Đại thám tử Kogoro Mogi
Một đêm chợt giàu
Chương 13: Một đêm chợt giàu
Làm sao bây giờ.Kogoro không dám thò đầu ra xem, chỉ sợ bây giờ ló đầu ra là ăn ngay 1 viên vào não, cánh tay trúng đạn đang chảy máu không ngừng.
Hai bên giằng co 1 hồi, Tarantino Kappa không đợi được nữa, nhanh chóng tiến lại gần.Tiếng bước chân cang lúc càng gần.
Kogoro tay cầm thẻ Ảo Mộng, mồm lẩm bẩm: “ Đến gần nữa đi.”
Chờ mãi mới nghe thây tiếng bước chân gần sát, Kogoro bóp nát tấm thẻ, 1 trận pháp mê hoặc bao phủ không gian xung quanh, cuốn Tarantino Kappa vào bên trong.
Kogoro tìm thấy 1 tấm vải treo tường, nhanh chóng quấn lại quanh vết thương, rồi trong khi còn tác dụng của trận pháp, dùng thắt lưng trói Tarantino Kappa lại, rồi treo lên để giữa tòa nhà bỏ hoang.
Tarantino Kappa bị mê hoặc trong trận pháp, không có cách nào phản kháng, đành chịu trận. Kogoro lên tầng trên cùng của tòa nhà, 15000 đồng vàng đã được Tarantino Kappa gói thành 1 túi lớn.
Giọng của tiểu V vang lên: “ Chúc mừng kí chủ đã hoàn thành nhiệm vụ, nhận được 1000 điểm tích lũy cùng 1 lần rút thưởng.”
“ Chúc mừng cái con khỉ, không thấy ta đang bị thương à, ngươi không có năng lực chữa trị gì à tiểu V?” Kogoro thở hổn hển nói:
“Không có đâu, kí chủ nên đến bệnh viện mới đúng”
“Đồ hệ thống rác rưởi, làm ta xém chết, ta cần ngươi làm quái gì nữa”
“Kí chủ vẫn còn 1 lần rút thưởng” Tiểu V lại lên tiếng nhắc nhở:
“Nhanh chóng rút thưởng đi”
“Chúc mừng kí chủ nhận được kỹ năng Trị Thương.”
Kỹ năng Trị Thương: “ Có thể trị từ vết thương nhẹ đến vết thương nặng, không thể dùng cho người sắp chết, môi ngày có thể sử dụng 3 lần”
Cái này ngon à nha, Kogor nhanh chóng dùng kỹ năng Trị thương cho bản thân.
Mội luồng sao bao quanh vết thương ở cánh tay, rất nhanh da thịt liền hồi phục, như chưa từng bị thương.
“Lúc này ta nói nhầm, hệ thống là tuyệt vời nhất, không phải rác rưởi đâu.”
Tiểu V hình như hơi giận, không có trả lời hắn.
Kogoro khôi phục cánh tay, nhưng trong bụng phát ra tiếng kêu khung khiếp, giờ chắc hẳn hắn phải ăn hết 1 con trâu.
Kỹ năng trị liệu này, có vẻ lấy sức lực của bản thân để dùng.
Lúc này Kogoro mới nhìn lại đống tiền trước mặt.Mất bao nhiêu công sức, cuối cùng đã được đền đáp.
Hắn quay lại chỗ Tarantino Kappa, không khỏi tức giận, tí thì chết bởi tên khốn kiếp này, từ trong ngực rút ra 1 khẩu súng , nhằm vào 2 tay hắn ma bắn.
Giờ phút này hắn mới biết kỹ thuật bắn súng của hắn quá tệ,ở khoảng cách rất gần, bắn 2 tay lại bắn thành 2 bắp đùi. Tarantino Kappa đau đớn tinh lại khỏi ảo giác, Kogoro lại bắn cho hắn 1 viên nữa, giờ thi trúng vào tay,mới hài lòng rời khỏi đây.
Tarantino Kappa khóc không ra nước mắt
Rõ ràng trong tòa nhà hắn đã bắn bị thương tên lang thang kia, mà giờ đây hắn toàn thân bị thương, mà kẻ lang thang chả bị làm sao cả, chẳng lẽ hắn là quỷ.
Kogoro mặc kệ tên trùm, hắn mất máu đến chết hay không cũng mặc kệ, nhanh chóng chuyển số tiền đến nơi an toàn, mới ra bốt công cộng gọi điện thoại báo cảnh sát.
Sau đó, hắn cầm 15000 đồng vàng ra chợ đen bán, dù sao nhiều năm làm thám tử cũng biết nên bán ở cho nào, dù bị ép giá, nhưng sau cùng vẫn bán được hơn 5 tỷ yên.
Ban đêm Tokyo rất lộng lẫy và phù hoa, Kogoro từ trong bóng tối bước ra, gỡ mặt nạ da người xuống, mặt nạ nhanh chóng tan theo gió bay mất.
Tarantino Kappa bị cảnh sát tóm được trong toà nhà, nhưng khi ra khỏi đó, miệng hắn luôn chỉ lẩm bẩm 1 câu: “ Người lang thang, người lang thang”
Sang ngày hôm sau, Conan bước vào văn phong thám tử, thấy Kogoro trước mặt toàn hộp cơm với chai rượu , đang say khướt ngủ gục trên bàn.
Quả nhiên ngày hôm qua không phải bác Mori.
Kogoro híp mắt nhìn Conan, tiểu tử này nhạy thật may hôm qua về đã tắm rửa sạch sẽ, quần áo mua 1 bộ mới, không chắc nó sẽ nhìn ra vấn đề gì đó.
Ran nhìn về phía Kogoro, oán giận nói: “ Sao ba ba lại uống nhiều rượu như vậy chứ.” Từ trong tủ, nàng lấy cái chăn mỏng, đắp cho Kogoro rồi mới dắt Conan cùng đi học.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!