Danh Môn Ác Nữ
Chương 132: Nếu Muốn Giàu, Trước Sửa Đường (Hạ - 1)
Nguyên Hi Đế vốn không có ý kiến gì với việc tu sửa đường quan, đường quan này được tu sửa tốt cũng xem như là một chuyện tốt nhưng đường xi măng này là cái gì, đó cũng là chuyện lần đầu tiên Nguyên Hi đế nghe được.
Tạ Hoài Ẩn bị Nguyên Hi Đế hỏi như vậy, sau đó hắn lặng đi rồi ngẩn người, thật ra thì hắn cũng không tính là vô cùng rõ ràng về chuyện xi măng này, sau khi suy nghĩ một chút, hắn mới mở miệng nói với Nguyên Hi Đế: “Chuyện xi măng này tuy rằng nhi thần chưa từng thấy, nhưng theo như lời nữ nhi của Liễu Ngự sử nói, nếu con đường của cả Đại Khánh đều đổi thành đường xi măng, như vậy sẽ trở nên vô cùng vững vàng, vững vàng hơn bây giờ rất nhiều, ít nhất sẽ không lắc lư như bây giờ. Nếu có con đường như vậy cũng không tính là một chuyện xấu, đều hết sức có lợi cho nước cho dân, thậm chí thời gian đi từ Ung đô đến biên quan sẽ giảm bớt không ít.”
Tuy Nguyên Hi Đế rất không hiểu những thứ theo lời Tạ Hoài Ẩn nói, nhưng ngược lại cảm thấy hết sức không tệ với viễn cảnh được vẽ ra, ông suy nghĩ một chút sau đó mới hỏi: “Nói nữ nhi nhà Liễu Bác Ích chính là người đó?”
Nguyên Hi Đế cũng có thể coi như quen thuộc Liễu Bác Ích, phụ thân của ông ấy là Thái phó của mình, dạy nhiều năm, mà Liễu Bác Ích cũng là thư đồng của mình, mấy năm niên thiếu cũng chính là cùng mình đọc sách trôi qua, thời điểm đó chuyện trèo cây tìm trứng chim xuống sông mò tôm cũng đã cùng nhau làm, chỉ có điều khi tuổi càng lớn thì Liễu Bác Ích càng trở nên trầm ổn, những cảnh tượng thời niên thiếu này hiện giờ cũng chỉ có thể hồi tưởng lại, khi đó mới có thể nhớ tới mình đã từng trải qua một chút chuyện có lẽ hiện giờ mà làm sẽ bị gọi là hoang đường.
Nguyên Hi Đế dù ít dù nhiều cũng có mấy phần ấn tượng với nữ nhi sau khi Liễu Bác Ích tái giá, ông vừa nhìn về phía Tạ Cẩn Họa, nói: “Chính là nữ tử lần trước tiểu thất con cầm hiệp ước vội tới cho trẫm xem?” dfienddn lieqiudoon
Tạ Cẩn Họa gật đầu một cái, tỏ vẻ đây chính là cùng một người.
“Nha đầu kia!” Trong giọng nói của Nguyên Hi Đế cũng có mấy phần ý cười, “Đây cũng là chủ ý của nha đầu kia? Đây nghe được lại là một nha đầu có đầy đủ ý tưởng, chỉ có điều không biết ý tưởng này của nàng từ đâu mà đến. Buôn bán trong những tiệm này như thế nào?”
Nguyên Hi Đế không tính là hết sức để ý đến chuyện trên phương diện làm ăn, tuy nói đúng là có ba phần nhập vào quốc khố, nhưng trong quan niệm của ông cũng chỉ là mấy cửa tiệm mà thôi, cho dù toàn bộ nhập vào trong quốc khố nghĩ đến cũng không thể có khả năng làm cho quốc khố tràn đầy lên, chủ yếu vẫn là thu thuế cả quốc gia, chỉ có điều những năm gần đây luôn làm chuyện nghỉ ngơi lấy sức, cho nên thuế này thu cũng hạ xuống cực thấp, nếu không dân chúng lầm than nào có thể khiến cho Vương triều họ Tạ của bọn họ có thể ổn định và hòa bình lâu dài.
“Chuyện làm ăn kia con thấy cực kỳ tốt.” Tạ Cẩn Họa nói, “Tiểu nha đầu kia vẫn coi như làm không tệ, nghĩ đến ba tháng sau khi kết toán cũng sẽ có thu hoạch tốt. Con ngược lại thật ra tin được nha đầu kia, nha đầu kia không nể mặt tăng ít nhất cũng phải xem mặt Phật, dù sao cũng không thể phá hư danh tiếng của Liễu Ngự sử đúng không? Cho nên theo lời của nha đầu kia, con vẫn có mấy phần tin tưởng, nếu như thật sự do nha đầu kia nói như vậy, đó đúng là chuyện lớn ích nước lợi dân, cũng có thể coi như là một chuyện tốt. Chỉ có điều xi măng này, chúng ta chính là đều chưa từng thấy, cho nên trong này vẫn còn có mấy phần không
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!