Đan Phù Chí Tôn - Chương 27: Mũi đao nhọn
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
50


Đan Phù Chí Tôn


Chương 27: Mũi đao nhọn


<!—->Triệu Phi
Kính là người dễ làm thân, cũng là một tên lươn lẹo, rất nhanh đánh nhau một trận
với Giả Tuấn. Hai người hận gặp nhau quá muộn, xưng huynh gọi đệ. Về phần Tôn
Phi Luyện, ấn tượng với Bắc Thần cũng không tồi, chủ động cùng hắn thương thảo
chiến thuật. Sau một lúc tiếp xúc, Bắc Thần phát hiện tính cách của Tôn Phi Luyện
thập phần khôn khéo cẩn thận, có lẽ đây là tính cách độc đáo của hắn do hàng
năm luyện khí dưỡng thành.

Khiến cho Bắc Thần kinh dị chính là Tôn Phi Luyện quả nhiên cùng chính hắn nói
như vậy, đột phá Hóa Huyết tầng chín rồi.

Nói thật, nếu không phải trong bản tính của Bắc Thần có một chút nóng nảy, hắn
có lẽ sẽ thật sự rất giống với Tôn Phi Luyện. Dù sao, mặc kệ là thời điểm chế
phù hay là luyện đan, Bắc Thần mặc kệ là tự chủ haylà lực ngưng chủ đều là cường
đại chưa từng có. Có lẽ đây là ưu thế hạng nhất khác mà thần thức cường đại tạo
cho hắn.

Ba người Cổ Phi Ca, Phi Sâm, Phi Hoàng vừa hạ xuống đất liền vội vàng hội hợp lại
chỗ của ba vị sư huynh sư tỷ Hóa Huyết đỉnh phong. Tất cả đệ tử Hóa Huyết tầng
chín đều mang nhiệm vụ của tông môn trên người. Bọn họ tụ lại cùng một chỗ, bắt
đầu nghiên cứu và thảo luận sách lược sau khi tiến vào Cực Đạo Sơn, cùng với
báo cáo lại tình huống tổn thất đệ tử của các Tự Sơn.

Chỉ Điệp không rời đi, mà là bồi bên người của Bắc Thần.

Bắc Thần tự nhiên sẽ không lãnh đạm với sư tỷ của hắn, thập phần tự hào giới
thiệu nàng với Tôn Phi Luyện cùng Triệu Phi Kính.

Đối với mỹ nữ đệ nhất mới xuất hiện trong nhóm nhân tài của Nam Huyền Tông, Triệu
Phi Kính đã sớm hâm mộ từ lâu. Hiện tại gặp bản tôn, còn kém kích động chạy mấy
vòng hiện trường.

Tôn Phi Luyện lại không ấn tượng lắm với cái tên Chỉ Điệp này, nhưng cũng kinh
diễm vì vẻ đẹp kiều diễm của Chỉ Điệp trong lần đầu tiên gặp mặt. Sắc mặt ửng đỏ
chào Chỉ Điệp, gọi một tiếng sư tỷ.

Tôn Phi Luyện ở Nam Huyền Tông, tuy rằng ràng buộc thuộc về Đệ Thập Nhất Sơn, mấy
năm nay cũng vẫn chỉ đứng ở trong tu luyện thất, tinh tu luyện khí thuật.

Bắc Thần biết, đối với Phi Luyện này, là một cuồng nhân một lòng một dạ đặt
trên luyện khí thuật, trừ bỏ luyện khí, hắn sẽ không cảm thấy hứng thú với bất
kì sự tình nào. Cũng không biết lần này hắn như thế nào lại đi đến mật cảnh Cực
Đạo Cung.

Sau nửa canh giờ, Cổ Phi Ca cũng trở lại, nhìn sắc mặt hắn không phải tốt lắm,
xem ra lần này Nam Huyền Tông thật là tổn thất thảm trọng.

Ngoài ý muốn mọi người chính là Phi Chiến sư huynh bất ngờ cũng theo lại đây.
Phi Chiến là một trong ba người dẫn đầu của Nam Huyền Tông lần này, thực lực tự
thân thập phần cường đại, là tu vi Hóa Huyết đỉnh phong, xem như chỉ còn một
chân đã bước vào Cố Nguyên kì. Nhận thấy được đỉnh đầu tối sầm lại, mọi người
không tự giác đều lui về phía sau từng bước.

Tu chân giả, một đường tự tu chân bước vào cảnh giới Hóa Huyết, sau đó phân biệt
là Cố Nguyên, Ngưng Đan, Đạo Linh, Động Thiên, Chân Tiên, tổng cộng lại là sáu
cảnh giới.

Cái gọi là Hóa Huyết kì, đó là tinh luyện huyết khí trong cơ thể. Trong đan điền
ngưng tụ huyết tinh, Hóa Huyết chín tầng, mỗi một tầng lại gia tăng thêm một
huyết tinh. Chín viên huyết tinh tề tụ lại, đó là cảnh giới Hóa Huyết viên mãn.

Theo sau đó là Cố Nguyên kì, cô đọng cố hóa lại trạng thái dịch trong cơ thể,
hóa thành đạo đài, tẩm bổ huyết tinh, đó là cảnh giới Cố Nguyên. Cố Nguyên cũng
chín tầng, mỗi lần tăng lên một tầng tu vi đó là gia tăng một đạo đài cung cấp
nuôi dưỡng huyết tinh, chín tòa đạo đài tề tụ, đó là tu vi Cố Nguyên viên mãn.

Lúc sau cảnh giới Cố Nguyên đó là cảnh giới Ngưng Đan, luyện cửu quy nhất, chín
tòa đại đài về một, chín viên huyết tinh về một. Sau khi song cửu quy về một,
liên thần nhập đan, ngưng tụ một viên kim đan bản mạng, chịu cung cấp nuôi dưỡng
của đạo đài bản mạng. Đó là thành tựu cảnh giới Ngưng Đan, tu vi mỗi lần tăng
lên một tầng sẽ thấy trên kim đan bản mạng lưu lại một đạo thiên ngân, chín đạo
thiên ngân về một, vậy đó chính là cảnh giới Ngưng Đan viên mãn.

Sau Ngưng Đan Kì, đó là cảnh giới Đạo Tiên, tồn tại Đạo Linh Kì. Ở thực vực hiện
giờ, được xem là tu ra bản ngã chân chính, xưng là chân nhân, tỷ như Diệu Ngọc
đứng đầu Thiên Điện Nam Huyền Tông, đó là tồn tại Đạo Linh Kì cảnh giới Lôi Kiếp,
được mọi người tôn thành Diệu Ngọc chân nhân. Đạo Tiên cảnh giới tổng cộng có
sáu tầng, phân biệt là Hoàng Đình, Lôi Kiếp, Tam Cung, Chú Linh, Đại Thừa. Cảnh
giới Hoàng Đình, đó luyện thần vi thức, phá đan hóa linh, đạo đài hóa cung,
thành tựu tầng thứ nhất Đạo Tiên cảnh giới. Theo sát sau đó, tu sĩ sẽ gặp phải
thiên kiếp lần đầu tiên, cũng chính là thực vực Lôi Kiếp, sau khi vượt qua
chính là Lôi Kiếp chân nhân. Lúc sau, tu sĩ sẽ thu thập linh túy thiên địa, noi
theo đại đạo sơ diễn, lấy cả quỹ tích vận chuyển đạo ngân cả ba đời, tu thành
hai đạo phó linh, hai tòa phó cung trong cơ thể, thành tựu cảnh giới Tam Cung.
Sau khi ba đạo nguyên linh nhập chủ ba tòa đạo cung, đó là thành tựu cảnh giới
Chú Tiên. Ba đạo nguyên linh toàn bộ theo thứ tự chui vào ba tòa đạo cung, sau
khi nhập vào chủ viên mãn, liền thành tựu tu vi Đại Thừa cảnh giới Đạo Tiên.

Về phần cảnh giới Động Thiên cùng với cảnh giới Chân Tiên, đã muốn là tồn tại
trong truyền thuyết. Trong tất cả tư liệu Bắc Thần đã xem cũng không có ghi lại
đáng kể, hắn cũng không thể theo khảo cứu nghiên cứu ra được.

Mà ở chỗ hai cảnh giới lớn giao tiếp, sẽ xuất hiện một ít cảnh giới đặc thù. Tỷ
như, lúc này Phi Chiến xuất hiện trước mắt Bắc Thần lúc này chính là tu vi Hóa
Huyết tầng chín đỉnh phong, coi như là tồn tại Hóa Huyết kì đỉnh phong, coi như
là một loại cảnh giới. Linh lực trong cơ thể của Phi Chiến đã muốn từ trạng
thái dịch chuyển toàn bộ thành trạng thái cố định, chỉ kém bước cuối cùng, dùng
Cố Nguyên linh đan, đánh sâu vào ngưng tụ đạo đài.

Đứng ở trước mặt Phi Chiến, tất cả mọi người đều cảm nhận được một loại áp lực,
không chỉ là về thực lực, hay là về hình thể. Bắc Thần tuổi chỉ mới mười bốn,
cũng chỉ mới cao một thước sáu, cũng xem như là thấp. Ngoài Triệu Phi Kính như
quả cầu béo ục ịch tròn xoe, Phi Luyện cùng Giả Tuấn còn lại cũng xem như phát
triển bình thường. Nhưng mấy người bọn họ khi thấy Phi Chiến xuất hiện đều như
gặp sư phụ.

Phi Chiến mười sáu tuổi, vóc dáng sắp được ba thước, toàn thân cơ thể mạnh mẽ,
tràn ngập năng lượng sung mãn, đây là thể hiện của một thân luyện thể tu vi.

Phi Chiến chịu một thanh khảm đao thật lớn nhưng thật ra tạo hình với hắn rất xứng
đôi.

– Tiểu Bắc Bá, ngươi thực đã làm thịt Miếu Hoàng?

Bị một người khổng lồ nhìn chằm chằm, Bắc Thần thật có điểm chịu không nổi,
cũng không biết Phi Chiến này ăn cái gì mà lớn lên, tất cả mọi người đều là sư
huynh đệ, như thế nào lại chênh lệnh lớn như vậy a!

– Miếu Hoàng thật là trọng thương gần chết, nhưng Miếu Phong cuối cùng đã mang
theo nửa thân thể của hắn, không biết có chết hay không.

Buông ra khảm đao to lớn trên vai xuống đất, thân thủ sờ sờ sống dao, Phi Chiến
cười cười từ từ đi tới:

– Đạo Chân Tông thật sự dám tính kế, thế nhưng bày ra một trận cục lớn như vậy.
Đạo Chân Tông lần này còn liên thủ với Bắc Huyền Tông, nhằm vào Nam Huyền Tông
chúng ta, đích xác tạo thành thương vong không nhỏ cho các sư huynh đệ.

Nhận thấy được lửa giận của người khổng lồ này, trong lòng Bắc Thần trầm xuống,
phỏng chừng bọn Đạo Chân Tông gặp xui xẻo rồi.

Phi Chiến rất nhanh thu lại phẫn nộ của chính mình, bắt đầu giảng giải cẩn thận
một ít tình huống của Cực Đạo Cung lần này cho năm người bọn Bắc Thần.

– Cả tòa Cực Đạo Sơn, bị đại trận cấm đoạn của Cực Đạo Cung bao trùm lên. Chỉ
có tại mười ngày cuối cùng uy thế của trận pháp mới có thể giảm xuống. Dưới thủ
đoạn đặc thù ở tông môn ban thưởng, chúng ta có thể mở ra một đạo lổ hổng lâm
thời, để đệ tử tông môn của chính mình tiến vào.

– Cực Đạo Sơn là một tòa núi to lớn, bên trong là Cực Đạo Cung thượng cổ, là chỗ
động phủ của tất cả tu sĩ cũng là địa phương mà Cực Đạo Tiên Cung, chủ đạo trường
của Cực Đạo Cung tọa lạc. Sau khi đã tiến vào, tranh đấu của đệ tử mười tông
trong lúc đó cũng chính thức bắt đầu.

– Ta cùng Phi Tỷ, Phi Phác thương lượng qua rồi, một khi tiến vào trong Cực Đạo
Sơn, sẽ dựa theo mỗi mười người một đội phân phối chiến đội. Một mỗi đội ba Hóa
Huyết tầng chín, tham dự vào cạnh tranh trong Cực Đạo Sơn. Lần này Cực Đạo Cung
mở ra, bên trong không biết có bao nhiêu động phủ xuất thế, cũng sẽ có rất nhiều
linh nguyên địa sẽ hiển lộ ra. Cạnh tranh khẳng định sẽ thực kịch liệt, muốn
tiêu diệt quân địch hoàn toàn căn bản là không có khả năng.

– Về phần Bắc Thần cùng Phi Luyện sư đệ, bọn Phi Ca nói hai người các ngươi đều
có thủ đoạn ẩn giấu, có thể bùng nổ ra công kích toàn lực của Cố Nguyên kì. Vậy
không thể lãng phí được, sau khi các ngươi tiến vào trong Cực Đạo Sơn, liền một
đường hướng vào sườn núi, ở nơi nào có động phủ của Ngưng Đan Kì là chuyện quan
trọng nhất của lần này. Ai cướp được trước, người đó sẽ đạt được tất cả. Phải đặc
biệt chú ý, bộ phận bên ngoài sườn núi nếu là chỗ đó có động phủ xuất thế, tuyệt
đối là động phủ của Đạo Linh Kì, bên trong khẳng định có thứ tốt, nằm trên sườn
núi cũng phải trước tiên chiếm được.

– Hai người các ngươi chỉ cần để ý một đường hướng lên trên đó là được. Về phần
chỗ của Đạo Chân Tông và Bắc Huyền Tông, liền giao phó cho ba chúng ta đến đối
phó đi. Bọn họ có thể liên hợp, Nam Huyền Tông chúng ta cũng là có thể.

Bắc Thần cùng Phi Luyện liếc nhau, gật gật đầu. Ba người Phi Chiến bọn họ là muốn
Bắc Thần cùng Tôn Phi Luyện dựa vào thực lực của chính mình, trở thành mũi đao
nhọn của quân đội, trước tiên vọt tới sườn núi, thu hoạch tài nguyên tu chân cấp
cao nơi đó.

Giả Tuấn nghe xong an bài của Phi Chiến, cười nói:

– Bố trí như vậy quá tốt, ta cũng muốn gia nhập, ta nghẹn một bụng hỏa rồi!

Phi Chiến nhìn nhìn, nói với Chỉ Điệp:

– Chỉ Điệp sư muội, muội cũng gia nhập đi, năm người các muội rõ ràng ở cùng
nhau, chống lại tông môn còn lại, nhân số sẽ không có hại.

Chỉ Điệp cùng Triệu Phi Kính đều tự đồng ý.

– Có một vài việc các ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có bảy ngày, mặc kệ là các ngươi
tìm được mấy động phủ, hoặc là trì hoãn bên trong tòa động phủ nào, nhất định
phải ở trong ba ngày cuối cùng, đuổi tới đỉnh núi Cực Đạo Sơn.

– Ba ngày cuối cùng chính là thời điểm Cực Đạo Cung phun ra bảo bối, chỉ có cơ
hội ba lượt. Chúng ta cùng Đạo Hư Môn chính là liên hợp lại với nhau, chiếm cứ
một phương, tranh đoạt tài nguyên. Đến lúc đó mặc dù không đến mức bùng nổ huyết
chiến, cũng phải bằng vào thực lực, là thời điểm phát huy ra chiến lực cao nhất.
Mấy người các ngươi cũng đều có mấy con bài chưa lật, đến lúc đó là tông môn đại
chủ lực nhất định không thể trì hoãn mà vắng mặt.

Mấy người Bắc Thần đều tự sáng tỏ trong lòng, sau khi thảo luận một chút chiến
thuật, đều tự nhắm mắt điều tức. Khoảng cách phá vỡ cấm chỉ còn lại mấy canh giờ,
bọn họ phải nắm được cơ hội cuối cùng, để cho chính mình khôi phục lại trạng
thái đỉnh phong.

Vào lúc này, một trận xôn xao ở xa xa, một đại đội nhân mã lần lượt nhích lại gần
nơi này.

– Bắc Thần Nam Huyền Tông, ngươi đáng chết!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN