Đánh Đổi Đời Mình - Phần 9
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
1174


Đánh Đổi Đời Mình


Phần 9


Kể từ sau khi Hà và Đăng ly thân,anh ta dọn đến quán cafe và ở hẳn đó …không hề ngó ngàng đến người vợ đang bầu bí…
Hà trở về nhà chồng,chị gái cô đang nói chuyện với mẹ chồng,bà ta lầm bầm
-Quá chán luôn,mãi chúng nó mới có một đứa con vậy mà,sao nó lại để thai lưu mà không biết,thể loại mẹ gì thế không biết
-Ơ bác hay nhờ có ai muốn thế đâu,do thằng Đăng đi lăng nhăng khiến nó suy nghĩ nhiều chứ sao nữa.Lúc này thằng chồng nó ở đâu sao cô k đi hỏi xem nó có quan tâm vợ không?
-Có nói xẩy đâu mà nó biết,giờ nó mà biết khéo lại đánh nhau vì cái tội để xẩy thai chứ sao nữa…
-Đánh con bé nhà cháu k để yên đâu,đã đi gái gú mà về còn đánh vợ thì là cái loại người gì
-Này cháu bảo ai là loại
-Bác cũng bảo ai là loại ,cũng ghê gớm lắm cơ
Hà nằm trên phòng nghe thấy hết,cô bất lực nằm vẻ mệt mỏi và bất lực…cu thóc đi tới xoa má mẹ…Hà cầm tay con trai thơm lên xuống cô xoa má con “ Mẹ cố gắng để làm chỗ tựa cho con đấy nên thóc của mẹ phải nhanh lớn để làm điểm tựa cho mẹ nhé”
Thằng bé ôm lấy Hà,hai mẹ con ôm nhau trên giường,tiếng khóc của Hà khiến đứa trẻ đứng im lặng…
Tối hôm đó Đăng biết chuyện,anh ta mở cửa phòng rầm một phát rồi bóp cổ Hà khi cô đang nằm trên giường
Hắn trợn mắt
-Nói đi có phải mày ghét tao nên mày cố tình để con tao chết đi phải không?
Hà bật cười như kẻ điên khiến Đăng khó chịu,hắn cau mày nhìn cô
-Ừ đúng đấy,tôi ghét anh nên mới để cho con chết đi đấy,đẻ ra làm gì cho khổ,đẻ ra lại chứng kiến bố đánh mẹ rồi ngoại tình công khai ,thế nên không chỉ mình tôi giết con đâu,anh cũng chính là nguyên nhân khiến cho tôi giết con đấy
Hà cười lớn Đăng buông tay khỏi cổ Hà
-Mày điên rồi ,tao không ngờ mày lại như thế đấy ,mày quá độc ác hơn vẻ ngoài của mày…tao k thể tiếp tục sống với một con điên như mày được
-Không,chúng ta phải sống chứ,phải sống cùng nhau để luôn dày vò và dằn vặt đối phương về cái chết của đứa con này…tôi k bao giờ bỏ anh…hãy nhớ như thế…
Đăng đấm tay vào tường rồi rời đi…Hà mỉm cười nhìn anh ta đi khuất…
Tại nhà Lan…
Cô ta lau vết máu rỉ trên tay Đăng,hắn ngồi như kẻ mất hồn trên chiếc ghế sofa…
-Anh tự làm tổn thương bản thân như vậy em xót xa lắm anh biết không?
-Con anh mất rồi
Lan ngạc nhiên
-Trời ơi vợ anh xẩy thai rồi sao?
-Anh cảm thấy bất lực trước lời cô ta nói ,mỗi lần đối diện cô ta anh cảm thấy có gì đó rất khó chịu mà không thể nào diễn tả nổi…
-Sống mệt mỏi như vậy sao anh không buông bỏ đi ạ,như vậy sẽ đỡ mệt mỏi cho cả anh và chị ấy…
-Anh không thể bỏ vợ được,cô ta phải là vợ anh…
-Ý anh là gì,anh thích chị ấy đến vậy cơ à…thôi nào để em làm anh quên chuyện buồn nhé…
-Hôm nay k được ,nay anh k có hứng
Vậy để em tạo cảm hứng cho anh nhé …nào…
Lan kéo khoá quần của Đăng,cô ta mút chùn chụt dương vật khiến hắn không thể cưỡng lại được…cô ta liếm từng chút một quanh dương vật của hắn…
Cô ta bật nhạc nhẩy xập xình và chúng quan hệ một cách bệnh hoạn khi Lan trói tay trói chân Đăng …Ả cưỡi lên người hắn ,tóm tóc hắn và quát lớn “ Đêm nay em phục vụ anh”
Đăng dướn người lên đưa dương vật vào trong Lan rồi nhấp và cười “ Này thì láo này”
Ả Lan ôm hai bầu ngực kêu rên lớn …
Hà trở lại cuộc sống bình thường sau 3 tháng,cô đến căn biệt thự để hoàn thành nốt những tấm rèm được may và lắp đặt bàn giao…cô nhìn căn nhà đã được hoàn thiện…hướng biển gió hun hút…cửa sổ va đập vào nhau…cô với tay đóng cửa sổ mà với mãi không được thì có tiếng từ sau
-Để tôi
Đạt trong bộ đồ thể thao màu xanh dương và đội mũ lưỡi trai cười nhẹ nhìn Hà…anh ta đi ra đóng cửa sổ lại
-Chào anh,lần trước tôi vẫn chưa có dịp cám ơn anh ,hôm đó cám ơn anh nhiều lắm,tiền viện phí hôm đó anh gửi tôi rất cám ơn và muốn gửi anh tiền …
-Ừm cô khoẻ hơn rồi chứ
-Vâng tôi ổn rồi ạ
-Vậy tốt rồi ,cô còn trẻ sau còn nhiều cơ hội đừng suy nghĩ tiêu cực quá
-Cũng may là tôi có một bé rồi nên cũng an ủi phần nào ,anh chắc có mấy bé rồi ạ
-Tôi chưa có con
Câu nói của Đạt khiến Hà như ngại vì câu hỏi của cô…
-Tôi vô ý quá xin lỗi anh
-Cô khách sáo quá rồi ,bạn tôi con đều lớn cả rồi,tôi chưa có phúc phần cho lắm nên chưa có
Đạt cười tươi như trêu Hà…
-Anh đừng nói vậy,con là duyên số ,anh sẽ sớm có con thôi,tôi tin là vậy ạ vì anh là người tốt
-Em tên Hà nhỉ,anh là Đạt…
-Dạ vâng
-40 năm cuộc đời có mình Hà nói anh là người tốt thôi đấy…
Hà ngại đỏ mặt…
-Anh cứ đùa …nhìn vào mắt anh tôi nhận ra anh là người tốt
Nói đến đây Đạt đổi sắc mặt…Hà rút chiếc khăn tay ra trả cho Đạt “ Hôm đó tôi đã mơ màng tỉnh,tôi vẫn nhớ anh dùng chiếc khăn này lau nước mắt cho tôi,người như vậy không chỉ là tốt thôi đâu,mà còn là một sự tử tế nữa ạ”…
Nói tới đây sét đánh vào cửa sổ khiến Hà giật bắn mình …như phản xạ cô lao về phía trước còn Đạt dang tay ôm lấy…” Ôi mẹ ơi”…
Trong vòng tay Đạt cô chợt nhận ra và ngại ngùng khi ngẩng lên thấy Đạt đang nhìn xuống cô vì Hà thấp bé còn Đạt cao to khoảng 80kg và cao m85 …Hà lùi lại cô vội xin lỗi
“Tôi xin lỗi ạ,tôi…tôi xin phép xin lỗi anh nhiều ạ”
Cô đặt vào tay Đạt chiếc khăn tay rồi chạy đi…Đạt nhìn chiếc khăn tay rồi mỉm cười nhẹ…
Điện Thoại của anh ta reo hiện lên dấu hỏi chấm …anh ta nghe máy phía bên đầu dây bên kia nói hớt hải…
-Anh à em gọi anh mãi ,em nhờ anh chút thôi mà cái dự án bảo trì xây lại cầu King anh kí cho em với,anh em với nhau anh lại là chánh thanh tra bộ giao thông anh kí phát là được mà sao giờ lại bảo em nộp hồ sơ xin thầu…
-Càng quen càng phải đúng luật
-Đùa anh khó thế anh em họ với nhau mà anh
Đạt cúp máy …
Anh ta là Đỗ Xuân Đạt là chánh thanh tra của bộ giao thông vận tải trẻ tuổi và đầy quyền lực khi được thanh tra tất cả các mảng về đường bộ,đường sắt,đường sông,hàng hải và hàng không trong phạm vi cả nước nếu thấy có bất cứ sai phạm .Anh ta luôn được giới giám đốc và chủ tịch doanh nghiệp muốn có quan hệ lấy lòng thân thiết.
Hà ra khỏi nơi đó cô vẫn ái ngại chuyện khi nãy khi va vào Đạt…cô nhận được điện thoại của Lan,cô ta hẹn Hà ra quán cafe…tới quán Lan tỏ vẻ cao ngạo sang chảnh khi cởi bỏ chiếc kính đen
-Chắc chị không lạ gì tôi nữa rồi nhỉ
-Không hẳn lạ nhưng cũng không hẳn quen
-Tôi khuyên chị nên chia tay đi sẽ tốt hơn cho cả hai
-Cô lấy tư cách gì để khuyên tôi,tư cách của một con đàn bà trơ trẽn hay tư cách của một cô tiểu thư dâm dục
-Ồ đúng là kẻ ít học nên nói năng k hề có chuẩn mực
-Học nhiều mà để đi cướp chồng thì đúng là phí công ăn học…
-Tôi có thai với anh Đăng rồi
-Thì sao,quan hệ nhiều có thai là bình thường chắc anh ta không nhận nên cô mới hẹn gặp tôi chứ gì
-Cô là rào cản lớn nhất ,tôi muốn con tôi có đầy đủ cha mẹ
-Xin lỗi nhé điều duy nhất tôi có thể làm đó là sẽ vẫn ở bên anh ta,tôi muốn đứa trẻ mà cô sinh ra người đời sẽ gọi là con hoang ,hãy cố mà chấp nhận và trả giá cho hành vi làm kẻ thứ ba của mình,dám làm hãy dám chịu…
Lan hắt cốc nước vào mặt Hà
-Tỉnh táo đi con điên,chồng mày gạt bỏ mày như thế rồi mà mày vẫn còn bám
Hà bình tĩnh lấy khăn lau sạch trên má rồi phủi áo và mút sạch hết ly nước cam trước măt Lan
-Theo phản xạ thì có lẽ tôi nên hắt cái này vào mặt cô nhưng mà tôi là con nhà nông,k nên lãng phí đồ ăn đồ uống,còn cô học nhiều mà lãng phí quá…hơn nữa thứ hất vào mặt cô là ly nước cam này thì lại sạch sẽ quá …
Hà đứng dậy cười rồi quay đi ,Lan tức tối nói từ sau
-Cái ngày mày mất con anh ấy đã ở bên tao cả đêm ,anh ấy nói thật may mắn khi mày k giữ dc đứa bé,con đàn bà vô dụng đẻ ra đứa tự kỉ còn làm mất đứa còn lại…vô phúc mới lấy phải mày…
Hà bước đi ngẩng cao đầu không hề đáp trả nhưng mắt cô đỏ lên và tự nhủ “ Mạnh mẽ lên nào nước mắt của mày k phải dành cho những kẻ đó đâu Hà ạ”…
Lan đầy vẻ tức tối cô ta hét lên gọi cho Đăng “ Vợ anh hẹn em ra đây cô ta đe doạ em này”…
Lan trâng tráo đánh đổi khái niệm khi đổ cho Hà làm nhục cô ta…

Yêu thích: 3.7 / 5 từ (3 thả tim)
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN