Danh Môn Ác Nữ
Chương 150: Trước Đêm Cung Yến (2)
Vả lại sau khi nói những chuyện này với Tạ Hoài Ẩn và Bạch Trạch Tuyên, Vân Thù cũng không nán lại trong tiệm bao lâu mà trở về Liễu gia, hiện giờ Liễu gia cũng có thể coi như hết sức yên tĩnh, tất cả những tôi tớ này đều ai có chức nấy quy củ làm việc.
Vân Thù vừa mới trở về viện của mình, Vạn Thục Tuệ đã tới rồi, hiện giờ bụng của nàng cũng đã hơi lộ ra, trong phủ ít nhiều cũng có mấy người nói chuyện linh tinh, dĩ nhiên kẻ nhiều chuyện dẫn đầu chính là Phó ma ma bị đánh hiện giờ vẫn còn nằm trên giường dưỡng thương.
Nói đến Phó ma ma người này, Vân Thù thật sự cảm thấy có mấy phần kính nể, người này vốn là người nhớ ăn không nhớ đánh, vết thương trên người còn chưa lành hết đâu, bà ta đã bắt đầu, miệng này hoàn toàn là thứ không giữ cửa, chỉ nghe đã khiến người ta cảm thấy có vài phần chán ghét, nhưng âm thanh này chính là chỉ truyền trong đám người làm trong phủ mà thôi, khi hướng về phía Vân Thù và Vạn Thục Tuệ lại một chút cũng không lộ ra.
Phản ứng của Liễu quản gia cũng được coi như có mấy phần kịch liệt trong số những người này rồi, nghĩ đến Vân Thù cũng có thể hiểu được, nghĩ đến ý nghĩ trong lòng những người này không ngoài chính là cảm thấy nàng một đứa con riêng vào cửa thì thôi, như thế nào cũng không nghĩ đến trong bụng còn có một đứa con riêng. Phản ứng còn kịch liệt hơn Liễu quản gia chính là cô nãi nãi của Liễu gia Liễu Ý Tuyền rồi, nàng ta luôn luôn đến Liễu gia vòng một vòng, mặc dù không phải đến tống tiền, nhưng đối với chuyện của Liễu gia luôn có vài phần khoa tay múa chân, lúc trước khi nhìn thấy bụng Vạn Thục Tuệ hơi nhô lên, trong ánh mắt của Liễu Ý Nghiên giống như nhìn thấy quỷ, sau đó lại vọt vào trong thư phòng của Liễu Bác Ích ầm ĩ một trận, Liễu Ý Tuyền vốn được coi như hết sức đoan trang nhã nhặn, mọt lần kia hoàn toàn triệt để xé toang thể diện, điên cuồng đến cách viện còn có thể nghe được rành mạch, lời nói kia kịch liệt lại tràn đầy ý tứ chửi bới.
Cũng từ sau một lần kia, số lần cô nãi nãi này tới Liễu gia dần dần giảm bớt, từ cách năm ngày ba bữa dần biến thành non nửa tháng mới đến một lần, mỗi một lần đến đều ở trong viện của Liễu Vân Hiên, ai cũng không gặp.
Vân Thù vốn để ý nhất chính là phản ứng của Vạn Thục Tuệ, nàng vốn còn tưởng rằng Vạn Thục Tuệ có phần không chịu nổi, nhưng sự thật chứng minh tình thương của mẹ quả thật tốt nhất trên thế giới, Vạn Thục Tuệ hoàn toàn coi như mình không nghe thấy lời đồn đại linh tinh ở sau lưng của mấy người kia, thậm chí khi không cẩn thận gặp phải Liễu Tính Tuyền đến Liễu gia, bà cũng có thể coi như hết sức tôn kính tiểu cô này, cũng có thể coi như có phong phạm của người ở trên cương vị đương gia chủ mẫu nên có, tương đối mà nói, Liễu Tính Tuyền có vẻ có vài phần kém cỏi, bây giờ nàng ta giống như Liễu Vân Hiên hoàn toàn coi Vạn Thục Tuệ là một người trong suốt, ánh mắt này trước sau đều trợn trừng, nói chuyện trước sau đều dùng hừ.
Đối mặt với dáng vẻ như vậy của Liễu Tính Tuyền, Vân Thù nhìn có lúc cũng cảm thấy có mấy phần tức giận, ngược lại Vạn Thục Tuệ liền hoàn toàn coi như không có chuyện như vậy, khi ở trong phòng chính là làm chút quần áo cho đứa bé, sau đó đi dạo ở trong viện, vẻ trấn định này khiến cho Vân Thù cũng có mấy phần ngoài ý muốn, chỉ cảm thấy Vạn Thục Tuệ bây giờ giống như thay đổi thành một người khác, nếu như là lúc trước, chỉ sợ bà đã sớm khóc đến trời đất mù mịt.
Hôm nay Vạn Thục Tuệ tới thứ nhất là vì nhìn nữ nhi cả ngày không có nhà, thấy dáng vẻ hơi mệt mỏi của Vân Thù, trong lòng Vạn Thục Tuệ đã sớm đau đến cực điểm, nghĩ thầm nhất định phải dặn dò nhà bếp bồi bổi một chút cho nữ nhi, tuổi nho nhỏ như vậy đã vất vả như thế, lui về sau không biết phải như thế nào
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!