[Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung - Chương 13: Chán nản
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
156


[Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung


Chương 13: Chán nản


Kể từ khi rời khỏi Phượng Nghi cung, Mộ Tử Thư liền không có tinh thần tốt, hình ảnh cung nữ chết không nhắm mắt thường xuyên xuất hiện trong đầu hắn, èm theo lời nói lạnh lùng kia của Hoàng hậu.

Hắn thường ngồi ở bên của sổ suy nghĩ, đây chính là hậu cung, e rằng đây chỉ mới là một mặt của hậu cung, sau này có thể sẽ trải qua nhiều hơn. Như vậy, là tiếp nhận thích ứng hay là trồn tránh?

Hắn nhớ lại giao dịch cùng Vũ Văn Quân Quyết, Vũ Văn Quân Quyết nói qua, chỉ cần hắn có thể sinh hài tử, hắn sẽ đáp ứng cho hắn một nhu cầu, hắn cũng không quên ban đầu mình là vì ngày sau ra cung có thể tìm một nơi an tĩnh thản nhiên sống một cuộc sống mới đáp ứng.

Hiện tại, hắn có phải hay không nên mong hài tử sớm xuất thế nhanh một chút, sau đó tìm Vũ Văn Quân Quyết thực hiện giao dịch? Đây mới là ước nguyện ban đầu của hắn a!

Nhưng là từ nhỏ thế giới của hắn chỉ có một mình bà vú, sau khi vào cung, thế giới của hắn dần dần bị Vũ Văn Quân Quyết chiếm đầy, nếu quả thật có thể ra khỏi cung, hài tử nhất định phải để lại cho Vũ Văn Quân Quyết, như vậy đến lúc đó thế giới của hắn còn có cái gì?

Vẫn không nỡ rời xa người nọ, mặc dù người khác đều nói hắn vô tình vô tâm.

Chẳng qua người nọ đối với hắn là cái lòng dạ như thế nào đây? Thật không có lòng dạ nào sao? Hậu cung tranh đấu tàn nhẫn không phải hắn có thể khống chế, ngay cả khi hắn hạ cờ vây từng bước từng bước cẩn thận nhưng cuối cùng vẫn sẽ thua, huống chi trên thực tế đủ loại thủ đoạn tàn nhẫn.

Suy nghĩ một hồi, Mộ Tử Thư chợt cười khổ một cái, hắn suy nghĩ thật thái quá rồi, ở nơi này trong hậu cung, hài tử có thể bình an xuất thế hay không còn là một vấn đề.

Mộ Tử Thư mấy ngày này không vực dậy nổi tinh thần, ngay cả buổi tối cùng Vũ Văn Quân Quyết đánh cờ cũng thiếu hăng hái. Đối với lần này, Vũ Văn Quân Quyết cho Tác Tây đi dò hỏi hôm đó ở Phượng Nghi cung xảy ra chuyện gì, lấy được kết quả, có thể nói Vũ Văn Quân Quyết rất thất vọng, đối với Mộ Tử Thư rất thất vọng.

Vũ Văn Quân Quyết  là một đế vương, mặc dù ban đầu kế vị là tiên Hoàng ngay từ đầu đã coi trọng hắn, hơn nữa còn lưu lại di chiếu, nhưng vẫn có một ít huynh đệ không cam lòng phản đối, thậm chí bức vua thoái vị. Hắn ban đầu vì bảo vệ mình cùng đệ đệ, từng giết không ít người, cũng giống như các đế vương kia, Mộ Tử Thư mặc dù ôn hòa thậm chí còn không màng thế sự, nhưng không nên là loại người đau buồn vì tình.

Nếu như là đau buồn vì tình, thì cũng giống như những cung nữ trong hậu cung kia, đều làm cho hắn cảm thấy chán ghét, cũng sẽ không hứng thú đi an ủi.

Quan hệ của hai người dần dần trở nên nguy hiểm, Mộ Tử Thư mơ hồ cảm nhận được nhưng lại mờ mịt không biết làm sao.

Năm ngày sau, Hoàng hậu chủ trì dạ tiệc hoa quế ở ngự hoa viên, Vũ Văn Quân Quyết cũng không có vắng mặt, một đám phi tần tâm tình cực kỳ thoải mái, đều trang điểm đẹp tham gia dạ tiệc.

Theo thường lệ, Vũ Văn Quân Quyết ngồi ở chỗ ngồi của hắn, còn lại phân ra hai nhóm, các tần phi ngồi ở đầu dưới Hoàng thượng, Mộ Tử Thư cùng Toàn phi vì mang long thai nên ngồi ở gần hơn so với Hoàng hậu ngồi ở bên trái, cùng Văn quý phi ngồi ở phía bên phải.

Nếu là tiệc rượu hoa quế, ngoại trừ Ngự hoa viên bên ngoài kia là vườn hoa Quế, trên bàn có bánh hoa quế, rượu hoa quế ắt cũng không thể thiếu. Đêm thu hơi lạnh, gió thu thổi đến mang theo mùi hoa quế thơm ngào ngạt mát lòng mát dạ.

Bất quá mùi vị này đối với Mộ Tử Thư cùng Toàn phi là người mang bầu hẳn không thể nào dễ chịu.

Toàn phi khá tốt, mặc dù đang trong giai đoạn nôn ọe nhưng nàng cũng là người luyện võ, ít nhất cũng có nội lực có thể giúp mình không mất phong thái.

Mộ Tử Thư ngày gần đây tinh thần kém, ở chung với Vũ Văn Quân Quyết cũng không được tốt, lâu rồi cũng chưa có dùng bữa thật ngon lành, nhưng lúc này cũng cảm thấy không có khẩu vị. Ngửi thấy mùi thơm nồng nặc như vậy, dạ dày một trận co rút, chỉ đành đem lực chú ý đặt vào những món thanh đạm ở trên bàn.

Dạ tiệc vừa bắt đầu, Hoàng hậu là người đầu tiên hướng Hoàng thượng nâng chén, dịu dàng trang nhã nói: “Hoàng thượng lâu rồi không cùng chúng ta ở chung một chỗ, thiếp cùng các muội muội rất nhớ Hoàng thượng, thần thiếp thay mặt họ kính Hoàng thượng một chén.”

Vũ Văn Quân Quyết tới tham gia yến tiệc cũng là vì thả lỏng tâm tình, mấy ngày gần đây không khí trong Khuynh Nguyệt điện luôn khiến hắn cảm thấy khó chịu, lúc này liền đáp ức rượu của Hoàng hậu.

“Hoàng hậu có lòng.”

Vũ Văn Quân Quyết mặc dù không thể hiện biểu tình gì trên mặt, nhưng là các tần phi cũng nhìn ra được Hoàng thượng tâm tình coi như không tệ, rối rít đứng dậy mời rượu Hoàng thượng hướng Hoàng thượng tán gẫu.

Nhất thời, bữa tiệc trở nên hài hòa.

Hoàng hậu nhìn lướt qua Mộ Tử Thư cùng Toàn phi, đứng dậy nâng rượu lên, bộ dáng ôn hòa nói: “Mộ công tử cùng Toàn phi muội muội mang long thai, không thể không có công. Hoàng thượng đã có ban thưởng, bổn cung chưa có dịp chúc mừng, liền mượn cơ hội này kính hai vị một chén.”

Nói xong, Hoàng hậu thay Mộ Tử Thư cùng Toàn phi rót một chén rượu hoa quế. Nói gì thì Hoàng thượng cũng đã ban thưởng, tất cả mọi người đều biết, Hoàng thượng cũng chỉ thưởng có một mình Toàn phi mà thôi, cũng không biết Hoàng hậu nói như vậy là cố ý hay là vô tình.

Toàn phi cười duyên, cầm chén rượu sảng khoái uống một hơi can sạch, “Đa tạ Hoàng hậu tỷ tỷ có ý tốt.”

Tại chỗ đông người như vậy, Mộ Tử Thư tự nhiên cũng đoán là Hoàng hậu không có ý tốt, đứng dậy cầm chén rượu lên.

“Tử Thư cám ơn Hoàng hậu.”

Cũng không biết là do cầm trượt tay hay là suy nghĩ quá nhiều có chút hoảng hốt, chén rượu trong tay còn chưa chạm tới bên mép đã rơi xuống, trong nháy mắt rượu làm bẩn quần áo, chén rượu rơi vào bàn phát ra tiếng vang loảng xoảng.

Bữa tiệc bỗng dưng hoàn toàn yên tĩnh, tất cả ánh mắt đều rơi trên người Mộ Tử Thư, có người cười nhạo, có ghét bỏ, có mờ mịt….

Vũ Văn Quân Quyết nhìn Mộ Tử Thư dáng vẻ hồn bay phách lạc, không kiên nhẫn nhíu tuấn mi lại.

Chợt!, lại có tiếng ‘Đông!’ tiếng vang, ngay tại chỗ ngồi phía Vũ Văn Quân Quyết nhưng Vũ Văn Quân Quyết không có nhìn hắn, mặt mày âm trầm cầm chén rượu lên tiếp tục uống.

“Xin lỗi, Tử Thư thất lễ.”

Mộ Tử Thư hướng về phía Hoàng hậu rót cho hắn chén rượu sau khi nói lời xin lỗi, ngây người ngồi trở lại chỗ mình, cũng không xem rượu dính ướt trên quần áo, nhìn thức ăn trước mắt không biết suy nghĩ gì.

Hoàng hậu nhìn thấy Hoàng thượng tức giận, liền không dám nói cái gì, chỉ nói: “Không sao, Mộ công tử mang thai cực khổ, cũng không phải cố ý.”

Hoàng thượng càng giận, không khí bữa tiệc nhất thời có điểm nặng nề.

Vũ Văn Quân Quyết một mình ngồi một chỗ uống rượu, cũng không nhìn xem các cung phi phía dưới làm gì.

“Hoàng thượng không nên tức giận, Mộ công tử chẳng qua là mệt mỏi thôi, dù sao cũng đang mang thai.” Hoàng hậu bộ dáng vui vẻ nói giúp cho Mộ Tử Thư, thấy Hoàng thượng không nói gì, sau lại nói: “Thần thiếp nghĩ Mộ công tử cùng Toàn phi mang thai không tiện thị tẩm, trong hậu cung đều là những lão nhân khiến Hoàng thượng không có chút hứng thú nào. Trùng hợp biểu muội của thần thiếp vài ngày trước có vào cung giải buồn cùng thần thiếp, cũng may mắn diện kiến Hoàng thượng, đối với Hoàng thượng hết lòng cảm mến, thần thiếp thay mặt nàng tiến cử.”

Lời Hoàng hậu vừa nói ra, các tần phi còn lại liền không vui, trong lòng bất bình đối với Hoàng hậu khá lớn. Thì ra Hoàng hậu lấy tiệc hoa quế này chính là để đem người nhà mình đề cử cho Hoàng thượng! vốn còn nhân cơ hội này lấy lòng Hoàng thượng, các tần phi nhất thời mất đi cơ hội, âm thầm nắm chặt hai tay.

Hoàng hậu cũng mặc kệ ý kiến của các tần phi, thấy Hoàng thượng cũng không có ý kiến phản đối, liền kêu cung nữ đưa người tới.

Một lát sau biểu muội Hoàng hậu được đưa đến, hiển nhiên là sớm có chuẩn bị.

Hoàng hậu cười cười dắt muội muội đến trước mặt Hoàng thượng, thân thiết vỗ tay biểu muội, “Hoàng thượng, đây chính là biểu muội của thần thiếp, tên Trang Chỉ Phù, Chỉ Phù còn không bái kiến Hoàng thượng.”

Trang Chỉ Phù bất quá cũng chỉ mới mười lăm, mười sáu, dáng vẻ khả ái, khuôn mặt cũng cực kỳ xinh đẹp, không thua kém bất kỳ tần phi nào cả. Phi tần trong hậu cung cũng đều hai mươi, số tuổi luôn là thứ khiến nữ nhân căm ghét. Trang Chỉ Phù tuổi còn nhỏ đã là một mỹ nhân, dĩ nhiên là vô cùng ưu thế.

“Dân nữ Trang Chỉ Phù tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn phúc kim an!”

Vũ Văn Quân Quyết nhàn nhạt liếc mắt, nghe không ra hỉ nộ nói: “Nếu là Hoàng hậu tiến cử, trẫm cũng không muốn làm trái ý tốt của Hoàng hậu. Phong phù tần, ban thưởng Phù Dung các.”

Hoàng hậu không nghĩ tới chuyện lại thuận lợi như vậy, trái tim liền vui mừng, vội vàng lôi kéo Trang Chỉ Phù khấu tạ thánh ân.

Sau đó Trang Chỉ Phù liền bị cung nữ mang đi Phù Dung các. Thông thường các tần phi sẽ tắm rửa chuẩn bị các thứ, chờ đợi Hoàng thượng thị tẩm.

Mộ Tử Thư cũng không nhìn ra Vũ Văn Quân Quyết đang cao hứng hay là mất hứng, hắn là Đế vương, thuận miệng liền bịa một cái tần phi cũng là bình thường. Mộ Tử Thư nhận ra đây không phải là người thân thuộc, chẳng qua là mấy ngày nay cùng Vũ Văn Quân Quyết ở chung cũng không tốt, lúc này lại thấy hắn nạp phi, trong lòng vẫn rất khó chịu.

So với Mộ Tử Thư, các tần phi còn lại đều nảy sinh ác tâm, một Hoàng hậu không đủ, còn lấy được người trợ giúp!

Cũng có người nói xấu sau lưng Hoàng hậu không có bản lãnh, chỉ sợ sau này chức vị bị giành cho nên đem hi vọng kí thác vào một tiểu nha đầu, thật là buồn cười. Người này, không nghi ngờ chút nào chính là Văn quý phi.

Vũ Văn Quân Quyết uống chén rượu cuối cùng, quét mắt qua chỗ các tần phi lại thấy trong mắt Mộ Tử Thư không có tinh thần gì, không khỏi phiền não, từng cái một tất cả đều làm cho hắn phiền lòng!

Vì vậy, Vũ Văn Quân Quyết quyết định đặt chén rượu xuống, mặt không đổi rời đi.

Tác Tây nghĩ thầm có Hoàng hậu ở chỗ này trông coi là đủ rồi liền vội vàng đuổi theo Hoàng thượng.

Hoàng hậu bởi vì chuyện vừa rồi, tâm tình cực kỳ tốt, trấn an mọi người nói: “Các vị tỷ muội đừng mất tự nhiên như vậy, Hoàng thượng vừa mới nạp Tần, nhất định là có việc phải làm.”

Có chuyện phải làm? Làm gì? Ý tứ trong lời nói Hoàng hậu, tất cả mọi người trong lòng đều rõ ràng, vì vậy càng khó chịu.

Ban đêm, Tác Tây đi theo cước bộ của Vũ Văn Quân Quyết, không nhanh không chậm đi ở phía sau hắn.

“Hoàng thượng muốn đi Phù Dung các?”

“Tiểu cô nương nhu nhược, Tác Tây nếu thích, trẫm liền ban cho ngươi.”

Tác Tây khóe mắt co giật, hơn kém hai mươi năm, hắn cũng không dám muốn…

“Hoàng thượng là trở về Khuynh Nguyệt điện?”

“Trở về?” Vũ Văn Quân Quyết hừ lạnh một tiếng, “Cả ngày buồn bã ỉu xìu, trẫm chán lắm rồi, trở về Hoàng Lan cung!”

Tác Tây ngẩn người, mặc dù hắn cũng chú ý không khí không tốt xung quanh công tử cùng Hoàng thượng mấy ngày nay, nhưng hắn vẫn cho rằng Hoàng thượng đối với công tử là nghiêm túc, sẽ không xảy ra chuyện gì, chẳng lẽ hắn đoán sai?

Không muốn chọc Vũ Văn Quân Quyết tức giận, Tác Tây không hề nói đến chuyện của Mộ Tử Thư nữa.

“Vâng, Hoàng thượng vừa rồi không có ăn, tiểu nhân sai người chuẩn bị bữa tối cho Hoàng thượng.”

Vũ Văn Quân Quyết đáp một tiếng, đi vài bước, nhưng nghĩ tới điều gì, chợt thả chậm cước bộ.

“Khuynh Nguyệt điện phái thêm mấy ảnh vệ, hảo hảo bảo vệ.”

Tác Tây khóe miệng vừa kéo, vội vàng tuân chỉ, Hoàng thượng…Ngài này không phải chán nản rồi a…..

Đang mùa thu, đêm trở lên lạnh hơn, phía trước Khuynh Nguyệt điện đèn đuốc vẫn sáng choang.

Mộ Tử Thư ngồi ở trên giường, mượn ánh nên đọc sách, thỉnh thoảng đem tầm mắt đảo qua ngoài cửa.

Có hai cung nữ làm bạn cùng, mặc dù dạ tiệc hoa quế các nàng không đi, nhưng đối với không khí mấy ngày nay giữa Hoàng thượng và công tử các nàng đều phát hiện. Đều do lòng dạ Hoàng thượng vô tình, công tử có tội tình gì đâu.

“Công tử, giờ tý, Hoàng thượng…Hoàng thượng sợ là sẽ không tới, ngài nên đi nghỉ sớm a~”

Mộ Tử Thư nhìn ra ngoài cửa, vẻ mặt có chút mệt mỏi, nhàn nhạt ứng tiếng, để quyển sách trên tay xuống, đứng dậy chuẩn bị trở về tẩm phòng.

Vừa mới đi tới cửa, Mộ Tử Thư dừng bước, có chút mờ mịt hỏi: “Ta ngày gần đây có phải hay không làm sai gì rồi?”

Hai cung nữ trong lòng đau nhói, trong hậu cung một đời người mới thay cũ là chuyện thường, làm sao lại hỏi làm sai điều gì?

Hỏi Lan nhìn công tử nhà mình vẻ mặt mệt mỏi, cả giận: “Công tử làm sai điều gì hay không Hỏi Lan không biết, nhưng là công tử ngày gần đây luôn luôn hoảng hoảng hốt hốt không có tinh thần gì cả, nô tì cũng cảm thấy Khuynh Nguyệt điện có chút đè nén, Hoàng thượng sợ là nhìn đến buồn bực!”

Mộ Tử Thư ngẩn ra, hắn ngày gần đây luôn luôn hoảng hốt sao? Chọc cho người nọ tức giận rồi?

Hỏi Lan thấy công tử không trách cứ nàng, liền đánh bạo nói tiếp: “Lúc trước nô tỳ cũng đã nói với công tử, những người trong hậu cung không phải dễ trêu, chết người là chuyện thường hay xảy ra. Công tử coi như trước kia không biết, bây giờ cũng nên biết, hậu cung chính là nhược nhục cường thực (cá lớn nuốt cá bé), công tử nếu không thích ứng được không hiểu phản kích, công tử trong bụng tiểu hoàng tử chỉ sợ khó bảo toàn.”

Hỏi Mai lần này không ngăn cản Hỏi Lan nói, cũng khuyên nhủ: “Công tử thường nói cho chúng nô tỳ, Hoàng thượng không phải là chỉ có một mình người. Nếu công tử rõ ràng, vì tiểu hoàng tử, công tử cũng nên liên tinh thần ứng phó Hoàng hậu mới phải.”

Không trách hai cung nữ phạm thượng, Mộ Tử Thư đưa tay đặt lên bụng, rũ mi, thanh âm lãnh đạm than thở: “Ta biết.”

Hắn đều hiểu, hắn như thế nào không hiểu đây? Hậu cung nếu như chiến trường, những lời này hắn cũng không chỉ nghe qua một lần, hắn cũng không buông lỏng cảnh giác, cũng không phải là không thể tiếp nhận, chẳng qua là trong tiềm thức tựa hồ vẫn còn mong đợi cái gì.

Mong đợi cái gì? Mong đợi câu kia nhược thủy tam thiên chích thủ nhất biểu sao? Mộ Tử Thư trong lòng cười nhạo mình, cái gì nhược thủy tam thiên chích thủ nhất biểu, ở nơi này phụ thân sẽ bảo vệ ngươi, hoặc giả sau này phụ thân cũng chỉ có ngươi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN