[Đam Mỹ] Thầm Mến - Chương 27
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
154


[Đam Mỹ] Thầm Mến


Chương 27



Trong xe nhất thời yên tĩnh lại. Thụ ngớ người, cậu không ngờ mình sẽ nghe được những câu thế này, thậm chí còn không nghĩ tới thì ra nam thần cũng để ý.

Hóa ra trong mối tình đơn phương đằng đẵng này, một bên khác cũng không phải hoàn toàn ơ hờ không rung rinh.

Thụ liếm liếm đôi môi tê dại: “Vậy bây giờ anh vẫn còn đang để ý em hả?”

Nam thần lúng túng nhìn ra ngoài cửa sổ, hiển nhiên là những lời thẳng thắn vừa rồi cũng khiến hắn rất không dễ chịu.

Thụ đợi một hồi lâu vẫn không nhận được đáp án, trái tim chìm xuống. Thứ cảm giác này khó chịu quá, khiến cậu tròn đêm thấp thỏm bất an. Cậu giơ tay kéo áo nam thần để người ta nhìn mình, chỉ khi nhìn vào mắt nam thần, cậu mới có chút cảm giác an toàn.

Nam thần bị cậu kéo mấy lần, cuối cùng cũng chịu quay mặt lại.

Đèn trong xe đã bật sáng từ lâu, gương mặt nam thần được phơi bày một cách rõ ràng.

Trên gương mặt ấy là một lớp ửng đỏ nhạt nhạt, môi khẽ mím, lúc bị ép nhìn về phía thụ còn có chút bất đắc dĩ: “Để ý.”

Trong nháy mắt ấy thụ như bị nỗi tình tự kỳ lạ đầu độc, cậu rủ rỉ nói: “Vậy anh có người thích rồi sao?”

Năm đó trong lòng nam thần có người, thế còn bây giờ?

Thụ chậm rãi tiến lại gần: “Anh xuất ngoại vì muốn theo đuổi Ngô Hồi đúng không, anh đã theo đuổi được chưa?”

Lúc này nhắc đến hội trưởng, nam thần có chút buồn cười: “Tôi vốn không đi cùng một nước với cậu ấy.”

Thụ đã hoàn toàn dán mình đến, nam thần giơ tay che miệng thụ lại: “Hứa Hạ, cậu bình tĩnh đi nào.”

Ngần ấy năm trôi qua, cậu còn kích động hơn lúc trước. Thụ liếm tay nam thần khiến hắn luống cuống tay chân, nhưng thụ lại cầm cổ tay người ấy đè xuống.

Nam thần né mặt sang: “Hứa Hạ, cậu say rồi.”

Khoảng cách rất gần, mùi rượu trên người thụ vướng vít quẩn quanh, nam thần cho là cậu đã uống say.

Thụ nghĩ thầm, hiểu lầm thế này cũng tốt.

Đôi môi thụ lần chần quẩn quanh sát mặt nam thần. Cậu chỉ cảm thấy máu trên người mình sôi sùng sục, mới vừa cảm thấy không say, giờ lại như đang đạp trên mây, bềnh bồng hoa mắt váng đầu.

Rượu không làm cậu say, cái khiến cậu túy lúy là nụ hôn với nam thần.

Sau đó hai vai cậu bị túm chặt đặt lên ghế ngồi. Hô hấp nam thần rất nặng nề, hắn kéo dây an toàn trên ghế phụ ra thắt cho thụ, muốn dùng sợi dây này khóa chặt cậu lại. Nam thần lấy tay chạm vào mặt thụ, đúng như dự đoán, dưới tay nóng bừng.

Thụ phối hợp nhắm hai mắt lại, giả vờ ngủ.

Tim cậu đập nhanh đến mức đau nhói, trên mặt cũng đỏ rừng rực, lá gan phình lớn trong giây phút hôn nam thần đó, giờ đã xẹp lại rồi.

Cậu nhắm chặt hai mắt gắng sức bình ổn hô hấp, khiến trái tim đang đập kịch liệt của mình an yên trở lại.

Cậu nghe thấy nam thần nhỏ giọng nói: “Lâu không gặp, lá gan đúng là to ra, còn dám hút thuốc uống rượu nữa.”

Thụ hận không thể co rúm người mình vào ghế, biến mất tại chỗ.

Cậu chậm rãi liếm liếm môi mình.

Ngọt quá, là mùi vị của nam thần.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN