Đại thám tử Kogoro Mogi - Okino Yoko giáng lâm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
486


Đại thám tử Kogoro Mogi


Okino Yoko giáng lâm



Chương 2: Okino Yoko giáng lâm

Cái này không phải dễ dàng ư. Xem anime không biết bao nhiêu lần rồi, cho ta cầm kịch bản ta sẽ giải quyết dễ dàng cho xem.

Mori Kogoro thấy tương lai thật xán lạn.

Tiểu V nhắc nhở lần nữa: Hiện thực cùng anime có sự khác biệt, hung thủ cũng sẽ khác nhau, mời kí chủ thận trọng.

Nghe thấy thế Mori mới tỉnh ngộ, xem ra thiên hạ đúng là không có cơm trưa miễn phí.

Sau khi tắm xong,Mori quấn khăn tắm đi ra,trên lưng đầy những vệt đỏ do bị cào.

Văn phòng thám tử Mori ở số 39 đường Baker quận Beika thành phố Tokyo không tính là quả vắng vẻ, không quá xa hoa, được xem là khu bình dân, cách nhà của Shinichi vài con phố mà thôi. Căn nhà gồm 3 tầng: tầng 1 là quán cà phê, tầng 2 là phòng làm việc của văn phòng thám tử, tầng 3 mới là nơi cha con Mori nghỉ ngơi.

Nhà cửa ở đây đã xây cách đây mấy chục năm, nên văn phòng thám tử có chút cũ kỹ nhưng cũng không có trơ ngại gì mấy.

Mori đi ra phòng khách , thấy đồng hồ chỉ mười giờ, phòng của Ran vẫn còn đang đóng chặt.

Theo trí nhớ thì Ran thường dậy lúc 7 giờ sáng, sau đó làm bữa sáng, ăn sáng xong rồi đi học mới đúng. Nhưng bây giờ bữa sáng vẫn chưa có, xem ra Ran còn chưa có dậy.

Có vẻ không đúng, dù hôm nay là chủ nhật nhưng Ran cũng không có thói quen dậy muộn mà.

Lông mày nhướng lên, Kogoro tiến đến căn phòng của Ran, kéo cửa ra.

Trong phòng nóng kinh khủng, Ran ở trên giường bị đánh thức, lộ ra vẻ mệt mỏi.

Ran thấy thế liền nói: Ba ba

Kogoro vội vàng tiến đến, đưa tay ra sờ,thấy trán Ran đầy mồ hôi, rất nóng, Kogoro lộ vẻ quan tâm: Ran, sao ngươi sốt đến mức này cũng không nói cho ta biết, đã lớn như vậy rồi mà vẫn không biết chăm sóc bản thân, đi , chúng ta đến bệnh viện.

Không cần đâu ba ba, ta đã uống thuốc rồi, ra được mà hôi là khỏi, không phải ba ba dạy ta thế sao.Ran bộ dáng sống chêt cũng không chịu đi nói:

Nhìn dáng vẻ không thể dậy của Ran, xem ra mình cố bắt Ran đi chỉ tổ thêm bệnh, cũng chỉ thở dài cho qua.

Kogoro lúc này mới quan sát kỹ con gái của mình, bên trong anime là nhân vật nữ chính, giờ xem như là từ nhân vật quan trọng thứ 2 biến thành nhân vật thứ 3, Ran vẫn xinh đẹp như vậy, làn da trắng nõn, hai con mắt to tròn, hoàn toàn là đại biểu của phụ nữ hiền thục Nhật Bản.

Dù là nằm trên giường mồ hôi dính đầy tóc vẫn đẹp như vậy.

Kogoro lùi lại, sợ làm con gái nhiễm lạnh, sau đó nhẹ nhàng nói: Được rồi, vậy ngươi cứ nằm nghỉ đi Ran, để ta ra ngoài nấu cơm cho ngươi.

Ba ba để ta làm cho. Ran muốn đứng lên nhưng bị Kogoro nhanh chóng đè vai xuống.

Ngoan, nghe lời.

Sau đó Kogoro rời khỏi phòng, đi vào phòng bếp.

Ở Nhật Bản chủ nghĩa nam quyền rất lớn, Kogoro từ khi lấy vợ chưa bao giờ nấu cơm, sau khi ly hôn thì Ran 1 ngày lo 3 bữa cho nên trong ký ức cua Kogoro không có ký ức liên quan đến nấu ăn.

Thế nhưng Sở Phong nấu ăn lại tạm được, dù sao trước kia cũng là 1 tên phàm ăn, dĩ nhiên phải biết nấu ăn rồi.

Mở tủ lạnh ra, nấu nồi cháo thêm 1 chút rau quả cùng thịt, không bao lâu sau 1 nồi cháo thập cẩm đã hoàn thành, cả phòng tràn ngập mùi thơm.

Kogoro múc ra 1 bát cháo , đưa vào cho Ran sau đó ra ngoài.

Thân thể mình giải quyết sau, Kogoro mặc quần áo rồi đi vào văn phòng thám tử.

Ran đầu đầy mồ hôi, thấy bát cháo đầy đủ hương vị, trong mắt tràn đầy kinh ngạc, khẽ nếm thử 1 ngụm, sau đó tràn đầy vui mừng, khẩu vị tăng mạnh.

Ba ba sao nấu cháo lại ngon đến như vậy, ta còn tưởng ba ba nấu mì tôm đấy.

Ăn xong bát cháo, tinh thần Ran đã khá hơn,hay tay ôm bắp đùi ,trong miệng lẩm bẩm nói: Mẹ…

Văn phòng thám tử tràn đầy bụi, nhìn cực kỳ lạc hậu, đã tiến vào thế kỷ mới rồi nhưng đồ đạc vẫn cũ.Vẫn là nghèo rớt mồng tơi, không có tiền để sửa chữa.

Kogoro nằm trên ghế xa long, tiện tay bấm ti vi, trên ti vi không ngừng phát ra tin tức.

Kogoro miết 2 bên ria mép, không ngừng cập nhật thông tin, trong lòng thầm nghĩ:

Conan vẫn chưa xuất hiện, nhưng dựa theo trí nhớ thì Ran sắp lên lớp 11, nói cách khác, thì nội dụng truyện sắp bắt đầu.

Nghĩ đến Conan , Kogoro không khỏi nóng người lên, hắn không phải tên thám tử hồ đồ theo nguyên tắc nữa, theo nguyên tắc Ran và Conan cùng nhau tắm rửa, thế không phải là dẫn sói vào nhà ư.

Để tiểu quỷ này vào nhà chẳng có gì tốt, còn mỗi ngày muốn bắn thuốc mê mình, đổi lại là loli Haibara Ai thì được

Thế nhưng nếu không cho Conan vào cũng không ổn, ưu thế biết trước coi như cũng không có.

Đáng ghét, được thôi lúc tiểu quỷ này đến mình sẽ hung hăng dạy dỗ hắn 1 trận.

Kogoro đang nghĩ thế nào để trừng trị Conan, bỗng nhiên tiếng chuông cửa vang lên.

Một cô gái mặc 1 cái áo hồng lớn,dáng người thướt tha, đội 1 cái mũ lớn cùng cặp kính che mất nửa khuôn mặt, thỉnh thoảng còn nhìn xung quanh.

Mởi vào.

Theo Kogoro thấy, cô gái này không tầm thường, 8 phần là phú bà, Kogoro lại thêm vài phần vui vẻ.

Không đúng, hình dáng cô gái này rất quen thuộc, dường như là gặp ở đâu rồi.

Kogoro quay người lại, thấy tờ áp phích trên tường, hình dáng giống hết, đây không phải là tiểu thư Okino Yoko sao.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN