Đại thám tử Kogoro Mogi - Phá giải đại án
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
280


Đại thám tử Kogoro Mogi


Phá giải đại án



Chương 21 : Phá giải đại án

“Đúng thế, tai thời gian diễn ra vụ án, đạo diễn Matsuo đều ở đại sảnh trừ 5 phút quảng cáo”Kogoro nói

“Mori sensei ta đã giải thích rồi mà, lúc đấy ta đi vệ sinh,với lại từ tầng 11 đến tầng 3, thang máy thì hỏng chạy bộ không thể mất có 5 phút được.” Sau lưng Matsuo bắt đầu đổ mồ hôi lạnh.

Biên tập viên thao tác cực nhanh, nhanh chóng cắt hình ảnh của Takagi chạy từ tầng 11 xuống tầng 3, vừa đi vừa về mất khoảng 8 phút.

Takagi đang đứng xem cũng hưng phấn mà nhảy lên: “ Ta lên TV, ta lên TV rồi.”

Kogoro mỉm cười 1 cái, qua màn ảnh đối với những khán giả nữ , trong lòng cảm thấy ông bác này quá đẹp trai.

“Từ tầng 11 chạy đến tầng 3 đương nhiên không đủ thời gian, nhưng nếu chỉ là từ tầng 11 xuống tầng 9 thì dư thời gian, đạo diễn Matsuo, ta nói không sai chứ, căn phòng này chính là hiện trường giết người đầu tiên của ngươi.

Màn hình chuyển đến phòng tạp hóa, mắt Matsuo Takashi co lại, không nói gì thêm nữa.

Kogoro chỉ huy người quay, để hắn ra ngoài , quay cảnh từ ngoài vào, liền thấy cửa sổ từ tầng 11 đến tầng 9 đều dính đầy máu.

Conan thấy như vậy, biết Kogoro suy luận chính xác, lập tức như quả bóng xì hơi, cả người chẳng có tí sức lực nào nữa.

Kogoro loay hoay trong phòng tạp hóa 1 lúc, lấy ra dây thừng, ròng rọc, rồi bên cạnh cửa sổ xuất hiện 1 tổ hợp ròng rọc cùng 1 vật năng tương đương với nạn nhân Kwong Ji Yong, kéo từ từ từ trên xuống.

Kogoro vừa điều khiển, vừa nói: “ Đạo diễn Matsuo, hôm trước ngươi biết Suwa Michihiko bị cảm cúm, biết hắn muốn xin nghỉ 2 hôm, nên mới lên kế hoạch giết người này, nên hôm trước trước khi tan làm ngươi đã mượn việc phải phối âm cho Kwong Ji Yong, cùng Suwa sensei vào phòng tập tầng 3, sau đó âm thầm mở cửa sổ phòng ra, sau đó cùng Suwa sensei ra về.”

Suwa Michihiko nghe thấy liền kinh sợ: “Đúng là như vậy, sao thám tử Mori biết rõ vậy.”

Hình ảnh liên tục thay đổi, khán giả lập tức dao động, hậu trường ca sĩ cũng rất chăm chú theo dõi, trong phòng khách quý 2 chị em nhà Suzuki cùng Karasawa Yuhiko cũng chăm chú theo dõi Mori Kogoro.

Sonoko nhìn kỹ mới nhận ra : “Chị ơi, đang chiếu trên TV là ba ba của Ran, ta không nhận ra được, sao giờ lại đẹp trai đến như vậy, Ran thật không có nghiz khí,ba ba trở nên đẹp trai như vậy cũng không nói với ta.”

Tại gian phòng khách quý khách trong khán đài ở ghế sô pha có 1 cô gái đang hút thuốc lá, chậm rãi thở ra, mỉm cười: “Có ý tứ.”

Bên cạnh cô gái Sato quản gia cung kính cúi người.

“Sau đó ngươi 1 mình chuẩn bị kỹ thứ ta vừa lắp ráp tại phòng tạp hóa tầng 9.Trong lúc lễ hội diễn ra, ta để ý ngươi lúc nào cũng xem đồng hồ với điện thoại, trong thời gian quảng cáo ngươi đã đến phòng tạp hóa này dùng di động gọi cho Kwong Ji Yong hẹn hắn ở đây, với lý do hắn không đến điểm hẹn, sẽ không cho hắn được phối âm , hắn sẽ phải đến.”

“Trên khán đài, Matsuo takashi toàn thân đầy mồ hôi, nỗ lực chống đỡ nói : “ Những thứ này đều là ngươi phỏng đoán mà thôi.”

“Kwong Ji Yong đi đến điểm hẹn, bị đạo diễn Matsuo đánh lén ngất đi, sau đó đạo diễn Matsuo treo Kwong Ji Yong vào dây thừng rồi dùng ròng rọc đưa xuống chỗ cửa sổ đã mở sẵn.Sau đó đạo diễn Matsuo tay cầm súng, bắn vào cho mà mình đã đánh vào của nạn nhân, sau đó đem ròng rọc thu hồi, xác của nạn nhân cứ thế trượt xuống phòng tập tầng 3, như thế sẽ thành vụ án giết người trong phòng kín.:

Kogoro đem hình nộm ném vào phòng tập tầng 3, sau đó thu lại công cụ, nhìn lại đồng hồ: “ Mất chưa đến 3 phút, quả là cao minh.Nhưng ngươi lại quá tự tin,để tạo dựng hiện trường tự sát, ngươi đã đem trên miệng nạn nhân có thuốc phiện, đấy là điểm sai lầm lớn nhất của ngươi, tại phòng tạp hóa, ta đã tìm được bột thuốc phiến tương tự ở đấy.”

Matsuo Takashi còn cố cãi : “Ngươi nói láo, chỗ thuốc phiện kia không chừng là có người lén mang đến hút, hơn nứa ngươi nói ta bắn chết hắn từ tầng 9, căn bản ngươi không có chứng cớ gì.”

Kogoro giận đến tái mặt nói: “ Đạo diễn Matsuo, chắc ngươi vẫn không biết rằng, tự sát với bị người khác bắn, góc độ khác nhau thì máu tràn ra cũng hướng khác nhau, hơn nữa nếu tự sát, vách tường cũng sẽ không có vết máu, mà dưới đất cũng không có đầu đạn bắn.” Kogoro cầm ảnh chụp lấy ra cho mọi người xem.

Takagi vội vàng cầm đèn pin leo ra đi xem xét, quả nhiên tại tầng 3 trên vách tường có vết máu, mọi người lại xôn xao nhiều hơn.

“Quan trọng nhất là ta không tìm thấy được điện thoại của nạn nhân, nếu ngươi đã liên lạc với hắn, thì ngươi chỉ có thể đem giấu nó trên người mình, ta khẳng định điện thoại của nạn nhân đang ở trên người ngươi.Hơn nữa, trên dây thừng đâu đó sẽ còn dấu vân tay và vết máu chưa kịp xóa, cái khăn lau của ngươi chắc chắn vẫn còn lưu lại khó thuốc súng, chứng cứ đầy đủ, ngươi vẫn không nhận tội sao đạo diễn Matsuo.”

Matsuo Takashi thấy chứng cứ nhiều như núi, 2 chân ngã quỵ xuống dưới đất, 2 mắt ngập nước, không có cách nào cãi lại.

Miyamoto Takeichi cảm thấy khó thở, thấy cảnh này hắn đã rõ ràng, đài truyền hình bồi dưỡng ra tội phạm giết người, lại còn làm Mori Kogoro trở nên nổi tiếng, mắt tối sầm lại, giận quá ngất đi.

Lee Hyori thì nhìn Kogoro với ánh mắt tò mò, Boa, Yoko và Ran đã sớm mê muội, giống như mình vừa phá án vậy.

Tại thời điểm này, thám tử Kogoro đã nổi tiếng toàn Tokyo, tất cả các địa điểm phát sóng trên toàn quốc đều nhớ kỹ 1 thám tử trung niên đẹp trai, Mori Kogoro.

Không ít cô gái xem xong 1 màn phá án này, đã tự lập thành fan club hâm mộ Kogoro.

“Có thể nói cho ta biết, ngươi sao lại giết hắn không?” Kogoro tò mò hỏi, hắn rất muốn biết tại sao đạo diễn nổi tiếng, lại thành tội phạm giết người, trong khi chương trình hắn mở ra đang hết sức tốt đẹp.

“ Vì sao ư, vì hắn đâu có biết gì về ca nhạc, hắn ỷ lại có hậu thuẫn, lấy người nhà của ta đe dọa, bắt ép ta phối hợp cùng hắn. Âm Nhạc Hoàng Kim hội là tác phẩm để đời của ta, vì nó ta có thể làm bất cứ chuyện gì, dù hi sinh mạng sống của mình.”

Matsuo giống như bị điên, bị Takagi cùng các cảnh sát khác mang đi, trước khi bị mang đi, hắn còn cố gào to : “Giám đốc Miyamoto, ngài nhất định phải tiếp tục làm Âm Nhạc Hoàng Kim hội tiếp đi.”

Không ít người xem truyền hình cảm động, bắt đầu đồng tình với Matsuo Takashi

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN