Đăng Phong Thành Thần - Chương 21: Dạ Quỷ “ Gặp Thần Giết Thần, Gặp Phật Giết Phật “
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
185


Đăng Phong Thành Thần


Chương 21: Dạ Quỷ “ Gặp Thần Giết Thần, Gặp Phật Giết Phật “


Ầm ầm

Từng đợt chấn động tạo ra xung kích tàn phá xung quanh sau mỗi quyền của nam tử đáng sợ và Đầu Gỗ va chạm vào nhau. Hai người liên tục trao đổi quyền pháp, di chuyển khắp sơn lâm với tốc độ cực nhanh.

Đầu Gỗ lúc này cơ thể thập phần mệt mỏi, đối chọi với một con quái vật trước mắt làm hắn cảm thấy run sợ. Hắn từ đó đến giờ củng không mấy lần được thấy cảm giác này, nên từ run sợ chuyển sang thập phần cao hứng, vừa sợ vừa khoái nam tử đáng sợ trước mặt.

Đầu Gỗ quyền xuất ra càng lúc càng nhanh, thế công như vũ bão muốn áp đảo nam tử đáng sợ. Quyền ảnh của Đầu Gỗ càng lúc càng dầy đặc, như từng hạt mưa bao phủ xung quanh nam tử đáng sợ, liên tục hoá giải và phản công quyền pháp của nam tử đáng sợ.

Nam tử đáng sợ liên tục lùi về phía sau trước quyền pháp áp đảo của Đầu Gỗ, nhưng chẳng thấy hắn lo lắng gì cả, như một võ si mà cao hứng tiếp quyền. Rồi hắn vận khí tung ra một quyền, lực lượng khủng bố toả ra xung quanh.

Ám Tu La – Cuồng Bạo Tất Sát Quyền

Đầu Gỗ bị lực lượng khủng bố chấn bay về sau, quyền ảnh củng theo đó mà biến mất, không còn áp chế hành động của nam tử đáng sợ nữa. Không để Đầu Gỗ kịp phản kháng, nam tử đáng sợ nắm lấy thời cơ lao đến, liên tục đánh ra từng quyền lực lượng khủng bố không kém quyền lúc nãy, tấn công Đầu Gỗ.

Đầu Gỗ bị chấn ngược về sau, mất đà, liền xoay người trên không dùng chân liên tiếp đá hai cước về phía nam tử đáng sợ. Quyền cước chạm nhau, đẩy Đầu Gỗ và nam tử đáng sợ ra xa. Vận dụng cơ hội khoảng cách giữa hai người, Đầu Gỗ lấy tay chống xuống, tạo điểm tựa, lấy đà lộn vài vòng trên mặt đất rồi đứng dậy.

Nam tử đáng sợ không để mất cơ hội, tụ khí giữa hai tay, tạo ra một quả cầu năng lượng, bắn về phía Đầu Gỗ. Đầu Gỗ dùng chân muốn đá quả cầu năng lượng đi, nhưng chân vừa chạm vào thì quả cầu liền phát nổ, khói bụi mịt mù toả ra xung quanh.

“ Khụ…khụ… “ Đầu Gỗ ho khan, từ trong khói bụi đi ra.

Mặt mũi Đầu Gỗ đen nhẻm, tóc tai hắn bù xù do sức nóng vụ nổ gây nên, trong rất là hài hước. Đầu Gỗ thấy nam tử đáng sợ định lao vào tấn công thì ra hiệu dừng, ngồi xổm xuống đât thở hổn hển nói “ Cẩn thận đằng sau “.

Vừa dứt lời thì một quả cầu lửa từ trên trời lao xuống, nhằm nam tử đáng sợ mà tới. Cầu lửa lao tới với vận tốc cực nhanh, cộng thêm do Đầu Gỗ làm nam tử mất cảnh giác nên hắn ăn trọn cầu lửa vào thân. Cầu lửa chạm vào nam tử đáng sợ liền phát nổ, tạo ra ngọn lửa cực nóng thiêu cháy toàn bộ phạm vi ảnh hưởng.

Đầu Gỗ mặt hối lỗi nhìn ngọn lửa, cười nói “ Xin lỗi, là trên đầu chứ không phải đằng sau “.

Nhưng nụ cười của Đầu Gỗ không kéo dài được bao lâu, hắn há hốc mồm khi thấy nam tử đáng sợ từ trong ngọn lửa đi ra. Trên người nam tử đáng sợ hầu như không có vết thương nào nghiêm trọng, chỉ có vài nơi trên cơ thể bị cháy xém đang hồi phục với tốc độ mà mắt thường có thể nhìn thấy được.

Đầu Gỗ lùi về phía sau, hoảng sợ “ Quái vật, ngươi làm sao có thể chịu nổi Thái Dương Hạ San của Rum mà không bị thương tích gì nhiều chứ “.

Đầu Gỗ quay người bỏ chạy thật nhanh, vẻ mặt cực kì hoảng sợ. Nam tử đáng sợ thấy Đầu Gỗ bỏ trốn thì rượt theo, chớp mắt liền xuất hiện trước mặt Đầu Gỗ, xuất quyền nhắm trái tim của Đầu Gỗ mà muốn đánh nát.

Đầu Gỗ lúc này lâm vào tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, đáng lí ra mặt hắn phải hoảng sợ như lúc trước, ấy vậy mà hắn lại mỉm cười vẻ thoả mãn. Làm nam tử đáng sợ cảm thấy bản thân hình như bị trúng kế, vội vã thu quyền về. Nhưng đả muộn, tay của Đầu Gỗ như một con tiểu xà, uốn lượn quanh cánh tay của nam tử đáng sợ.

Rắc rắc

Từng khớp xương cánh tay của nam tử bị tách tời ra, khiến quyền chưa kịp đánh tới Đầu Gỗ lực lượng tiêu tán đâu hết, rũ xuống như một cành hoa héo tàn. Nam tử đáng sợ sắc mặt không đổi, lùi về phía sau, tay còn lại tụ thành một quả cầu năng lượng bắn về phía Đầu Gỗ, làm Đầu Gỗ nhảy qua một bên mà né tránh, khoản thời gian này đủ cho nam tử đáng sợ kéo dài khoản cách giữa hai người ra xa.

Rắc rắc

Tay vừa bị phế của nam tử đáng sợ liền cử động lại bình thường, hắn làm vài động tác khởi động, chắc chắn rằng tay mình đả cử động bình thường thì mới đi về phía Đầu Gỗ. Hai người mặt đối mặt, nam tử đáng sợ cao hơn Đầu Gỗ một cái đầu, trong rất là khập khiễng.

Đầu Gỗ nhìn nam tử đáng sợ cười nói “ Ta rất ngạc nhiên khi thấy ngươi sử dụng được Dịch Cân Kinh đấy “.

Ánh mắt của nam tử đáng sợ củng có phần coi trọng Đầu Gỗ, hắn lạnh lùng nói “ Ta củng vậy, võ thuật và lực lượng của giống loài hạ đẳng các ngươi củng đả cải biến lên nhiều khiến ta vô cùng mong đợi đấy “.

Đầu Gỗ ha ha cười, quay người bỏ đi “ Không đánh với ngươi nữa, ta tìm kẻ khác giao hữu tiếp đây “.

Nam tử nhìn theo Đầu Gỗ, khinh thường nói “ Hoá ra là ta quá xem trọng ngươi, quay lưng với kẻ thù đúng là tìm con đường chết “.

Rồi nam tử đáng sợ lao đến, đánh lén sau lưng Đầu Gỗ, còn cách khoản Đầu Gỗ ba bước, nam tử đáng sợ quyền đánh thẳng xuống đất. Một thân ảnh từ dưới đất phóng lên tránh né, liền bị Đầu Gỗ xoay người, cước pháp quét tới, đá vào lòng ngực, làm người này bay ngược về sau, va vào một tẳng đá khiến nó nát vụng.

Nam tử đáng sợ mặt hơi đổi, nhìn Đầu Gỗ nói “ Ngươi củng nhận ra có người nấp dưới lòng đất nên mới giả vờ quay mặt bỏ đi, bộ ngươi không sợ ta đánh lén ngươi sao “.

Đầu Gỗ nghe vậy thì nhếch mép cười, kiêu ngạo nói “ Nếu ngươi mà đánh lén ta thì người bị đá bay không phải là hắn mà là ngươi đấy “.

Nam tử đáng sợ nghe Đầu Gỗ nói vậy thì khinh thường nói “ Ngạo mạng “.

Rồi nam tử đáng sợ ra hiệu cho Đầu Gỗ im lặng, hắn đi đến thân ảnh bị va vào tảng đá, nhìn chằm chằm vào. Người này trên đầu mọc hai chiếc sừng, miệng có hai cặp răng nanh dài, cộng thêm màu da đỏ trong đáng sợ không kém gì nam tử đáng sợ.

Nam tử có sừng này thấy nam tử đáng sợ nhìn mình thì vô cùng hoảng sợ, dập đầu xuống đất liên tục, cầu xin nam tử đáng sợ tha mạng “ A Su Ra đại thần tha mạng, chuyện trong trận chiến thượng cổ là tiểu thần sai, mong ngài cho tiểu thần lấy công chuộc tội, cùng ngài lập lại lịch sử oai hùng năm xưa “.

A Su Ra dìu nam tử có sừng này đứng dậy, phủi đất đá trên người hắn rồi nói “ Chuyện ngươi năm xưa ta chấp nhất há chăng ta là người nhỏ mọn rồi, Dạ Quỷ ngươi không cần ân hận “.

Dạ Quỷ nghe A Su Ra tha thứ cho bản thân thì mừng rỡ, cúi đầu vẻ thành tâm tôn A Su Ra làm thủ lĩnh của mình “ Từ nay Dạ Quỷ sẽ theo đại thần lên núi đao, xuống biển lửa, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật “.

A Su Ra thấy Dạ Quỷ thành tâm thì rất hài lòng, nhìn về phía Đầu Gỗ mà nói “ Nhưng này Dạ Quỷ, có công thì thưởng có tội thì phạt, ngươi giết được tên đó thì coi như ta không chấp chuyện cũ nữa “.

Dạ Quỷ nghe vậy thì hoảng hốt, quỳ xuống cầu xin “ Đại thần đừng nói đùa tiểu thần, tên đó làm sao tiểu thần có thể đối chiến với hắn được, xin đại nhân xem xét lại “.

A Su Ra xua tay, lạnh lùng nói “ Nếu làm không được thì ngươi có ít lợi gì đối với ta chứ, vậy thì ngươi tự sát đi, ta không cần cái mạng chó nhà ngươi nữa “.

Dạ Quỷ quỳ dưới đất tay rung rung, hắn ta cắn răng lao đến đằng sau khi A Su Ra quay mặt đi mà đánh lén. Chỉ thấy một luồng ba động trong không khí, Dạ Quỷ biến thành một đống thịt không hơn không kém rơi vãi trên mặt đất. Dạ Quỷ lúc này chỉ còn mỗi cái đầu, vẫn còn chút sinh cơ mà chửi bới, nguyền rủa A Su Ra “ Tại sao ngươi lại không tha cho ta con đường sống, dù sao ta cũng theo ngươi xong pha chiến trường bao nhiêu năm, ta nguyền rủa ngươi… “.

Phập

Chân A Su Ra dẫm xuống đầu Dạ Quỷ, làm nó nát vụng thành từng mảnh,máu me be bét. Dạ Quỷ lúc này mới mất hết đi sinh cơ, hoàn toàn biến thành một tử thi. Xử lí xong Dạ Quỷ rồi thì A Su Ra nhìn về phía Đầu Gỗ, chiến ý nồng đậm toả ra, hắn xông đến tấn công Đầu Gỗ.

Từng quyền A Su Ra đánh ra khiến cây cối xung quanh không chịu nỗi mà hoá thành bụi phấn, trên đường hắn đi qua mọi thứ đều bị phá thành bình đị. Lúc này trong A Su Ra chẳng khác Thượng Cổ Ma Thần là mấy, vì hắn chính là Vạn Cổ Ma Thần người mà khiến Võ Thần khiếp sợ khi thấy dị tượng trên trời.

Đầu Gỗ liên tục thối lui, cơ thể hắn tơi tả ít nhiều sau từng đợt tấn công của A Su Ra, mồ hôi trên người Đầu Gỗ bắt đầu thoát ra ướt đẫm cả y phục. Hắn liên tục đáp trả và né tránh tấn công của A Su Ra, nhưng hoàn toàn vô dụng trước thế công áp đảo.

Đùng

A Su Ra lùi về phía sau, trên ngực hắn in một vết hình nắm đắm mờ nhạt. Điều này làm hắn vô cùng bất ngờ, vừa tấn công vừa nói “ Quyền pháp quả nhiên lợi hại, chỉ cần ta sơ hở thì liền chớp lấy thời cơ mà phản công, chỉ đáng tiếc ngươi giờ như nỏ mạnh hết đà, phải kết thúc thôi “.

Ám Tu La – Tột Độ Khủng Bố

A Su Ra lao đến Đầu Gỗ, lực lượng kinh người dồn vào một tay, đánh về phía Đầu Gỗ với vận tốc cực nhanh. Một cột sáng huyết sắc chiếu thẳng lên trời, xung quanh cột sáng khoảng một dặm chỉ còn là một khu đất trống. Đầu Gỗ thở hỗn hễn, một tay của hắn sau khi đỡ một chiêu đó của A Su Ra hoàn toàn không thể sử dụng nữa, hiện tại hắn chỉ còn một tay để chiến đấu.

A Su Ra nhìn Đầu Gỗ thở dài tiếc nuối “ Ngươi là một trong số ít phàm nhân có thể đấu với ta, phải giết ngươi quả là một điều đáng tiếc. Thôi thì để ta tiễn ngươi đi một cách êm ái, xem như sự kính trọng ta dành cho ngươi vậy “.

Rồi A Su Ra lao đến tung quyền, nhằm đầu Đầu Gỗ mà nhất kích tất sát.

Đùng đùng

A Su Ra bị đẩy lùi, trên ngực lại in vài đấm, mọi thứ diễn ra giống y như lúc nãy. A Su Ra cẩn thận quan sát Đầu Gỗ, không biết vì sao bản thân lần nào củng trong thời khắc quyết định đều bị Đầu Gỗ phản công, mà đòn tấn công của hắn lại bị ngăn cản một cách cực kì đơn giản.

A Su Ra lại tiếp tục lao lên, quyền ảnh như mưa liên tục tấn công Đầu Gỗ, Đầu Gỗ như mợt cơn gió luồn lách tránh né quyền ảnh tấn công, miệng lẩm bẩm đếm “ 3…2…1 “

Rồi Đầu Gỗ nhảy qua nột bên, một tiểu thái dương từ trong rừng rậm bay ra, thiêu đốt hết thẩy những gì nó chạm phải, hướng A Su Ra mà tới. A Su Ra vận khí, tay được bao bọc bởi một luồng hào quang, lấp lánh ám sắc. A Su Ra chưởng một chưởng, gạt đi quả cầu đang lao đến, tiểu thái dương bị một chưởng kia làm cho lệch hướng, bay về cánh rừng phía xa, làm cháy rụi tất cả những sinh vật sống trong phạm vi ảnh hưởng.

Đầu Gỗ thấy thế thì lắc đầu thở dài, tiếc nuối nói “ Đúng là một chiêu không thể dùng đến hai lần “.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN