Đánh Đổi Đời Mình - Phần 25
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1092


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 25


Một đêm thác loạn,Trinh bị người đàn ông kia vần đến tàn tạ…thế nhưng do có thuốc kích thích nên cô ta để mặc và làm theo lời Vinh…
Trinh chống tay lên bức tường…Vinh từ sau dập liên tục…tiếng bạch bạch vang trong căn phòng…chân Trinh như muốn khuỵ thì Vinh giữ đứng dậy…Anh ta tét vào mông Trinh đến đỏ hằn lên
-Nào đứng thẳng dậy,anh mạnh mẽ đúng không,anh có hơn chồng em không?
Trinh k nói gì Vinh dập mạnh hơn,cô ta co người kêu
-A…A…em không chịu nổi nữa rồi anh Vinh…
-Vậy trả lời anh đi,vừa chạm vào em đã thấy anh ta có vẻ không mặn mà trong chuyện chăn gối với em…
-Anh ấy…anh ấy bị yếu sinh lý nên quan hệ rất khó khăn dù cho làm tình các thứ nhưng k quan hệ được trọn vẹn bao giờ
-Anh khác hẳn nhỉ…đêm nay anh cho em tới bến luôn…
Mồ hôi của Trinh nhễ nhại…cô ta mím môi để cố không rên…
Sáng hôm sau…
Đạt ngồi hút thuốc trong văn phòng ,anh ta thấy các video báo về liên tục…anh ta cười nhẹ
-ái chà thằng này khoẻ phết nhỉ
Thư kí Kim đặt ly trà lên bàn
-Đã có quyết định cho nhiệm kỳ tới,chúc mừng anh đã lên phó cục trưởng bộ giao thông vận tải,trẻ tuổi nhất luôn rồi đó sếp…
-Chuyện đó tôi biết là sẽ lên chức từ lâu rồi còn có chuyện khiến tôi vui hơn thư kí Kim ạ
-Không lẽ…cô Trinh và tay người yêu cũ đã thành
-Cô ta nói với hắn tôi yếu sinh lý…
Đạt cười lớn vang cả căn phòng…
-Sếp k động vào cô ta ạ ,sao cô ta lại nói vậy
-Nói thật nhé,ở bên cô ta tôi không lên nổi ,nhìn mặt cô ta là tôi k có hứng thú
-K đúng,sếp cố tình ,cố tình để cô ta chán mình đúng không ạ
-Một phần thôi…chuyện cô ta có thai cũng là ngoài ý muốn ,đêm đó tôi say quá nên mất kiểm soát…sai lầm vậy nên cô ta có mà k giữ còn phá bỏ,đúng là k thể chấp nhận nổi…
-Cô Hà thì sao ạ,sếp liệu giấu được bao lâu
-Khi nào k thể giấu được nữa thì mọi chuyện cũng đã rồi…
-Sếp ,cho tôi nói một câu được không ạ
-Cô nói đi
-Tôi làm cho sếp từ khi anh mới làm chức kiểm soát viên của một tổ ,thời gian cũng đã gần 10 năm rồi ,tôi chưa thấy sếp đối xử với cô gái nào tốt cả ,ngoài Hà…vậy có điều gì đó từ Hà mà sếp thấy cảm mến phải không ạ!
-Không có,chỉ là nhân cách của cô ta phù hợp để sinh cho tôi một đứa trẻ…!
-Sau này mong sếp sẽ cho cô ấy cuộc sống tốt vì theo tôi được biết,cô gái ấy khổ từ nhỏ rồi,trong lòng cô ấy có lẽ tổn thương không thể đếm xuể nữa rồi…
-Khi cô ta sinh con xong tôi sẽ trả công xứng đáng và cho cô ta bất kì thứ nào cô ta muốn,cô ta là mẹ của con tôi cơ mà…
Hà ngồi nhìn những bộ đồ em bé xinh xắn mà cô Kha mang về
-Cô đi xin lấy vía cho cháu dễ nuôi
-Vâng cháu cám ơn cô…
-Trẻ con tầm mấy tháng yêu phải biết…
-Cháu không biết là anh ấy có cho cháu ở đây đến khi con cứng cáp không?
-Tại sao không,cháu ở lại mãi mãi cũng được ý
-Cháu đâu có tư cách gì để ở lại ngoài việc là mẹ của hai em bé,cháu chấp nhận đẻ con một phần báo đáp việc anh Đạt cứu cháu và vì mục đích trả thù của cháu cần có anh ấy hỗ trợ…
-Nhưng khi bầu bí rồi lại không đành lòng đúng không?
-Vâng cháu lại thấy k muốn rời lũ trẻ,cháu k biết mình đang làm gì nữa…
-Cậu Đạt sẽ k để cháu đi đâu ,cứ ở lại nếu cháu muốn tại sao k nói với cậu ấy…
-Khi cháu đi cấy thai,anh ấy đã nói sau khi sinh con xong cháu sẽ được tự do,không cần cháu phải chăm sóc hay có trách nhiệm mà bảo cháu hãy quên đi,quên tất cả đi và làm lại cuộc đời,nhưng giờ cháu nghĩ cháu dại quá,có con chính là sợi dây ràng buộc vô hình giữa cháu và anh ấy…
-Có cần cô mở lời không?
-Dạ thôi để cháu tự nói chuyện với anh Đạt…cháu đi khám đây ạ,anh ấy chắc quên lời cháu nói hôm qua rồi…
-Cậu ấy bận mà…có khi làm việc đến khuya luôn ý…
-Dạ cháu hiểu mà…cháu k có trách gì đâu ạ…
Tại sân bay…
Lan đi vội vã ra phía sân bay đón bạn…đi đối diện cô ta là đoàn người của sở giao thông vận tải,chánh thanh tra Đỗ Xuân Đạt với chiếc áo sơ mi trắng dẫn đầu đoàn thanh tra đến khảo sát sai phạm của ngành hàng không…
Lan nhận ra Đạt là người đàn ông trong quán bar hôm trước,cô ta ngẩn người khi nhìn thấy dáng vẻ lịch lãm của Đạt…nhìn nhân viên hàng không thấy anh ta đều sợ sệt…Lan chạy theo để xin số thì bị cản lại
-Chỗ này lối đi cho khách vip của giám đốc hàng không,xin đi lối khác
-Tôi quen anh kia
-Anh nào cũng k được vào xin hãy quay ra ngoài
Lan phụng phịu vẻ tiếc nuối…
Tại bệnh viện tư 5 sao cao cấp…
Phòng khám sản,bác sỹ khám cho Hà là bạn thân của Đạt…
-Con em trộm vía hai bé đều khoẻ nhé…cả mẹ cả con đều rất tốt
-Em cám ơn anh
Hà nhìn lên màn hình thấy hình ảnh hai con đang đạp,cô cảm thấy hạnh phúc,xoa dịu đi nỗi mất con quá lớn trong lòng cô…
Cầm tờ siêu âm Hà ngồi ở ghế đá công viên,cô ôm bụng…” Mẹ yêu con,nếu không có các con có lẽ mẹ sẽ chẳng có động lực để sống đến hôm nay,mẹ phải cám ơn bố của các con,người ấy đã mang đến nguồn cảm hứng sống cho mẹ ,để mẹ vượt qua được những tiêu cực của bản thân,người ấy cứu mẹ cả về thể xác lẫn tâm hồn,mẹ nợ bố của các con một món nợ thật sự quá lớn”…
Đạt vừa tan ca làm,anh ta nhận được video từ người bạn bác sỹ gửi qua zalo
“Này con của mày đấy,chim to như bố nhé”
Đạt bật cười nhìn màn hình,anh ta cười tươi hạnh phúc…nhìn từng nhịp đạp của con ,Đạt cười như kẻ ngây dại…anh ta ấn số gọi cho Hà…
-Em đang ở đâu vậy…!
-Ở công viên hoà bình ạ
-Ở đó anh đón nhé,hôm nay anh bận nên không đi cùng em được
-Không sao đâu,còn nhiều lần khác mà…các con đều khoẻ anh yên tâm
-Anh đến đây chờ anh…
-Vâng
Câu nói của cả hai đều toát lên vẻ hạnh phúc,đều có cảm giác gượng gạo nhưng lại toát ra thứ tình cảm nào đó khiến cả hai k thể nhận định được rằng họ là gì của nhau…
Hà ngồi nghĩ “ Mình sẽ nói với anh ta cho mình ở bên các con đến khi con cứng cáp,mình hôm nay sẽ nói rõ…”
Đi ra từ san bay vô tình Trinh nhìn thấy Đạt cô ta gọi nhưng Đạt đi vội nên không để ý
-Anh Đạt,ơ…Anh…
Thấy Đạt đi rất vội,Trinh bắt xe đi theo sau…tới công viên hoà bình,Trinh thấy Đạt xuống xe
đứng gọi điện…cô ta kéo va li đi tới gần rồi gọi
-Anh Đạt…
Đạt quay ra ngạc nhiên thấy Trinh lao tới ôm cổ Đạt…
Bên kia đường ở bến xe buýt Hà đi ra đúng lúc thấy Trinh đang ôm cổ Đạt,cô ta còn kiễng chân lên hôn chụt vào môi Đạt…Hà luống cuống ôm miệng quay đi…
Cô chấn tĩnh nhìn sang …Đạt cũng nhìn thấy Hà,ánh mắt anh ta như muốn gọi nhưng lại chẳng thể,cũng chẳng thể giải thích…Trinh cất tiếng
-Chồng,sao đơ ra thế,vợ về ngạc nhiên quá hả…
Bản nhạc bên công viên cất lên “ Chỉ có cách em lùi bước để anh thấy đường đi phía trước…khổ vẫn ở cạnh nhau,tình yêu tốt chẳng như vậy đâu…vậy em xin một lần làm trái ý mình,xa anh là em quyết định…chỉ tại mình cãi số yêu nhầm chỗ”…
Hà đi lên xe tay cô vẫn run lên cô ôm miệng nước mắt rơi xuống “ Anh ta…anh ta có vợ…mình…mình phải làm thế nào đây”
Hà bật khóc k dám lên tiếng mà cứ lấy tay ôm miệng…cuộc đời cô rồi sẽ đi về đâu…

Yêu thích: 3.3 / 5 từ (6 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN