Đại Việt Tu Chân (Remake) - Hỗn Độn Thiên Thư
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
116


Đại Việt Tu Chân (Remake)


Hỗn Độn Thiên Thư



Để vào Tàng Kinh Các, theo quy định tất cả các đệ tử của Nhật Thần Tông đều phải có một thẻ bài được quản sự Tông Môn cung cấp. Luyện khí từ tầng hai đến sáu sẽ có lệnh bài màu vàng nhạt, tương đương với việc được xem qua và tu luyện công pháp Hoàng Cấp sơ giai được xếp ở tầng một. Từ tầng bảy đến viên mãn Luyện Khí sẽ được thẻ bài màu vàng tươi, tương ứng với công pháp Hoàng Cấp trung giai nằm ở tầng hai. Chỉ khi đạt đến Trúc Cơ trở đi mới có cơ hội học được công pháp Hoàng Cấp cao giai ở tầng cao nhất. Còn về phần công pháp Huyền Cấp, chỉ có các vị trưởng lão, tông chủ có thể luyện mà thôi.

Sau khi được Trúc Cơ quản sự kiểm tra tu vi, Trần Tiến được phát cho một thẻ bài màu vàng nhạt, có thẻ bài này Trần Tiến sẽ được tham khảo tất cả công pháp, bí kíp ở tầng một. Công pháp càng cao khi chiến đấu càng có lợi, nên cơ bản các công pháp Hoàng Cấp sơ giai thực sự chỉ có thể xem là nhập môn, chẳng có bao nhiêu lợi ích khi chiến đấu.

Một công pháp Hoàng Cấp sơ giai chân nguyên tiêu hao chưa bằng một phần hai của trung giai, nhưng uy lực không thể so sánh được, chưa bằng một phần năm. Còn cao giai thì không cần nói, uy lực phải mạnh hơn gấp mười lần, chính vì vậy các công pháp từ Hoàng Cấp cao giai trở lên khá quý giá.

Thần Nhật Tông tuy đã xuống cấp nhiều, nhưng hổ chết để da, người chết để tiếng, nghe đồn bên trong mật thất bí mật của Tông Môn cũng tồn tại vài loại công pháp Huyền Cấp có thể đến cao giai.

Công pháp Đại Việt Tinh Thần Quyết của Trần Tiến còn vượt qua phạm trù đánh giá thông thường có thể gọi là chí bảo Hỗn Độn có thể suy ra uy lực của nó khủng bố thế nào. Gia tăng sức mạnh tinh thần, thần thức và khả năng hấp thụ linh khí theo tu vi. Có lẽ không một công pháp nào của Tu Chân giới có thể có nhiều công năng đến vậy.

Đảo mắt một vòng, Trần Tiến vẫn thấy các công pháp phép thuật sơ nhập như Hoả cầu, Lôi động, Băng chưởng… Trần Tiến dự định chỉ lấy hai công pháp Hoả cầu và Lôi hệ như kiếp trước, vì dù sao thì hắn cũng đã thành thục hai loại này sẽ không mất thêm thời gian để tập luyện.

Bên trong Tàng Kinh Các có rất nhiều sách và ngọc giản ghi chép những điều nhập môn vào thế giới Tu Chân. Năm xưa đôi lần hắn cũng đến đây để tìm các loại tài liệu sơ nhập về các tiên nhân và các truyền thuyết từ thượng cổ.

Bao nhiêu truyền thuyết của tu chân giới có thể nói hắn đã thuộc nằm lòng, ngay cả những thiêu kiêu của thế hệ này, hắn cũng xem giới thiệu sơ qua không bỏ sót. Dù sao Thần Nhật Tông cũng được xem như một một phái ba sao, cũng được nhận khá nhiều thông tin truyền đến “Bách Thiên Môn”.

Nhanh chóng dừng chân nơi kệ chứa công pháp quen thuộc, hắn nhanh chóng cầm lấy ngọc giản chứa công pháp Hỏa Cầu thuật. Khi vừa chạm vào ngọc giản công pháp hoả hệ, từ sâu trong thức hải của hắn có một giọng nói vang lên.

“Pháp thuật hoả hệ, tu vi tầng hai có thể bắt đầu tu luyện… Khi đạt đến sức mạnh nhất định có thể tiến cấp công pháp, yêu cầu thăng cấp phải đạt được Trúc Cơ trở lên.

Nghe những thanh âm này phát ra từ thức hải mình, Trần Tiến sợ hãi, lục lọi tìm kiếm xem âm thanh này phát ra từ đâu, nó quá quỷ dị đi. Vận chuyển khí tức một vòng cuối cùng Trần Tiến cũng phát hiện từ đan điền của mình có vật thể hình dạng hơi khác lạ, nó giống một quyển sách và lơ lửng nằm ở bên trong.

Trầm ngâm vài giây, Trần Tiến chợt nhớ ra vị Hỗn Độn đại năng đã từng hứa hẹn sẽ ban tặng cho hắn Pháp Bảo, cùng Pháp Quyết. Hắn đã có pháp quyết của Đại Việt Tinh Thần Quyết, lập tức nghĩ ra khả năng.

“Chẳng lẽ thứ hình dạng giống quyển sách này là Pháp Bảo mà vị Hỗn Độn đại năng đó nhắc đến? Không biết công dụng của Pháp Bảo này là gì, vận dụng ra sao nhỉ? Tại sao không xuất hiện cùng lúc với Đại Việt Tinh Thần Quyết mà bây giờ mình mới phát hiện ra.”

Trần Tiến đang miên man trong những suy nghĩ ở trong lòng thì bị một thanh âm cắt đứt.

“Đây là “HỖN ĐỘN THIÊN THƯ”, có công dụng nắm giữ hết tất cả thông tin về những bảo vật tự nhiên trong thiên địa, phát hiện các năng lực ẩn tàng của công pháp hay mọi thứ mà có ứng dụng tự nhiên trong đó. Chỉ cần chủ sở hữu không nhận thấy được sẽ được THIÊN THƯ nhắc nhở. Hạn chế không thể có thông tin những vật do người làm ra hoặc không hình thành bởi tự nhiên.

– Vớ phải bảo vật rồi. – Hắn hét lên trong sự kích động.

Trần Tiến run rẩy, tim hắn đập nhanh hơn trước phải đến mấy lần. Bảo vật trong truyền thuyết như vậy, hắn chưa từng nghe qua nhưng những công dụng của nó hoàn toàn có thể khiến bất cứ ai động dung. Đi đến bất cứ đâu cũng sẽ tạo nên một màn chém giết máu chảy thành sông, thây chất thành núi. Có bảo vật này trong tay, không khác gì Trần Tiến hắn có cả một kho tàng kinh nghiệm trong người, con người khi truy cầu đại đạo đó là gì? Chính là thiếu hiểu biết đầy đủ mà lỡ hẹn với các bảo vật.

Hắn nghi hoặc nhìn vào công pháp Hoả Cầu Thuật, không ngờ hắn kiếp trước nắm giữ suốt gần mười năm cũng không hay biết gì, thì ra công pháp này có thể tự tăng cấp. Cũng không trách được vì hắn có biết mùi vị của Trúc Cơ là gì đâu.

Ôm tâm tư tìm vận may, hắn lại tiếp tục hắn ngó các công pháp cấp thấp khác, lần này lại không có gì xảy ra.

Hơi thất vọng, Trần Tiến quay lại cầm quyển sách Lôi động thuật thì thanh âm từ thức hải lại thông báo:

“Pháp thuật hệ lôi, tu vi Luyện Khí tầng hai có thể tu luyện, cứ tăng mỗi một đại cảnh giới tu vi sẽ phát ra được một tia lôi sét. Tối đa được chín tia sét. Cửu thiên lôi chấn. Nếu tu luyện tốt, có thể trở thành giả lôi kiếp, uy lực cũng đạt được một phần dựa trên tu vi bản thân và có thể hấp thu một ít từ lôi kiếp để tích trữ.

Nếu Hỏa Cầu đã mang cho hắn niềm vui cực đại, thì Lôi Động thuật lại mang cho hắn sự sợ hãi khủng khiếp.

“Một tu sĩ sợ nhất là gì? Đó là lôi kiếp, nếu không thể vượt qua lôi kiếp trong khi thăng cấp, vậy thì tâm ma có cơ hội mà quấy nhiễu sao? Vậy mà công pháp nhìn đơn giản này không chỉ có thể giả lôi kiếp mà còn có thể hấp thu một ít uy năng của lôi kiếp. Quả là nghịch thiên rồi.”

Khiếp sợ, đó chính là những gì mà Trần Tiến đang cảm giác được, sống hai kiếp người rồi, làm sao hắn không biết câu:

“Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội”

*Thất phu vô tội, hoài bích kỳ tội: Kẻ vô tri không có tội, chỉ vì có bảo ngọc mà mang tội – nguyên chỉ người vốn không có tội,nhưng người có vật quý bên mình sẽ mang lại tai hoạ, sau cũng có ý so sánh người có tài hoa hay ý tưởng,nhan sắc,…cũng có thể mang đến tai hoạ.

Trần Tiến bây giờ càng phải quyết tâm không lộ ra được bí mật trong cơ thể mình, những thứ này đừng nói là người tu luyện bình thường, các tiền bối danh vọng, những kẻ ma đạo hay những gã đã lánh đời có khi cũng đến giành nhau. Lúc đó cơ thể mình không phanh thây cũng nát thây.

Thiên Thư trong cơ thể hắn quả thật nghịch thiên quá đi, càng tìm hiểu hắn càng khiếp sợ các tính năng của nó. Không chỉ hiểu các thông tin bảo vật, còn có công thức luyện đan, chế phù, thôi diễn trận pháp và công pháp. Nếu có thể nắm giữ mọi thứ, chẳng phải hắn sẽ trở thành một kẻ mà tất cả cường giả đều phải cúi đầu sao. Mất cả nửa ngày chỉ vì niềm vui quá lớn lao này, nên khi hắn đi ra khỏi Tàng Kinh Các đã là buổi xế chiều, tên Trúc Cơ quản sự thấy hắn mất cả nửa ngày mới chọn được hai loại công pháp, khẽ lắc đầu ánh mắt có tư vị xem thường.

– Chỉ hai loại này sao?

Trần Tiến cũng không thèm quản tên Trúc Cơ này nghĩ gì vội vàng gật đầu. Giao trả thẻ bài rồi nhanh chân vội vàng trở lại căn nhà tranh quen thuộc của mình.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN