Đan Đạo Dâm Sư - Chiến lợi phẩm
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
456


Đan Đạo Dâm Sư


Chiến lợi phẩm



Vút….vệ minh truyền chân khí vào viên bi rồi ném về bọn chúng

Viên bi nổ tung ra ,1 tấm lưới bung ra 4 đầu có gắn 4 cây như đinh sắt lập tức chụp về 3 tên kia rồi úp mạnh xuống đất ,4 cây đinh ghim chặt xuống lòng đất ,trên tấm lưới vệ minh thấy lờ mờ 1 thứ nước sệt sệt màu đen được bôi lên mấy mắt lưới

-Á ! Sao tao không vận khí được ! Có độc !lưới có độc !

tên áo trắng giãy dụa la lối

-Hắc hắc chết con mẹ chúng bây với tao rồi !

vệ minh cười lạnh

Võ giả mà không có chân khí bao bọc thì chỉ như người bình thường ,vệ minh vận khí truyền lửa lên đầu ngón tay kiểm soát lửa ở mức thấp nhất rồi..búng…búng…búng

-Á…nóng nóng …phỏng tao rồi ! Tha cho tụi tao !!

3 thằng bị lửa bắn lên người ,đốt chay da thịt phỏng lỗ chỗ

Mày mà giết tao học viện sẽ không tha cho mày !!!

-Nói nhiều !

Búng…búng ..búng …lửa bắn trúng tóc cháy phừng lên ,3 tên liều mạng dập lửa cho nhau bỏng cả da tay

-Tha..tha…cho tao !! Tao hứa sẽ không đụng tới mày nữa …tha..tha cho tao ..!!

tên áo trắng lúc này thiếu điều muốn dập đầu lạy vệ minh

-Tha à ! Ờ cũng được ! Mà tao hết tiền xài rồi ! Tụi mày có không cho tao ít!

vệ minh nói tỉnh queo

-Có ! Có ! Tao có !

Nói rồi tên áo trắng lộn tay lấy ra 1 xấp ngân phiếu ,2 tên kia cũng nhanh chóng làm theo

Vệ minh lè lưỡi chấm nước miếng đứng đếm ,chà !

-Có 400 ngân phiếu ,ít vậy ,tụi bây nghèo thế sao ?

-Tao …tao đưa hết rồi ! Thật đấy ! Đây là toàn bộ tiền cha tao cho để đóng học phí đó ! Thật ..tao nói thật đó!…

cả 3 tên mếu máo

-Ờ thôi vậy cho thêm ít đan dược đi ! Tao xài cũng sắp hết rồi !

vệ minh lại tính ngoạm thêm nhưng nghĩ lại …

-Thôi tụi bây đưa nhẫn đây tao coi cho lẹ ! vệ minh gắn ngọn ,ngón tay lại cho ngọn lửa nhảy múa sẳn sàng

3 tên khóc không ra nước mắt ,lật đật lột nhẫn giải trừ cấm chế rồi đưa cho vệ minh ,dùng thần thức quét qua ,vệ minh thấy trong nhẫn tên áo trắng còn 1 ít ngân phiếu

…búng ….á…tha cho tao ! Tao xin mày để lại tao ít tiền tao đóng học phí kì này ….chỉ 1 ít thôi !!

Nghĩ cũng tội vệ minh bỏ qua mấy ngân phiếu đó ,thấy có đan dược ,vệ minh quơ hết dung nhập qua nhẫn mình ,chà Phong Thần Cước !

Tên oách vậy ,vệ minh mở xem ,một bộ võ kĩ luyện tập về cước pháp ,có lí! Hèn chi nãy thằng áo trắng đá đẹp quá ! Ok lụm !

còn mấy thứ linh tinh vệ minh bỏ qua ,cái gì đây ? Vệ minh móc ra

-Đỉnh luyện thuốc !

tên áo xanh nói trong run rẩy

-À! Được! mình cũng chưa có ! Lấy ! -rồi hết rồi

-Trả tụi bây nè ! Chả có mẹ gì ! Lần sau gặp tao thì tránh xa ra ,lưới này tao còn nhiều lắm muốn thử thì nhào vô ! Mà nói trước lần sau tao không nhẹ tay đâu!!

vệ minh hầm hừ

-Không ! Không dám nữa ! Thả tao ra đi ! nhìn nhẫn trữ vật của mình 3 tên khóc tiếng miên ,vệ minh quét sạch sẽ đan dược ,tiền thì chừa cho ít ,công pháp ,lô đỉnh luyện dược mất luôn …

-Ừm ! Quên hỏi cách thu lại ! Ở đó đợi tao!

vệ minh phóng đi về tửu quán

Vị đại nhân đang nhấm nháp rượu nhìn vệ minh cười cười

-Cái đó xài được có lần à ! Không thu lại được!

vị đại nhân nói

-Tiếc nhỉ !! Vậy giờ sao thả chúng ra !

-Truyền chân khí vào ! Ý niệm thu lại !

-À thì ra thế ! Cảm ơn vị đại nhân ! Ơn này vệ minh ghi nhớ ! Xin hỏi đại nhân tên họ là gì ?

-Gọi ta Nam thúc là được rồi !

-Dạ ! Nam thúc !

-Ngồi đây đi! Ta đi thả bọn chúng ra cho ! Nam thúc cười hiền rồi phóng đi

Vệ minh hiểu Nam thúc muốn giúp mình lần nữa ,sợ mình đi thả bọn chúng ra bọn chúng nổi điên xúm đánh mình nữa !!-vệ minh âm thầm cảm ơn

Chỉ chốc sau Nam thúc bay về ,rót rượu uống ,hỏi vệ minh uống không ?vệ minh gật đầu ,rồi ta 1 chén mi 1 chén dzoo

Ngồi uống được chút ,3 tên công tử kia chạy về đầu tóc cháy sạch ,mặt căm hờn nhìn vệ minh nhưng trong mắt loé lên sự e sợ ,rồi rụt đầu chạy thẳng lên phòng

-Haha thằng nhóc này ra tay cũng nặng quá rồi ! Nhưng ta khoái ! Uống đi ! Nhân từ với kẻ địch là tự giết mình !

Nam thúc nói

-Nếu không phải là bọn chúng thì là ta thôi !

vệ minh điềm nhiên trả lời

-Haha tốt tốt ! Trẻ nhỏ dễ dạy ! Mà ngươi không biết kĩ năng chiến đấu hay sao vậy ? Đánh nhau sao ko quán chân khí vào ?

-Hả ? Ta tưởng chân khí chỉ quán được vào vũ khí ??

Thì ra nãy giờ đánh nhau Nam thúc biết hết

-Cha mẹ ngươi dạy dươi tu luyện kiểu gì vậy trời !

cơ bản mà không biết ,chân khí có thể quán vào bất kì thứ gì !!dùng nấm đấm thì quán chân khí vào nấm đấm sẽ tăng uy lực lên gấp mấy lần !!!!!

-Cha..cha ta mất sớm ! Mẹ ta không biết tu luyện !!

vệ mình bùi ngùi nhớ lại Lâm vũ

À…ta xin lỗi !! Nói vậy mi tự mày mò tu luyện à !

-Dạ !

…-hèn chi 16 tuổi rồi mà mới Nhất Nhân cửu trọng ,vậy tính ra hắn cũng có ngộ tính đó chứ ,tự tu luyện mà đột phá được Nhâm mạch

-Thôi uống đi ! Sau này có gì không biết cứ hỏi ta !

-Dạ! Cảm ơn Nam thúc !!mà con tìm Nam thúc ở đâu ??

Ở Luyện Dược Cát !

-Nói vậy Nam thúc là luyện dược sư ?

-Có thể xem là vậy ! Vốn dĩ ta rất ít khi ở học viện ,nhưng có lẽ lần này ta sẽ ở luôn trong học viện 4 năm sau ta mới đi ra ngoài tuyển tân sinh ….ta cố hết sức rồi ….thế giới rộng lớn …..uống đi ta nói nhiều quá rồi !!!

-Cho con hỏi cái này nha Nam thúc ?

-Hỏi đi …….!!!!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN