dạ Sương Tinh: “Dung dịch sẽ làm trang điểm mắt bị lem thì cô còn cố vẽ làm gì… Tôi thực sự không chết máy.”

Mia thở dài, bưng lên một đĩa thịt bò tiêu đen, thở phì phò nhai: “Trang điểm đẹp là tín ngưỡng!”

Cô nương trùng tộc nói và nhìn vào gương.

“Tôi không biết đám chính trị gia khốn kiếp cấp trên nghĩ gì, tôi chỉ là một bộ đội cơ giáp bình thường, chúng tôi sử dụng công nghệ sinh học để truyền bộ nhớ và thúc đẩy tế bào, cho nên tôi không tới một tuổi liền có suy nghĩ trưởng thành, tuy nhiên, công nghệ này mới phát minh mấy năm gần đây, tôi biết bên kia rất nhiều người phản đối —— bọn họ nghĩ rằng cấp trên không nên vừa đưa các chiến sĩ xuất chinh, vừa cướp đoạt tuổi thơ của họ.” Mia nói, “Tôi không biết cấp trên rốt cuộc đang suy nghĩ gì, chính trị gia mà, bất luận chỗ nào cũng thích đưa ra quyết định, thao*!” (tiếng chửi, tương tự như ĐM)

Ludwig bưng lên trà sữa Mia lấy về: “Ta đồng ý, hơn nữa bọn họ cũng thích ẩu đả ở hội nghị. Thế nhưng Mia, pháp sư tốt không nói lời thô tục, ây, thông thường không nói, trừ phi tình huống vô cùng đặc biệt.”

Mia le lưỡi một cái: “Tôi nghe được một ít tin đồn, có người nói, trùng hoàng của chúng tôi dường như đã bị tấn công, vì vậy cấp cao mới mất lý trí…”

Bạch Dạ Sương Tinh: “Điều đó là không thể, ngay cả nguyên soái Hayden cũng không đánh vào lãnh thổ của trùng hoàng các cô, nếu nhân loại làm điều đó, những người ủng hộ chủ nghĩa anh hùng cuồng nhiệt của quân đội chắc chắn sẽ sử dụng nó như một bài thánh ca sử thi để tuyên dương.”

“Nói tới sử thi.” Mia mở TV trong phòng ngủ, “Lão sư, khi tôi đến nhà ăn nhìn thấy tin tức trên màn hình lớn, ngài dường như cũng trở thành một sử thi.”

“… n giấu trong học viện quân sự Saint Yoland, người thức tỉnh vô danh vẫn chưa được tìm thấy… Quân bộ phái đội điều tra, bọn họ dùng tinh thần lực quét qua toàn bộ ngôi trường, nhưng không tìm thấy bất kỳ dao động tinh thần lực nào phù hợp với dị năng mạnh mẽ này… Hai vị nguyên soái gia tộc Sid tự mình tuyên bố, hy vọng cảm ơn người anh hùng vô danh đã cứu con trai của họ, Dios, một vị tướng nhỏ…”

Phóng viên vẻ mặt cuồng nhiệt: “Không thể tin nổi, sức mạnh của người thức tỉnh này làm người ta thán phục —— đây là ngôi sao mới của nhân loại, anh hùng của tương lai, nhân vật huyền thoại đã định trước viết lại lịch sử, để chúng ta reo hò vì anh ta, một người vì nhân loại mà chiến đấu không màng danh lợi, ngay cả những máy dò tiên tiến nhất của quân đội cũng có thể tránh thoát —— “Mị ảnh hiền giả”!” (bậc hiền triết bóng ma =)))

Phụt… Ludwig phun trà sữa ra ngoài.

Mia: “Lão sư, biệt danh này thực sự rất khó nghe, nghe vào như là cá mắm quăng mị nhãn, làm nhân loại thật quá khổ cực.”

Ludwig: “Mẹ nó. Đây chính là trường hợp đặc biệt mà pháp sư có thể nói lời thô tục, mẹ, ta chán ghét phóng viên.”

Đội một biệt danh mới làm người ta dựng tóc gáy, Ludwig lúc này không muốn bị người ta phát hiện thân phận, mị ảnh hiền giả? Nghe thật kỳ dị, bậc thầy của bóng đêm mới là danh hiệu một pháp sư nên có!

Vì vậy ngày hôm sau, sắc mặt Ludwig âm trầm đứng ở sân huấn luyện, điều tệ hại của làn da quá trắng chính là thiếu ngủ một canh giờ thì dưới đôi mắt có màu xanh, điều này làm cho Ludwig khi soi gương cảm giác mình giống quân dự bị của ma vương, thông thường vẻ ngoài của hắc pháp sư trong chuyện xưa với truyền thống làm xằng làm bậy đều là kiểu này, da dẻ tái nhợt, khí chất tối tăm, dưới đôi mắt còn mang quầng thâm, nhìn qua như là mới vừa thức đêm làm xong thí nghiệm tà thuật nguy hiểm.

Mia vừa rời giường liền thán phục: “Oa, lão sư ngài ngày hôm nay thật khốc (tàn bạo), nhìn qua siêu cấp tà ác, hiện tại các tác phẩm văn học siêu phổ biến thiết lập tính cách của nhân vật phản diện như ngài vậy.”

Ludwig đắm chìm trong suy nghĩ của mình căn bản không chú ý tới Mia đang nói cái gì, chỉ có chương trình của Bạch Dạ Sương Tinh có hơi bất ổn, nó gửi tin tức cho “Thiên hà lưu lãng giả”:【 Báo cáo với nguyên soái, ngày hôm qua tiểu thư Mia nửa đêm quẹt thẻ của ngài ấy nạp tiền chơi bài. Còn ở trên tinh võng bàn tán về tin đồn của Dios, còn kết thêm vài người bạn hắc Dios trên mạng…】

“Thiên hà lưu lãng giả” thật lâu không hồi âm, không biết có phải đã chết máy nữa không.

Biểu cảm âm trầm của pháp sư đạt đến đỉnh điểm khi nhìn thấy Dios.

“Vâng, hãy nhìn kỹ. Những người bên kia đều là tinh anh của hệ cơ giáp, lát nữa tiến vào sân, các bạn không có cơ hội cạnh tranh với họ!” Học sinh ngành chỉ huy chiến lược đã âm thầm tập trung một góc, một người cố vấn có râu rậm chế giễu nói, tiện tay cho họ một khẩu súng quang năng.

Khoa này còn được gọi là “Tấm màn che quý tộc” tại học viện quân sự Saint Yoland, những học sinh có thể đi vào phù hợp với những đặc điểm sau: Xuất thân từ gia đình quý tộc có thành tích quân sự, tư chất bản thân cực kỳ kém. Dòng họ của bọn họ đều như sấm bên tai, ngôi sao xuất hiện liên tục, cho nên xuất thân cực kì cá biệt không nhiều, cố vấn cấp trung sĩ tự mình lập nên quân công đặc biệt thích dùng lời này châm biếm những thanh niên quý tộc.

Cố vấn Finril chính là loại này, sinh ra trong một gia đình trung lưu bình thường, luôn cảm thấy rằng nếu mình cũng có gia đình như bọn phế vật này, thì bây giờ hắn cũng sẽ là Thiếu tướng. “Hayden không thể nào là một thường dân, anh ta nhất định là con trai ngoài giá thú của một quý tộc, hoặc là hoàng tộc.” —— đây là câu nói nổi tiếng của cố vấn Finril.

“Lão sư.” Trong đội ngũ, Mia lặng lẽ nói với Ludwig, “Ngài xem phi công cơ giáp kia, hắn đang vẫy tay với ngài, ngài có quen không?”

Ludwig nheo mắt lại, đôi mắt của pháp sư nhìn xuống, trên cổ áo của Dios dính một lớp sốt cà chua có thể thấy rõ. Cho nên Ludwig gật đầu, một câu thần chú theo dõi không một tiếng động bay qua, rơi vào người Dios, mà Dios không chút cảm giác nào.

“Quá bất hợp lí, lão sư, bọn họ mô phỏng các cơ giáp sinh học hoàn toàn không đúng, phi công kia lại còn nói với các thành viên trong nhóm của mình rằng, cử động của trùng tộc thất thường, bước đi quái dị, vì bắt chước càng giống, cần phải lướt ngang trái phải? Ngu xuẩn quá, đó chỉ là lỗ hổng nhỏ mà hệ thống nơ-ron của giun đất thỉnh thoảng tạo ra, giống như tinh võng có lúc sập mạng!”

“Ở trong đội ngũ không được phép nói chuyện!” Finril khiển trách, “Shaw, cậu lại còn mang vệ sĩ theo à?”

—— học sinh ngành chỉ huy chiến lược đều không có sức chiến đấu, học viện cho phép bọn họ mang vệ sĩ nhưng không có ai thật sự mang theo, bọn họ đã bị gia tộc bao bọc, nếu thực sự xuống cấp tới mức mang vệ sĩ theo đi thi, phỏng chừng cả gia tộc sẽ bị cười chết.

“Ta không làm trái với quy định của học viện.” Ludwig không lưu tâm.

“Mặc dù không kế thừa tư chất của nguyên soái Schlegel, ít nhất phải học được dũng khí của bà ấy!” Finril nói, “Chứ giống như cậu, tôi thật sự cảm thấy tiếc nuối dùm nguyên soái, quả thực tôi hoài nghi có phải là cậu bị ôm sai rồi không, nguyên soái Schlegel cần phải cân nhắc thu dưỡng một đứa con ưu tú hơn, hoặc là thời điểm chồng bà chết trận thì cần phải nhanh chóng tái hôn, đứa con không có cha giáo dục thực sự là không ra gì.”

Trong lòng pháp sư dâng lên phẫn nộ thuộc về Shaw, mà Ludwig bình tĩnh nhìn Finril, gật đầu: “Ngươi nói đúng, dũng khí, ta hy vọng ngươi cũng có.”

Nếu là nguyện vọng của Shaw, như vậy tiện tay xử lý là được rồi.

Finril ra vẻ uy nghiêm nhìn chằm chằm vào Ludwig, sau đó Ludwig nháy mắt mấy cái, râu mép của Finril di chuyển, chui ra thứ gì đó.

“A a a a a a ——”

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Finril nhảy dựng lên tại chỗ, khua tay múa chân, giơ súng quang năng bắn xung quanh, các cố vấn giữ trật tự lao tới, mở lá chắn năng lượng, phòng ngừa vũ khí làm bị thương học sinh.

Một người phụ nữ mặc áo giáp đỏ nhanh chân đi đến, đá một cái vào ngực của Finril, đạp hắn ta xuống đất.

“Trùng —— trùng ——” Finril hét lên, nữ quân nhân túm lấy cổ hắn ta, lấy ra một con gián từ bộ râu của hắn.

Ludwig đăm chiêu: “Hoá ra, cố vấn Finril can đảm sợ con gián.”

Gã đô con trên mặt đất đỏ mặt, da dưới bộ râu đổi màu liên tục, lúc xanh lúc đỏ, hắn run rẩy nói: “Trưởng khoa? Tôi mới vừa nhìn thấy rõ ràng một con trùng chui khỏi bộ râu của tôi!”

Nữ trưởng khoa của Saint Yoland trên cao nhìn xuống, tức giận đến nỗi nhét con gián vào miệng Finril: “Trùng chui lên mặt? Một con gián làm cậu sợ đến như vậy, cậu có cần kinh phí mua bỉm không? Ngày mai cậu căng thẳng lên thì xem tôi là chủ mẫu mà xả súng? Nguy hiểm đến an ninh trong khuôn viên trường, cậu muốn ra tòa án quân sự không?”

Một trận cười kìm nén, bọn học sinh vừa cúi đầu vô thức đứng thẳng người.

Mia thì thầm vào tai Ludwig: “Lão sư, ngài đã làm gì?”

Ludwig thấp giọng trả lời: “Trước tiên dùng bàn tay pháp sư nhét con gián vào, sau đó lại dùng một ma thuật, một lời nguyền hỗn loạn, đây là thần chú mà ngươi nhớ kỹ… Đúng rồi, lời nguyền hỗn loạn không thể dùng tùy tiện, dùng nhiều quá dễ dàng dẫn đến người bị nguyền sẽ thành thiểu năng trí tuệ.”

“Dẫn hắn đi cấm túc!” Người đứng đầu học viện cao giọng ra lệnh, “Đến khu vực chờ, sát hạch bắt đầu sau ba phút! Phi công có cơ giáp mô phỏng đến khu vực chiến đấu! Tôi nhắc nhở các bạn lần nữa, bảo vệ khu vực trung tâm là át chủ bài của hệ cơ giáp Saint Yoland —— thiếu tá Dios · Sid, cậu ta có một số phần thưởng cộng thêm nếu như các bạn có thể giành chiến thắng từ trong tay cậu ta, bây giờ, tôi chúc các bạn may mắn.”

Ludwig cảm nhận một chút phép thuật định vị của mình, Dios đã di chuyển đến khu vực trung tâm.

Cũng chúc ngươi nhiều may mắn, Doss —— pháp sư nói trong lòng như vậy.

**maitran.wordpress.com**

(¸.·” (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* (¸.·”* *¨)

Hiểu lầm nghiêm trọng của loài người về trùng tộc… Là người ngoài hành tinh chứ không phải giun đất ლ(ಠ_ಠ ლ)

(¬‿¬) Nhân tiện, chả bao giờ Lud nhớ nổi tên Dios, còn nhớ sai tên.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN