Dâm Đạo Chí Tôn - Xuyên Không
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
987


Dâm Đạo Chí Tôn


Xuyên Không



“ Chết mẹ rồi, đau chym quá, có ai không, cứu tôi với!” Anh Tuấn hét lên thật to, vang vọng xuống cả bên dưới nhà, trên màn hình vi tính vẫn đang hiển thị cảnh ân ái của một thiếu nữ và ông già người nhật.

“ Con trai, Có chuyện gì thế?” Bố Anh Tuấn đang ở dưới nhà hét lớn lên, sau đó liền nhanh chóng mở cửa phòng con trai mình.

“ Trời, sao thế này, sao cái đó của con lại cong queo thế kia, còn trên máy tính của con lại là gì đấy!” Bố Anh Tuấn ngỡ ngàng, thường ngày trong mắt hắn con trai của hắn vốn ngoan hiền, sao hôm nay lại có hành vi xem phim s* thế này, mà thấy cái đó của con cong queo, ông liền nhanh bấm 115 gọi cấp cứu.

“ Bố ơi, cái đó của con đau quá!” Anh Tuấn rên rỉ.

Mười lăm phút sau, tiếng còi inh ỏi của xe cấp cứu vang lên, bố Anh Tuấn cùng nhân viên y tế khênh Anh Tuấn lên cáng, chạy nhanh tới bệnh viện.

“ Yên tâm đi con, sẽ không có chuyện gì, bố vừa tra google, gãy ku có thể điều trị được “

“ Huhu, nhưng con đau quá à!” Anh Tuấn khóc nấc từng tiếng.

“ Nhanh lên, chuẫn bị phòng phẫu thuật chỉnh lại dương vật” Đến bệnh viện, nhân viên y tế nhanh chóng thông báo với các bác sĩ đang trực.

Trong chốc lát, Anh Tuấn được đưa vào phòng phẫu thuật, nhìn đống dụng cụ y khoa to lớn mà cậu sợ vãi cả linh hồn.

“ Cháu đừng lo, sẽ có gây mê, không đau đâu mà!” Các bác sĩ trấn an.

Thuốc gây mê liền được bác sĩ phẫu thuật tiêm vào người Anh Tuấn, sau đó cậu không cảm thấy đau đớn gì nữa, sau nửa tiếng thì cậu được đưa vào phòng hồi sức với cái ấy đã trở về vị trí cũ.

“ Cuộc tiểu phẫu thành công rồi anh à, chẳng qua là do cậu bé dùng sức quá lớn khi làm chuyện ấy, cần phải cho chỗ ấy được nghỉ ngơi vài tháng là sẽ trở lại bình thường” Kế bên giường bệnh, vị bác sĩ nói với bố Anh Tuấn.

“ Con nghe chưa, sao mà con dại thế con, tự xử cũng phải nhẹ nhàng thôi chứ, thôi nằm ở đây vài ngày rồi về nhà đi học” Bố Anh Tuấn căn dặn.

“ Con biết rồi , bố đừng nói nữa, con ngủ đây” Nói xong liền nhắm mắt.

Giữa đêm, vì không quen với không khí bệnh viện nên Anh Tuấn không ngủ được, trằn trọc mãi, cậu đành cho tay vào chăn, nghĩ tới cô bé trong đoạn clip hồi tối, bắt đầu hành động mà cậu vẫn thường làm.

“ AAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA………SAO NÓ KHÔNG RA!” Thốt được một câu cuối cùng, cậu chìm vào hắc ám vô tận.

Sáng hôm sau, các bác sĩ và bố cậu buồn bã chấp nhận tin tức cậu bị tinh dịch trào ngược mà chết.

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Huyền Linh đại lục, là một vùng đất cực kì rộng lớn, nơi đó võ giả như kiến, lật tay có thể khai sơn phá thạch, dời núi lấp biển.

Trong một căn phòng khang trang, được trang trí theo phong cách cổ đại, có một vị phu nhân trẻ tuổi đang bám hai tay vào cạnh giường, khuôn mặt nhăn nhúm phát ra những thanh âm “a,á, đau”, một bà mụ chừng năm mươi tuổi đang nắn bóp cơ thể vị phu nhân này, đứng cạnh giường trông ngóng là một người đàn ông trung niên tầm ba mươi tuổi.

“ Ra rồi… ra rồi” Bà mụ la lớn. Trên khuôn mặt vị phu nhân trẻ tuổi cũng hiện lên một nụ cười thanh thản.

“ Oa…oa” Đứa trẻ khóc lớn, nhìn xung quanh đầy tò mò, trong lòng một mảnh nghi hoặc không biết đây là đâu.

“ Không phải ta mới quay tay xong nhưng không thành công sao, đây là nơi nào, sao giống trong phim kiếm hiệp vậy, còn những người kia, họ là ai?” Linh hồn trong thân xác đứa trẻ nghĩ.

“ Là trai, hahahaha, ta có người nối dõi rồi, ha ha” Người đàn ông trung niên cười lớn.

“ Chúc mừng gia chủ mẹ tròn con vuông” Bà mụ cười rối rít.

“ Phu nhân, cám ơn nàng, vất vả rồi” Người đàn ông nói với vị phu nhân đang nằm trên giường.

“ Thiếp không sao cả, chỉ cần chàng vui là thiếp an lòng!” Người phu nhân trên mặt hiện lên vẻ ngọt ngào.

“ Được rồi, con trai ta sinh ra nhất định sẽ là một bậc anh tài, võ công cái thế như rồng, đặt tên là Long Tuấn vậy, Quách Long Tuấn, haha, đây sẽ là tên con ta!” Người đàn ông cười phá lên.

“ Chúc mừng gia chủ, tiểu thiếu gia sinh ra nhất định sẽ là một thiên kiêu vạn người ngưỡng mộ” Bà mụ nịnh nọt.

“ Tốt lắm, bà hãy đến chỗ thủ kho lãnh một lượng vàng, cám ơn bà vì đã giúp phu nhân ta sinh con thuận lợi” Người trung niên nói.

“ Đa tạ Quách gia chủ, tôi xin cáo lui!” bà mụ hành lễ xong liền ra ngoài.

Thời gian trôi qua nhanh như cắt, chớp mắt đã ba năm trôi qua, Quách Long Tuấn đã là một đứa trẻ ba tuổi, nhưng trí lực của hắn cao hơn hẳn các đứa trẻ khác trong Quách gia, mới nửa tuổi hắn đã có thể nói chuyện, một tuổi đã biết viết hơn nghìn chữ, được khen ngợi thiên tư xuất chúng.

Nhưng trớ trêu thay, bắt đầu từ năm một tuổi, khi hắn được các đại phu khám sức khỏe, thì có một tin buồn là cậu nhỏ của hắn có vấn đề, các đại phu nhận thấy khí huyết khi thông tới cậu nhỏ và tinh hoàn của hắn thì bị liệt đi, từ đó đưa ra nhận xét rằng đứa trẻ này không thể sản sinh tinh lực, vừa không thể luyện võ vừa không thể sinh con nối dõi.

Phụ thân hắn vì điều này mà đi khắp tứ phương tìm đủ mọi bài thuốc, ai nói cách gì có lý ông đều thử nghiệm trên người Quách Long Tuấn làm hắn chịu khổ trăm bề, nào là phải ăn dương vật xà tinh đến ngâm trong mình một đống thuốc đắng có chức năng tăng cường tinh lực suốt cả ngày, rất tiếc kết quả đều không như ý muốn, của quý của hắn chỉ có thể có chức năng bài tiết nước tiểu.

Quách Long Tuấn bản thân cũng cực kì buồn rầu, hắn không ngờ điều ám ảnh mình kiếp trước lại đi theo hắn tới tận kiếp này, thân là thiếu gia của một gia tộc lớn, phụ thân võ công cao cường mà hắn lại không thể luyện võ, cũng không thể gần nữ sắc thế này thì sống có ý nghĩa gì, nếu không phải hắn sợ đau thì hắn đã tự vẫn từ lâu rồi.

“ Ha ha, thân thể quý báu mà ta tìm từ lâu đây rồi, liệt dương chi thể, kết hợp với Vô Cực Dâm Thư có thể phá rồi lại lập, từ đó tinh lực vô hạn, ngự ngàn tỷ mỹ nữ không ngừng nghỉ là chuyện trong lòng bàn tay, ha ha ha!” Một đoàn sáng từ hư không bay vào người Quách Long Tuấn, sau đó vừa nói vừa cười lớn.

“ Cái quái gì vậy, ai đang nói chuyện với ta?” Quách Long Tuấn một mặt mộng bức, là ảo giác hay sao.

“ Ta là Cực Dâm Võ Đế, hoành hành Huyền Linh đại lục đã lâu, cơ thể của ngươi sắp trở thành của ta, đây là vinh hạnh rất lớn của ngươi đấy nhóc con” Thanh âm lão già càng ngày càng bỉ ổi và đắc chí.

“ Ngươi là ai ta không quan tâm, ngươi không được chiếm thân thể của ta, đây là thân thể của ta mà ngươi kì cục quá!” Quách Long Tuấn trong lòng hét lớn, một mặt sợ hãi.

“ Đừng lo sẽ không đau đâu, ngươi sẽ chỉ cảm thấy như mình ngủ thiếp đi thôi bé con ạ” Cực Dâm Võ Đế nói.

“ Thôi thì ngươi chiếm lấy đi, dù gì thân thể của ta cũng không dùng làm gì được, ta sống cũng như không, hy vọng kiếp sau ta có một thân thể hoàn hảo khỏe mạnh, hic” Quách Long Tuấn đánh nhận mệnh.

“ Haha, bắt đầu thay thế linh hồn nào,…AAAAAAAAAAAA không, linh hồn của ngươi làm bằng gì mà chắc thế, ngươi không phải là người của thế giới này, không được thôn phệ linh hồn của ta……. KHÔNG…KHÔNG…” Cực Dâm Võ Đế hoảng sợ la hét inh ỏi.

“ Hahaha, chết mẹ mày chưa, tao đâu phải người thế giới này, cho mày chết” Nói xong linh hồn của Quách Long Tuấn liền thôn phệ hết linh hồn Cực Dâm Võ Đế, rất nhiều luồng ký ức cũng hiện lên trong linh hồn của Quách Long Tuấn, hắn biết đây là ký ức của Cực Dâm Võ Đế.

“ Hahaha, Vô Cực Dâm Thư, ngươi là của ta, HAHAHAHAHAHA!” Quách Long Tuấn điên cuồng cười lớn khi đã biết về Vô Cực Dâm Thư, đây là một môn tâm pháp mà Cực Dâm Võ Đế liều mạng mình mới may mắn tìm được, điều kiện tu luyện cần phải là liệt dương chi thể, cũng chính là thể chất tỷ năm có một của hắn.

Yêu thích: 3 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN