Đại Tỷ, Em Yêu Rồi! - Chương 35: Bế tắc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
37


Đại Tỷ, Em Yêu Rồi!


Chương 35: Bế tắc


“Barbara! Nhanh chóng liên lạc với phòng quản trị mạng gỡ ngay cái ứng dụng đó xuống! Tại sao ứng dụng đó lại xuất hiện ở AG?” Nửa đêm, Lâm Phong tức giận gọi điện cho thư kí của mình, gào ầm lên.

Một lúc sau, Lâm Dương cũng đã biết chuyện, liền đi sang phòng của cô, vừa mở cửa, Lâm Dương đã bực dọc đặt câu hỏi. “Phong, tại sao lại xảy ra sai sót lớn như thế?”

Anh liền nhận thấy vẻ tái nhợt và hoảng loạn của em gái, liền thở dài lại gần vuốt lưng cô, lắc đầu. “Bình tĩnh nói chuyện.”

Lâm Phong run rẩy uống một cốc nước đầy, rồi ngồi xuống, ổn định lại hô hấp. Lâm Dương nhanh chóng phân tích tình hình. “Vậy nghĩa là Triển Khai Như đã đánh cắp phương án của em, đem bán cho Hứa Thị. Hứa Thị đi đăng kí bản quyền trên chất xám của em, công khai dư luận là phương án của họ bị đánh cắp. Bây giờ Triển Khai Như can thiệp vào nhân viên của em, buộc người đăng đăng sản phẩm sử dụng chất xám đã được Hứa Thị đăng kí bản quyền. Bây giờ chính là quy cho AG tội ăn cắp chất xám và kiếm tiền dựa trên nó.”

Lâm Phong vẫn chưa hết run, hơi thở gấp gáp, giọng nói ngắt quãng. “Em để cho trưởng bộ phận quản trị mạng lo liệu vụ public và điều chỉnh lỗi trong thời gian đầu này, là Tào Dụ Quang, vậy mà hắn lại là người của Triển Khai Như…”

Một lúc sau, Barbara gọi điện đến cho Lâm Phong, bất lực thông báo. “Giám đốc Lâm, tên Tào Dụ Quang biến mất rồi, cả công ti và nhà riêng đều không ở. Hệ thống mạng của AG cũng bị Tào Dụ Quang giở trò, sợ là không kịp thời gỡ sản phẩm.”

“Mẹ kiếp!” Lâm Phong tức giận ném điện thoại đi, cáu bẳn. “Hóa ra nuôi ong tay áo lâu như thế. Dữ liệu CCTV chắc chắn cũng là tác phẩm của tên khốn Tào Dụ Quang đó.”

Lâm Dương lắc đầu thở dài.

Vì chuyện scandal của Hứa Thị thực chất là chất xám của Lâm Phong, chủ tịch Lâm không biết. Trong công ti cũng chỉ có một vài người biết thực chất ra sao, nên bây giờ mọi người vẫn chưa làm loạn lên.

Điện thoại của cô chợt rung lên, là cuộc gọi từ Quách Dư Thành, có vẻ như anh đã biết chuyện rồi. Lâm Phong liền nhặt điện thoại lên, nghe máy.

“A Phong, tôi biết chuyện rồi. Bây giờ cô phải bình tĩnh, mọi chuyện đang bất lợi cho cô.” Kết nối vừa thông, Quách Dư Thành đã điềm đạm trấn an cô.

“Dư Thành, anh giúp tôi, hệ thống mạng của AG bị giở trò rồi, chúng tôi không cách nào gỡ bỏ được.” Lâm Phong luống cuống, cô đang lo lắng tới run lên.

“Được, tôi sẽ cho người của tôi đến thẳng AG, cô cấp quyền truy cập cho anh ta, sẽ nhanh chóng lấy lại quyền kiểm soát mạng của AG trong đêm.” Quách Dư Thành vẫn cố gắng trấn an.

“Tôi lập tức lên công ty.”

“Tôi lên cùng cô.”

“Không cần đâu, tôi lên cùng Dương.” Lâm Phong vội vàng đáp, vừa nghe điện thoại vừa lấy quần áo chuẩn bị vào phòng thay đồ.

Một lát sau, cô ngắt điện thoại với Quách Dư Thành, thay vội quần áo ra, nhanh chóng leo lên xe. Lâm Dương cũng sớm thay đồ xong xuôi, chở cô đi lên AG vào một giờ sáng.

.

.

.

Người của Quách Dư Thành là trưởng bộ phận công nghệ thông tin Quách Thị, Lý Hi Tuấn. Anh ta được mô tả là thiên tài IT, sớm đã đến trước cô và Lâm Dương. Anh ta đang loay hoay với đống máy tính, mà nhân viên của AG cũng được huy động giữa đêm, tập trung ở công ty.

“Anh Lý, mọi chuyện sao rồi?” Vừa đến, Lâm Phong đã vội vàng đi lại chỗ người đàn ông đó, hỏi han.

“Không hổ là người của AG, Tào Dụ Quang này kiểm soát cũng tốt quá đi.” Lý Hi Tuấn cười nhạt. “Giám đốc Lâm đừng lo, tôi sẽ cố gắng, bảo mật ở cấp độ này nằm trong khả năng của tôi, dù cũng mất một thời gian.”

Cô trầm ngâm suy nghĩ, còn không phải do AG trọng dụng nhân tài sao? Tào Dụ Quang đạt giải thưởng lớn cho mảng IT quốc tế, chưa đến bốn mươi đã nhanh chóng leo lên vị trí giám đốc bộ phận quản trị mạng của AG, do đích thân Lâm Phong cô chiêu dụ về.

Thay vào đó, cô càng nể Triển Khai Như có thể mua chuộc được nhân tài mà cô hết lòng nâng đỡ như thế.

“Barbara, phản ứng của khách hàng ra sao?” Lâm Phong quay sang thư kí của mình, vội vàng.

“Đánh giá cao lắm, thưa giám đốc, rate đạt 4.9 sao, dù đang giữa đêm nhưng đã đạt chín triệu lượt tải xuống cho ứng dụng và mười lăm triệu lượt truy cập trang web. Các đơn hàng đặt trước đã đạt tổng doanh thu mười ba triệu NDT.” Barbara vẫn luôn kiểm soát tình hình dư luận tra soát nãy giờ.

Lâm Phong ôm đầu, không biết nên vui hay nên buồn, cười nhạt. “Không hổ là chất xám của tôi.” Có vẻ như người tiêu dùng vẫn chưa biết việc ứng dụng này tương đồng với dữ liệu mà Hứa Thị đã công bố, nên vẫn nhiệt tình đón nhận sản phẩm.

Lâm Dương liền tiến lại chỗ các nhân viên của bộ phận quản trị mạng, nghiêm giọng. “Tào Dụ Quang gần đây có biểu hiện gì lạ không?”

Các nhân viên đồng loạt nhìn nhau, xì xầm một chút rồi ấp úng. “Thưa có. Giám đốc Tào hai tháng trở lại đây tâm tình thay đổi, trầm lặng hơn mà cũng rất dễ cáu bẳn, nghe ngóng hình như có chuyện gia đình.”

Lâm Dương gật đầu, rồi nhanh chóng gọi điện cho đội ngũ cảnh sát tư nhân của AG. “Mau lật tung cả cái Trung Quốc đại lục này lên, truy cho ra Tào Dụ Quang và người thân của hắn! Bất kì thông tin gì đều gửi sang cho tôi. Đừng lo, Quách Thị và Triển Thị đều sẽ cho mượn người.”

Bầu không khí ngay sau đó đột ngột rơi vào trầm lặng, chỉ có tiếng gõ máy tính đều đặn của Lý Hi Tuấn. Một lát, Lý Hi Tuấn lên tiếng. “Giám đốc Lâm, Tào Dụ Quang này có cài đặt một chương trình, sau khi mở khóa được bảo mật nhiều tầng này sẽ tự động upload một video lên trang chủ của AG. Chương trình được lập trình vô cùng tinh vi, nếu không để ý sẽ không nhận ra được.”

Lâm Phong cúi xuống xem màn hình, thở dài. “Có cách nào vô hiệu hóa được không? Nhưng vẫn giữ lại video, tôi muốn xem.”

“Tôi đang làm đây, cô đợi tôi.” Bàn tay của Lý Hi Tuấn thoăn thoắt trên bàn phím, đôi mày đã chau chặt lại, vô cùng áp lực.

Một lúc sau, Lý Hi Tuấn thành công phá khóa bảo mật, sau ba tiếng đăng tải ứng dụng đã có thể thành công gỡ xuống. Anh ta phát đoạn video mà Tào Dụ Quang để lại lên màn hình.

Trong đoạn video, là Tào Dụ Quang tự quay, sắc mặt tái nhợt, ấp úng.

“Xin chào mọi người, tôi là Tào Dụ Quang, hiện đang là giám đốc bộ phận quản trị mạng của tập đoàn AG. Tôi đang là người cùng với giám đốc đầu tư của AG Lâm Phong đảm nhiệm dự án thương mại điện tử ‘Linyi’. Bởi vì tôi không chịu nổi áp lực, nên tôi đã rời khỏi Bắc Kinh, bây giờ tôi muốn tiết lộ sự thật đằng sau ‘Linyi’.

Mọi người còn nhớ bài báo của giám đốc Lâm Phong và luật sư Tư Mã Vu Thần của Hứa Thị chứ? Có thể mọi người nghĩ rằng đó là tin lá cải, nhưng đó là sự thực. Bạn học của hai người ở bên Mĩ đã xác nhận điều đó. Điều đáng nói là, Tư Mã Vu Thần và Lâm Phong bắt đầu qua lại với nhau từ khi họ còn ở Thượng Hải. Lâm Phong yêu luật sư Tư Mã nhiều đến mức không cam lòng cùng hôn phu của mình là giám đốc điều hành Quách Thị, Quách Dư Thành kết hôn. Cô ta vẫn luôn thông qua tôi để liên lạc với Tư Mã Vu Thần.

Có lẽ mọi người đã nhận ra, platform ‘Linyi’ giống hệt platform sản phẩm mà Hứa Thị đã báo bị đánh cắp.

Gần đây nhất, lúc cô ta biết trong tay Hứa Thị đang sở hữu một dự án thương mại điện tử tương tự cô ta, cũng sẽ public cùng thời điểm, như vậy AG và Hứa Thị sẽ trở thành đối thủ. Bên Hứa Thị còn có dữ liệu át chủ bài đủ để chiến thắng AG, cô ta liền nghĩ đến chuyện đánh cắp nó. Tư Mã Vu Thần là người của Hứa Thị đã đem dữ liệu bán cho cô ta. Cô ta tiếp tục phát triển ứng dụng dựa trên chất xám của Hứa Thị, cho đến khi biết Hứa Thị đã đăng kí bản quyền thì liền tạo ra một ứng dụng khác thay thế vào. Tuy nhiên tôi quyết định sẽ đem mọi tội lỗi của cô ta tố cáo.

Giám đốc Lâm Phong bóc lột sức lao động của nhân viên, tăng ca liên tục mà không có bất cứ đãi ngộ nào đi kèm. Gần đây, cô ta còn định đuổi việc một thư kí chỉ vì cô ấy nghỉ ngơi giữa buổi một chút. Lâm Phong luôn dùng sức mạnh tiền bạc đàn áp truyền thông viết bài có lợi cho cô ta, nhưng tôi mong dư luận có thể lên tiếng giúp cho những nhân viên như tôi đòi lại công đạo.”

Đoạn video cuối cùng cũng đã hết, bầu không khí trong căn phòng đột nhiên trầm mặt. Lâm Phong giận run lên, sắc mặt tối sầm.

Những nhân viên của bộ phận quản trị mạng nhìn nhau ái ngại, xôn xao. “Giám đốc Tào, à không, Tào Dụ Quang này cũng quá độc mồm rồi, từ đầu đến cuối video hoàn toàn vu khống giám đốc Lâm.” “Đúng đó, ai chẳng biết giám đốc Lâm trọng dụng nhân tài, thời gian vừa rồi tăng ca liên tục thật nhưng không phải cũng thưởng hẳn hai tháng lương cứng đó sao?”

“Tào Dụ Quang này kiên quyết muốn kéo em xuống. Nếu đoạn video này bị phát tán, em đúng là khó sống với dư luận, Phong ạ.” Lâm Dương thở dài, đi lên ôm lấy vai cô.

Những nhân viên của AG vô cùng khó xử, phó giám đốc bộ phận quản trị mạng bước lên, nghiêng đầu. “Tào Dụ Quang này sợ sẽ tìm cách tung clip này ra. Giám đốc Lâm, nếu như thật sự như vậy, chúng tôi sẽ đứng ra thanh minh giúp cô.”

Lâm Phong thở dài, lắc đầu. “Không đâu, nếu mọi người làm vậy dư luận lại nghĩ tôi bắt mọi người lên tiếng.”

“Giám đốc Lâm.” Barbara im lặng nãy giờ, bây giờ mới lên tiếng. “Ngay sau khi ‘Linyi’ bị gỡ, một topic thảo luận đang lên hot search rồi ạ. Có một người viết bài chỉ ra sự tương đồng giữa ‘Linyi’ và dự án bị đáng cắp của Hứa Thị, bảo rằng AG đánh cắp, chột dạ rồi mới xóa. Các comment đều đồng ý, cái tên của luật sư Tư Mã cũng đang bị réo gọi.”

Lâm Dương giữ chặt người Lâm Phong, vỗ nhẹ vào lưng giúp em gái anh trấn an. “Mọi chuyện sớm đến cũng phải đến, bây giờ cũng gần bốn giờ sáng rồi lại để mọi người tập trung ở công ty thế này. Bây giờ mọi người hãy đi nghỉ ngơi được tiếng nào hay tiếng ấy, ngày mai sẽ vô cùng áp lực.”

Mọi người e ngại gật đầu.

“Barbara, sáng ngày mai triệu tập buổi họp cổ đông vào mười giờ.” Lâm Phong cố gắng ổn định lại cảm xúc, bắt đầu phân phó.

“Vâng, giám đốc.”

Rồi cô bước lại chỗ Lý Hi Tuấn, hạ giọng. “Anh Lý, thời điểm này AG chúng tôi rất cần mức độ an ninh cao trên không gian mạng, mà người tài giỏi nhất Tào Dụ Quang lại như thế này. Tôi sẽ liên lạc với Dư Thành, mong anh sẽ ở lại AG giúp tôi thời gian này. AG sẽ không ngược đãi anh, tôi có thể đảm bảo mức thưởng…”

“Giám đốc Lâm, cô khách khí rồi.” Lý Hi Tuấn điềm đạm cắt ngang. “Giám đốc Quách đã dặn dò tôi phải dốc lòng hỗ trợ cô, sớm đã an bài cho tôi làm việc cho AG tới khi mọi chuyện ổn thỏa. Hơn nữa, tôi luôn ngưỡng mộ một người phụ nữ tài giỏi như cô. Lý Hi Tuấn này sẽ đem hết sức mình đưa AG và cô qua giai đoạn này.”

“Cảm ơn anh, vậy thời gian này bộ phận quản trị mạng sẽ nhất nhất nghe lời anh.” Lâm Phong thở phào, khẽ cúi đầu cảm ơn.

Lý Hi Tuấn nâng tầm mắt nhìn theo cô gái này, cảm thấy vô cùng ngưỡng mộ. Lâm Phong quả thật vô cùng trọng nhân tài, cương nhu đúng lúc, đối với anh vô cùng thành tâm, vậy mà Tào Dụ Quang lại dám nói cô là người ngược đãi nhân viên, lời nói dối trắng trợn không ngượng mồm.

Mọi người dần dần tản đi, Lâm Phong thở dài ngã xuống, lấy hai tay day day trán, sắc da vô cùng nhợt nhạt. Cô ngước mặt lên nhìn anh trai mình, nghẹn giọng.

“Em xin lỗi, Dương. Lần này em hại AG rồi.”

Lâm Dương lắc đầu. “Không, AG sẽ không vì chuyện này mà lung lay, nếu có thì cũng chỉ bị thiệt hại một vài con số. Vấn đề là em, mọi thứ đều nhắm vào em, Phong, phải tìm cách vượt qua chỗ khó này.”

Lâm Phong gật đầu, rồi ngả người ra. Thức trắng đêm với đống áp lực này, làm cô tưởng như tổn thọ mất vài năm tuổi.

“Đoạn video của Tào Dụ Quang hẳn là do Triển Khai Như đứng đằng sau chỉ đạo. Nếu đoạn video này thật sự được tung lên, không chỉ phá hoại mình, còn tuyệt đối kéo mình xuống. Cô ta không dưới một lần cố ý phanh phui mình và Tư Mã Vu Thần, chính là muốn làm gián đoạn giữa mình và Dư Thành. Bài báo lá cải hôm trước mà mình cho chỉ là trò mèo của cô ta, hóa ra mục đích chính là làm tiền đề cho đoạn video này của Tào Dụ Quang đáng tin hơn…”

Xem ra, cô đã quá coi thường Triển Khai Như rồi…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN