Đánh Đổi Đời Mình
Phần 1
Tôi là Hà,năm nay đã 27 tuổi có một đứa con trai đã 3 tuổi nhưng mặc bệnh tự kỉ.Nỗi khổ tâm của tôi ngày một dầy lên khi mà con thì tự kỉ còn tôi thì luôn bị chồng bạo hành.Nhà tôi cách nhà anh 8km ,người xã nọ lấy người xã kia .Quê tôi ở Thái Bình…
Khi tôi lấy anh mẹ chồng đã không đồng ý nhưng Đăng vẫn nhất quyết lấy tôi,khi đó tôi đã mang bầu ba tháng.Bà cho rằng nhà bà làm buôn bán rau củ quả cho dân bán buôn ,gọi là có điều kiện trong xã còn nhà tôi 5 anh chị em nhà làm nông nghèo và bố tôi do bị điện giật 6 năm trước đã bị tê liệt thần kinh,sống ai chỉ đâu ngồi đó…
Dắt chiếc xe đạp đi qua làng bên gặp anh trai cả của tôi,tôi là con út…
-Hà ,mày vào đây anh bảo
-Thôi em phải đi làm sắp đến giờ rồi
-Xe máy của mày đâu mà đi xe đạp,làm công ty xa đi xe đạp đến khi nào đến nơi…
-À xe em xịt lốp em chưa đi sửa được.
-Mặt làm sao tím thế kia
-Em ngã,thôi em đi đây
Hà đi lướt qua ,cô bán cám lợn bảo với người anh.
-Này chắc thằng Đăng nó đánh đấy,nó mất dậy lắm hay đánh con này,về khuyên em bỏ mẹ đi cho đỡ khổ.
-Giờ anh em ai cũng có gia đình rồi khuyên thế cũng khó,lựa mà sống thôi…
Tại quán cafe,Đăng đi cùng hai thằng bạn đi tán gái,Đăng lo lắng
-Thôi tao đéo quen ,ai mách đến tai con vợ tao lại đau đầu,về trước đây
-Điên à,hẹn rồi mày để hai thằng tao ở lại ngại bỏ mẹ,mày khéo nói chuyện nhất còn gì…tao bảo cả em ý dẫn bạn đi rồi vui vẻ thôi rồi giải tán…
-Rồi chúng mày chưa vợ thì dễ,tao có rồi làng ầm lên là vỡ mồm…
Đăng đứng dậy đúng lúc có ba cô gái tiến tới nói cười,một cô gái nhìn Đăng cười nhẹ…cô ta chủ động chào Đăng
-Em chào anh Đăng
Đăng ngại ngùng
-Em…em biết anh à
-Xưa anh học cấp ba nổi tiếng nghịch nên em biết ạ
-Ui cái thời trẻ trâu ý mà
-Em đâu thấy đó là trẻ trâu đâu,em thấy đó là bản lĩnh đàn ông đó chứ…
Đăng cười đầy vẻ kiêu ngạo trước cô gái được cho là con gái của Chủ tịch xã…cô ta tên Lan…
Đăng tuy chơi bời nhưng hắn lại có vẻ ngoài hào nhoáng,lúc nào cũng bóng bẩy khiến cho các cô gái trong xã khi đó luôn cảm mến…thế nhưng hắn lại gục ngã trước Hà một cô gái hiền lành xinh xắn…vẻ chân chất thật thà của Hà năm đó khiến hắn đem lòng yêu thầm và quyết cưới bằng được cô.Hắn chủ động mời Hà đi chơi và cho Hà uống thuốc kích dục để hắn chiếm hữu cô một cách nhanh chóng.
-Anh có vợ rồi nên nói chuyện với các em anh sợ không hợp
Lan xua tay
-Trời ơi có vợ thì sao chứ,sống thoáng lên đi ạ,giờ con gái bọn em k coi trọng chuyện đó,càng có vợ thì càng có kinh nghiệm mà…
Lan nháy mắt Đăng,ngay lúc này khiến cho hắn như đang cảm giác bản thân hắn luôn được các cô gái yêu thích…hắn cười ngạo nghễ…
Tại công xưởng,Hà ngồi may rồi chợt nhớ lại cảnh hôm qua lúc Đăng đánh cô…cô buồn bã thở dài,chị gái Hà là tổ trưởng liền đập miếng vải lên bàn
-Nó đánh mày à?
-Không có đâu chị
-Còn cãi,đây là lần thứ mấy rồi,mẹ cái thằng chó vô dụng chỉ biết đánh vợ chứ làm được cái tích sự đéo gì…
-Kìa chị đừng nói thế ai nghe thấy mất hay
-Mày cứ lo hão,rồi có ngày nó ngồi lên đầu mày thì mày cũng phải chịu chắc
-Em tin anh ấy,chỉ có chơi bời chút xíu nhưng luôn chung thuỷ với em
-À rồi mày nghĩ thế thì chị chịu rồi…đàn ông đéo bao giờ tin được mày hiểu chưa,sao mày đã lành lại còn u mê quá mức thế này thì nó không coi trọng đâu.
-Tối nay em sẽ nói chuyện với anh ấy,anh ấy có rượu vào hơi nóng nhưng anh ấy tình cảm với em,em hiểu rõ nhất…
Hà đứng dậy,chị gái nói với theo
-Rồi mày cứ chờ thời gian mà xem,cái loại đó không bỏ chỉ có khổ…
Trong quán hát Đăng rót bia vào cốc của Lan…cô ta lảo đảo có vẻ say ngả đầu vào vai Đăng…Đăng khựng lại…
-Em cô đơn lắm,thật đấy…em luôn muốn có người ở bên bảo vệ em,che chở cho em…
-Anh nghĩ xinh như Lan,gia đình lại điều kiện giàu có thì thiếu gì người xin bảo vệ em đâu
-Em cần anh thôi được không
Đăng đỏ mặt…Lan bật dậy trèo lên lòng Đăng,tay cô ta chống lên tường…bầu ngực rung rinh trước mặt Đăng …hắn ngại nhưng nuốt nước bọt
-Em làm anh lo đấy
-Anh hôn em đi
Đăng ngạc nhiên “ Anh…em cứ đùa”
-Anh không hôn em thì để em hôn anh nhé,chịu không?
Lan cúi xuống hôn lên môi Đăng trong tiếng cổ vũ hò hét của bạn Đăng ,dù biết anh ta đã có vợ con…
– [ ]
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!