Đánh Đổi Đời Mình - Phần 15
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1197


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 15


Khi con người ta bị đẩy xuống bên bờ vực thẳm thì tất cả dường như đã không còn quan trọng,khoảnh khắc Hà gục vào Đạt có lẽ cô đã đến đường cùng và quá tuyệt vọng…
Hà được bảo lãnh ra về,luật sư từ trên thành phố xuống làm việc với cơ quan công an.Tất cả Đạt đã sắp xếp chu toàn…
Trên đường về cả chặng đường cô không nói câu gì,gương mặt vẫn như kẻ mất hồn.Đạt nhìn qua gương thấy Hà cứ nhìn ra đường bờ sông…đột nhiên cô cất lời
-Xin dừng xe lại…
-Ngay đây à
-Vâng ở đây…
Hà xuống xe tiến ra bên bờ sông,nơi mà cô dắt tay con trai hôn lên bàn tay thằng bé,Hà chợt nhớ con trai tự kỉ hay cắn ngón tay đến chảy máu…từ xa cô nhìn thấy một đứa trẻ …hình bóng cu thóc hiện ra trước mặt cô,thằng bé mỉm cười nhìn Hà…cô bật khóc với tay gọi con…
“ Con à,mẹ đây rồi ,lại đây với mẹ”
Đứa bé quay đi Hà đuổi theo đến mức cô suýt lao xuống sông may có Đạt ôm lại …
-Cô điên à,tôi đưa cô ra không phải để cô tự tử
-Tôi không tự tử,tôi thấy cu thóc,thằng bé vừa đứng ở đây ,anh có thấy không?
-Con cô mất rồi,cô nên chấp nhận sự thật và phải đối diện với tất cả chứ không phải đứng đây điên điên dại dại…
Đạt tức quay đi Hà tóm lấy tay Đạt
-Hãy giúp tôi,giúp tôi báo thù …tôi xin anh hãy giúp tôi…
Hà quỳ xuống chân Đạt cúi xin khiến Đạt khó xử
-Cô làm gì vậy,đứng dậy đi
Hà đập đầu xuống đất khiến trán cô toé máu,khi Đạt đỡ lại cô mới thôi
-Hãy giúp tôi,dù có phải làm trâu ngựa cho anh tôi cũng sẽ làm …tôi nhất định phải khiến họ trả món nợ giết con của tôi…
-Thù hận sẽ khiến cô mất đi chính mình,kẻ ác sẽ phải đền tội…tôi sẽ giúp cô giống như trong một khoảnh khắc nào đó,cô đã giúp tâm hồn tôi được thoải mái và bình yên…đối với tôi chỉ vậy là đủ …
Tại nhà Đăng…mẹ Đăng sau khi nghe tin Hà được thả ra,bà ta lo lắng đi đi lại lại trong phòng cả đêm không ngủ,bà gọi cho Lan nhưng cô ta không nghe máy…
Sáng sớm hôm sau bà ta tới tận chỗ Lan sống ,vừa mở cửa Lan thấy bà ta liền tỏ vẻ khó chịu
-Con biết rồi chứ con Hà được thả rồi
-Biết rồi,làm sao mà mẹ cứ phải loạn lên
-Mẹ lo lắm,thấy bảo công an đang điều tra lại ,mẹ lo sợ sẽ lộ đến lúc đó …
-Lúc đó mẹ sẽ mất tất cả nếu lộ chuyện,thế cho nên con nghĩ lúc này mẹ nên tự biết phải làm gì?
-Ý con là sao
-Con có nói vs mẹ chuyện đầu độc con Hà nhưng con chỉ nói trong lúc tức chứ mẹ lại là người làm ra mọi chuyện,giờ vỡ lở mẹ phải chịu trách nhiệm hoặc chỉ có cái chết mới hết nhục mẹ ạ
-Mày,sao mày lại độc ác như thế,hoá ra mày gài bẫy để đổ hết tội cho tao,mày k bằng một góc của con Hà…
-Ồ bây giờ khen nó thì cũng quá muộn rồi nhé,bà ra khỏi đây đi,công an có nói tôi cũng bảo không biết thì đúng tôi đâu có biết bà làm,nếu tôi là bà thì nên chết để gia đình bình yên,để chồng con cháu chắt được hưởng phúc…mà kể cũng lạ bà đầu độc cháu nếu nói ra thì thật là chán …
-Con khốn
Mẹ Đăng định dơ tay tát Lan cô ta giữ tay
-Bà đánh ai,bà tuổi gì kể cả con bà thích tôi cho nó vào tù,sao,bà đánh đi,giỏi đánh đi…
Mẹ Đăng quay đi và nói “ Tao làm tao sẽ chịu nhưng mày nên nhớ việc mày gây ra cho gia đình tao thì không sớm sẽ muộn,quả báo sẽ tới với mày”
-Đang chờ nè…tiễn vong
Lan đóng sầm cửa…
Bà ta tức giận gọi con trai để mách lại sự việc âm mưu của Lan …
-Đăng à mẹ có chuyện muốn nói với con
-Chuyện gì vậy mẹ
-Mẹ về mẹ nói cho con biết rõ hơn,mẹ đang về đây chuyện này quan trọng lắm con ạ…
Mẹ Đăng đi thất thần trên đường ,bà ta đi tạt đầu ô tô tải khiến con ô tô đâm vào chèn nát bà ta chết tại chỗ…chưa kịp kể cho cậu con trai về tội ác của Lan…
Tại nhà Đạt…
Hà bước lên phòng đã thấy cô Kha nói
-Phòng cháu đây nhé,cậu Đạt báo cái cô chuẩn bị luôn rồi,đồ cô chọn k vừa mắt cháu cũng thông cảm nhé …
-Cháu cám ơn cô,cô chu đáo quá
-Hà này,cô chia buồn với cháu nhưng còn trẻ cháu ạ,làm lại vẫn chưa muộn.
-Vâng
Cô Kha đóng cánh cửa lại ,Hà lầm bầm trong miệng câu nói “ Làm lại,làm lại”…
Nhìn bản thân trong gương Hà ôm miệng khi không còn nhận ra cô nữa,gầy hốc hác tiều tuỵ,đúng với câu nói thân tàn ma dại…
Cô ngồi dưới vòi sen cứ để nước xả vào đầu như kẻ mất hồn…
Đạt sau khi nghe điện phải về thành phố,vừa mở cửa phòng ra gặp Hà,cả hai đối diện phòng nhau…Hà cười nhẹ gượng gạo…Đạt cũng mỉm cười…
-Anh phải đi rồi
-Vâng anh đi đâu ạ
-Anh đi làm ,lát anh về
-À vâng anh về lúc nào chẳng được
-Sợ em lo nên anh nói trước thôi ( Đạt cố ý trêu Hà,cô ngại đi vội xuống dưới)
Đạt mỉm cười đi xuống sau Hà,anh ta nhìn mái tóc của Hà vẫn hơi ướt bay nhẹ,từ sau định với tay rồi thấy Hà quay lại liền rụt bàn tay lại…Đạt quay đi gãi đầu
-Anh ăn cơm xong mới đi chứ ạ
-Không,em ăn với chị Kha đi,anh phải đi công chuyện …
-Vâng vậy anh đi cẩn thận…
Hà đi xuống nói chuyện với cô Kha vui vẻ,Đạt thấy tâm lý Hà đã đỡ hơn lúc chiều…
Hùng chờ sẵn trên xe,anh ta thấy Đạt bước lên liền nói
-Sếp em vừa đi rải đống tiền lo lót cho cô gái đó rồi…ông anh đổi lại được gì từ cô gái ấy chứ…
-Tao không đánh đổi ,người phải đánh đổi cuộc đời chính là cô ta…
Nụ cười đầy nham hiểm của Đạt khiến Hùng thấy lo sợ vì từ trước tới nay Đạt luôn đầu tư vào những thứ anh ta cảm thấy có lãi,thế nhưng rốt cuộc anh ta muốn gì từ cô gái đã có một đời chồng như Hà?
❌ Đã có nhóm “ Đánh Đổi Đời Mình”
❌ Đọc xong xin để lại bình luận và một lượt chia sẻ!

Yêu thích: 4 / 5 từ (2 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN