[ ĐAM MỸ/ 21+ ] Tổng hợp H văn
2: Hoàng đế bị địch quốc tướng quân chiếm đoạt ( 3:5 )
Chiến Trấn tựa hồ cảm giác Y Nhiễm đang rối loạn, mở mắt ra nhìn y, khoé miệng giơ lên một nụ cười trào phúng, “Cuối cùng cũng biết ta lừa ngươi?”
Y Nhiễm cả người run lên, khóc lóc nói, “Ngài đang nói cái gì!”
“Liền như tiểu tử quốc vương nói, ta làm mọi thứ với ngươi đều là vì muốn chữa khỏi nội thương, trở thành chiến thần bách chiến bách thắng. Ta thậm chí còn muốn lật đổ ngôi vị hoàng đế Thế quốc kia, chính mình xưng vương!”
Y Nhiễm nghe nam nhân nói, cả người đều ở phát lạnh.
“Ta như vậy, ngươi còn muốn cứu sao?” Chiến Trấn cười nhẹ, máu từ khoé miệng lại chảy ra.
Y Nhiễm đơn thuần thiệt lương khóc lóc nhắm mắt lại, như đang suy nghĩ.
Nhưng thực mau, Y Nhiễm phảng phất như vứt đi sự thẹn thùng vốn có, y ôm lấy nam nhân, ở trong con mắt kinh ngạc của Chiến Trấn, y kiên quyết cởi bỏ y phục, lộ ra thân mình trắng nõn.
Y khóc thút thít, run tay cởi bỏ chiến bào của nam nhân, côn thịt vừa thoát khỏi đũng quần đã dựng thẳng đứng, bộ dạng như bị thương cũng không làm hao mòn đi sức công phá đáng sợ vốn có.
Gương mặt đầy nước mắt của Y Nhiễm nổi lên tầng đỏ ửng nhàn nhạt, y cắn môi nhìn chằm chằm nam nhân một lúc, sau đó, chậm rãi kỵ khoá trêи người nam nhân. Y tách ra cặp đùi, một tay tách ra nhục huyệt ướt dầm dề của mình, một tay cầm cự vật thô to của nam nhân bắt đầu nhét vào âm hộ chính mình.
Nam nhân to lớn nhìn mỹ nhân đang ngồi khoá trêи người mình, hô hấp dần dần nặng nề, bàn tay hắn chậm rãi giơ lên vuốt ve núm иɦũ ɦσα của Y Nhiễm, nhìn người trước mặt thẹn thùng, nhìn đầu иɦũ ɦσα vừa hồng vừa sưng của y, trong lòng sinh ra một loại kϊƈɦ động không nói thành lời.
Y Nhiễm tách đùi càng lúc càng rộng, bướm ɖâʍ mập mạp bên trong hoàn toàn lộ ra, không chút bủn xỉn phô bày cho nam nhân nhìn.
Mà bướm ɖâʍ của y sớm đã ướt đến rối tinh rối mù, Y Nhiễm tuy sợ cãi lại ý chỉ của Hải Đường thần, sợ hãi nam nhân lại một lần nữa lợi dụng y, nhưng trong thâm tâm y lại rất muốn cứu nam nhân, làm y nhịn không được làm ra hết thảy.
“Chiến chiến tướng quân”
Y Nhiễm hơi hơi hạ eo, cực đại ƈôи ȶɦϊ.t đối với hai cánh bướm kiều nộn không thương tiếc mà hung hăng đỉnh vào
Nam nhân nhìn Y Nhiễm, đột nhiên nắm chặt lấy eo y, để côn thịt nóng bỏng cứng rắn đảo nhập vào sâu bướm ɖâʍ, đồng thời hắn gầm nhẹ, ra yêu cầu, “Y Nhiễm, kêu tên ta!”
Y Nhiễm bị làm đến ngẩng đầu thét thói tai, khóc lóc kêu xin nam nhân, dùng giọng nói ngọt lịm mà gọi Chiến Trấn ~~ Chiến Trấn ~~~, y cảm giác như ƈôи ȶɦϊ.t đã vào rất sâu, cự căn khổng lồ màu tím đen đem hai cánh bướm hồng nhạt căng ra đến cực hạn, loã lồ triển lãm trước con mắt nam nhân. Gân xanh nổi lên cả ƈôи ȶɦϊ.t, một đường mạnh mẽ mà xâm nhập bướm ɖâʍ ướt át của y, Y Nhiễm vừa ngượng ngùng vừa nghênh phụng đón lấy, “A ưmm ~~~ thật lớn ~~~ ô a a ~~~ thật lớn ~~~”
Chiến Trấn nhìn mỹ nhân ngồi trêи đại ƈôи ȶɦϊ.t của mình ɖâʍ đãng mà động đậy, cự vậy giữa háng càng trướng lớn hơn, hung hăng lấp đầy bướm ɖâʍ nhỏ hẹp.
“Thật lớn ~~~ ô ô ~~~ ta ~~~ ta chính mình không vào hết được ~~~”
Nếu không có nam nhân ấn eo y xuống, y sợ chính mình không thể nuốt được nguyên cây cự điểu này.
Y Nhiễm mặt ửng đỏ mà rũ đầu, mày đẹp nhíu lại, răng thi thoảng lại day day môi đỏ, bàn tay y đè lại cánh tay thô to của nam nhân, vẫn duy trì tư thế cắm vào một nửa. Y không hiểu sao cự điểu lại tắc giữa chừng, không thể nhét vào được nữa, bướm ɖâʍ ra sức co rút, eo nhỏ run lẩy bẩy, miệng bướm không ngừng căng ra để ƈôи ȶɦϊ.t có thể thuận tiện đi vao
Mà Chiến Trấn cũng không có ý định giúp đỡ Y Nhiễm tiếp, hắn muốn nhìn y cam tâm tình nguyện mở ra t.ử ƈυиɠ, tham lam mυ”t̼ vào đại ƈôи ȶɦϊ.t.
Lúc này, lều trại giản dị được dựng tạm bên ngoài truyền tới một cấp báo, nói tiểu hoàng tử Thánh quốc Y Nhĩ chuẩn bị tiến vào! Y Nhiễm vừa nghe, a mà trợn to đôi mắt, giây tiếp theo, thịt môиɠ trắng nõn bỗng hạ mạnh xuống, chỉ nghe “phụt” một tiếng vang lớn, cự điểu thô to 30cm đẩy mạnh bướm ɖâʍ hung hăng đỉnh mạnh vào, khiến Y Nhiễm thê diễm kêu thảm thiết, cả người phát run ngồi chặt trêи đại ƈôи ȶɦϊ.t của nam nhân.
“A a a a a a ~~~ không ~~~ không thể bị thấy ~~ ưmm~~~~ ưmm ưnm ư~~~”
Chiến Trấn không để ý Y Nhiễm xấu hổ khóc lóc, hắn hung ác va chạm vào bờ môиɠ trắng nõn của y, thao đến Y Nhiễm không kịp nuốt nước bọt, liên tục xin tha,”Không ~~~ không cần a a ~~~ Chiến Trấn ~~~ cầu ngài ~~~ Y Nhĩ ~~~ Y Nhĩ vẫn là hài tử ~~~ a a a ~~~”
Khi Y Nhiễm vẫn khóc lóc cầu xin nam nhân đừng ȶɦασ nữa, thì hài tử Y Nhĩ đã tiến vào.
Y Nhĩ vừa vào cửa liền thấy ba ba xinh đẹp chủ động cưỡi trêи cây ƈôи ȶɦϊ.t của một nam nhân cường tráng, bên cạnh vẫn còn để kiện giáp dính máu. Y Nhiễm vì thấy thẹn mà bướm ɖâʍ co rút lại, cả người đỏ ửng, lỗ nhỏ ướt sũng tham lam mυ”t̼ lấy mυ”t̼ để đại ƈôи ȶɦϊ.t tím đen.
Khi Y Nhĩ tiến vào, vì biết không thể cầu xin nam nhân được nữa, Y Nhiễm xấu hổ quay mặt đi, sợi tóc đen dài buông xuống muốn che bớt đi khuôn mặt, lại bị nam nhân kiềm trụ chặt vòng eo, không kiêng nể mà đâm chọc thao lộng bên trong bướm ɖâʍ.
“A a a a ~~~ không ~~~ ô a a a! ~~~~”
Y Nhĩ nhìn ba ba xinh đẹp bị ȶɦασ đến cả người lung lay đỏ ửng, nhỏ giọng nói, “Ba ba, ba cũng thực thoải mái sao?”
“Không ~~ ư ưm ~~” Sao hài tử đơn thuần của y lại có thể hỏi như thế.
Nhân dân Thánh quốc đều là người chất phác thiện lương, đặc biệt là những người có dòng dõi hoàng tộc, từ bé đã bị quản lý rất nghiêm. Cho nên mấy câu hỏi của Y Nhĩ đã nằm ngoài dự đoán của y.
Y Nhĩ xem ba ba cưỡi trêи đại ƈôи ȶɦϊ.t của nam nhân càng ngày càng động mạnh, ba ba tựa hồ bị nam nhân dùng lực đạo thao đến không chịu nổi, ngẩng cổ liên tục a a a thét chót tai.
“Loại tư thế này thật thoải mái sao? Hài nhi không có thử qua. Tần hay đem hài nhi ôm đến trêи giường bạo cắm, hung hăng thao lộng, hài nhi thường xuyên bị hắn ép tới không thở nổi”. Y Nhĩ buồn rầu mà lẩm bẩm
Y Nhiễm một bên bị Chiến Trấn xâm phạm, một bên nghe hài tử nói, đầu đều rối loạn, thở hồng hộc hỏi, “Cái gì thở không nổi ~~~ Tần ~~~ Tần là ai ~~~ a a ~~~”
Không chờ Y Nhĩ trả lời, Chiến Trấn một bên dùng sức ȶɦασ mạnh hơn, một bên nói bằng giọng khàn khàn, “Tần là một phó tướng khác của Thế quốc”.
“Không ~~~ y nhĩ mới ~~~ a a ~~~”
Chiến Trấn bỗng nhiên đứng dậy, giống như chưa từng bị thương qua, đem áo khoác choàng lên người Y Nhiễm, che lại thân thể trắng nõn của y. Mà Y Nhiễm cũng phát hiện nam nhân căn bản không phải không thể động, hắn lại lừa y!!
Chiến Trấn nhìn gương mặt oán giận của Y Nhiễm, giương giọng nói, “Tần, dẫn thê tử của ngươi đi ra ngoài!”
Vừa dứt lời, đã thấy một người cao lớn uy mãnh đi vào trại, hắn chính là Tần phó tướng của Thế quốc, đối lập với phó tướng lần trước đi tìm thánh tuyền, Tần so với ai đều lạnh và lãnh khốc hơn, hắn nhìn về phía Y Nhĩ, không nói hai lời, tiến đến nâng lên môиɠ Y Nhĩ trực tiếp khiêng ra ngoài.
Y nhĩ bị sợ hãi, a a a a a mà kêu ba ba!
Y Nhiễm cũng khóc lóc kêu Y Nhĩ Y Nhĩ, kết quả bị Chiến Trấn ôm vào trong ngực, an ủi nó, “Ta sẽ không để ai làm tổn thương hài tử của chúng ta”
Mà Y Nhĩ bị Tần khiêng đi ra ngoài lều trại, thút tha thút thít nói muốn ba ba.
Tần mặt vô biểu tình mà đem Y Nhĩ thả lại trêи mặt đất, sau đó cúi đầu xuống, nặng nề hôn lấy đôi môi hồng nộn của Y. Hôn xong, hắn lạnh lùng nói, “Ta mới là ba ba của em.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!