[Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung - Chương 3: Chúng phi “Vây công” Khuynh Nguyệt điện
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
141


[Đam Mỹ] Độc Sủng Hậu Cung


Chương 3: Chúng phi “Vây công” Khuynh Nguyệt điện


Từ trước đến nay không ở hậu cung ngủ qua đêm Vũ Văn Quân Quyết nhìn thấy người dưới thân đã bất tỉnh, khó có được hảo tâm thay hắn đắp kín mền. Phân phó cung nữ chờ Mộ Tử Thư tỉnh dậy hậu hạ hắn tắm rửa, lúc này mới khoác lên ngoại bào kéo cùng Tác Tây trở về Hoàng Lan cung.

Sáng sớm hôm sau

Mộ Tử Thư tuy rằng xương sống thắt lưng đều đau nhức, cả người vô lực. Nhưng là nhiều năm qua hắn đã có thói quen dậy sớm, hôm nay cũng không ngoại lệ. Hỏi Lan Hỏi Mai hai người sáng sớm liền canh giữ ngoài cửa, vừa nghe thấy bên trong có động tĩnh. Một người vội vàng thu xếp nước cùng quần áo ở phòng tắm bên cạnh, một người vào phòng hầu hạ Mộ Tử Thư rời giường.

Mộ Tử Thư vẫn là không có thói quen có người hầu hạ, Hỏi Lan vừa đến khiến cho hắn có chút lung túng, huống hồ hắn bây giờ còn không mặc quần áo nằm gói gọn trong chăn.

“Công tử, Hỏi Lan đưa ngài đi tắm a~” Hỏi Lan tâm tình trong lòng phi thường tốt, đêm qua công tử thị tẩm! Nàng hiểu rõ công tử nàng thân thể đặc thù, có thể sinh dục, nếu là mang long thai còn không “Mẫu” bẳng con quý? (Mẹ quý nhờ con)

“Không cần, ngươi ra ngoài đi, ta tự mình đến.”

“Vâng, Hỏi Lan liền ở ngoài cửa, công tử có phân phó gì thì gọi Hỏi Lan.”

Hỏi Lan sau khi đi ra ngoài, Mộ Tử Thư mới run chân xuống giường, phía sau chỗ niêm nị vẫn còn mang theo đau đớn, làm cho hắn có phần khó chịu. Tùy ý cầm bộ quần áo mặc lên, chân hướng gian bên cạnh đi đến.

Phòng tắm này cùng với tẩm phòng đúng là thông nhau, trong phòng có cánh cửa nhỏ có thể đi thông qua phòng tắm bên kia. Mộ Tử Thư ngày thường chính là từ cái cửa nhỏ này hướng đi tắm. Đêm qua là bởi vì Hoàng thượng ở trong tẩm phòng, hắm mới đi cửa bên ngoài.

Tắm rửa xong, Mộ Tử Thư tùy ý ăn chút điểm tâm. Tuy rằng thân thể kém, nhưng hắn vẫn dựa theo thói quen đọc sách ngày trước. Bất quá hôm nay là dựa vào nhuyễn tháp mà không phải ngồi ở bàn đọc.

Nhãn thần tuy là nhìn sách nhưng không biết là do quá mỏi mệt hay do duyên cớ gì. Mộ Tử Thư đầu óc hỗn loạn, một chữ cũng không đi vào. Nghĩ đêm qua cùng Vũ Văn Quân Quyết giao dịch, chỉ cần sinh hài tử cho hắn liền có thể đưa ra một cái yêu cầu.

Sinh một đứa bé sao? Bàn tay trắng nõn của Mộ Tử Thư không tự chủ xoa nhẹ lên bụng của mình. Nếu thật là mang thai, cuộc sống sau này sợ là không dễ chịu lắm đi! Bà vú nói với hắn hậu cung hiểm ác đáng sợ, trong lòng hắn cũng rất rõ ràng.

Mộ Tử Thư từ bé liền biết mình là người ma da tộc, cũng biết chính mình tuy là nam nhân nhưng lại có thể sinh hài tử. Hắn cũng không hề coi đây là nỗi nhục, ngẫm lại phụ thân vì sinh hắn ra mà đánh mất đi tính mạng, hắn cũng đã rất may mắn. Bởi vậy hắn cũng không oán giận chính mình di truyền ma da thể chất của phụ thân.

Mộ Tử Thư đang hoản thần, Hỏi Lan đang hầu hạ ở một bên huých tay Hỏi Mai bên cạnh, trên mặt lộ vẻ tiếu ý.

“Hỏi Mai, ngươi xem, công tử có đúng hay không có bầu a~?”

Hỏi Mai nhìn về phía Mộ Tử Thư tay đặt trên bụng, khóe miệng giật giật, thấp giọng nói: “Công tử đêm qua mới thừa hoan, nào có nhanh như vậy!”

Hỏi Lan cười một tiếng, không nói thêm gì nữa.

Mộ Tử Thư thật ra không chú ý tới đối thoại của các nàng, hoàn hồn tiếp tục đọc sách trên tay.

Liên tiếp mấy ngày, Vũ Văn Quân Quyết cũng đều đến Khuynh Nguyệt điện nhượng Mộ Tử Thư thị tẩm. Có lẽ biết rằng nam tử thân thể khồng hề thua kém nữ tử, chỗ phía sau dễ dàng cọ sát đến tổn thương. Huống hồ Mộ Tử Thư thân thể yếu đuối, Vũ Văn Quân Quyết cũng không giống như lần đầu tiên làm đi làm lại Mộ Tử Thư. Mỗi đêm ít nhiều cũng phải một hai lần, Mộ Tử Thư sau khi ngủ xong hắn liền trở về tẩm cung của mình.

Mộ Tử Thư không nói nhiều lắm, tính tình lại ôn nhuận. Không giống nam tử cao lớn thô kệch, cũng không giống nữ tử ỷ giảo chi mị(dựa vào tướng mạo đẹp mê hoặc người khác). Vũ Văn Quân Quyết cũng không giống như tưởng tượng làm khó dễ Mộ Tử Thư. Vài lần ở chung trái lại vui vẻ.

Bất quá, ngược lại bọn họ chung sống vui vẻ, hậu cung kia đã có điểm không thoải mái! Trước kia cũng không thấy Hoàng thượng mấy đêm liên tiếp cùng chiêu một người thị tẩm. Huống hồ còn là một nam nhân! Xem ra nam nhân kia ngược lại có chút bản lãnh câu nhân! Bất quá không câu nhân có như thế nào chứ? Các nàng ở phía sau cung nhiều năm…Ai chẳng biết Hoàng thượng cũng không quản những việc vặt của hậu cung? Mỗi lần có cung phi bị hại chính là sinh non và vân vân, Hoàng thượng bất quá cũng chỉ là nhắm một con mắt, mở một con mắt giao cho hoàng hậu xử lý?

Hoàng hậu? Đúng là Vũ Văn Quân Quyết đích xác có một vị hoàng hậu, kia hoàng hậu cũng chính là tiểu muội của Đại nguyên soái, từ nhỏ có tri thức hiểu lễ nghĩa. Năm trước Đại nguyên soái lập công lớn, Vũ Văn Quân Quyết liền cân nhắc, trong hậu cung giống như thiếu một hoàng hậu. Vì thế liền đưa Viên Yên lên làm hoàng hậu. Người trong hậu cung tự nhien không phục, nháo làm ầm ĩ rất lâu. Vũ Văn Quân Quyết cũng vui vẻ một bên xem cuộc vui, cũng không hề đối xử với hoàng hậu cùng đối với các cung phi khác có cái gì bất đồng.

Bất quá dù sao kia cũng là thân phận hoàng hậu, cung phi cũng không dám đối với nàng ta làm ra cái gì quá đáng. Vì thế mấy năm nay tất cả mọi người đều khách khách khí khí, Viên Yên cũng hết sức quản hảo hậu cung. Mà chuyện cung phi sinh non trên thực tế đối với nàng có ưu thế, cho nên nếu Hoàng thượng mặc kệ, nàng cũng sẽ cùng dạng mở một con mắt nhắm một con mắt, đến nay vẫn còn loạn.

Hậu cung mặc dù loạn, nhưng là cân bằng, các nàng tuyệt đối sẽ không để cho Mộ Tử Thư quấy rối sự cân bằng đó.

Ngày hôm đó, Mộ Tử Thư vẫn như mọi ngày lui tới bàn dựa vào nhuyễn tháp đọc sách. Tuy rằng Vũ Văn Quân Quyết mấy ngày nay ôn nhu rất nhiều, cũng không gây sức ép cho hắn. Nhưng nhiều ngày liền hầu hạ như vậy thân thể vẫn là có chút không chịu được.

Đột nhiên Đan tả hốt hoảng chạy vào: “Công tử, hoàng hậu nương nương mang theo vài vị nương nương muốn vào Khuynh Nguyệt điện!”

“Lớn mật, các nàng lại dám công khai khiêu khích!” Hỏi Lan mắng.

Hỏi Mai lo lắng nhìn về phía tháp thượng, “Công tử, không nên gặp các nàng, lai giả bất thiện(người đến không có ý tốt) a!”

Mộ Tử Thư buông quyển sách trên tay, hạ nhuyễn tháp(xuống giường), chỉnh lại quần áo của mình, nên tới cuối cùng cũng sẽ tới.

“Mời vào đi, cản trở hoàng hậu chính là phạm thượng.”

Mộ Tử Thư nói có lý, Đan Tả vội vàng đi ra mở cửa, Hỏi Lan cùng Hỏi Mai không nói thêm gì nữa, đi theo Mộ Tử Thư ra ngoài.

“Tử Thư thình an Hoàng hậu cùng các vị tỷ tỷ.”

Đứng ở trước mặt Mộ Tử Thư, đứng đầu đúng là hoàng hậu Viên Yên một thân phượng bào. Phía sau lưng Viên Yên là một vài người có phi tử có phi tần, một đám đánh giá Mộ Tử Thư.

“Mộ Phi có lễ, hôm nay không có việc gì, nghĩ Tử Thư tiến cung đã có chút thời gian, bản cung liền mang theo chúng tỷ muội tới thăm.

“Đa tạ hoàng hậu cùng các tỷ tỷ quan tâm, thỉnh mọi người vào trong phòng ngồi.”

Đưa người dẫn tới phía trước, Hỏi Lan Hỏi Mai cung kính châm trà.

Hoàng hậu địa vị cao nhất ngồi ghế trên, còn lại các tần phi bên trái bên phải lần lượt ngồi xuống. Như đã an bài từ trước, mọi người vừa lúc đem tất cả chỗ ngồi kín, còn một chỗ trống bên cạnh hoàng hậu. Nhưng là Mộ Tử Thư tuyệt đối không có khả năng ngồi ngang hàng với hoàng hậu. Cho nên đành phải đứng, cũng không có ai đêỷ ý Mộ Tử Thư không có chỗ ngồi.

Hỏi Lan Hỏi Mai đứng một bên cảm thấy đau lòng Mộ Tử Thư, trong lòng thầm mắng … này nữ nhân không muốn thấy công tử được sủng ái!

Mộ Tử Thư nhưng thật ra không câu nệ, thập phần tự nhiên đứng ở trong đại sảnh, đối diện hoàng hậu.

Đương sự không có nửa phần mất tự nhiên, nhưng thật ra lại làm cho ngững người khác có điểm mất tự nhiên.

Hoàng hậu một bên chỉnh sửa ống tay áo, vừa hướng tới Mộ Tử Thư nói: “Mấy ngày nay Hoàng thượng thường xuyên ở nơi này?”

“Vâng.”

Mộ Tử Thư ngữ khí bình thản, thế nhưng cái kia “Vâng” nghe vào tai các nàng mang theo chút khinh thường, làm cho các nàng càng không thoải mái.

Hoàng hậu khóe mắt co rút, nhưng vẫn là có gắng duy trì tác phong của một quốc gia chi mẫu: “Bổn cung hiểu được hoàng thượng yêu thích ngươi, nhưng mà Tử Thư cũng phải vì bổn cung suy nghĩ một chút. Bổn cung trông coi hậu cung, chi bằng cân nhắc vì hoàng tộc sinh con nối dõi. Trong cũng cũng chưa có một vị hoàng tử công chúa, tuy nói Tử Thư cũng có thể sinh con, nhưng là chuyện khai chi tán diệp(kiểu như sinh con đàn cháu đống í) một mình Tử Thư sợ là không giúp được. Huống hồ Tử Thư vốn là thân nam nhi, sinh con sợ tổn hại đến sức khỏe, vẫn là Hoàng thượng mưa móc quân dính(chia đều sủng ái) mới có thể làm hoàng thất khai chi tán diệp(ý chỉ việc con đàn cháu đống, nối dõi tông tường)

Còn lại các vị tần phi đều nói phải.

Mộ Tử Thư thuận theo gật đầu, thản nhiên cười. “Hoàng hậu nương nương nói phải, Tử Thư chỉ là một thân nam nhi, không kham nổi trọng trách khai chi tán diệp như Hoàng thượng. Hoàng thượng nên chia đều sủng ái, chính là Tử Thư cũng không thể đuổi Hoàng thượng đi? Hiện giờ nghe hoàng hậu nương nương nói ra, Tử Thư nghĩ Hoàng thượng nghe xong nhất định sẽ cảm thấy thập phần có lý. Như vậy còn thỉnh hoàng hậu nương nương ra mặt đến chỗ Hoàng thượng khuyên nhủ mới phải.”

Hoàng hậu bị Mộ Tử Thư phản lại, khuôn mặt lúc trắng lúc xanh, nàng nào dám cùng Hoàng thượng nói? Mặt khác tần phi tự nhiên cũng biết Hoàng hậu không dám, trong lòng cũng nói xấu sau lưng.

Hoàng thượng từ trước đến nay cũng sẽ không đối với một người cảm thấy hứng thú bao lâu. “Thôi, nghĩ đến Hoàng thượng trong lòng cũng tất định đoạt, canh giờ không còn sớm, bản cung cũng không quấy rầy Tử Thư.”

“Cung tiễn Hoàng hậu nương nương.”

Hoàng hậu vừa đi, các tần phi còn lại cũng theo sau.

Mộ Tử Thư thấy sắc trời cũng dần dần tối, quả nhiên canh giờ không còn sớm. Lời Hoàng hậu sao hắn lại không biết? Mộ Tử Thư cười khổ, Hoàng thượng đối hắn làm sao có hứng thú, bất quá chỉ là một cái giao dịch, Hoàng hậu nhưng thật ra là nâng đỡ.

Hỏi Mai thấy công tử thần tình uể oải, liền vội vàng đỡ hắn ngồi xuống.

“Công tử ngồi nghỉ ngơi một chút, một lát nữa sẽ đến thời gian dùng bữa tối.”

Lúc này trong ngự thư phòng, Vũ Văn Quân Quyết cũng nghe Tác Tây nói xong chúng phi “vây công” Khuynh Nguyệt điện, không khỏi cười ha hả, đối Mộ Tử Thư cũng vài phần tán thượng.

“Tử Thư quả thực như thế trả lời?”

“Đúng vậy, nghe nói Hoàng hậu đều khí sai lệch mũi, ngại không thể phát tiết.”

“Thú vị, xem ra ngày sau lại có trò hay để nhìn.”

Tác Tây bất đắc dĩ thầm than – Hoàng thượng ngài sẽ không có thể làm cho hậu cung an phận một chút, hi vọng sớm ngày sinh hạ vài vị hoàng tử điện hạ!

“Tác Tây, sắc trời không còn sớm.” Vũ Văn Quân Quyết buông tấu chương trong tay xuống.

“Đúng vậy Hoàng thượng, tiểu nhân hội đi chuẩn bị bữa tối.”

“Không cần, trẫm tối nay đi Khuynh Nguyệt điện dùng bữa.” Nói xong, Vũ Văn Quân Quyết liền dậm chân ly khai ngự thư phòng.

Tác Tây yên lặng đi theo phía sau Vũ Văn Quân Quyết, Hoàng thượng, ngài vạn kim chi khu( thân thể đáng giá ngàn vàng, thân thể quý giá) như thế nào có thể ăn đồ ăn bần dân ở Khuynh Nguyệt điện a!

Đúng vậy, ở trong mắt Tác Tây đồ ăn của Mộ Tử Thư này chính là đồ ăn bần dân……

Mộ Tử Thư tuy rằng không biết tối nay Hoàng thượng có thể sẽ có thể không đến nhượng hắn thị tẩm, nhưng là hắn trăm triệu lần không tưởng tượng được Hoàng thượng cư nhiên lại đến ăn cơm. Vừa mới ăn một miếng cơm Mộ Tử Thư vội vàng đứng dậy kêu người làm thêm chút đồ ăn.

“Không cần, trẫm thỉnh thoảng cũng nên nhận thức những món ăn yêu thích của Tử Thư.”

Nếu Vũ Văn Quân Quyết không để ý Mộ Tử Thư cũng sẽ không bận tâm đến, kêu Hỏi Lan mang thêm một bộ chén đũa đến.

Hôm nay vẫn là những món ăn giống ngày thường, vẫn là ba món ăn và một món canh: một đĩa thanh tiêu thịt phiến, một đĩa đậu phụ, một đĩa đường thố bài cốt(sườn heo xào chua ngọt) và một tô canh bí đao. Hoàng cung thật tốt chính là mặc kệ có phải mùa hay không đều có đầy đủ món ăn, này đây tuy rằng Mộ Tử Thư ăn đơn giản. Nhưng là mỗi ngày thức ăn đều không giống nhau, cũng không sợ chán ngấy.

Tác Tây nhìn bàn thức ăn trên mặt, mặc dù có món ăn mặn, nhưng vẫn là cảm thấy những món này không thích hợp cho Hoàng thượng ăn.

Vũ Văn Quân Quyết biểu tình lại không cảm thấy chán ghét, cầm đôi đũa gắp miếng thịt đưa đến miệng tính tế thưởng thức, phong thái tao nhã, biểu tình lại thong dong xứng với khuôn mặt khôi ngô tuấn tú, khiến cho người ta nhìn đều cảm thấy hắn ăn đều không phải là miếng thịt mà là sơn hào hải vị.

“Hoàng thượng nếu ăn không quen, Tử Thư sẽ kêu người mang thêm chút đồ ăn đến.”

“Không sao, thỉnh thoảng cũng nên ăn những món ăn bình dị này, hoàng cung từ trước đến nay ăn sơn hào hải vị thịt cá, một đám nuông chiều từ bé còn ra thể thống gì! Tác Tây, phân phó ngày sau mỗi đầu tháng một, mười lăm, các cung xanh xao giản lược(tuân theo ăn món ăn rau củ, kiểu như ăn chay =]]~), cũng bớt đi một ít dầu mỡ gây hại thân thể đi!”

Mộ Tử Thư trái ngược lại không nghĩ tới Vũ Văn Quân Quyết ăn một bữa cơm ngày thường cũng có thể ăn đến cảm ngộ được, không nhịn được hé miệng cười một tiếng, không hề câu nệ cũng ngồi ăn. Hai người ăn thức ăn đơn giản, trái lại bầu không khí Khuynh Nguyệt điện khó có được bầu không khí ấm áp, Hỏi Lan Hỏi Mai ở một bên cũng cong mi cười cười. Nhìn xem, công tử nhà các nàng rất được sủng ái a~

Sau bữa cơm, Vũ Văn Quân Quyết cầm lấy ti quyên(khăn tơ tằm, khăn lụa) Hỏi Mai đưa tới, tao nhã lau đi một chút dầu mỡ lau trên khóe miệng.

“Thức ăn tuy rằng đơn giản nhưng là phi thường ngon miệng. Bất quá Tử Thư vẫn là phải bồi bổ nhiều, sau này kia thức ăn sẽ để cho ngự phòng đổi thành thiện bổ thang(thức ăn bổ dưỡng) đi.

“Đa tạ Hoàng thượng quan tâm.”

Hai người tắm rửa xong, đi vào tẩm phòng của Mộ Tử Thư, Vũ Văn Quân Quyết thập phần tự nhiên nằm ở trên giường nhắm mắt dưỡng thần, Mộ Tử Thư ở một bên có chút do dự bất an.

Nửa ngày không thấy động tĩnh của Mộ Tử Thư, Vũ Văn Quân Quyết nâng mí mắt nhìn hắn.

Mộ Tử Thư lúc này mới đi tới, ngồi xuống mép giường. Vũ Văn Quân Quyết một tay đem hắn kéo lên giường đè ở dưới thân, nhưng ngoài ý muốn phát hiện Mộ Tử Thư từ trước đến nay ngoan ngoãn ôn thuận, tối nay lại có phần phản kháng.

Thấy Vũ Văn Quân Quyết nhìn hắn, Mộ Tử Thư trên mặt nổi lên một tầng ửng đỏ, có phần không được tự nhiên.

“Hoàng thượng, tối nay…có thể hay không muốn?”

Vũ Văn Quân Quyết  thiêu mi từ chối cho ý kiến, “Thân thể không thoải mái?”

Mộ Tử Thư nhìn hắn mặt mày trong lúc đó quả nhiên có phần mỏi mệt, “Chỉ là có chút mệt mỏi”

“Hảo.”

Mộ Tử Thư có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới Vũ Văn Quân Quyết thật sự hội đáp ứng.

“Ngủ đi, trẫm cũng có chút mệt mỏi.”

Vũ Văn Quân Quyết khẽ hôn trên trán Mộ Tử Thư một chút, quả nhiên buông hắn ra, xoay người bên ngoài giường nằm xuống, nhắm mắt lại âm thầm dùng nội lực bình ổn dục hỏa.

Mộ Tử Thư thoáng thất thần, Vũ Văn Quân Quyết không có ý tứ trở về, quay đầu muốn hỏi hắn tối nay có hay không muốn về Hoàng Lan cung, lại phát hiện hắn chính là đang nhắm hai mắt hô hấp đều đặn giống như đã ngủ. Vén chăn thay hắn đắp lên, tắt đè, Mộ Tử Thư lúc này mới ăn tĩnh nhắm mắt nằm bên cạnh hắn.

Trong bóng đêm Vũ Văn Quân Quyết khóe miệng cong lên, loại cảm giác này thật là tốt

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN