[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn
2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 3:3 )
Khi tỉnh lại, y thấy bản thân đang nằm trong lòng nam nhân, nghe hắn hô hấp trầm ổn liền cho rằng hắn đang ngủ. Y Nhiễm nghĩ tới giấc mơ lúc nãy, trong tâm hỗn loạn cực kì, vừa chua xót, vừa ghen ghét, lại còn có cảm giác khó chịu, cân nhắc hồi lâu, y vươn tay, lặng lẽ sờ về hướng ngực nam nhân, nghĩ xem vết sẹo có ở đấy không?
Nhưng khi Y Nhiễm sắp đụng đến ngực nam nhân, hắn bỗng nhiên mở hai mắt, mười phần cảnh giác mà kiềm trụ cổ tay y, “Làm cái gì?”
Y Nhiễm vốn là người đơn thuần thiện lương, y cũng không nghĩ nói dối, thế là nói, “Ta thấy ngực ngài có thương tích”
Chiến Trấn biểu tình hung ác nham hiểm, “Ngươi như thế nào thấy?”
Y Nhiễm trong lòng có điểm sợ hãi, run giọng nói lại giấc mộng ban nãy
Nam nhân sắc mặt khó coi đến cực điểm, hồi lâu lạnh lùng cất tiếng, “Có khi ngươi gặp phải ảo giác.”
“Không có nữ nhân kia sao”
“Không có.”
Y Nhiễm nhìn bộ dạng lãnh khốc của nam nhân, trong lòng khó chịu cực kì, Y Nhiễm có cảm giác phán đoán cảm xúc người khác khá mạnh, lúc này y thế nhưng cảm giác được Chiến Trấn không quá thích y, có lẽ người hắn thích chính là nữ nhân nóng bỏng trong giấc mơ kia, thế nhưng vì cái gì đã có người thích mà còn muốn cùng y làm tình?
Sang đến ngày thứ hai, nơi này liền xảy ra một đại sự, Quốc vương của Thế Quốc tới, nói muốn sang xem xét tình hình, khao thưởng tam quân.
Lợi dụng lúc Chiến Trấn đang xử lý tù binh Thánh quốc, Y Nhiễm đang ở đại doanh tướng quân cư nhiên bị bắt đi.
Y Nhiễm trong lòng sợ hãi, y không biết nên làm thế nào mới phải, mơ mơ hồ hồ đã bị quốc vương Thế quốc đưa tới quân khu dành cho hoàng gia cách mấy dặm quân trướng.
Ở tại quân trướng hoàng gia, Y Nhiễm thấy được quốc vương Thế quốc.
Thế quốc quốc vương lên lên phi thường uy vũ, mặt đầy chòm râu, bộ dạng giống người môиɠ, không ai nghĩ đến hắn mới mười tám tuổi, so với hoàng đế Thánh quốc, có thể nói hắn là trưởng thành sớm.
Thế quốc quốc vương ở trêи cao nhìn xuống Y Nhiễm xinh đẹp, nghiền ngẫm mà đánh giá y hồi lâu, nói, “Nghe nói âm hộ của ngươi có chứa một loại nước thần kì có thể chữa được bệnh?”
Quốc vương này so với tướng quân Thế quốc còn muốn thẳng hơn nhiều, chuyến đi sang Thánh quốc lần này của hắn cũng là vì âm hộ Y Nhiễm, hơn nữa hắn không có ý định che dấu mục đích.
Y Nhiễm cảm thấy khuất nhục, phẫn nộ nói, “Ta không có cái cái gì nước thánh cả, thỉnh ngươi thả ta ra!”
Quốc vương lại tiếp tục nói, “Ngươi chẳng lẽ không biết, Chiến Trấn cũng là vì nước thánh của ngươi mà đến, bằng không hắn vì lí do gì mà ngày đêm cùng ngươi thâu hoan, đâm chọc âm đế dâm tiện của ngươi”
Quốc vương ngữ khí càng ngày càng hạ lưu, bộ râu quai nón che khuất đi cái miệng rộng đang nhếch lên, trong con ngươi tràn đầy độ tà ɖâʍ.
” Đương nhiên, bổn vương cũng là tới làm ngươi, chỉ là bổn vương mang theo thành ý mà đến, hiện tại Thánh quốc các ngươi binh lực hao tổn nhiều, chỉ cần ngươi cùng bổn vương hợp tác, bổn vương liền giúp ngươi chiêu binh giải mã, giúp ngươi khôi phục lại đất nước.”
Y Nhiễm hết sững sờ lại đến khó xử, lần đầu tiên y nghe nói có quốc gia khác nguyện ý giúp y. Lúc này, quốc vương Thế quốc giọng lớn hơn nữa nói, “Hiện tại nhi tử của ngươi đang bị Tần tướng quân giam ở doanh trung làm tính nô, bổn vương có thể cứu hắn, trả hắn về cho ngươi.”
“Tính nô! Sao lại tính nô”
Chiến Trấn rõ ràng đã nói nhi tử của y đã bình an trở lại Thánh quốc, vì sao bây giờ lại thành làm tính nô cho một tướng quân khác của Thế quốc.
Quốc vương nhìn biểu tình kinh ngạc bất an của Y Nhiễm, tấm tắc vài tiếng nói, “Nhìn dáng vẻ là biết Chiến Trấn đã lừa ngươi, hắn đối với ngươi đã hứa hẹn những gì?”
Y Nhiễm run giọng nói lại sự việc nam nhân đã hứa với y sẽ không tìm kiếm nước suối thánh tộc nữa.
“Hắn hiện tại vẫn đang tìm kiếm thánh tuyền, hắn muốn nước suối đó có thể trị hết vết thương cho hắn, điều quan trọng hơn cả, là hắn muốn cứu nữ nhân kia, ngươi vô cùng quan trọng với hắn.” Quốc vương nhẹ nhàng bâng quơ nói, “Hắn cùng ngươi hoan ái, đều vì âm hộ ngươi chứa nước thánh, nước thánh đấy có thể trị hết nội thương do hắn chinh chiến nhiều năm, ngươi có hiểu không, Thánh quốc hoàng đế?”
Nghe quốc vương mỗi một câu đều trào phúng nói, Y Nhiễm tâm đều biến lạnh.
Chiến Trấn lừa y
Cũng đúng, y chỉ là một hoàng đế vô dụng bị bắt làm tù binh, nam nhân như thế nào có khả năng thật tâm thật tình đối xử với y, ngay cả việc hoan ái cũng là miễn cưỡng, chỉ vì y có nước thánh.
Còn nữa nữ nhân phi thường trọng yếu kia là ai, Y Nhiễm càng nghĩ càng thấy tâm đau, phảng phất như có lưỡi dao nhỏ hẹp cứa vào tim gan, trong đầu y giờ toàn là hồi ức chính mình cùng nam nhân làm tình, vừa ngu xuẩn vừa ɖâʍ đãng cầu nam nhân thao lộng, vừa thẹn vừa thương tâm, y khóc lóc cầu Hải Đường thần có thể giúp y buông xuống nỗi đau này, tại lúc đấy, Hải Đương thần đối Y Nhiễm bi thương nói cái gì đó.
Chờ Y Nhiễm mở ra hai mắt đẫm lệ sau một hồi khóc dài, Thế quốc hoàng đế mặt đầy râu quai nón đã gần trong gang tấc, hắn dâm tà mà nhìn Y Nhiễm, bàn tay thô ráp nâng cằm y lên nói, “Mỹ nhân, ngươi có nguyện ý cùng bổn vương hợp tác?”
Con mắt đạm lục sắc của Y Nhiễm tràn đầy thống khổ, y cắn môi, ngăn cản lời định nói.
Mặc dù không muốn, nhưng đây là ý chỉ của Hải Đường thần, y nhất định phải vâng theo.
Hồi lâu, y rưng rưng trương trương đôi môi, run giọng nói, “Ta nguyện ý”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!