Đại thám tử Kogoro Mogi
Kyogoku Mamoru
Chương 26 : Kyogoku Mamoru
Yukiko nói về giải thi đấu võ thuật toàn quốc dành cho thanh thiếu niên, được tổ chức tại trường cấp 3 Teitan, phòng hội trường của đội Karete, 6 bộ môn võ thuật khác đã được định ra quán quân, còn lại buổi chiều nay cho môn Karete.
7 quán quân , vào ngày chủ nhật, sẽ thi đấu với nhau, để xem ai sẽ là người võ thuật mạnh nhất trong đám người trẻ tuổi.
Kogoro tiến vào phòng thi đấu, cả nhóm đều lớn tiếng hô to lão đại, muốn nhào tới ôm lấy hắn, nhưng thấy ánh mắt sắc lạnh của Kisaki Eri liếc qua, đều trở nên thành thật cả lũ, danh hiệu nữ hoàng Teitan quả là danh bất hư truyền.
Tại lúc này, từng tràng cổ vũ từ khán đài vang lên, các nữ sinh trường Teitan hô to: “Kỵ sĩ Kogoro Mori, thiên hạ đệ nhất.”
Nhìn thấy nhiều cô gái như thế tôn sùng mình, Kogoro cảm thấy rất tự hào.
Sau lưng Kisaki cùng Yukiko không khỏi vỗ trán: “không ngờ Kogoro lại nổi tiếng đến như vây.”
Kogoro thay trang phục Karate, dáng người thẳng tắp , nhìn sơ qua cũng thấy võ lực tràn trề, làm không khí trong phòng sôi động hẳn lên, rất nhanh sau đó Kogoro liền lên võ đài.
Thi đấu với hắn là người thừa kế hội quán võ thuật Tokyo Kyogoku, Kyogoku Mamoru,một trong những người mạnh nhất Karate tại Nhật Bản.
Kogoro nhìn kỹ Kyogoku Mamoru, xem ra hắn là cha của Kyogoku Makoto, cùng là dòng họ Kyogoku với nhau.
Trong tại đã sớm vào vị trí, Mamoru cười lạnh nói :
“Dù tiếng cổ vũ có lớn thế nào đi nữa, người lên thi đấu cũng chiến đấu bằng năng lực của mình, xem ra kỵ sĩ Teintan, chỉ có hư danh mà thôi.”
Kogoro nghe thấy như vậy cười nói: “Để xem tí nữa ngươi còn có thể nói như vậy không.”
Chỉ số gốc cua Kogoro lúc thanh niên vốn đã rất cao, giờ lại luyện thêm Dẫn Đạo Thuật tuy thời gian không dài, nhưng cũng đủ để tăng thêm chỉ số.
Thể chất: 28
Vũ lực : 35
Tốc độ : 22
Với chỉ số như vây, đã mạnh hơn người bình thường cả chục lần, lại thêm kỹ năng Karate đại sư, Kogoro không nghĩ mình sẽ thua.
Kyogoku Mamoru thì lại rất tự tin, trong tài vừa bắt đầu trận đấu, Mamoru đã nhanh chóng tiến đến gần Kogoro.
Kogoro mặc kệ cho Mamoru tiến đến, Mamoru nháy mắt đấm ra 1 quyền, luồn ra sau lưng Kogoro, ý đồ muốn hạ Kogoro trong 1 chiêu.
Nhưng tốc độ của Mamoru hiện giờ với Kogoro là quá chậm, Kogoro cười 1 tiếng, nắm lấy tay của Mamoru, dùng kỹ thuật Judo, quật mạnh 1 cái, làm Mamoru bay xuống đất, rất lâu vẫn không thể đứng lên được.
Toàn bộ hội trường đang nín thờ, lập tực rộn lên tiếng vỗ tay hoan hô : “Kogoro Mori, thiên hạ đệ nhất.”
“Đợi đã, kỹ thuật của hắn không phải Karate, mà là Judo.” Mamoru hướng tới trọng tài phản đối.
Nghe thấy Mamoru nói như vật, Kogoro cười 1 tiếng rồi nói: “Trình độ ngươi chỉ có thế thôi sao Kyogoku Mamoru.”
Kogoro vừa dứt lời, cả phòng thi đấu bỗng nhiên im lặng.
“Ngươi nghe cho rõ đây, võ thuật trong thiên hạ, trăm sông đổ về 1 điểm, Karate của ta không chỉ có kỹ thuật của Judo, còn có kỹ thuật của Akido, thậm chí đạo lý kiếm thuật cũng nằm trong đó.Cái gọi là võ đạo, thực ra là bỏ tạp chất chỉ giữ lại tinh hoa, hấp thu đạo lý , kỹ thuật của các võ thuật khác, mới có thể bước lên con đường tong sư được, nếu ngươi vẫn còn không phục, vậy tới đi, chúng ta sẽ chiến 1 trận, để biết rõ khoảng cách giữa ngươi và ta.”
Nhưng lời này hắn nghe từ kiếp trước, giờ mọi người nghe thấy như vậy , đều tỏ ra sùng bái đối với hắn.
Yukiko nhìn Kogoro , không khỏi có chú ngây người: “Sao Kogoro lại trở nên đẹp trai như vậy.”
“Tốt, nếu ngươi đã yêu cầu như vậy, trọng tài, bắt đầu lại trận đấu đi.” Mamoru vui mừng nói.
Trọng tài vừa mới bắt đầu, Mamoru lại bắt đầu di chuyển, nhưng Kogoro lần này cũng di chuyển theo.
Mọi người trong khán đài, chỉ thấy 1 tàn ảnh, trong nháy mắt Mamoru bị đấm bay ra khỏi sân, hôn me bất tỉnh, mà hắn dính đòn là 1 đòn thế cơ bản của Karate mà thôi.
Hai lần hạ đối thủ bằng 1 đòn, không khí trong khán đài lúc này vô cùng sôi động, mọi người của trường cấp 3 Teintan ùa lên võ đài, ném Kogoro lên, trong miệng thì luôn tung hô: “Vô địch, vô địch”
Trên mặt Eri hiện lên 1 nụ cười, còn Yukiko ngồi bên cạnh thì đang lo lắng : Chết chắc rồi, sao hắn có thể mạnh đến như vậy, đến lúc chung cược, chẳng lẽ để cho hắn muốn làm gì thì làm sao?
Yukiko nhìn Kogoro đang được tung lên trời, bỗng nghĩ đến gì đấy, mặt bỗng nhiên đỏ bừng,cũng không phải không được a.
Đáng chết, mình đang suy nghĩ gì vậy, sao lại có thể giành bạn trai với Eri
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!