Đại Tỷ, Em Yêu Rồi! - Chương 31: Vị trí cao nhất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
62


Đại Tỷ, Em Yêu Rồi!


Chương 31: Vị trí cao nhất


Cuối cùng thì cũng đến tối mịt Lâm Phong mới rời công ty…

Chuyện mất tài liệu ngày hôm qua cô chỉ mới nói với Lâm Dương, ngay cả cha cô và những người khác cô đều không cho phép Barbara đem đi kể. Về phần Lâm Dương, anh vô cùng tức giận, có trách cô thiếu phòng bị khi để trống phòng làm việc nhưng rồi cũng đành thở dài bảo để anh nghĩ cách.

Lâm Phong vắt óc nghĩ cả ngày hôm nay, cuối cùng cũng chỉ đưa ra một phương án duy nhất là nhanh chóng suy nghĩ ra một bản kế hoạch khác để bù vào phần tài liệu đó. Bản kế hoạch bị đánh cắp là một bước ngoặt lớn trong platform của các thị trường thương mại điện tử mà cô vô cùng tự tin sẽ chiến thắng những đối thủ lão làng khác, vậy mà lại bị đánh cắp. Công sức bảy ngày của cô đem đổ sông đổ bể.

Rời khỏi công ty, cô lại thấy Quách Dư Thành đỗ xe đứng đợi cô. Anh không thường xuyên đến đón cô, vì anh cũng là giám đốc điều hành của tập đoàn Quách Thị, nhưng bất cứ lúc nào anh rảnh đều đến đón cô.

Cũng được, hôm nay cô mệt mỏi, rất lười lái xe.

Lâm Phong đến gần anh, mở lời. “Anh đến đón tôi mà không gọi, làm sao biết tôi còn ở công ty hay không?”

“Đèn văn phòng của cô còn sáng đèn.” Vừa đáp, Quách Dư Thành vừa ngẩng đầu nhìn lên tòa trụ sở AG cao đồ sộ.

Lâm Phong liền giật mình, phòng làm việc của cô có diện tích cửa kính lớn, còn hướng ra đường chính, nằm trên tầng gần cao nhất, Quách Dư Thành vậy mà lại để ý vị trí phòng làm việc của cô.

“Ừm, cảm ơn nhé.” Cô mỉm cười, có một chút khách sáo. Cô vẫn chưa nói lời cảm ơn Quách Dư Thành vì những gì anh làm cho cô, chỉ là hôm nay cô vô cùng mệt mỏi, tự nhiên có người đến quan tâm mình liền bị cảm động.

Từ lúc Lâm Phong xuất hiện, Quách Dư Thành đã cảm thấy cô rất lạ. Anh cũng mập mờ đoán là công việc của cô có trục trặc, nhưng vẻ mặt này của Lâm Phong cũng quá tái nhợt rồi, chắc hẳn sự việc phải vô cùng nghiêm trọng.

Bình thường cô rất hay đôi co với anh mỗi khi thấy anh đến đón, nhưng hôm nay lại ngoan ngoãn không nói lời nào, anh mở cửa xe ghế trước cô cũng ngoan ngoãn ngồi vào, còn lén buông ra một tiếng thở dài.

Quách Dư Thành ngồi vào ghế của mình, nhìn vẻ mặt bơ phờ của cô mà bất giác đau lòng. Anh liền khởi động động cơ xe, cho xe chạy.

.

.

.

“Khoan, Quách Dư Thành, anh định đưa tôi đi đâu?” Lâm Phong bị anh kéo vào một tòa nhà cao tầng mới xây xong tháng trước, vào thang máy, bấm nút lên tầng cao nhất. “Anh cũng biết tôi đang rất mệt, tôi muốn về nhà.”

“A Phong, tôi mà để cô về nhà, cô nhất định sẽ không ăn tối, liền đâm đầu vào làm việc.” Quách Dư Thành ngay lập tức nói, đáng ghét là lại nói trúng tim cô.

“Thì sao chứ? Dù sao tôi cũng đang gặp một đống rắc rối đây…”

“Giám đốc Lâm ạ, vừa nhìn là biết không phải cô thiếu thời gian làm việc, mà là thiếu ý tưởng cho dự án. Những lúc như thế này, cô cần ổn định lại cảm xúc, làm việc mới có hiệu quả.”

Lâm Phong mím nhẹ môi, ngoảnh mặt đi. Người đàn ông này luôn nói trúng cảm xúc và suy nghĩ của cô, giống như đi guốc trong bụng cô vậy.

Cánh cửa thang máy mở ra, Quách Dư Thành nhẹ nhàng nắm lấy tay cô, đưa cô đi.

Đây là một trong những tòa nhà cao nhất Bắc Kinh, mà tầng thượng của tòa nhà này lại là một nhà hàng cao cấp. Ban nãy ngồi trên xe, Quách Dư Thành đã gọi điện đến nhà hàng để bao trọn.

Quách Dư Thành gọi món một cách tùy tiện với quản lý nhà hàng, rồi tiếp tục kéo cô ra phía ngoài hiên.

Vừa mở cửa, gió liền lùa vào. Gió không quá lạnh, nhưng mát và dễ chịu, cũng không mạnh lắm. Lâm Phong nhất thời ngây ngốc nhìn viễn cảnh này.

Không phải lần đầu tiên cô đứng ở trên một tòa nhà cao chọc trời quan sát toàn thành phố, nhưng hôm nay, cảm giác tự nhiên rất lạ. Cả thế giới như nằm trọn trong lòng bàn tay, cảm giác thoáng đãng vô cùng.

“Cảm giác đứng ở vị trí cao như thế nào?” Quách Dư Thành đứng ở phía sau cô, nhỏ nhẹ nói vào tai.

“Thoải mái.” Lâm Phong nở một nụ cười, thành thật trả lời. “Tôi thích cảm giác này, giống như cả thế giới nằm trong lòng bàn tay mình vậy.”

“Còn cảm giác nào nữa không?”

“Có. Đứng ở trên cao quá lâu sẽ rất áp lực, nhìn xuống quá lâu càng mệt mỏi.”

Quách Dư Thành mỉm cười, liền đem cô gái nhỏ nhắn trước mắt ôm vào lòng. Lâm Phong thoáng giật mình vì hành động có phần đột ngột này của anh. Lồng ngực của anh rộng lớn tiếp xúc với lưng cô, cánh tay của anh vững chắc mạnh mẽ ôm lấy cô.

“Do mình mệt mỏi ư? Rõ ràng mình nên đẩy anh ta ra, nhưng chẳng hiểu sao lại không thể cử động được…”

“A Phong, cô luôn kiêu hãnh, luôn cố gắng để không cho phép người khác coi thường vì mình là con gái. Nhưng một cô gái trẻ đứng vị trí càng cao thì áp lực càng lớn, dù kiên cường đến đâu cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi. Tôi muốn cô nhớ rằng, phía sau cô có tôi, cô được phép ngã vào lòng tôi, như vậy sẽ không có ai dám kéo cô xuống.” Từng lời nói của Quách Dư Thành hòa lẫn trong tiếng gió, vậy mà lại trở nên vô cùng rõ ràng. Lâm Phong cảm thấy từng tiếng anh nói ra rơi nhẹ nhàng vào tai.

Cô buông lỏng người, gỡ bỏ những tấm rào chắn cô dựng lên quanh mình, đặt trọng lực vào người anh. Cảm giác tự nhiên vô cùng thoải mái.

“Ngốc quá! Tôi muốn làm Nữ Hoàng, thì phải chịu được sức nặng của vương miện.” Lâm Phong nhắm mắt lại, hít một hơi sâu hơn, lắng nghe mọi thứ rõ ràng hơn.

Quách Dư Thành liền cảm thấy cô gái này rõ ràng đang ngã hoàn toàn vào lòng ngực anh, vậy mà còn mạnh miệng bảo không cần.

“Nữ Hoàng cũng sẽ có một Đế Vương đứng bên cạnh.”

Chưa bao giờ có một người đem lại cho cô một cảm giác an toàn tới mức này. Từ trước đến nay, cô từng bước chứng tỏ bản lĩnh của mình, từng bước thể hiện cho cha cô năng lực của mình không kém cỏi so với Lâm Dương, từng bước bước ra khỏi rào cản mang lên “phụ nữ” để bước lên đỉnh cao.

Mỗi bước của cô, áp lực càng nặng. Cô không thể phủ nhận cô có rất nhiều khoảnh khắc muốn làm nũng một ai đó, nhưng những người đàn ông bên cạnh cô không ai cho cô cảm giác này cả. Cha cô lạnh nhạt và nghiêm khắc, anh trai cô Lâm Dương thương yêu cô nhiều như thế nhưng cũng chưa một lần muốn đem cô dỗ dành kể từ ngày cô lớn, còn người cô từng yêu Tư Mã Vu Thần tuy dịu dàng với cô nhưng cô lại chưa một lần muốn ngã vào lòng anh.

Quách Dư Thành ôm cô rất chặt, liền cảm thấy cơ thể này thoáng run lên. Anh không chỉ một lần quan sát cô từ phía sau, luôn cảm thấy cô gái này độc lập, ngoan cường và bản lĩnh tới đáng nể. Lâm Phong trong mắt anh luôn bước đi một mình, hiên ngang, nhưng cũng rất cô đơn. Như lúc này đây, cô lại giống như một cô gái mỏng manh bình thường.

“A Phong…” Đột ngột, anh chỉ tay ra xa, về một tòa tháp đang trong quá trình xây dựng. “Cô biết kia là gì không?”

“Hả? Kia không phải là tòa tháp mà Quách Thị đang xây dựng sao?” Lâm Phong ngạc nhiên trả lời. “Tòa tháp Sky Palace cao nhất châu Á và cao thứ hai trên thế giới, Quách Thị cũng tuyệt thật đấy…”

“Đúng, và tôi là người đảm nhiệm dự án này.” Quách Dư Thành mỉm cười hài lòng. “Ở nơi cao nhất của tòa tháp chính là một hội trường quy mô lớn và sang trọng. A Phong, đó sẽ là nơi chúng ta tổ chức hôn lễ, một hôn lễ dành riêng cho Lâm Phong ở vị trí cao nhất.”

Tim cô lệch một nhịp, rồi bỗng dưng đập nhanh vô cùng.

“Quách Dư Thành đang ôm chặt mình thế này, liệu có cảm nhận được nhịp tim mình thay đổi bất thường không?” Lâm Phong tự nhiên lo sợ.

Lúc trước, lúc cô tham dự hôn lễ của Tư Mã Vu Thần và Hứa Thiệu Nhu được tổ chức ở trung tâm tiệc cưới lớn nhất Bắc Kinh, anh liền hứa cho cô một hôn lễ còn sang trọng và tráng lệ hơn thế nữa. Bây giờ ở chỗ này, anh lại nói như thế, thật sự khiến Lâm Phong động lòng.

Một lát sau, anh đưa cô vào trong nhà vì sợ cô cảm lạnh, ngồi vào một bàn nằm cạnh cửa sổ hướng ra phong cảnh ngoài kia. Nhân viên nhà hàng bắt đầu phục vụ món.

Xuyên suốt bữa ăn, Lâm Phong thành thật kể cho anh về trục trặc của cô hai ngày nay. Cô kể tường tận phương án kế hoạch mà cô dày công vạch ra, kể về tranh cãi với Triển Khai Như và cả việc tài liệu bị đánh cắp.

“Đúng là nghiêm trọng thật sự…” Quách Dư Thành nghe xong, gật gù cảm thán một câu. Đúng là không phải tự nhiên mà Lâm Phong mệt mỏi như thế, vấn đề này nếu không giải quyết khéo léo, hậu quả sẽ khôn lường.

“Bây giờ tôi bất lực, cũng chỉ đành nghĩ phương án khác thay vào, ngoài ra chẳng biết làm gì được nữa.” Lâm Phong thở dài, cắt một miếng thịt cho vào miệng. “Dương nói sẽ giúp tôi nghĩ phương án khác.”

“Nhưng tôi phải thừa nhận là kế hoạch cũ của cô rất tuyệt vời, A Phong.” Quách Dư Thành buông lời khen. “Bây giờ nghĩ phương án khác chưa chắc đã đạt được hiệu quả của phương án cũ. Với cả tôi nghĩ rằng cũng không hẳn là không có cách giải quyết khác đâu.”

Lâm Phong nghe được lời này của anh, liền sửng sốt. Cô vội buông dao nĩa xuống, nghiêm mặt tập trung nghe lời anh nói.

“Này nhé, đầu tiên là việc kế hoạch của cô thuộc ngành thương mại điện tử, vậy hãy khoanh vùng những doanh nghiệp đang chạy dự án thương mại điện tử này. Họ sẽ sớm tung sản phẩm ra thị trường thôi bởi đó là sản phẩm ăn cắp, họ cần tung trước khi cô kịp trở mình.” Quách Dư Thành điềm đạm giải thích. “Thứ hai, đặt câu hỏi tại sao người ngoài biết cô đang nắm giữ một dự án tuyệt vời để rồi liều lĩnh đánh cắp nó? Câu trả lời là AG có nội gián. Khoanh vùng những nhân viên trực tiếp làm việc với cô, điều tra kĩ càng mối quan hệ của họ và hoàn cảnh có dễ dàng bị bắt thóp không…”

Lâm Phong chăm chú nghe những lời Quách Dư Thành nói, gương mặt càng ngày càng giãn ra giống như giải được nút thắt trong lòng.

Anh liền bật cười, rõ ràng vấn đề sẽ rất dễ để nhìn ra, nhưng có vẻ nhưng Lâm Phong đã quá lo lắng mà không nhìn thấu vấn đề.

“Với cả, nếu như đoạn CCTV của tập đoàn cô bị ghi chèn lên, thì có thể sẽ có cách giải quyết.” Quách Dư Thành suy nghĩ một chút rồi nói tiếp.

“Cái gì? Có thể khôi phục được sao?”

“Tôi không dám chắc, nhưng giám đốc bộ phận công nghệ thông tin của Quách Thị là thiên tài IT, có thể sẽ có cách giải quyết. Dù sao cô cứ gửi đoạn dữ liệu đó sang, cứ thử xem sao.”

Lâm Phong khẽ trút ra một tiếng thở phào nhẹ nhõm, gương mặt nom nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Những lúc này, cô liền cảm thấy Quách Dư Thành thật sự rất đáng tin cậy. Triệu Uyển Tử từng nói Lâm Dương và Quách Dư Thành kẻ tám lạng người nửa cân, nhưng trước nay trong lòng cô luôn cho rằng không ai có thể so sánh với Lâm Dương. Thế mà lúc nãy, khi biết dự án tòa tháp Sky Palace do anh thầu, rồi cách anh phân tích giúp cô, Lâm Phong tự nhiên nể phục anh hơn.

Cô luôn cho rằng Lâm Dương là cái đích để cô cố gắng, nhưng bây giờ xem ra còn có một người trở thành động lực để cô tiến lên rồi…

.

.

.

Giai đoạn này, nhờ có cả Quách Dư Thành và Lâm Dương cùng giúp cô nên chỉ trong năm ngày Lâm Phong đã có thể vạch ra một bản kế hoạch mới được đánh giá là hiệu quả sẽ không thua kém bản cũ.

Lâm Phong đương nhiên vì chuyện này mà tinh thần phấn chấn trở lại, ngẫm ra cô cũng có hơi tiếc vì bản kế hoạch cũ cô dày công suy nghĩ lại không dưng mà rơi vào tay người khác, liền cảm thấy giận dữ.

Cô mà tóm được thủ phạm, liền nhất định sẽ không tha!

Dù sao mấy ngày này cô liền cho điều tra nội bộ nhân viên làm việc trực tiếp cho cô. Ngay cả Quách Thị cũng giúp cô điều tra các dự án của doanh nghiệp. Đúng, chính là cái đội ngũ mật vụ tình báo đã điều tra chuyện tình cảm của cô liền được Quách Dư Thành điều đi điều tra.

Lúc này, laptop hiện cô có mail mới. Địa chỉ mail là của Quách Dư Thành, có vẻ như việc điều tra của anh đã có hiệu quả rồi.

Cô click vào đọc kĩ càng. Quách Dư Thành tra ra không chỉ tên doanh nghiệp đang chạy dự án liên quan đến thương mại và thị trường mạng, mà còn cụ thể ngày phát hành cũng như phân loại sản phẩm.

Lâm Phong giật mình xem lại. Doanh nghiệp có khả năng nhất, không ai khác lại là Hứa Thị, là Hứa Thị của Hứa Thiệu Nhu và Tư Mã Vu Thần.

Tuần trước, Hứa Thị thay đổi ngày giờ phát hành sản phẩm, đẩy nhanh lên một tháng so với kế hoạch. Sản phẩm lần này Hứa Thị đem ra là platform của một hệ thống siêu thị đa ngành thuộc Hứa Thị, gần như trùng khớp với cô.

Lâm Phong cuộn chặt tay lại, vậy mà không ngờ, đối thủ lại là người cũ và bạn thân!

Một lát sau, Barbara bước vào, kèm theo một vẻ mặt vô cùng phức tạp. “Giám đốc, bên bộ phận thông tin đại chúng có báo cáo một tin tức mới. Cánh nhà báo đang đánh hơi rồi.”

“Ừm, nói đi.” Lâm Phong mắt không rời màn hình, đáp.

“Tập đoàn Hứa Thị bị các nhà đầu tư tố cáo đem bán dữ liệu kế hoạch của dự án thương mại điện tử sắp ra mắt. Dự án bị hoãn vô thời hạn, cổ phiếu đang trên đà rớt giá.”

“Cái gì!?” Lâm Phong bàng hoàng, không thể tin vào tai mình. Mọi thứ biến chuyển quá nhanh, chỉ mới phút trước cô đi đến kết luận là bản kế hoạch bị đánh cắp của cô đang ở chỗ Hứa Thị, giây sau lại thành ra Hứa Thị dính scandal đem kế hoạch bán đi.

Mọi chuyện càng ngày càng phức tạp…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN