Dành cả đời - Chương 1
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Dành cả đời


Chương 1


Dành cả đời !!!
.
.
.
Cô tự hỏi \”anh là ai mà lúc nào cũng khiến tim cô rạo rực không phút nào được yên , trong khi anh lại là người gây cho cô nhiều tổn thương đến thế \” ngồi trên giường bệnh ngẩm nghĩ thì cô đột nhiên nhớ lại chuyện của nhiều năm trước…..
– Trùng khánh –
Năm cô 10 tuổi, anh 11 tuổi .gia đình anh từ seoul chuyển đến sống cạnh nhà cô .anh và cô gặp nhau và thân nhau. cô bảo rằng cô muốn có anh trai , anh đồng ý và bảo ;
-\” anh sẽ chăm sóc , yêu thương vi vi cả đời \”

Năm cô 12 , anh 13 tuổi .vì ngoại hình quá đổi xuất sắc và là học sinh xuất sắc của trường còn là hội trưởng nhiều năm liền mà không ít cô gái gục ngã với anh . Cô liền xấu tính quát
-\” anh jimin là của riêng vi vi , không ai được giành cả \”
Jimin chỉ nhẹ nhàng xoa đầu và mĩm cười

Năm cô 16 , anh 17 tuổi . Cô nhận ra bản thân không muốn làm em gái anh nữa
-\” anh jimin , vi vi thích anh \”
-\” anh biết rồi \” anh vẫn thế , vẫn điềm tỉnh ném bóng vào rổ , cô nhịn không được mà đem thân mình chắn trước mặt anh nói
-\” vi vi muốn làm bạn gái của anh \”
-\” vi vi ? Em lại đang nói đùa gì đấy, không vui chút nào !\”
-\” Em nói thật mà ….anh jimin \”
-\” thôi đi vi vi \”
-\” anh …\”
-\” bất kể cô gái nào cũng được trừ em ra \”
Anh buông ra câu nói gây nên nỗi đau cho cô rồi bước đi …kể từ đó , anh dần lạnh nhạt với cô. \”Nếu là lúc trước thì sáng nào anh cũng sang nhà đợi cô đi học thì giờ đây ngay cả mặt cô anh còn không nhìn thì làm gì có chuyện đợi cô , nếu lúc trước cô bị ba mẹ mắng thì anh luôn bênh vực cô thì giờ anh chỉ im lặng , nếu là lúc trước cô không chịu ăn là sẽ có người dùng mọi biện pháp để bắt cô ăn thì giờ đây \” chỉ nghĩ đến đó thôi mà lòng cô đã thắt lại thật đúng như người ta nói \” đã là bạn thân thì đừng nên yêu nhau vì như vậy sẽ mất đi cả tình bạn mà hiện bạn đang có \” giờ đây nó rất giống hoàn cảnh hiện tại của cô …..
Năm cô 17 , anh 18 tuổi .một cô gái đột nhiên xuất hiện , đánh gục trái tim của mọi chàng trai trong trường và không may anh nằm trong số đó và dĩ nhiên \” trai xinh gái đẹp \” là dành cho nhau cô nghe tin đồn phong phanh rằng anh đang hẹn hò .lòng cô lại một lần nữa rơi thẳng xuống nơi gọi là địa ngục . Cô nhìn hai người tay trong tay cười vui vẻ bên nhau mà tim đau như có ai bóp chặt tim cô vậy .
Năm cô lên 18 , anh 19 .gia đình cô không may gặp trục trặc về tài chính .công ti ba cô lâm vào khủng hoảng gần như sụp đổ trong gan tất .bố anh liền ngay lặp tức ngỏ lời , nói về chuyện hôn ước từ lâu giữa hai gia đình đã đến lúc thực hiện và ….
-\” bố à . Con không đồng ý , con đã có bạn gái rồi , và điều này thật vô lí khi con chỉ xem vi vi là em gái , và chẳng có người anh trai nào lại đi cưới em gái mình cả \” anh tuôn một tràng
-\” hai đứa chẳng phải ruột thịt thì ngần ngại gì ?\”
-\” bố …?\” Con không cần nói nữa .bố đã quyết bố cùng mẹ con chỉ xem tiểu vi là con dâu \”
-\”…..\”anh im lặng rôi bỏ đi
-\” nếu như thằng bé không thích thì cũng đừng ép buộc \”
Bố cô vỗ vai bố anh
-\” không được .tôi chỉ thích tiểu vi thôi .với cả lời hứa không thể rút lại \”
Từ sau việc đó anh vốn lạnh nhạt với cô nay lại càng lạnh hơn nhưng như vậy cũng không thay đổi được gì
************
– 2 tháng sau –
Đám cưới trong mơ được diễn ra , park jimin dưới sự ép buộc của bố mẹ đành phải bất đắc dĩ mà cưới cô em gái nghịch ngợm về làm vợ . Sau khi hôn lễ kết thúc , cô cùng anh trở về nhà riêng ở ngoại ô, Cơ mà sao lại có duy nhất một phòng ngủ ? Cô bổng thấy hoang mang
-\” ơ anh định đi đâu thế ?\”
Cô níu lấy cánh tay của anh , anh không quay lại mà chỉ nói một câu làm cô đứng hình
-\” đi đâu cũng được , miễn là không ngủ cùng em gái \” anh gạt tay cô rồi nhanh chống rời đi .không cần nghĩ cô cũng biết anh đi gặp sally .nhìn quanh căn phòng tân hôn được trang trí tỉ mĩ mà cô càng tủi nước mắt kìm không được mà rơi xuống , cô hai tay ôm chặt thân mình mà thu lại một góc nhìn căn phòng rộng lớn nhưng lại chỉ có mình cô trong lòng không ngừng sợ hãi , từ khi còn nhỏ cô đã mắc chứng sợ bóng tối nên phóng cô lúc nào cũng sáng choang nhưng giờ đây mình cô ở đây nhưng không may lại cúp điện tâm cô hoảng loạn không ngừng gọi tên anh
-\” anh jimin …..em….em sợ anh jimin….\” cô gọi tên anh trong vô vọng đáp lại cô chỉ có khoảng không vô tận và bóng tối bao trùm toàn bộ cô sợ đến mức ngất đi ….tỉnh lại cũng chỉ có mình cô , cô không trách anh mà chỉ cười khổ
Đã 2 tuần không gặp anh làm cô nhớ anh đến phát điên .và tối đó anh về . Cô thấy anh bước vào phòng tắm , anh bước ra mặc trên người bộ đồ ngủ
-\” ơ , hôm nay anh ngủ ở đây sao ?\”
-\” có nhà thì ngủ ở nhà em hỏi gì lạ thế ?\”
Anh lau tóc quay sang nhìn cô .
-\” nhưng mà …..anh làm bạn gái anh giận rồi phải không ?\”
-\” này tiểu vi vi , đầu em rốt cục Chứa gì thế ? Suốt ngày nghĩ linh tinh .bớt đọc tiểu thuyết lại hộ anh \”
Anh nhìn cô nhíu mài, sẵn tiện khuyến mãi thêm cái cóc đầu .
-\” nhưng mà anh ngủ ở đây thì em phải làm sao ? Cho anh chọn , 1 giường , 2 sofa \”
-\” đương nhiên là giường \” anh nhếch môi rồi ngã đùng xuống giường .
-\” vậy em ngủ sofa \” thế là cô lấy gối cùng chăn trong tủ đến sofa mà an giấc.có thể hôm nay làm thuyết trình hôi dài cộnh thêm việc 2 tuần này cô ngủ không an giấc nên vừa đặt người xuống ghế cô đã thiếp đi mất mà không để ý rằng jimin đã nhỏm người dậy từ lúc nào và đang chăm chú nhìn cô .anh hết nhìn chiếc sofa cứng cáp lại nhìn đến tư thế ngủ không vẻ gì là thoải mái của cô hồi lâu, thế là anh ngồi dậy thẳng bước đến sofa nhấc cô lên một cách nhẹ nhàng
Anh nhíu mày lẩm bẩm
-\” tại sao lại nhẹ như vậy , sắp thành xương khô rồi\”
Anh nhẹ nhàng đặt cô lên giường rồi đắp chăn cho cô .trong mơ cô nhìn thấy lúc mình còn nhỏ , jimin cũng bế cô lên giường đắp chăn cho cô khi cô ngủ quên trên đùi anh , rồi sau đó đặt lên trán cô một nụ hôn.và hôm nay cô lại cảm nhận được nụ hôn ấy .
Anh thì thầm
-\” nhóc con ngủ ngon \”
Rồi tắt đèn đi ngủ
Sáng hôm sau thức dậy với tinh thần thoải mái, cô thấy mình nằm trên giường còn anh thì không thấy đâu .bổng nghe mùi hương thức ăn thơm lừng thế là chạy vọt xuốmng bếp .
-\” oa thơm quá \” cô nhìn thức ăn trên bàn mà không ngừng cảm thán
-\” đói thì mau ăn còn đi học \” jimin diện trên người chiếc áo sơ mi trắng cúc áo thì hờ hững để lộ vòm ngực rắn chắc, tay áo xoắn lên gọn gàng làm cô mê mẩn.
-\” jimin à , anh quyến rủ như thế thì em phải làm sao ?\”
Cô thốt lên câu nói biến thái rồi cúi người ăn
-\” em từ khi nào lại biến thái đến vậy ?\”
Anh cóc nhẹ đầu cô rồi cũng ngồi xuống ăn .chẳng biết từ bao giờ ci và anh lại trở nên thân thiết như trước .như thể chẳng có khúc mắc hay ràng buộc gì cả .sau khi ăn xong, anh lái xe đưa cô đến trường anh bảo hôm nay không có tiết nên anh sẽ đi dạo phố .và không hỏi cũng biết là anh đi cùng sally.mọi chuyện sẽ luôn suôn sẻ cho đến khi sally đột ngột chuyển đến lãng xẹt
Hôm ấy trời mưa to , cô ở trong nhà thì bổng dưng chuông cửa kêu inh ỏi
-\” ya PARK JIMIN , không phải anh có chìa khóa sao ? Trời mưa thế này còn muốn ngược đãi em \”
Cô bực tức đi ra mắng anh , vưa mắng vừa mở cửa thì cô mới thấy anh bế một cô gái trên tay .ánh mắt cô hôi chấn động nhưng cô nhanh chống lấy lại dáng vẻ nghịch ngợm thường ngày
-\” ô …tiên nữ nào nữ đây ?\”
-\” sao em lại không mở cửa cho cô ấy ?\” Anh đặt cô gái ấy lên giường , lúc này cô mới biết đó là sally .cơ mà không nhấn chuông làm sao biết mà ra mở cửa
-\” tại chị ấy không nhấn chuông \”
-\” em còn nói , sally ở ngoài cổng đội mưa kêu em còn gì ? \” anh tức giận nhìn cô quát
-\” anh nói hay nhỉ ? Ở ngà có chuông sao không nhấn mà đứng đó kêu ? Vả lại em ổ trong phòng tắm gội đầu thì sao nghe được ? \” cô bực tức cãi lại * chát* cô trừng mắt như không tin được là anh đánh cô từ nhỏ tới giờ đây là lần đầu anh đánh cô
-\” em còn trừng…em\”
-\” em em gì , nói đúng quá mà\”cô phồng má cắn lấy ngón tay đang chỉ vào mặt cô của anh .
-\”AAA…đau …vi vi !!!\” Anh ôm lấy ngón tay nhìn theo bóng cô chạy ra ngoài mà lo lắng không thôi lúc nảy do tức giận mà anh đánh cô không biết có giận không nữa .
Vậy là căn phòng của cô bị sally chiếm mất .bản thân thì sang nhà kho dọn dẹp sạch rồi ngủ ở đấy .giờ đây phía mặt bên trái của cô mới cảm thấy đau cô ôm mặt mình mà cười chua xót \” ai biểu mình là người thứ 3 ….ai biếu mình mang ơn nhà người ta \” cô suy nghĩ rồi lại mĩm cười nhưng nước mắt lại không tự chủ được mà lăn xuống

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN