Đại Trí Nobita - Chương 34: Cái công việc gì thế này
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Đại Trí Nobita


Chương 34: Cái công việc gì thế này


Do vận rủi quấn thân, hậu di chứng của sử dụng năng lực quá độ nên Nobita không thể tiếp tục tham gia lễ hội mà phải đi chữa bệnh.

Cái này tuy là nghe rất đáng sợ nhưng cũng không khó khăn để chữa, chỉ cần làm việc tốt tích đủ công đức là được. Và đó cũng là lý do, Nobita hôm nay thay cho Tsubasa giải quyết những công việc hằng ngày.

Tuy đã được nghe báo cáo nhưng đây mới là lần đầu tiên Nobita tới tổng hành dinh của mình.

“Oh! Nơi này sao lại lớn thế này”

Nobita rất bất ngờ vì khi nhắc tới tổng hành dinh hắn chỉ nghĩ cao lắm là một toàn nhà cao tầng, nhưng đây lại là cả một thị trấn ẩn sâu trong núi.

Sumire lúc này cảm giác có gì đó rất sai sai, nhưng cũng không truy cứu đào sâu mà đơn giản giới thiệu cho Nobita

“Nơi này trước kia cũng không có lớn như thế này, nhưng do công việc ngày càng nhiều và đa dạng mà cần phải mở rộng ra thế này.”

Nobita lúc trước giao việc này cho Sumire và hoàn toàn không quản tới vì thực chất vấn đề này hắn hoàn toàn mù tịt. Tuy rằng đã sống qua hai đời người nhưng kiếp trước cả đời toàn chém chém giết giết nào có hiểu quản lý là thế nào?.

Khi hắn nghe Sumire báo cáo cũng chỉ liên tưởng tới một nhóm người trùm kín mặt trong một tầng hầm u ám làm những nghi thức kỳ quái thôi. Nào ngờ lại to bự hoành tráng thế này, nhất là người, sao lại đông người thế này, hắn rất tò mó vể vấn đề đó nên hỏi Sumire

“Cơ chế tuyển chọn và chế độ làm việc của chúng ta rất khắn khe phải không? Sao lại có quá nhiều người thế này? Không phải là ai cũng sợ hãi khi nghe là ký ức và trí não của mình bị kiểm soát gắt gao, đồng thời còn bị cắm một con chip đặc biệt trong người sao? Và nếu nói dối hay có ý tưởng xấu ảnh hưởng tới tổ chức thì sẽ bị xóa ký ức ngay lập tức. Gắt gao như thế sao nhiều người đâm đầu vào vậy?”

Sumire nghe Nobita nghi vấn thì chính cô lại càng cảm thấy nghi vấn

“Không phải trước kia ngài đã soạn thảo ra kế hoạch về vấn đề này rồi sao? Ngài còn nói dùng điện ảnh, manga và tiểu thuyết để mô tả những thứ này, đồng thời đưa ra lợi ích vượt trội như tiền tài sức khỏe, tuổi thọ thậm chí là hồi phục tứ chi, mọc tóc….cùng với biểu diễn năng lực siêu nhiên thì sẽ có rất nhiều người liều chết tranh nhau để theo chúng ta sao?”

Nobita lúc này mới sực nhớ là hình như có thật, nhưng hắn không nghĩ là lại có tác dụng như thế. Nhưng khi nghĩ lại các phái đoàn tà giáo chẳng có lợi ích gì mà còn khối thằng bán mạng thì hắn cũng cảm giác bình thường lại.

Mà nghĩ lại cũng đúng, khi con người ta tự cảm giác mình hiểu rõ thứ gì đó thì họ sẽ không còn sợ hãi. Như vài ngàn năm trước con người còn sợ hãi sấm sét, nhưng ngày nay hiểu rõ bản chất của dòng điện thì họ không những không sợ mà còn tậm dụng nó. Đối với con người thứ không biết mới là thứ đáng sợ và đó cũng là động lực của nền văn minh này.

Khi nói rõ là tham gia sẽ bị khống chế và lý do tại sao khống chế đồng thời trước đó torng phim ảnh có những tình tiết nếu không khống chế sẽ có kẻ phản bội…. Làm cho những người đó có quyền lựa chọn và đa số những người trẻ sẽ gật đầu không đắn đo, vì đơn giản, một tổ chức ngầm âm thầm bảo vệ thế giới, nắm mọi mạch máu và hướng đi của thế giới rất có lực hấp dẫn, hấp dẫn hơn cả với lợi ích vật chất.

Tổng hành dinh nơi này chia làm hai khu vực.

Một khu vực chỉ là bí mật với người thường, chuyên giải quyết những chuyện trong xã hội loài người. Nơi này gồm những thành viên đều là người không có siêu năng, trải rộng khắp mọi ngành nghề, chuyên gia trên nhiều lĩnh vực, Nobita thường gọi họ là thành viên “vòng ngoài”, do Sumire và Miyoko quản lý.

Khu vực còn lại chính là nơi bí mật với cả những thành viên vòng ngoài của tổ chức. Là nơi quy tụ của những người được chọn, chuyên giải quyết các vấn đề siêu nhiên những thứ mà văn minh loài người hiện nay chưa thể sử lý. Là cơ quan chiến đấu duy nhất của tổ chức đồng thời là thước đo chân lý và công cụ đàm phán của Sumire khi giài quyết các vấn đề đau đầu. Nơi này do Nobita và Tsubasa quản lý, mà nói trắng ra là do Tsubasa một tay quản lý, chỉ khi có việc hệ trọng thì mới liên lạc qua kết nối tinh thần với Nobita để xin ý kiến.

So về số người thì “vòng ngoài” có vẻ nhiều hơn rất nhiều có khi cả mấy trăm lần so với thành viên “vòng trong”. Nhưng về mặt quản lý thì “vòng trong” quản lý khó khắn hơn vòng ngoài rất nhiều. Vì nếu là thành viên “vòng ngoài” nếu làm việc không hợp ý thì chỉ cần đá đít và xóa ký ức đi là được. Còn “vòng trong” thì phức tap hơn nhiều không chỉ về nhân sự mà còn về việc mà họ phải giải quyết.

Vì Tsubasa chỉ báo cáo những việc chính hoặc những việc cô không thể giải quyết êm đẹp nên Nobita chưa có cái nhìn trực quan về công việc này lắm. Nhưng khi nhìn đống báo cáo thì hắn tưởng mình đọc lầm nên hỏi Sumire.

“Này, Đây không phải toàn công việc gia đình sao? Cái gì mà vợ chồng cãi nhau, anh em tranh chấp… sao lại đưa vào cho ta sử lý”

Sumire nhìn tình cảnh này sao thật quen thuộc. Trước kia lần đầu làm việc này cô cũng có suy nghĩ như thế, sau đó đến Tsubasa khi được Sumire dẫn tới đây cũng tâm trạng hứng thú bừng bừng khi thấy công việc cũng choáng váng thế này. Hoài niệm thì hoài niệm nhưng Sumire vẫn giải thích kỹ càng cho vị “vung tay chưởng quầy” này.

“Vì xã hội dị loại rất nhỏ và đa phần là sức mạnh vi tôn nên cũng ít phức tạp hơn xã hội loài người. Nhưng những chuyện nhìn có vẻ nhỏ trong xã hội loài người lại là chuyện to tát trong dị loại, như việc anh em tranh chấp cũng không có gì lớn trong xã hội loài người nhưng nếu là dị loại thì có thể dẫn tới chiến tranh. Như trận Ragnarok là do cha con mâu thuẫn, xém chút thì bưng cả cái bắc âu chôn cùng.”

Tuy rằng cảm thấy rất kỳ quái nhưng suy nghĩ kỹ thì thấy cũng không còn gì kỳ quái. Vì dị loại sức mạnh từng cá thể khác hẳn với loài người, có người còn có thể dùng đầu đỡ đạn hạt nhân cơ mà. Nên những mâu thuẫn tưởng chừng nhỏ nhưng nếu nó dẫn tới hai cá thể hùng mạnh đánh nhau thì nó cũng chẳng nhỏ thế nào được.

Nhưng nếu cứ để họ giải quyết những vấn đề nhỏ thế này hoài thì không phải là cách hay. Vì trong tương lai gần, khi xã hội loai người đạt tới đủ tiêu chuẩn thì việc tiếp xúc là điều bắt buộc, và nếu dị loại vẫn còn hỗn loạn thế này thì cuộc tiếp xúc này sẽ không mấy tốt đẹp, Nobita sợ rằng sẽ có chiến tranh. Như kiểu tên hám gái nào đó vẫn cứ tiếp tục đi dựt vợ người khác thì sẽ chọc giận lãnh đạo loài người thật.

Nobita một khi đã quyết định làm gì thì làm ngay và không chần chừ.

“Sumire, cô đi gọi mọi người về, chuẩn bị vũ tráng đầy đủ”

Sumire giật mình khi nghe Nobita nói và tưỡng rằng có ai muốn phá hoại thế giới nhưng khi nghe Nobita giải thích rõ ràng thì nhanh chóng đi kêu mọi người, tất nhiên là trừ nhóm bạn của Nobita vì họ cũng đâu có thuộc quản lý của tổ chức.

Tính cách của Sumire tuy mạnh mẽ nhưng vẫn ôn hòa và bao dung, còn Tsubasa thì lại thiên về khống chế, dùng những thứ mình có để duy trì khống chế và cân bằng, nên tuy làm việc cũng rất dứt khoát nhưng cũng rất ít khi chủ động khiêu chiến.

Nhưng Nobita thì khác, tuy rằng bình thường hắn hiền lành lười biếng nhưng bản chất của hắn lại rất táo bạo. Mục tiêu hắn chọn đầu tiên chính là gia tộc tiên nhân hùng mạnh tự xưng là thiên đình. Tên thì kêu như thế nhưng về sức mạnh thì họ thua xa cả thiên nhân.

Thủ lĩnh của thiên đình thời đại này là Hạo Nhật. Khi biết Nobita vũ trang hùng hổ tới thì sợ mất mật. Không sợ làm sao được khi trận chiến “ác nghiệt” họ cũng thấy cảnh Sumire lật biển. Trước thì có lẽ họ sẽ mạnh mẽ chất vấn nhưng lúc này đến rắm cũng chả dám đánh.

Làm ra nghi thức tiếp đón long trọng nhất Hạo Nhật nịnh bợ ra đón tiếp Nobita.

“ “Thủ hộ giả” đại nhân ngài quang lâm quả là vinh hạnh cho chúng tôi”

Nobita cũng lười nói nhảm, nên khi cùng ngồi vào bàn với Hạo Nhật thì nói thẳng vào vấn đề

“Thứ cho ta nói thẳng, vấn đề luật pháp của Thiên đình ngàn năm nay không sửa đổi đã lỗi thời lắm rồi, ta muốn các ông làm ra sửa đổi để phù hợp với thời đại”

Hạo Nhật nghe thế thì thở phào nhẹ nhõm, ít nhất hắn cũng không bị truất quyền chỉ là sửa luật mà thôi. Hắn biết Nobita không cần phải nói dối vòng vo vì lúc này nếu thật đánh nhau, chỉ cần Sumire một ý niệm là Thiên đình thành quá khứ. Nhưng Hạo Nhật còn hiểu thêm Nobita đã đưa ra đề nghị như thế thì tức là Nobita muốn Thiên đình phải sửa luật theo ý hắn. Nên Hạo Nhật khéo léo hỏi.

“Thế “thủ hộ giả” đại nhân có kiến nghị gì không?”

Nobita cảm giác nói chuyện với người thông minh thật dễ chịu. ít nhất là không phải giải thích dài dòng.

“Ta muốn các ngươi lấy luật pháp của nhân loại làm sở”

Khi nghe điều đó thì Hạo Nhật mổ hôi lạnh ướt cả lưng áo, vì tuy có phần lạc hậu cũ kỷ nhưng mấy năm gần đây thiên đình cũng học nhân loại rất nhiều chỉ có mỗi luật hôn nhân là không theo. Hắn lo lắng quan sát Nobita và đưa ra nghi vấn

“Thưa đại nhân, nếu như thế thì dân số thiên đình sẽ tăng cực kỳ nhanh, tôi e rằng sẽ gây sức ép lớn cho trái đất do số người tăng đột biến”

Không phải Hạo Nhật là bậc minh quân gì đó hay thực lo lắng cho trái đất mà hỏi. hắn làm thế vi sợ. Hắn là lãnh đạo nên hắn hiểu, nếu những việc thế này mà giao cho cấp dưới, làm tốt thì là công của hắn lãnh đạo tài tình, làm dở hay có lỗi thì là do nhân viên bất tài không liên quan gì tới hắn.

Nobita tuy lúc này đang thực hiện lấy thế đè người những hắn cũng không ngu đến nỗi chi biết cậy mạnh, nên giải thích kỹ lưỡng cho Hạo Nhật

“Ta đã khảo sát kỹ, chủng tộc của ngươi có hạn chế tự nhiên về số hậu duệ, Nên không cần lo lắng ấn đề đó, và ngươi an tâm nếu các ngươi quá nhiều người ta cũng có chỗ để cho các ngươi sinh sống, Chúng ta đủ sức mạnh để cấu tạo một hệ sinh thái riêng cho một tinh cầu, vũ trụ bao la không thiếu nhất là tinh cầu vô chủ. “

Nobita cũng không nói phét vì hắn thực có thể tạo ra một hệ sinh thái cho một tinh cầu. Thậm chí Doremon một mình cũng có thể điều đó và trong nguyên tác chuyện đó cũng xảy ra thường xuyên. Với cả Nobita dùng con mắt của hắn bảo đảm sức sinh sản của Thiên đình cũng rất hạn chế.

Hạo Nhật vì việc này liên quan tới mạng già của hắn nên hắn suy nghĩ rất kỹ, hắn không muốn làm dê thế tội. Sau khi suy nghĩ và nhớ lại tình hình mấy ngàn năm nay thì thấy lời của Nobita không phải là không có cơ sở. Nhưng quan trọng nhất là giờ Nobita đã mở miệng mà hắn từ chối thì có thể bị thịt ngay tại đây nên hắn đồng ý

“Vậy theo ngài đề nghị”

Tuy Hạo Nhật đồng ý nhưng trong hắn cũng còn đề phòng, vạn nhất chơi bể thì cần phải có điều chỉnh gấp.

Nobita cũng chỉ cần câu đó, ví hắn biết những người này không dám nuốt lời vì sợ làm khỉ đầu đàn, bị thịt để đe dọa những chủng tộc khác. VIệc đã xong thì Nobita cũng chẳng muốn ở lại nói nhảm vì hắn còn một đống việc chờ xử lý.

“Nếu ngài đã đồng ý thì tôi xin cáo từ, Sumire, cô phân công nhân sự liên lạc với thiên cung, mọi người chúng ta đi tiếp”

Tất nhiên Nobita không có thời gian đâu mà đi hết mọi chỗ, hắn chỉ đi những chỗ lớn nhất có uy tín nhất, vì sau khi tin tức lan truyền, những bộ lạc, chủng tộc nhỏ sẽ tự tới tìm thuộc hạ của hắn để bàn bạc mà thôi.

Việc tái thiết lập quy tắc cho đám dị loại cũng đã làm cho “công đức” của Nobita đầy máu sống lại, chỉ hết có buổi sáng hắn đã hoàn thành xong mọi thứ và đã lao về lại trường học ăn chơi.

“Sumire cô có muốn theo tôi vào trường không, trước kia kiếp học sinh bận rộn của cô chắc cũng chưa từng được vui chơi thế này”

Sumire cũng hơi do dự vì tuy lúc này đã lớn, qua cái tuổi đó nhưng mà đúng như Nobita nói, trước đó với cô chỉ có công việc.

Không để Sumire suy nghĩ thêm, Nobita sử dụng bảo bối thần kỳ

“Khắn trùm thời gian”

“Máy ảnh tạo mốt”

Sau khi Sumire teo nhỏ lại Nobita nhanh chóng dùng “máy ảnh tạo mốt” biến bộ quần áo thùng thình của Sumire thành bộ đồng phục như của hắn.

“Rồi đấy giờ cô trông như chúng tôi rồi”

Có lẽ vì nhỏ lại làm cho bản tính của Sumire trẻ con hơn nhiều và cũng hung hăng như hồi nhỏ hơn nhiều

“Này, lần sau ngài muốn làm gì thì phải hỏi ý người khác chứ….”

Tuy có la mắng chửi bới nhưng Sumire lúc này cũng đã chấp nhận chuyện này rồi, nên đành theo Nobita lại trường học.

Hôm nay là hôm mà câu lạc bộ của Nobita khai quầy nên sau khi xong việc, hắn muốn đến đầu tiên chính là nơi đó.

Vì Tsubasa quá nổi bật nên không thể làm phục vụ hay đứng quầy được, nhưng do thiếu một chân của Nobita mà Tsubasa có cớ dùng ảo thuật biến thành Nobiko để thay vào. Và có lẽ trải nghiệm mới lạ này làm cô rất vui vẻ.

Dù nơi này toàn học sinh tiểu học nhưng đừng có quá khen học sinh tiểu học ngây thơ vì chúng cũng chẳng ngây thơ mấy, bằng chứng là quán café tụ tập toàn những cô bé dễ thương này toàn các nam sinh. Tất nhiên nữ sinh cũng rất nhiều nhưng đó là do hương vị của quán chứ không nhằm mục đích tới tán tỉnh như các cu cậu kia,

Nhưng do quy định chỉ được vào một lần nên đến giờ này, quầy hàng cũng đã hơi vắng, nhưng nếu không như thế thì chắc mấy quầy khác sẽ chẳng còn cơ hội thể hiện.

Tsubasa khi thấy Nobita và Sumire đi vào thì cô ý nói vưa đủ để cho mọi người đều nghe thấy

“Nobita cậu xong việc rồi à?. Cô bé dễ thương này là ai thế?”

Trong phòng lúc này chỉ còn toàn người quen, Xeko thì đến vì bánh ngọt nhưng hắn chỉ có một mình ngồi ghen tị nhìn Chaien đang ăn cùng Mina. Thấy Nobita vừa tới dắt theo một cô bé dễ thương khác hình như hắn đã gặp ở đâu rồi thì phải, nhưng điều đó không quan trọng, quan trọng lá hắn cảm thấy GATO, Nhưng khi thấy Tsubasa cố ý nói to thì Xeko biết sắp có chuyện hay để coi.

Xeko tiếc nối là mình không đem máy quay, chứ nếu mà quay được cảnh hay thế này thì đủ để hắn vui vẻ cả tuần. Hắn nhìn ra được, chí ít trong nhóm có Nonko rất có tình cảm với Nobita, và lúc này cô cũng đang ở đây.

Nhưng làm Xeko thất vọng là Nonko khi thấy cô bé thì lại vẫy tay chào

“Chị Sumire đấy à? “

Tsubasa khi thấy Nonko chỉ nhìn một cái đã phát hiện ra mánh khóe thì cảm thấy hết hứng thú và tiếp tục công việc của mình

“Mọi người dùng gì nào?”

Do trước kia khi làm việc chung làm bảo mẫu cho Nobita rất nhiều nên Sumire gọi món luôn cho hai người

“Hai phần bánh gato và hai phần nước trái cây”

“Có ngay”

Tsubasa làm tư thế chuẩn không thể bắt bẻ của phục vụ viên cao cấp dưới hình dáng Nobiko làm cho Nobita cảm giác khá là lạ. Nhưng dù sao khi xong công việc mệt nhọc hắn muốn nghỉ ngơi và rất lười suy nghĩ.

Cảm thấy có lẽ đã không còn ai vào nữa nên Nobita đưa ra đề nghị

“Này dù sao chắc giờ cũng chẳng còn ai, chúng ta dẹp quầy sớm đi, mọi người cùng ngồi với nhau nhé”

Xeko lúc này đang ngồi cô đơn lẻ bóng một mình, khi nghe Nobita nói thì rất là cảm kích vì hắn trong đời này sợ nhất là cô đơn. Không để mọi người ý kiến, Xeko đã nhanh miệng hưởng ứng

“Đúng rồi đó,Xuka,Miyoko hai cậu cũng ra đây luôn đi, giờ cũng không còn ai, không cần làm bánh tiếp đâu”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN