Đánh Đổi Đời Mình - Phần 7
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1122


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 7


Nút đỏ trên điện thoại báo hiệu Đăng đang ở rất gần.Hà bước vào thì không có thẻ cư dân nên không vào được thang máy,cũng không hiển thị rõ được chính xác Đăng đang ở tầng nào.Cô lựa chọn cách đứng chờ ở sảnh toà nhà…
Khoảng gần 2 tiếng sau Hà thấy Đăng đi với dáng vẻ vội vàng bước ra từ thang máy,cô đang định đi tới gọi thì từ sau Lan bước ra quàng vào tay Đăng vẻ rất tình tứ …ngay lúc này Hà đứng như mất hồn…Đăng vội vã nói với Lan
-Anh k đi ăn sáng được em đi một mình đi…
-Thôi mà ăn thêm có gì đâu đằng nào chả muộn rồi …
-Đi đêm k về rồi ,anh xuống hầm lấy xe ,quên mất…
-Vậy để em tiễn anh…
Hà cứ lủi thủi đi sau đám người cũng đang xuống hầm,Đăng không nhận ra Hà cũng đang đứng trong đám đông đó…hắn và Lan xuống hầm,họ với tay hôn nhau ngay sau cột nhà…nụ hôn mút mát khiến cho Đăng say đắm…Hà không chọn cách đánh ghen,cô lẳng lặng bước đi trong lặng lẽ,có lẽ bản thân Hà không ngờ có ngày này,cô cứ nghĩ người đàn ông khi xưa luôn muốn chiếm lấy cô sẽ yêu thương cô thật lòng,chỉ là vẫn còn trẻ nên mải chơi và cô vẫn chấp nhận chờ ngày anh ta thay đổi.Chờ ngày người chồng người cha của con sẽ chín chắn hơn ,cô ôm bụng bước ra ngoài,thở dài khi nghĩ về cuộc đời và số phận của các con nếu phải ly hôn…
trèo lên con xe máy đến quán cafe của Đăng ngồi chờ anh ta…
Đăng trở về thấy vợ ở quán liền giật mình
-Hôm qua anh qua nhà bạn uống rượu say quá nên không bảo em…
-Từ khi nào ,anh lừa dối tôi từ khi nào
-Anh k hiểu ý em
-Đừng giả ngây ngô nữa,tại sao anh làm thế,tại sao anh lại phản bội tôi,tôi chứng kiến tất cả anh hôn cô gái ấy dưới hầm để xe,anh bước ra khỏi nhà cô ta vào đêm qua…tôi đã làm gì sai vậy Đăng…
-Em về nghỉ ngơi đi ( lảng tránh câu hỏi)
-Tình cảm của anh đối với tôi k hề có à
-Ai bảo em k có,k có anh lấy em làm gì,anh có chơi bời bên ngoài nhưng anh k bh bỏ vợ hay về vì gái mà đối xử với em không ra gì?
-Thừa nhận rồi ,tôi mệt mỏi rồi
Hà đứng dậy Đăng kéo tay
-Em đang bầu đừng nghĩ ,với cô ta anh chỉ chơi bời …
Hà giật mạnh tay khỏi tay Đăng
-Chúng ta tạm thời ly thân đi
-Em điên à ,có đáng không
-Đáng,với kẻ như anh thì rất xứng đáng
-Cô được đằng chân lân đằng đầu rồi đấy nhé
-Tôi thấy cô ấy rất ăn chơi ,hợp gu với anh chứ k phải quê mùa như tôi,anh chắc đi cùng cô ta sẽ cảm thấy hãnh diện …sẽ cảm thấy thoải mái hơn ,nhỉ?
Hà cười khẩy nhẹ …
-Đây là do cô muốn
-K muốn thì cũng đã rồi mà, Anh có thể ngoại tình tôi chấp nhận điều này
-Còn cô cũng có thể đi với kẻ khác tôi cũng sẵn sàng cho cô đi
-Anh yên tâm tôi không bỉ ổi như anh,anh thừa biết bản chất con người tôi là thế nào,sinh con xong chúng ta hãy cứ mạnh ai người đó sống…dù cho chỉ là vợ chồng trên danh nghĩa cũng hãy sống trọn vẹn cho đến khi các con cứng cáp hơn.
-Nghe nói chị cô rủ sang Đài Loan xuất khẩu lao động,nếu cô muốn đi ok cứ đi,nhưng con cái phải để lại không được mang bất cứ đứa nào đi…
Tôi sống với anh là đanh đổi cuộc đời mình vì lũ trẻ nên anh yên tâm ,tôi có thể bỏ chồng chứ chẳng bao giờ bỏ con…
Tốt ,vậy chúng ta cứ sống vậy đi…
Hà bước ra khỏi quán cafe nước mắt cô rơi xuống,cô tự nhủ lòng rằng sẽ chỉ khóc nốt hôm nay bởi vì kẻ đó không xứng đáng…
2 tuần sau
Mẹ Đăng đi siêu thị cứ nhìn chuỗi ngọc trai rồi Lan chợt gặp,ả ta tiến tới đon đả chào
-Con chào bác ạ
Mẹ Đăng nhận ra là cô gái thì thụp với con bà ta ở quán cafe hôm trước
-uk chào cháu
-Bác ngắm dây chuyền ạ,chuỗi kia mà bác đeo là hợp lắm
-Ừ bác cũng thích nhưng giá cao quá
-Trời ơi có gì mà cao ạ,em ơi lấy cho c chuỗi đó
Nhân viên lấy ra mẹ Đăng xua tay
-Thôi bác chỉ ngắm thôi
-Con tặng bác ạ,k đáng bao nhiêu nên bác nhận cho con vui,con rất thân thiết với anh Đăng nên mẹ anh Đăng con coi như mẹ mình ạ…
-Cái này…
-Bác để con đeo
Lan rất khéo đon đả đeo lên cổ cô mẹ Đăng,bà ta ra về và suýt xoa “ thằng Đăng nhà mình mà lấy con bé này có phải như diều gặp gió không,lại lao vào cái con làm cắt may đúng là chán mớ đời”…
Lát sau Lan đến quán cafe thản nhiên công khai với Đăng…sân sau quán cafe có khu ngồi bệt,Đăng cởi khoá quần còn Lan ngồi trên lòng,họ ôm hôn nhau cô ta ngồi lên dương vật rồi nhấp nhô…Đăng thở hổn hển
-Anh sướng quá…
-Em làm thì chỉ có phê thui đó…đêm nay qua em nhé…
-Đêm nay anh qua…dã em chết luôn…
Đăng ôm mông Lan dướn lên dập mạnh khiến Lan kêu lớn…
Nhân viên quán bị khuất sau tấm rèm nên chỉ nghe được tiếng họ xì xào “ con ả đấy trơ thật ,khổ thân chị Hà,có chồng công khai với bồ cũng chẳng làm được gì nó”…
“ Bà Lan này nghe nói bên nước ngoài lấy hai đời chồng rồi ý,ngon lành gì đâu lại còn dâm dục,cứ đến đây là ịch nhau rồi tởm thật”
Hà về đến cửa mẹ chồng nói kháy
-Sống nhạt nhẽo với nhau thì sống làm gì ,bỏ nhau cho nhẹ nợ
Hà lẳng lặng mặc áo mưa không đáp trả,cô nhận được tin của chị gái,chị cô nhận làm may mành rèm có công trình là gọi Hà đi để kiếm thêm chút ít,Hà chỉ tập trung lo kiếm tiền …cô đã k còn màng đến chuyện của Đăng…
Đi con xe máy cũ ra bờ biển,đến khu biệt thự của nhà giàu có một người phụ nữ xinh đẹp khoảng 50 tuổi đi ra
-Cháu đến đo rèm à
-Dạ vâng ạ ,cháu đến đo ạ
-Cháu vào đi,cô là quản lý ở đây
-Dạ vâng
Trong căn biệt thự hướng biển mùi sơn mới khiến Hà nôn oẹ…người quản lý nhận ra
-Cháu đang có em bé à
-Dạ vâng
-Vậy đo nhanh k mùi sơn độc hại lắm
-Dạ cô cho cháu mượn cái thang nhé
-Để cô mang lên…
Hà đo đạc rất cẩn thận,cô cũng tư vấn
-Cháu nghĩ đổi tông màu rèm nhà sẽ sáng hơn
-Ông chủ ở đây chỉ thích màu tối ,cháu nhìn cả nhà này nội thất đều màu tối,cậu ấy mua căn này để tiện chuẩn bị cho dỗ mẹ cậu ý,mẹ cậu người ở đây…còn cậu ấy ở trên thành phố Hà Nội
-Dạ chắc muốn gần gũi mẹ hơn
-Ừ công việc của cậu ấy cũng bận,làm bên giao thông nên đi suốt mọi việc trong nhà đều tôi quản lý
-Do cô làm tốt và được tin tưởng đó ạ
-Cô cũng vụng lắm ,cô đi lấy nước cho cháu
Hà đang bước xuống thang thì trượt chân ngã…cô đau ê ẩm rồi nhâm nhẩm đau bụng…
Cô quản lý hốt hoảng “ Trời cháu có sao k cháu”
-Cháu đau bụng cô ạ,chắc nghỉ lúc là đỡ
-K ổn đâu đi viện luôn đi cháu,để cô gọi xe
Ra cửa đúng lúc chiếc xe đen về tới,người đàn ông trong xe mặc sơ mi trắng quần tây bước ra cô quản lý vội nói
-Cậu Đạt ơi ,may quá đúng lúc cậu tới,cô gái này bị trượt chân lại đang bầu giờ đang đau bụng…
Hà cố gắng nói “ Cháu nghỉ lúc xem thế nào ạ”
-Mặt cắt k còn hạt máu kìa cháu đi đi cho cẩn thận
Đạt nhìn Hà rồi nhẹ nhàng
-Cô gái,cô đi được không
-Em hơi đau nên khó bước…
Vừa nói câu đó Đạt bế bổng lên rồi bảo cô quản lý “ Cô mở cửa xe cháu đưa cô gái này đến viện”…
Thái độ ân cần lo lắng của anh ta khiến Hà chú ý…một người đàn ông lịch thiệp và tốt bụng…
– [ ]

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN