Đại Tiểu Thư Danh Giá Snow
Chương 18
Chị à về đây đi, Đinh Lữ Thiên người tình trong mộng của chị đang ở đây nè_Nhã Yến đt cho ai đó
Sáng hôm sau, có một bà chị đỏng đảnh bước vào lớp
-Xin chào tôi tên Lý Nhã Quỳnh, tôi lớn hơn các người một tuổi vì vậy phải lễ phép với tôi và tất nhiên cả em gái tôi Nhã Yến nữa. À và đặc biệt Đinh Lữ Thiên là của tôi, ai đụng vào thì đừng trách_Nhã Quỳnh nghênh mặt lên nhìn nó và Bội Kỳ
[Lý Nhã Quỳnh chị ruột của Nhã Yến bằng tuổi Phong,Duy và Sơn Hạo. đỏng đảnh chảnh chọe, xem trời bằng vung, nghĩ gia đình mình có thế lực mạnh nhất ở đây vì gia đình Nhã Yến và Nhã Quỳnh cùng đầu tư xây dựng trường Royal, muốn ai cũng thích mình ví dụ Phong, Duy, Hạo, Thiên phải thích Quỳnh vì bà chị này bị bệnh hoan tưởng (thôi T/g mà nói xấu chị ý nữa là bị ăn đạp ấy 🙂 ).
-Thiên cho em ngồi chung với nhé, hay là Phong cho mình ngồi chung nhé, Duy hoặc Sơn Hạo có thể cho mình ngồi chung không_bà chị Quỳnh này hỏi một loạt các hotboy của lớp
-Đàn chị có thuật phân thân hay sao mà chỗ nào cũng muốn ngồi vậy_Thiên đáp
-Lớn hơn nhóc Thiên một tuổi mà kêu nó bằng anh không thấy ngượng miệng sao bà chị_Duy bỡn cợt nói
-Bà chị ở trên rừng mới xuống hay sao á, lâu ngày không thấy trai đẹp nó vậy_Phong cũng không vừa
-Ố nồ, mình không thể ngồi với bạn được rồi, mình đẹp trai còn cậu thì già quá, còn xấu nữa, mặt cậu mà cạo chắc mấy kg phấn luôn ấy nhĩ_Sơn Hạo châm chọc còn hay hơn cả Duy, Phong và Thiên
-Các anh nghĩ mình đẹp trai lắm hay sao vậy hã, đã vậy còn kêu ngạo nữa_Nhã Quỳnh nhục nhã nói
-Chúng tôi mà đẹp trai hơn nữa thì cô đâu tới lược nói chuyện với chúng tôi, mấy anh nhĩ_Thiên cảm thấy rất gét con người giả tạo này
-Ối, lâu lâu chú mày phán một câu hay dữ bây_Duy ùa theo Thiên
-Chúng tôi kêu ngạo cũng đâu bằng cô chảnh cún_Sơn Hạo nói với phương thức nói giảm nói tránh 🙂 )
-Cô có hiểu nghĩa từ cún không, cún là chó ấy_Phong nhanh nhẹn phiên dịch nét mặt của 4 chàng lúc này hả hê vô cùng
-Các anh đừng nặng lời với chị em như vậy chứ_Nhá Yến nói
-Phải đó mấy cậu_Khánh Huy cũng đỡ hộ
-Hai đứa mày có quyền gì mà lên tiếng vậy_Duy nói tỉnh như ruồi
Không khí cứ căng thẳng như vậy đến khi nó lên tiếng
-Im lặng liền ngay và luôn đi_nó bực mình nói
-Mày có quyền hành gì ở đây hả con nhỏ không biết điều_Nhã Yến và Nhã Quỳnh cùng lên tiếng
CẢ lớp trố mắt ra nhìn Quỳnh và Yến như sinh vật lạ, giám đụng đến lớp trưởng kim hiệu trưởng của trường hai con này chết thê thảm rồi.
-Lớp trưởng_nó trả lời trống rỗng
-Mày chỉ là lớp trưởng thôi mà, tao cứ tưởng hiệu trưởng, thế thì chẳng có gì để mà xía vào chuyện này cả_Hai con nhỏ chảnh chọe nghênh mặt đáp
Cả lớp ôm bụng cười ầm ĩ lên khiến hai con nhỏ cứ đơ mặt mà không hiểu chuyện gì. Nó cũng cười nhưng không để ai thấy
-Suỵt, bí mật quốc gia mọi người không được tiết lộ nhá_nó nói với cả lớp nhưng hai con nhỏ vẫn không biết gì.
Bội Kỳ tâm trạng có vẻ tốt hơn vì tối ngày thấy ôm chầm lấy điện thoại cười thầm, nhìn cực yêu, thế mà có người lại để vụt mất
-Vui hơn rồi nhĩ_nó hỏi Kỳ khi mọi chuyện được giải quyết ổn thỏa
-Ừm, Anh ấy nói mai sẽ về đây_Bội Kỳ rất vui khi nói đến đây
-Thật sao, thế là anh tao lại có bạn nữa rồi_nó nói và thầm vui thay cho cô bạn
-Thời gian sẽ nhanh chóng xóa nhòa và mày cũng sẽ giống tao tìm được tình yêu mới lãng quên quá khứ mày nhĩ_nó nói to để cho Phong nghe với giọng điệu và ánh nhìn đùa giỡn
-Cầm troll anh à_Phong giỡn với nó
-Anh troll Cầm à_Nó nhái lại nhưng thay đỗi xíu
-Anh cù lét em đấy_Phong hù dọa nó
-Ai chơi hù dọa hả_nó vừa nói vừa đưa hai tay lên đầu hàng
———-Căn tin———–
-Bội Kỳ à, chúng nó lại đây để xem chúng giở trò gì được không_nó hỏi Cầm
-Nếu bồ không muốn thì mình không ép đâu_nó cười và nói khi không thấy Bội Kỳ trả lời lại
-Ừ, không sao, tao ổn mà_Bội Kỳ lên tiếng
-Ê hê hê, hội ba đứa bỉ ổi ơi lại đây ngồi ăn cho đông và vui nè_Duy lên tiếng
CẢ ba đứa tiến lại mà bản mặt đứa nào cũng tức giận
-Anh em ăn cái này, anh cho em nhé, đút em luôn nhá_Nhã Yến cố tình nói với Khánh Huy để chọc tức Bội Kỳ
-À… ừ_Khánh Huy nhìn sang Bội Kỳ nói nhỏ
-Nói a nào…ùm_nó đút cho Kỳ ăn để Kỳ khỏi bối rồi
-Hai em làm hành động gì thế_Phong ngơ ngác hỏi
-Y như bị less á_Sơn Hạo chọc ghẹo tụi nó và rùng mình
-Bên kia (nó chỉ sang Huy và Yến) là đê tiện kế còn tụi em là ômôi kế_nói xong nó cười khoái chí khiến Nhã Yến giận đỏ mặt
-Bê đê kế mới đúng chứ em_Duy nói
-Bê đê là con trai, ômôi là con gái đó anh_Thiên giải thích
-Đúng đúng, anh hạn hẹp về hiểu biết quá nha_Bội Kỳ lên tiếng khiến Khánh Huy và Nhã Yến ngơ ngác
-Nó biết nói mà chứ đâu phải bị cầm đâu mà các người trợn mắt dữ vậy, rớt tròng trắng ra ngoài kìa mấy thím, nhét vào đi_Nó nói khoái chí
-Tôi không hơi đâu mà cải với mấy người, chúng tôi là con nhà danh giá, đẹp như siêu sao, chiều cao như siêu mẫu, cũng được coi là học sinh có quyền lực, hát hay, vẽ đẹp, múa giỏi nói chung chúng tôi giỏi mọi thứ_Nhã Quyên tự khen mình và em của mình
-Ồ, gê gê, gắn bom trong miệng hả chị_Thiên lên tiếng
-Đụng phải bọn dở người rồi mày à, bị mắc chứng bệnh hoan tưởng nữa chứ_Phong và Duy đồng thanh
-Supper women sao lại ở đây làm học sinh cấp ba vậy, phải ở trển (chỉ lên trời) để bảo vệ trái đất chứ_Sơn Hạo thật là gê gớm
-Câu hay nhất trong tuần của hai đó, yêu hai mất thôi_nó nói
Hai cô ả bực tức bỏ đi, Khánh Huy cũng đi theo, cả bọn ở lại cười hả hê
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!