Dám Chạy Xem! - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
188


Dám Chạy Xem!


Chương 2


cô ngước mắt lên qua loa đánh giá căn phòng khách diện tích phòng rất lớn, thiết kế tương đối mạnh mẽ, và rất đơn giản.

Các yếu tố màu sắc tương đối đơn giản và trầm lắng, chủ yếu là đen trắng và xám, sạch sẽ nhưng lại hơi lạnh lùng.

Tuy trong phòng có cửa sổ sát đất, nhưng bị màn che kín lại, một tia ánh sáng cũng không lọt nổi, làm cho Kỷ Niệm Sơ an tâm một chút.

cô sợ đám paparazi không từ thủ đoạn núp ở cửa rình rập hoặc chụp lén.

Hơn nữa bọn họ tận mắt thấy cô trốn trong nhà này, cô có thể tưởng tượng ra được, ngày mai hot search Weibo nhất định sẽ bùng nổ.

Nghệ sỹ đang nổi tiếng Kỷ Niệm Sơ sống chung cùng một người đàn ông …. Trời ạ!

Tại sao địa chỉ nhà của cô lại bị tiết lộ ra bên ngoài? Những người này vào đây bằng cách nào?

không biết chừng nào mới đi ra ngoài được, Kỷ Niệm Sơ nghĩ nghĩ, cứ đứng mãi thế này cũng không phải là biện pháp, tự mình đi tới sô pha và ngồi xuống.

Người đàn ông hình như cũng không để ý tới cô, làm như cô không tồn tại,chỉ ngồi vào bàn và giải quyết công việc của mình, những ngón tay thon dài với khớp xương rõ ràng thỉnh thoảng lật mở trang giấy, phát ra tiếng sàn sạt.

rõ ràng là chỉ xem văn kiện, nhưng có thể thấy được tu dưỡng* của anh ta vô cùng tốt, giơ tay nhấc chân đều tỏa ra có khí chất lạnh lùng, khắp cả người đều không nhiễm nửa hạt bụi trần của nhân gian hối hả, bình dị mà sang trọng.

(*)Tu dưỡng là chỉ phẩm chất, đạo đức, khí chất và sự lĩnh ngộ đối với sinh mệnh của một người. Nó là một loại trình độ, đòi hỏi con người phải trải qua một thời gian rèn luyện và bồi dưỡng lâu dài mới đạt được.

Trong lòng Kỷ Niệm Sơ bắt đầu có phần hối hận khi xông bừa vào nhà hàng xóm.

Trước không nói đến việc vừa rồi cô xông vào nhà một người đàn ông trước mặt đám paparazi, còn chưa biết ngày mai những blogger (*) kia sẽ viết như thế nào đây.

(*) Từ gốc là 营销号 (Doanh tiêu hào): dùng để chỉ những người rò rỉ thông tin liên quan đến giới giải trí (Tham khảo từ Buôn dưa Cbiz).

Hơn nữa người đàn ông này chỉ hỏi cô có cần giúp gì không, cô cứ xông thẳng vào nhà người ta như vậy, nếu anh ấy sống cùng bạn gái hay vợ thì…

Mặc dù theo tình hình hiện giờ thì, chắc là không có.

Nhưng theo mức độ hot search này của cô, ngày mai chắc chắn sẽ đứng đầu ….. Nếu bạn gái hay vợ anh ta lướt Weibo mà thấy được, thì có khác gì nhau đâu?

Kỷ Niệm Sơ cảm thấy như vậy quả thật không tốt, quyết định nói rõ ràng cho anh ta biết, vì thế chậm rãi đứng dậy.

cô vừa mới đứng dậy, người đàn ông dường như cũng đã xử lý xong công việc, thu dọn tài liệu rồi đồng thời đứng dậy luôn.

cô ngẩng mặt nhìn lên, thấy anh ta đi vào phòng bếp, một lúc sau, mang ra một ly nước.

Đặt ly nước trên bàn trà, phát ra âm thanh thanh thúy.

“Xin lỗi, tôi chỉ có nước lọc.” Người đàn ông trầm giọng nói.

Kỷ Niệm Sơ ngước mắt nhìn anh, đôi mắt đen sâu thẳm, người đàn ông cũng vừa lúc nhìn qua.

cô đột nhiên cứng người lại, trái tim không kìm được mà gia tăng nhịp đập.

Vội vàng quay sang hướng khác, rũ đôi mắt xuống nhìn chằm chằm ly nước kia.

“không sao, nước lọc cũng rất tốt.” Kỷ Niệm Sơ phục hồi lại tinh thần, khẽ nói.

“Chuyện ngày hôm nay thật xin lỗi anh, ngày mai sẽ có tin nóng xuất hiện, anh cứ mặc kệ những người đó nói gì, đừng quan tâm. Tôi sẽ ra mặt làm sáng tỏ vụ này, nếu như chuyện này có ảnh hưởng không tốt tới cuộc sống của anh, tôi có thể bồi thường…”Kỷ Niệm Sơ nói bằng giọng thản nhiên, nói đến đây, thì dừng lại một chút.

cô nói tiếp, “Nếu như bạn gái anh hay vợ anh nhìn thấy rồi hiểu lầm, tôi cũng sẽ trực tiếp gặp mặt họ để xin lỗi…”

cô không để ý ánh mắt người đàn ông khi nghe đến chữ bạn gái thì bắt đầu trở nên lạnh lùng.

Kỷ Niệm Sơ nói xong, phát hiện đối phương không hề có phản ứng, cô dừng một chút, lại ngẩng đầu nhìn anh. Sắc mặt người đàn ông hình như có chút kỳ quái, đột nhiên mỉm cười lãnh đạm nói với cô, “cô là hàng xóm của tôi.”

“?”

Tuy Kỷ Niệm Sơ có phần không rõ lời anh ta nói ý là gì, sao đề tài chuyển nhanh như vậy, nhưng cô vẫn gật gật đầu nói, “À, đúng, tôi là hàng xóm cách vách của anh.”

Người đàn ông ôn hòa cười, nhưng giọng nói vẫn lãnh đạm như cũ, “Bùi Lương Thành, Lương trong châu lương, Thành trong trì thành.”

Bùi Lương Thành, tên rất êm tai, Lương Thành… như địa danh thời cổ đại, cô ở trong lòng nói thầm một lần.

Kỷ Niệm Sơ cũng cười nhạt tiếp lời, “Kỷ Niệm Sơ.”

“Ừ.” Bùi Lương Thành cười khẽ, chỉ thấp giọng ừ một tiếng, đi đến bên cạnh cô và ngồi xuống ghế sô pha.

Bởi vì đây là một tiểu khu sang trọng, nên mỗi nhà đều có diện tích rất lớn, mỗi tầng chỉ có 2 nhà.

cô không phải không biết kế bên nhà mình còn có một nhà, nhưng từ trước tới giờ hình như cô chưa từng trông thấy có ai ra vô nhà này cả. Cho nên vẫn luôn cho rằng ở đây còn trống, cũng không có ai vô ở, nhưng ai mà biết được từ lúc nào nhà này lại có một người đàn ông.

Dáng vẻ Người đàn ông này còn đẹp trai nữa.

“Trước tiên cô ngồi đi, cô đừng đi ra, bên ngoài vẫn còn người.” Bùi Lương Thành kéo ngăn kéo ở dưới bàn trà, lấy ra một quyển sách, rồi thản nhiên ngồi xem.

Ừ, hình như là thể loại này.

Những người đó không đạt được mục đích sẽ không sao có thể bỏ qua cho cô chứ?

Kỷ Niệm Sơ nghĩ nghĩ, rồi ngồi xuống.

cô khẽ nghiêng người nhìn qua, Bùi Lương Thành đang cầm quyển《Giảng dạy tình huống luật doanh nghiệp》, xem một cách chăm chú.

Kỷ Niệm Sơ hơi sửng sốt, chẳng lẽ anh ấy là luật sư? Có điều cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ nhàn nhạt mỉm cười, nói bằng giọng có phần chân thành hơn, “ anh Bùi, cảm ơn anh.”

Đầu ngón tay của Bùi Lương Thành khẽ run, đáy mắt hiện ra một tia khó hiểu, sau đó cười khẽ và nói, “Ừ.”

Trong túi có tiếng rung truyền ra,, Kỷ Niệm Sơ có chút thất thần, trong lúc nhất thời không phản ứng lại kịp, một lúc sau, nghe thấy anh nhàn nhạt nói, “cô Kỷ, di động của cô…”

Kỷ Niệm Sơ mỉm cười xin lỗi, lấy di động trong túi xách ra, nhìn thoáng qua tên, khẽ nhíu mày.

Quý Chân.

Lúc này gọi điện thoại đến làm gì? không lẽ liên quan tới vụ lúc nãy?

Vừa nãy trong lòng cô vẫn còn đang suy nghĩ, có nên báo cho Quý Chân chuẩn bị một chút, tìm những người đó mua lại những bức ảnh.

nói cho cùng, hiện giờ cô đã ở đầu sóng ngọn gió, tin tức này mà bị tuôn ra, người trong nhà cô biết thì sẽ rất phiền phức.

Nhưng điện thoại lại đến vào ngay lúc này, cô có nên nói tốc độ vậy quả thật là không tồi.

ấn đường của Kỷ Niệm Sơ giật giật, nghiêng mặt nhìn thoáng qua người bên cạnh, nhấn nút nghe.

“Niệm Sơ, tám giờ sáng mai tôi sẽ tới đón cô, nhớ chuẩn bị một chút.” Điện thoại mới vừa kết nối, liền nghe thấy giọng nói của Quý Chân truyền tới.

“không phải ngày mốt là họp báo sao?”

“Đúng là ngày mốt, nhưng tôi đã nhờ quan hệ tìm một công ty luật mới cho cô, tạm thời không cần luật sư của Hoàn Vũ sắp xếp. Ngày mai gặp mặt thì nói chuyện, để coi có phương án xử lý nào ổn thỏa hơn không.” không khó để nhận thấy giọng Quý Chân có chút cấp bách.

“không cần, trước đó tìm nhiều người như vậy cũng không giải quyết được gì, lần này chắc cũng không có phương án nào tốt.” Kỷ Niệm Sơ không để ở trong lòng, dù sao lúc trước tìm luật sư cũng không khác gì không tìm, không bằng cứ để yên thì hơn.

Quý Chân ở đầu dây bên kia thở dài một hơi, dường như có chút bất đắc dĩ, “Tôi biết cô sẽ nói như vậy, nhưng lần này sẽ khác. Lần này tôi tìm là luật sư ở bên nước ngoài mới về, tuổi còn trẻ, là một luật sư tài giỏi, từng tiếp nhận nhiều vụ, chưa từng thua kiện bao giờ.”

“Hơn nữa chúng ta nhất thiết phải là sáng tỏ những chuyện đó, cô là một ngôi sao đang hot, không thuộc phái thực lực, trong giới này, cái không thiếu nhất chính là người mới. Những blogger và các thành phần bôi đen kia vốn dĩ đã rất hung hăng ngang ngược, nếu tiếp tục thế này, danh tiếng của cô thực sự sẽ …..”

Quý Chân vẫn tiếp tục lải nhải bên tai, cô ấy không biết cuối cùng Kỷ Niệm Sơ nghe được vào tai bao nhiêu. Điện thoại bên kia đầu dây vẫn không có phản hồi lại, cô hít sâu một hơi, đè thấp âm thanh,

“Niệm Sơ, cô có đang nghe tôi nói không? Niệm Sơ?”

“Tôi đang nghe.”Kỷ Niệm Sơ nhàn nhạt trả lời.

Quý Chân nghe vậy thở dài nhẹ nhõm, “Niệm sơ, cô nghe tôi nói, ngày mai cô nhất định phải tới, lần này rất quan trọng, tôi muốn tốt cho cô nên mới…”

Kỷ Niệm Sơ nhíu mày, ngắt lời cô ấy, “Được, tôi biết rồi, tôi sẽ tới.”

cô nhanh chóng cúp điện thoại, nghiêng đầu nhìn thoáng qua người đàn ông bên cạnh, anh ta hơi rũ mi mắt, sắc mặt không hiện biểu tình gì, chuyên tâm đọc sách, không quan tâm gì tới cuộc đối thoại của cô.

Ngày mai cô sẽ đi gặp luật sư, trùng hợp là, hình như anh ta cũng là luật sư.

Khi Kỷ Niệm Sơ quay về nhà mình, đã là mấy giờ sau.

Cũng may lúc đi ra ngoài, paparazi đã đi rồi. cô đứng ở trước

nhà mình tạm dừng 2 giây, mới ấn dấu vân tay để mở cửa đi vào.

Trở tay đóng cửa lại, cởi giày ra rồi đi chân trần dẫm lên tấm thảm bước vào trong.

Lòng bàn chân truyền đến hơi hơi mát lạnh, Kỷ Niệm Sơ nhíu mày đi tới cửa sổ sát đất phía trước mặt và kéo rèm cửa ra, cũng không bật đèn buông mình thật mạnh vào trong sô pha.

cô có chút mệt mỏi nhắm mắt lại, trong chốc lát đột nhiên mở choàng mắt ra, kéo ngăn kéo ở dưới bàn trà, lục lọi lấy ra một bao thuốc lá.

Châm điếu thuốc, ngón tay thon dài trắng nõn kẹp lấy thuốc lá, trong bóng đêm ánh lửa trên đầu thuốc khẽ lập lòe

Kỷ Niệm Sơ híp mắt nhìn cảnh đêm bên ngoài cửa sổ, thuần thục phun ra một làn khói mờ nhạt.

Mơ hồ nhìn thấy đèn điện bên ngoài đã được chiếu sáng rực rỡ, sự ồn ào náo nhiệt dường như tràn ra cả thành

cô nhẹ nhàng cười cười, chỉ có cô là không phải.

Trong đầu cô đột nhiên hiện lên gương mặt xa lạ của người đàn ông đó, đôi mắt đen sâu thẳm, chăm chú nhìn vào cô.

cô biết, đó là Bùi Lương Thành.

cô mới vừa gặp qua, là… hàng xóm của cô.

Tuy rằng, vừa rồi thời gian ở trong nhà Bùi Lương Thành khá lâu, nhưng anh ta vẫn luôn đọc sách, căn bản không ngẩng đầu, rất lãnh đạm, cho nên hai người cũng chưa nói được mấy câu.

Có chuyện gì xảy ra với cô vậy, tại sao lại có cảm xúc với một người đàn ông xa lạ chỉ với lần đầu tiên gặp mặt?

rõ ràng là lần đầu tiên gặp mặt, nhưng ánh mắt kia, giống như đã nhìn thấy mình nhiều lần rồi.

Hồi tưởng lại đoạn đối thoại với anh ta cách đây không lâu, cô nói nếu như anh ta bị ảnh hưởng, cô sẽ bồi thường, chỉ là hình như anh ta cũng không để ý chuyện này lắm.

Dường như Có chút kỳ lạ.

Nhưng mà kỳ lạ ở chỗ nào?

cô nghĩ không ra.

Có lẽ lúc đó tâm trạng của anh ta không tốt, nói cho cùng bị đám paparazi đó theo dõi, nhất định sẽ gặp một đống chuyện phiền phức, nghĩ tới chuyện này, tâm trạng của ai mà tốt cho nổi chứ.

Nghĩ một hồi, dập tắt thuốc lá, đi tới phòng tắm.

cô nghĩ, tắm rửa sớm rồi đi ngủ.

Sáng sớm, Kỷ Niệm Sơ nhận được điện thoại của Quý Chân, nói cô chuẩn bị liền, cô ta sẽ tới ngay.

Suy nghĩ một lúc, cầm mũ lưỡi trai đi tới gương to, mũ che gần nửa khuôn mặt cô, lúc này mới yên tâm ra ngoài.

Ra khỏi tiểu khu, thấy chiếc s320 quen thuộc đang đậu ở cạnh cổng ven đường.

Kỷ Niệm Sơ nhìn xung quanh một hồi, đè thấp vành mũ, mở cửa xe ngồi vào.

“Niệm Sơ, tối hôm qua cô ngủ có ngon không?” Giọng nói nhàn nhạt của Qúy Chân phát ra từ ghế lái.

*Xin lỗi mọi người vì mình ra chương trễ nha.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN