Đại thám tử Kogoro Mogi
Edogawa Fumiyo xuất hiện
Chương 24 :Edogawa Fumiyo xuất hiện
Okino Yoko cùng với Boa đã được người đại diện đưa về từ sớm, không thì với hiện trạng của Kogoro lúc này, Yoko sẽ bị Kogoro đè xuống giống như công chúa Kako mà thôi.
Kogoro có cảm giác tự hào về bản thân, tố chất cơ thể cường hãn , làm liên tục 2 giờ mà không có vấn đề gì, hắn đang tưởng tượng ra viễn cảnh làm nhiều người cùng 1 lúc chắc cũng không sao.
Giờ đã gần sáng, mai lại là cuối tuần, vừa ra đến cổng đài truyền hình, tiếng máy ảnh cùng đèn flash liên tiếp vang lên.
Cảm giác này quả là không tệ.
………
Sáng ngày hôm sau, Kogoro ngồi trên ghế sa lông xem báo ngày hôm nay.
“Tin nóng, vụ án thế kỷ,thám tử lừng danh nhất Nhật Bản Mori Kogoro!!”
“Suy luận không 1 kẽ hở, vạch trần thủ phạm không còn đường chối cãi,là Sherlock Homes của Nhật Bản.”
“Niềm tự hảo của Tokyo, khắc tinh của tội phạm, chúa cứu thể , Mori Kogoro”
….
Còn có 1 số báo lá cải cũng đăng tin
Lúc này ở Nhật Bản không ai không biết đến Kogoro Mori, trên máy tính tùy tiện có thể thấy tin tức về trang web riêng của hội những người yêu thích Kogoro Mori, thậm chí còn có những người vì Kogoro mà chửi nhau với người nước ngoài.
“Thám tử Mori của Nhật Bản là thám tử nổi tiếng nhất thế giơi, đã vậy còn rất đẹp trai, so với thám tử nước Anh của các ngươi thì hơn xa, ta khuyên thám tử Sherlock Homes của nước Anh chuyển tên thành Thám tử Mori của nước Anh, mọi có người nhận ra các ngươi”
WTF, Sherlock Home.
Kogoro liền nhanh chóng lên mạng tìm hiểu, hóa ra ở Anh quốc tại số nhà 221b, phố Baker thành phố Luân Đôn có vị thám tử lừng danh Sherlock Homes thật.
Cái này giống như chơi vé số 5 yên nhận được Mecedes, không ngờ ờ vị diện này lại có Sherlock Homes.
Bên cạnh Conan bày ra bộ mặt cá chết, khinh thường liếc nhìn Kogoro: “Sherlock Homes là thám tử nổi tiếng thế giới, là thần tượng của ta, bác Mori, người không bằng hắn đâu.”
Conan cố sống cố chết tranh cãi,cuối cùng chỉ nhận được 1 phát gõ nóng hổi vào đầu, hắn cảm thấy đau đến chảy nước mắt, mau chóng chạy đi:Đáng ghét, chỉ bắt nạt trẻ con là giỏi.
Ran đang quét nhà trong văn phòng thám tử, bỗng nhìn ra ngoài đường kêu lên: “ Oa, tuyết rơi rồi kìa, năm nay tuyết có sớm vậy.”
Kogoro nhìn Conan đang ôm đầu ngồi trên mặt đất nói: “ Conan, cha và mẹ ngươi thật vô tâm, bỏ ngươi ở lại đây lâu quá rồi,mà 1 cuộc điện thoại hỏi thăm cũng không có.”
Conan lập tức sau lưng toát mồ hồi lanh: “ Bọn họ đều rất bận, công việc ở nước ngoài còn rất nhiều việc.”
Kogoro tiếp tục bỏ đá xuống giếng: “ Thế cũng không được, dù bận thế nào cũng không thể để con 1 mình ở chỗ này không quan tâm đươc, để ta gọi điện thoại cho bọn họ, ta nhớ tiến sĩ Agasa nhờ chúng ta trông giúp Conan, hỏi thử tiến sĩ 1 chút xem.”
Conan liền sợ muốn chết, giờ mà bị hỏi là lộ hết cả luôn.
Kogoro thấy Conan bị dọa sợ thành như vậy, trong lòng cảm thấy thoải mái, nhưng ngoài mặt không biểu lộ gì ra cả.
Bỗng tiếng chuông cửa vang lên, Ran vội chạy ra mở cửa.Một người phụ nữ béo mặc áo khoác đỏ, đeo kính mắt đi vào: “Conan, mẹ tới đón ngươi đây.”
Conan cảm thấy sợ hãi, mà Kogoro thấy cảnh này, trong cốt truyện có đoạn Kudo Yusaku cùng Yukiko trêu đùa Conan,không vạch trần ngay mà phối hợp với bọn họ.
Đúng lúc này, thẻ quay lại quá khứ có chút dao động.
Conan vẻ mặt âm trầm nói: “ Bà không phải mẹ ra”
Yukiko đưa ra 1 tấm danh thiếp, trên đó ghi là Edogawa Fumiyo, đưa cho Kogoro : “Đứa trẻ này lại nghịch ngợm rồi, ta là mẹ của con, Edogawa Fumiyo đây mà.”
Ran lúc này mỉm cười nói: “ Conan, mẹ người đúng là đến đón ngươi rồi, ngươi vui không?”
Bà béo bèn ôm lấy Conan: “ Ngoan nào tiểu bảo bối, đừng giận, con chờ mẹ đã lâu rồi đúng không.”
Conan hai mắt trống rỗng nhìn Kogoro trong khi bị Yukiko kéo xuống dưới lầu, bác Mori không phải rất thông mình à, đây đâu phải mẹ ta, ngươi mau cứu ta đi.
Kogoro nhìn thấy ánh mắt cầu cứu của Conan, nhưng coi như không thấy, ai bảo dám theo đuổi con gái của ta, từ từ ăn giáo huấn đi.
“Cảm ơn thám tử Mori, trong thời gian này đã chiếu cố Conan giúp ta.”
Dưới ánh mặt tuyệt vọng, Conan bị Yukiko kéo vào xe, nhanh chóng rời đi, đằng sau là Ran cùng Kogoro vui vẻ tạm biệt.
Lúc này tiểu V mở miệng nói: “Tuyên bố nhiệm vụ, gặp được Yukiko Fujimine, được phép sử dụng thẻ quay lại quá khư, nhiệm vụ ? , phần thương ?, nếu không sử dụng, thẻ sẽ bị tiêu hủy ngay tức khắc.”
Nhiệm vụ kiểu này lần đầu tiên Kogoro nhìn thấy, dù sao hắn cũng là kẻ gan lớn, mặc kệ nhiệm vụ thế nào, cũng tiếp nhận nhiệm vụ này.
Ngay lập tức thẻ quay lại quá khứ được kích hoạt, mọi thứ trên thế giới như bị đóng băng, 1 khoảng không gian không biết từ đâu hiện ra, giọng nói tiểu V cất lên:
“Giờ mọi thứ trên thế giới sẽ ngừng lại, linh hồn của kí chủ sẽ theo thông đạo này mà quay về quá khứ, nhưng mọi kỹ năng mà kí chủ có cũng quay về theo.”
Sau đó, 1 lực hút cực mạnh mang theo ánh sáng hút linh hồn Kogoro vào trong thông đạo.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!