Danh Môn Ác Nữ - Chương 154: Cung Yến (2 - 2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
11


Danh Môn Ác Nữ


Chương 154: Cung Yến (2 - 2)



Lời này của Lý thị càng nói càng đắc ý, đã cho rằng Vân Thù chính là một nha đầu không ai muốn, bà nhìn Vân Thù, trong ánh mắt tràn đầy vẻ đắc ý hả hê, “Ta nói nha đầu này, tính tình của ngươi cũng phải thay đổi một chút mới được, học một chút quy củ cho tốt, hai nữ nhi của ta chính là từ nhỏ đã mời danh sư dạy, cầm kỳ thư họa này đều mọi thứ tinh thông, nếu ngươi không học được cầm kỳ thư họa, nữ công xuất chúng cũng xem như về sau không tìm được nhà cao gì, ít nhất cũng có thể gả được người qua mắt, ít nhất phải mạnh hơn lão ni cô. Ta nghe nói năm xưa ngươi cũng có vị hôn phu, nhưng sau đó bị lui hôn, cô nương bị lui hôn như vậy thật sự khó tìm người.”

Lý thị hài lòng nhất chính là hai con gái ruột của mình, cũng thật sự dụng tâm với hai người con gái này, dùng cũng dùng thứ tốt nhất, dạy dỗ cũng tốt nhất, ở trong Ung đô cũng được người người ca tụng, hơn nữa còn cực kỳ có tài học.

Khóe miệng Vân Thù nhếch lên chậm rãi nói: “Vậy không biết hai vị tỷ tỷ của Vương phu nhân, đã xem tướng được ai chưa? Tiểu nữ nghe nói tuổi hai vị tỷ tỷ này cũng lớn hơn tiểu nữ một chút đi? Một đã cập kê rồi, còn người còn lại cũng sắp cập kê đi? Nghĩ đến, chắc đã nhìn được nhà nào tốt rồi, có thể để cho tiểu nữ biết được là cậu ấm nhà nào có phúc khí có được hai vị tỷ tỷ đều tinh thông cầm kỳ thư họa không?”

Lý thị cũng không nghĩ đến Vân Thù sẽ hỏi như vậy, trong phút chốc cũng không biết phải làm như thế nào, đại nữ nhi Thi Ngữ của bà năm nay mười lăm rồi, mà tiểu nữ nhi cũng mười bốn rồi, nhưng còn không định ra ai, bởi vì Lý thị cảm thấy hai người con gái này của mình là nhân trung chi phượng, nhà người bình thường bà dĩ nhiên nhìn không vừa mắt, mục tiêu của bà tất nhiên cao hơn, uốn tự nhiên không phải tứ đại gia tộc trong Ung đô này cũng chính là Hoàng gia, bây giờ trong Hoàng gia trừ tuổi không xứng đôi, Hoàng tử chưa lập gia đình cũng còn mấy người, Hoàng tử này dĩ nhiên là đối tượng tuyển chọn hàng đầu của Lý thị, Tả Thừa tướng Vương Hằng tự nhiên cũng có ý tứ như vậy, cho nên hôn sự của hai nữ nhi này vẫn dừng đó không có động tĩnh, dù sao ở trong Ung đô, cũng không phải sau cập kê chính là phải xuất giá, ở trong nhà hai ba năm cũng không phải chuyện gấp gáp gì.

Vân Thù thấy Lý thị không trả lời, trong nụ cười của nàng càng thêm giễu cợt, nàng nói: “Nếu hai vị tỷ tỷ tinh thông cầm kỳ thư họa như vậy còn chưa định ra nhà ai, Vương phu nhân còn có thể diện gì tới khiển trách tiểu nữ không đi xem tướng người trong sạch chứ? Thay vì ở chỗ này lo lắng cho người khác về chuyện không liên quan đến mình, còn không bằng rảnh rỗi quan tâm nhiều hơn đến hai nữ nhi của mình thì tốt hơn, về phần tiểu nữ định làm gì, cần gì người phải tới chỉ trích nhiều, dù sao người cũng không phải là phụ thân mẫu thân của tiểu nữ, lui về sau tiểu nữ sống như thế nào cần gì người phải tới tốn một phần tâm tư nhàn rỗi!”

Các phu nhân khác ai cũng không làm gì, dù sao bây giờ thật sự không thích hợp để cho bọn họ ở bên cạnh nói gì, bọn họ ít nhiều cũng biết Lý thị người tâm cao khí ngạo này, có câu nói cao môn giá nữ thấp môn thú thê, tâm tư của Vương gia gần như mọi người đều biết, có thể vào trong mắt của Vương gia bọn họ cũng chỉ có tứ đại gia tộc và Thiên gia rồi, lựa chọn đầu tiên cũng chính là Thiên gia mà thôi, nhưng bây giờ nghe Vân Thù nói như thế ngược lại giống như hai nữ nhi của Vương gia không ai muốn. Điều này khiến các phu nhân khi trước từng bị lời nói chanh chua trong miệng Lý thị chọc tức không ít chỉ cảm thấy trong lòng sảng khoái, nhưng ở trước mặt Lý thị lại một chút cũng không dám cười ra tiếng, đành kìm nén đến trong lòng hết sức khó chịu.

(*) Cao môn giá nữ thấp môn thú thê: Cao môn giá nữ = gả con gái đến gia đình có địa vị cao hơn gia đình mình, Thấp môn thú thê = cưới vợ có gia thế thấp hơn mình. Câu này tương tự với gả nữ gả cao cưới vợ cưới thấp hay ngẩng đầu gả nữ cúi đầu cưới vợ. Nếu phía gia đình nhà gái có địa vị cao hơn gia đình nhà trai, sẽ dễ dàng tạo thành tình huống phu cương bất chấn (thê tử không nghe theo lời trượng phu nói), tình huống này ở xã hội cổ đại là xã hội nam quyền không thể chấp nhận được.

Sắc mặt Lý thị lại một lần nữa trở nên khó nhìn, bà đang định nói tiếp, lại nghe Vân Thù bổ sung một câu: “Tiểu nữ vì sao phải giống với người khác? Cầm kỳ thư họa may vá nữ công này biết thì có thể như thế nào? Chẳng qua chỉ có phần lấy lòng người khác mà thôi, tiểu nữ cần gì phải lãng phí thời gian ở phương diện này. Vương phu nhân thích con gái của mình biết một vài thứ này chẳng qua chính là lấy ra làm tư cách lấy le mà thôi, hiện giờ Vương gia quyền cao chức trọng lúc này mới có thể coi cầm kỳ thư họa là chuyện nữ tử phải làm vẫn ở đó mà đắc chí, nhưng nếu ngày nào đó Vương gia gặp phải chuyện gì, sẽ biết cầm kỳ thư họa này lại có thể như thế nào? Cũng không thể để hai vị tỷ tỷ gảy đàn trợ hứng cho người ta chứ?” dfienddn lieqiudoon

“Lớn mật!”

Lý thị giận không kiềm chế được, lời này của Vân Thù thật ra đã coi như nói hết sức rõ ràng rồi, nàng đây là nói nữ nhi của bà biết được đều chỉ là một vài động tác võ thuật đẹp mắt, vốn không có thực dụng gì, còn có một câu cuối cùng kia, vậy càng khắc nghiệt tận nhà, thậm chí có vài phần ý tứ nguyền rủa Vương gia, chuyện này sao có thể không khiến cho Lý thị cảm thấy tức giận chứ.

Tay kia của Lý thị giơ lên, một cái tát chính là muốn hướng đến Vân Thù, sao

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN