Đại Thần, Em Nuôi Anh!!!
Chương 34
Lúc Closed Beta Phù Vân các cùng bang chủ “Long ngâm thiên hạ” Hoa Phi Hoa cùng một vạn năm trầm mặc không thiếu liên hệ.
Một vạn năm trầm mặc người cũng như tên, thời khắc quan trọng im
lặng, bình thường tuyệt đối quy củ gặp được chuyện tránh được nên tránh
sẽ không tốn thêm nửa điểm lăn tăn.
Nhưng là có câu : “trong sự trầm mặc tử vong, liền trong sự trầm mặc
mà nổi dậy”. Hiển nhiên Một vạn năm trầm mặc chính là vế sau đó. Dựa
theo lời của Hoa Phi Hoa nói có điểm khó nghe chính là sẽ chó cắn người
không kêu nếu quả thật chọc tới Một vạn năm trầm mặc đó là 1 sự kiện
tương đối kinh khủng. Mà Hoa Phi Hoa dùng kinh nghiệm chính bản thân
mình thể nghiệm.
Nhớ ngày đó, Phù Vân các thân là đệ nhất đại bang phái, Hoa Phi Hoa
có được danh hiệu bang chủ. Bên cạnh mãnh tướng tụ tập, bên cạnh mỹ nữ
vờn quanh 1 cảnh tượng tiêu dao cỡ nào.
Khi đó không có Mặc Thương, không có Phù thế niên hoa, chỉ có Hoa Phi Hoa cùng Phù Vân các.
Thân là nhân vật đệ nhất thời kì Closed Beta đối với Hoa Phi Hoa mỹ
nhân yêu thương nhung nhớ không chỉ một hai kẻ. Trong đó, liền có một
cái tên là Thiên Vũ là tiên hồ. Tiên hồ yêu mị kia nhưng thật ra là 1
phụ nữ có chồng mà tên bị cắm sừng đáng thương kia chính là sư phụ của
Ninh Tâm…Không sợ cua đồng XXOO!
Trong trò chơi vĩnh viễn không thiếu tiết mục trường kiếm giận dữ vì
hồng nhan, Hoa Phi Hoa cùng Không sợ cua đồng XXOO trong lúc đó đã từng vì mỹ nhân Thiên Vũ đơn độc đấu quyết đấu.
Nhưng là… Cũng không phải là tất cả mọi người như Mặc Thương đại thần bình thường hung hãn cường đại. Hoa Phi Hoa càng không khả năng đạt tới cảnh giới xuất chúng như Mặc Thương. Cho nên một lần quyết đấu kia có
thể nói là vô cùng thê thảm. Có thể là Hoa Phi Hoa thua thì đã sao?
Thắng một hồi quyết đấu, Không sợ cua đồng XXOO lại mất đi càng nhiều.
Nếu muốn đánh một kẻ nam nhân vì yêu điên cuồng lại đơn giản bất quá. Chuyện Thiên Vũ là do Hoa Phi Hoa bày mưu đặt kế, một mình chạy đến
nguyệt lão từ đoạn tuyệt quan hệ hôn nhân lại phát thong cáo trên kênh
thế giới, Không sợ cua đồng XXOO hoàn toàn điên rồi. Điên rồi kết quả
chính là hắn bị chúng bạn xa lánh, cuối cùng cả Phù Vân các vây cho đến
mức phải dứt bỏ nhân vật vĩnh viễn rời đi cái trò chơi thương tâm này.
Không sợ cua đồng XXOO ly khai, Hoa Phi Hoa ngày tốt lành cũng vì
thế chấm dứt. Hoa Phi Hoa vẫn luôn nghĩ không ra vì cái gì lúc Không sợ
cua đồng XXOO cùng đường thì Một vạn năm trầm mặc không có bất kỳ động tác gì, không trợ giúp, không biểu lộ thờ ơ lạnh nhạt Không sợ cua
đồng XXOO bị cả Phù Vân các ức hiếp đuổi giết. Thật là đem Không sợ cua đồng XXOO cho bị chèn ép đi, “một vạn năm trầm mặc” rồi lại biến thân
ma quỷ giúp huynh đệ báo thù .
Nói thật Hoa Phi Hoa am hiểu thế nào diễu võ dương oai, lại không am
hiểu quản lý bang phái. Nhưng “một vạn năm trầm mặc” lại bất đồng hắn có tài năng, có thủ đoạn. Nào là châm ngòi thổi lửa, ly gián,… Một vạn năm trầm mặc đối phó với Hoa Phi Hoa cùng Phù Vân các là thủ đoạn gì cũng
dùng. 1 đại bang Phù Vân các to như vậy cứ như vậy bị Một vạn năm trầm
mặc lôi cho sụp đổ.
Muốn hỏi Hoa Phi Hoa ở trong trò chơi hận nhất là ai chỉ sợ không phải là Một vạn năm trầm mặc thì không còn ai vào đây.
Có thể chờ Hoa Phi Hoa nghĩ muốn trả thù thì cơ hội này cũng không
có. Một vạn năm trầm mặc phá đổ Phù Vân các liền biến mất, vô ảnh vô
tung biến mất không chút nào manh mối.
Trong game bi kịch nhất chính là vì sao? Nằm gai nếm mật vất vả chuẩn bị ra tay trả lại thì đột nhiên phát hiện kẻ thù của mình biến mất… Cho nên, chúng ta phải hiểu tâm tình của Hoa Phi Hoa giờ phút này nhìn thấy Một vạn năm trầm mặc là vui vẻ cùng đau khổ tồn tại. Cừu nhân đã trở
lại có thể báo thù.
Nhưng khi nhớ bóng ma thất bại cùng sỉ nhục như vậy, vậy mà Một vạn
năm trầm mặc lần nữa lại xuất hiện tại trước mặt Hoa Phi Hoa.
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: Sao thế? Bạn cũ đã trở lại không hoan nghênh ư?
Hoa Phi Hoa giận, cừu nhân trở lại có gì tốt mà hoan nghênh cơ chứ.
Theo tâm ý cả đời trong game Thần thoại cũng không muốn chứng kiến kẻ
đối đầu này.
【Thường】 Hoa Phi Hoa: oh, đã trở lại? Không tệ lắm nhanh như vậy đã luyện cấp đây sao mới có lv 165 ?
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: ừ ha, hơi thấp nhỉ. Bất quá ta rời đi lâu đã như vậy làm sao nhà ngươi mới có lv 170? (L: 2 tên này quả là cừu nhân….)
Hoa Phi Hoa đập cái bàn giận, lv 170 nhưng thật ra là trong một cái
đường ranh giới của Thần thoại rồi? Nhìn xem bất quá chênh lệch có hai
ba cấp, kỳ thật đã có thể phân chia quý danh cùng tên hiệu. Nhưng lời
nói trong miệng của Một vạn năm trầm mặc như thế nào nghe đều không phải là cái tư vị này.
【Thường】 Hoa Phi Hoa: lão tử không rảnh so đo với người, không có
việc gì đi sang một bên. Hôm nay ta muốn làm chính sự không có công phu
chơi với nhà ngươi.
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: chính sự của ngươi chính là ỷ thế hiếp người sao? Ta đây lĩnh giáo bất quá đây cũng đâu phải là lần đầu tiên,
ta cũng đã quen rồi .
Ngã trên mặt đất xem náo nhiệt Mưa nhỏ tí tách lúc này vui vẻ, ai ui
vị thần thành này là từ phương nào xuất hiện vậy..rất muốn thông đồng.
Vì vậy cô nương này không chút khách khí tận dụng mọi thứ… à không là
nàng chen vào nói.
【Thường】 mưa nhỏ tí tách: Này tráng sĩ, anh có thể coi là anh hùng
không. Kẻ kia chính là hạng người vô sỉ ti tiện khi dễ nữ sinh, kẻ hạ
lưu còn làm ra vẻ dáng người, đương nhiên rồi hắn ác như thế nào em
không cách nào dùng ngôn ngữ có thể nói xong . Chúng ta ngầm hiểu là tốt rồi.
Này cô nương, cô không nên như vậy lửa cháy đổ thêm dầu chứ? Này vốn
là không muốn tính nợ cũ, Hoa Phi Hoa lập tức đã trào lên hừng hực lửa
giận.
【Thường】 Hoa Phi Hoa: Một vạn năm trầm mặc! tiểu tử ngươi dám cùng lão tử đơn độc đấu sao?
【Thường】 mưa nhỏ tí tách hạ: đơn độc đấu? Oẹ, ngươi nhìn sang cấp
trên đầu mình đi, lại nhìn một chút cấp đối diện đi, cong bằng sao?
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: đơn độc đấu cũng không phải không
được, bất quá như vậy không giải quyết được nhiều mặt mâu thuẫn. Nếu
không như vậy đi 2 bên mỗi bên 2 người giao chiến, ok?
2 vs 2 ?
【Thường】 Hoa Phi Hoa: là sao?
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: ta cùng Ninh Tâm 1 đội, ngươi cùng Nguyệt Lạc 1 đội giải quyết ân oán hận thù 2 bên thế nào?
Xì… khụ khụ…
Ninh Tâm cô nương hơi thở gấp tới đây nuốt nước bọt của mình sặc cái gần chết. Nhìn màn hình cô gái này, tiu nghiu oán niệm.
Vì sao gọi đứng cũng trúng đạn? Không cái này căn bản là mặc kệ ngươi đứng, nằm, ngồi hôm nay năm vận tháng hạn đại hung của Ninh Tâm đã tới. Không thể thoát được. Mặc kệ là 4 phương, 8 hướng tựa hồ giống như mỗi
người đều muốn chen vào mình thì mới cam tâm hay sao.
Ninh tâm bên này lo lắng, Hoa Phi Hoa cùng Nguyệt Lạc vui mừng lấy
được. Một vạn năm trầm mặc chơi lại game không bao lâu cấp không có đi
lên Hoa Phi Hoa cảm giác mình có thể ứng phó. Ninh Tâm chỉ là 1 kẻ ngu
ngốc lv 130 Nguyệt Lạc cảm giác mình dư sức đối phó với ả. Trong lòng
mặc dù mừng thầm nhưng hai người kia vẫn còn ra vẻ lắm.
【Thường】 Hoa Phi Hoa: ta thì không có vấn đề gì, đơn độc đấu 2 vs 2 kết quả đều thế mà thôi.
【Thường】 Nguyệt Lạc tinh thẩm: ta cũng vậy. không có ý kiến gì…. đỡ
phải có người nói ta lấy nhiều bắt nạt ít lần này để cho người nào đó
thua mà tâm phục khẩu phục.
Ninh Tâm vội vàng gõ chữ chuẩn bị tỏ thái độ. OMG! Nàng ngay cả quái
đều đánh không chết, cùng người ta PK nàng chết chắc rồi? Không thể…
nhất định không thể. Nàng không muốn….
【Thường】 Ninh Tâm: đợi một chút… ta còn không có đồng ý mà.
Ninh Tâm lời nói gõ đi ra có thể cô nàng này cảm giác tồn tại quá
thấp phải không, Một vạn năm trầm mặc hoàn toàn không thấy tiếng lòng cô nương này trực tiếp giải quyết dứt khoát .
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: Vậy cứ quyết định như vậy. Hôm nay đến đây chấm dứt ngày mai chúng ta lại so cao thấp không thành vấn đề đi?
【Thường】 Hoa Phi Hoa: vì cái gì hiện tại không bắt đầu?
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: Này Hoa Phi Hoa không cần phải được
tiện nghi mà khoe mẽ. Thời gian một ngày ta chính là nhanh chóng luyện
gần với cấp của ngươi, đừng có nói mi tính toán chi li chứ?
【Thường】 Hoa Phi Hoa: lời nói đừng có khó nghe như vậy, ngày mai thì ngày mai.
【Thường】 nguyệt lạc tinh thẩm: ta không có ý kiến.
【Thường】 Ninh Tâm: ta có ý kiến.
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: song phương nhất trí, cứ như vậy đi.
-_-||| Này huynh đài, anh là muốn đem vị Ninh Tâm này hàn toàn không đếm đúng không?
Nếu đã hẹn ngày mai quyết chiến rồi, Nguyệt Lạc cùng Hoa Phi Hoa cũng không dây dưa nữa, đều tự mang người mà đi. Lưu lại Một vạn năm trầm
mặc cùng 3 thi thể trên mặt đất.
Ninh Tâm nhìn Một vạn năm trầm mặc đó là dày đặc u oán.
【Thường】 Ninh Tâm: / (ㄒoㄒ )/~~ Trầm mặc ca, anh biết rất rõ ràng em
không có lực công kích vì sao còn muốn em và anh hợp tác? Hơn nữa em
căn bản không biết PK!
【Thường】 một vạn năm trầm mặc: thù của sư phụ em lúc trước không muốn báo sao? Mối thù của mình em cũng không muốn báo? Ta nghe nói qua em
gần đây cùng đệ nhất bảng xếp hạng Mặc Thương có giao tình phiền phức
của mình chính mình tự giải quyết. Bên kia vần đề Nguyệt Lạc chẳng lẽ
em không muốn dựa sức mình giải quyết hay là muốn Mặc thương ra tay? Nếu như em nghĩ như vậy thì anh không ép em nữa.
Ninh Tâm không nói, cô nương này bắt đầu ngoắc ngoắc ngón tay khó chịu .
Mưa nhỏ tí tách cùng Phượng Vũ đồng thời cảm giác lời nói của Một vạn năm trầm mặc khá nặng. Cái này căn bản là đang nói : Ninh Tâm này em
không cùng ta liên thủ thì em chính là khi sư diệt tổ, vong ân phụ
nghĩa. Em căn bản chính là ôm chân Mặc Thương ăn cơm chùa, kẻ vô tích sự lại còn liên lụy người khác, khiến người khác giải quyết hậu quả cho
mình. Ngươi nói ác như vậy… nặng như vậy…cô nương này có thể không chấp
nhận sao?
【Thường】 mưa nhỏ tí tách : ngươi người này nói chuyện như thế nào như vậy? Không nói trước ngươi vừa rồi không nhìn thẳng ý nguyện của Ninh
Tâm, ngươi vội vã như vậy rống rống kéo Ninh Tâm xuống nước, căn bản là
động cơ tốt đẹp gì.
【 Thường 】 một vạn năm trầm mặc: động cơ của ta như thế nào các ngươi không cần phải đoán mò, ta bây giờ cùng Ninh Tâm là cột vào trên một
sợi dây, ta không đến mức hại nàng.
【 Thường 】 Phượng Vũ: loại người như ngươi có nói chúng ta không thể
tiếp nhận, Ninh Tâm không phải đáp ứng hắn. Chính hắn nói thì tự mình
giải quyết, em không cần lo lắng.
【 Thường 】 mưa nhỏ tí tách: đúng thế…đúng thế, Ninh Tâm không cần
phải lo lắng, chờ lão Đại login chúng ta tìm Nguyệt Lạc tinh thẩm thương lượng đi, không cần để ý người này.
Đi với không đi, đồng với không đồng ý đó là một vấn đề khó khăn.
Ninh Tâm thân thể uốn một cái ngã xuống giường, cái đầu nhỏ hướng trên gối nàng ưu tư .
Nàng bất quá chính là dựa vào thu thập mà sống tự do, tự tại trước
kia mặc dù có một mình nhưng chưa từng có chuyện thị phi. Nhưng gần đây
thị phi lien tiếp hướng lên trên người nàng trốn cũng trốn không được.
Quay cuồng …, ôm chăn lăn lăn, cô gái này cái mặt tròn hồng đều nhăn thành bánh bao .
Lời mà nói của Trầm mặc ca đó là thật.
Nếu như nói vì Mặc Thương thì Nguyệt Lạc xong, Hoa Phi Hoa cũng vậy.
Ninh Tâm có một trực giác, Mặc Thương nhất định sẽ giúp nàng giải quyết.
Nhưng… như vậy thật sự được không?
【 Thường 】 Ninh tâm: Em đồng ý.
Tựa hồ đoán được cuối cùng Ninh Tâm sẽ đáp ứng, Một vạn năm trầm mặc cũng không nghĩ nữa.
【 Thường 】 một vạn năm trầm mặc: nếu đã có quyết tâm này cũng phải
có giác ngộ tương ứng. Đi theo ta đi… ta dẫn em đi luyện tập.
Cứ như vậy, Phượng Vũ cùng Mưa nhỏ tí tách trơ mắt nhìn Ninh Tâm, bị kẻ không biết ở đâu xuất hiện Một vạn năm trầm mặc vác đi.
Nhìn qua bóng lưng đi xa của Ninh Tâm, Mưa nhỏ tí tách đột nhiên bóp cổ tay thở dài.
【 Thường 】 mưa nhỏ tí tách: Sao ta có 1 loại có một cảm giác lừa bán trẻ em thế nhỉ.
【 Thường 】 Phượng Vũ: không đơn giản như vậy…. chuyện này tuyệt đối không đơn giản.
【 Thường 】 mưa nhỏ tí tách : lão Đại ơi lão Đại, làm sao ngài còn không on, bảo bối của ngài bị người ta bắt cóc mất rồi.
【 Thường 】 Phượng Vũ: …
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!