Dâm Đế Phục Thù - Chương 5: Loạn hồn tiểu pháp
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
320


Dâm Đế Phục Thù


Chương 5: Loạn hồn tiểu pháp


Lâm Thần sao khi trở về phòng liền nhờ Liễu Yên Nguyệt thông báo bế quan, trong những ngày này hắn chủ yếu chế tạo tiểu âm dương trận thỉnh thoảng lại cùng Liễu Yên Nguyệt nghiên cứu linh hồn khế ước, hắn phát hiện thời gian cùng nàng không giao hợp càng lâu lượng linh khí sẽ tích tụ càng nhiều, Lâm Thần mất 7 ngày để chế tạo 49 tiểu âm dương trận sao đó đưa cho Liễu Yên Nguyệt.

– Người hãy mang thứ này để bên ngoài phòng Ngọc Li thánh sứ còn nhớ cách ta chỉ người bài trận không?

– Yên Nguyệt nhớ.

– Được rồi người đi đi ta còn có chuyện phải làm.

Lâm Thần lấy ra mấy loại dược liệu luyện chế tán linh dược loại dược liệu này tuy không làm cho người trúng độc mất đi tu vi nhưng trong một thời gian ngắn không thể sử dụng linh lực, sao khi luyện chế linh dược hắn rời phòng đi đến thánh khố lấy một ít linh thạch để tu luyện, vừa đi ra bên ngoài đã bị người khác chặn lại.

Đứng trước phòng là một nữ tử tuổi tác khoảng 15, 16 tuổi trên người mặt một bộ y phục màu hồng ngũ quan xinh xắn, hai mắt linh động đang đánh giá Lâm Thần.

– Người chính là Lâm Thần sao?

– Đúng vậy.

Nữ tử liếc nhìn hắn vài cái liền lắc đầu.

– Xem ra người cũng không lợi hại a chỉ mới luyện khí tầng 5 đỉnh phong còn thua xa bản tiểu thư tại sao phụ thân lại coi trọng người như vậy.

Lâm Thần nghe nàng nói cũng không quan tâm liền xoay người bước đi.

– Này này bổn tiểu thư đang nói chuyện với người đó ai cho phép người đi.

– Ta không có hứng thú.

Nàng nghe hắn nói liền tức đến giậm chân trong thánh giáo còn chưa có ai dám nói với nàng như vậy.

– Người biết bản tiểu thư là ai không?

Nàng nhìn hắn tiếp tục bước đi liền chạy đến chặn trước mặt.

– Bây giờ bản tiểu thư đổi ý muốn thu người làm thủ hạ người yên tâm ta chính là con gái duy nhất của giáo chủ người đi theo ta chắc chắn sẽ không chịu thiệt.

Lâm Thần nghe nàng nói liền ngẩn đầu hắn cũng nghe Liễu Yên Nguyệt nói Trần Kế Nam có một đứa con gái không ngờ là nha đầu này.

– Người chính là Trần Tiểu Linh sao?

Nàng thấy hắn cuối cùng cũng có phản ứng liền đắt ý.

– Đúng vậy chính là bổn tiểu thư, sao hả có phải là đổi ý muốn làm thủ hạ của ta hay không?

– Nể mặt Trần Kế Nam ta không chấp nhất với người.

Hắn nói xong lại tiếp tục đi, Trần Tiểu Linh ở phía sao tức đến dặm chân ngực thở phập phồng.

– Được lắm dám từ chối bổn tiểu thư xem ta trừng trị người như thế nào.

Nàng nói xong liến xoay người bỏ đi, Lâm Thần tiến vào thánh khố lấy 100 viên linh thạch hạ phẩm sao đó liền hướng đến phòng của Trần Kế Nam đi đến.

– Thông báo với giáo chủ của các người nói Lâm Thần cầu kiến.

Hai tên hộ vệ nghe hắn nói liền cười khinh thường.

– Giáo chủ đang bận bế quan tạm thời không muốn người khác làm phiền.

Lâm Thần từ trong giới chỉ lấy ra một khối lệnh bài hai tên hộ vệ thấy được liền quỳ xuống.

– Tham kiến giáo chủ.

– Mau đi vào thông báo.

Một tên hậu vệ khom người chạy đi tên còn lại vẫn quỳ trên đất, một lúc sao tên hộ vệ kia liền đi ra.

– Giáo chủ cho mời, làm phiền ngài đi theo thuộc hạ.

Lâm Thần đi phía sao tên hộ vệ hắn vừa đi vừa quan sát khu vực này không ngờ cũng có bài trận pháp mặt dù chỉ là tiểu trận nhưng cũng làm cho hắn bất ngờ nơi đây là phân đà nhỏ nhất đã có mấy loại trận pháp vậy ở thánh điện càng không đơn giản, hai người đi một lát liền đến trước một căn phòng.

– Giáo chủ ở bên trong.

Lâm Thần đẩy cửa bước vào liền nhìn thấy Trần Kế Nam đang ngồi uống trà hắn tiến vào tìm một chỗ ngồi xuống, Trần Kế Nam nhíu mày nhưng cũng không nói gì.

– Trần giáo chủ ta hôm nay đến tìm ngài để hỏi một ít truyện liên quan đến thánh hỏa giáo.

– Ồ không biết là chuyện gì?

– Là như thế này đệ tử mới gia nhập thánh giáo nên cũng chưa hiểu rỏ về thế lực của thánh giáo mong ngài có thể chỉ dạy đôi chút.

Trần Kế Nam thâm ý nhìn Lâm Thần mỉm cười.

– Ha Ha là chuyện này sao, cũng không phải là bí mật gì thánh hỏa giáo là một trong hai giáo đứng đầu ở Nam hoang cùng thánh lôi giáo quản lí vùng đất này đứng đầu thánh hỏa giáo là thánh chủ mà trung tâm của thánh giáo chính là thánh hỏa điện.

Lâm Thần nghe lão nói cũng chỉ gật đầu cho có lệ.

– Vậy ở Thương Sơn có bao nhiêu phân nhánh của thánh điện?

– Tiểu quốc chỉ có một phân nhánh cùng hai sứ giả tam phẩm, đại quốc thì có 1 phân đà 10 phân nhánh 10 sứ giả nhị phẩm.

– Vậy còn sứ giả nhất phầm?

– Sứ giả nhất phẩm được gọi là tôn giả trong một năm sẽ có mấy ngày đi tra xét các phân đà cùng phân nhánh.

– Vậy còn thánh điện thì sao?

Trần Kế Nam uống một ngụm trà mỉm cười.

– Nơi đó chỉ có đà chủ trờ lên mới biết được.

Lâm Thần cũng không ngờ lão hỏa đế lại đề phòng đến mức này.

– Trần giáo chủ ngài có biết đà chủ đạt đến cảnh giới nào hay không?

– Hóa Thần.

– Đa tạ Trần giáo chủ chỉ điểm không làm phiền người tiếp tục tu luyện đệ tử xin cáo lui.

Lâm Thần vừa ra khỏi phòng bên trong Ngọc Li thánh sứ bước ra.

– Tên tiểu tử này dã tâm không nhỏ.

Trần Kế Nam nghe nàng nói chỉ mỉm cười không biết suy nghĩ gì.

– Ngọc Li thánh sứ người của thần điện khi nào mới đến đây?

– Nhanh nhất cũng mất nữa tháng.

– Vậy lần này tất cả đền nhờ vào thánh sứ.

Ngọc Li thánh sứ chỉ gật đầu lạnh lùng nhìn lão, Lâm Thần đi một vòng trong thánh giáo tìm hiểu một số tình hình để thuận tiện cho hắn hành động hắn đi đến một tấm bia đá cao gần 100 trượng bên trên khắc tên của đệ tử ưu tú trong thánh giáo, hắn nhìn lên đến tận cùng liền thấy được người xếp hạng nhất chỉ là trúc cơ đỉnh phong càng không ngờ lại là con gái của Trần Kế Nam nha đầu Trần Tiểu Linh kia, hắn tiếp tục đi vài vòng sao đó trở về phòng mình.

– Chủ nhân người đã trở về.

Liễu Yên Nguyệt đang buồn chán ở trong phòng thấy hắn trở về liền tiến ra đón.

– Người sao lại ở đây?

Lâm Thần có chút nghi ngờ nhìn nàng không phải hắn kêu nàng đi bài âm dương tiểu trận hay sao?

– Yên Nguyệt lúc nãy đi tìm Ngọc Li thánh sứ nàng ta không ở trong phòng nô tỳ tìm một lí do tiến vào bên trong đợi nhưng đợi rất lâu vẫn không thấy nàng ấy trở về nên quay về đây.

– Còn tiểu âm dương trận thì sao?

– Hì hì trong lúc chờ đợi Yên Nguyệt đã bố trí xong tiểu âm dương trận.

Lâm Thần nghe nàng nói cũng không ngạc nhiên lúc nãy bên trong phòng Trần Kế Nam hắn cảm ứng được một khí tức khác đạt đến kim đan cảnh chắc là của thánh sứ.

– Đúng rồi người có biết nha đầu Trần Tiểu Linh không?

– Chủ nhân người đang nói đến Tiểu Linh muội muội nữ nhi của giáo chủ sao?

– Đúng vậy.

– Yên Nguyệt tất nhiên là biết hơn nữa hai chúng ta còn rất thân a.

Lâm Thần nghe nàng nói cũng không cảm thấy kì lạ dù sao thân phận của hai người cũng tương đương nhau.

– Người đã từng giao thủ với nàng ta chưa?

– Yên Nguyệt cùng nàng rất thân nên từng giao thủ qua chỉ là đùa giỡn thì có.

– Được rồi nếu có cơ hội người cùng nha đầu đó giao thủ vài lần có thể ép nàng sử dụng càng nhiều chiêu thức càng tốt.

Yên Nguyệt mặt dù không hiểu nhưng vẫn gật đầu ai bảo hắn là chủ nhân của nàng.

– Còn nữa, hôm nay người ở lại đây với ta.

Nàng nghe hắn nói hai má liền đỏ bừng trên mặt hiện lên vẻ thẹn thùng hai mắt đã bắt đầu đọng nước, Lâm Thần nhìn bộ dáng của nàng liền biết tiểu nha đầu này lại động tình.

– Hôm nay ta sẽ dạy người loạn hồn tiểu pháp.

Liễu Yên Nguyệt mặt càng đỏ hơn ngượng ngùng cuối đầu như muốn tìm cái lỗ chui vào.

Loạn hồn tiểu pháp được hắn diễn biến từ bên trong âm dương quyết chủ yếu dùng để mê hoặc linh hồn của người khác nếu có thể kết hợp với tiểu âm dương trận nhất định có thể nâng cao hiệu quả.

Lâm Thần đi đến bên cạnh Liễu Yên Nguyệt một tay hắn giơ lên khẽ chạm vào người nàng thân thể Liễu Yên Nguyệt rung lên một cái sao đó liền mất sức muốn ngã xuống Lâm Thần ngay lập tức đỡ lấy nàng.

– Chủ… chủ nhân Yên Nguyệt… Yên Nguyệt cảm thấy khó chịu…

– Là do người không kiềm chế được dục vọng của bản thân mình.

Liễu Yên Nguyệt hai mắt đã mê li không còn nghe rõ hắn nói gì hai tay ôm chầm lấy Lâm Thần thân thể liên tục cọ vào người hắn, Lâm Thần một tay chạm vào người nàng liền làm cho Liễu Yên Nguyệt ngừng lại nhưng vẫn như cũ đỏ mặt ôm lấy hắn.

– Ta sẽ ghi cho người tâm pháp loạn hồn quyết người cứ tiến vào thần lô đỉnh tu luyện nếu không hiểu có thể hỏi ta.

Lâm Thần nói xong vẫn thấy nàng ôm chầm cơ thể hắn không chịu buôn, Liễu Yên Nguyệt ngẩn đầu hai mắt động nước nhìn Lâm Thần nỉ non.

– Chủ nhân nô tỳ vẫn cảm thấy khó chịu, nô tỳ muốn hầu hạ người.

Hắn nhìn nàng động tình ý niệm vừa động hai người lại tiến vào bên trong thần đỉnh lô Liễu Yên Nguyệt trực tiếp xé rách y phục của hắn nắm lấy tiểu quái vật kia trực tiếp ngồi xuống.

– Ân…

Cảm giác thoải mái truyền đến làm nàng không kiềm chế được lại rên rỉ eo nhỏ liên tục cử động mong nàng liên tục lên xuống chỉ một lúc liền đạt cao trào, Lâm Thần cảm nhận được bên trong thân thể lại có một luồn linh lực truyền đến rõ ràng là thời gian hắn cùng nàng giao hợp dài hơn những lần trước nhưng lượng linh khí vẫn không tăng lên.

– Không lẽ lượng linh khí này lại phụ thuộc vào tu vi của nàng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN