Danh Môn Ác Nữ
Chương 39: Chương 39
Editor: Puck
Vân Thù vốn định bước chân vào sảnh chính khẽ dừng lại, rụt trở về. Lập tức cũng mất luôn ý tứ định vào cửa, chỉ đứng ngoài cửa nghe.
Trong giọng nói bén nhọn của nữ nhân kia mang theo vài phần ý tứ không cho phản bác, giờ vừa dứt lời, lại nói tiếp: “Không phải là ta không hợp tình người, Thục Tuệ muội tử ngươi cũng hiểu được tình huống lúc này của ngươi và nữ nhi của ngươi là như thế nào, Dương gia chúng ta cũng chỉ có một gốc rễ là Minh ca nhi, chỉ mong chờ hắn được thưởng thức ánh sáng môn đình thành cử nhân thành quan tốt. Thù nhi là một cô nương tốt, nhưng hiện giờ thanh danh của con bé đã thúi, mà lại còn thúi đến không thể thúi hơn. Nếu như để cho người ta biết được Minh ca nhi có hôn ước với nữ tử như vậy, tiền đồ của Minh ca nhi làm như thế nào, tiền đồ của Dương gia chúng ta làm như thế nào, ta và lão gia tuổi đã cao có thể ăn không tiêu biến cố như vậy. Từ hôn này, cũng là chúng ta hơi bất đắc dĩ, Thục Tuệ muội tử không nên làm khó chúng ta mới phải!”
Vạn Thục Tuệ nghe lời người này nói, bà càng khó chịu, nức nở nói: “Các ngươi, các ngươi đây là bỏ đá xuống giếng, qua nhiều năm như vậy, ta cũng giúp đỡ bỏ ra không ít khí lực, tiền thúc tu * còn tiền lên học đường của Minh ca nhi đều do ta…”
(*) thúc tu: cách gọi học phí thời xưa.
“Thục Tuệ muội tử, ngươi còn nói chuyện trước kia làm chi!” Hình như bởi vì Vạn Thục Tuệ nói ra chuyện trước kia nên nữ nhân kia có vẻ hết sức không vui mừng, giọng nói bỗng cất cao lên rất nhiều, “Ta hiểu được, lúc trước quả thật làm phiền Thục Tuệ muội tử ngươi thương tiếc, ngươi cũng vô cùng săn sóc trên dưới Dương gia chúng ta, thế nhưng đó cũng bởi vì ngươi có tâm địa tốt không thể nhìn thấy chúng ta chịu khổ mới ra tay tương trợ kia mà, chẳng lẽ bây giờ ngươi còn định dùng ân tình trước kia đến ép buộc ta? Nếu là như vậy, Thục Tuệ muội tử, đây cũng khiến ta làm tẩu tử nhìn lầm ngươi rồi.”
Miệng lưỡi của người này hết sức lợi hại, máy hát một khi mở ra sau đó hoàn toàn nhanh chóng giống như rang đậu, “Ta biết rõ Thục Tuệ muội tử dĩ nhiên không phải người có lòng hỗ trợ mong báo đáp, cho nên sự tình đã qua rồi cũng không nên nhắc tới nữa.”
Vân Thù ở bên ngoài nghe được không ngừng lắc đầu, vốn cho rằng cậu mợ của mình đã người hết sức vô sỉ rồi, nhưng không nghĩ đến đầu năm này đúng là vô sỉ thành đôi, hoa tuyệt thế không chỉ có một đóa.
Giống như người này, rõ ràng trước kia nhận ân huệ của người lại không cho người ta nói, nói ra chính là có lòng hỗ trợ mong báo đáp, mẫu thân mình nào phải là đối thủ của người vô sỉ như vậy.
“Thư từ hôn này do Minh ca nhi tự tay viết, hắn cũng tự nhận không xứng với Thù nhi, hy vọng sau khi lui hôn sự này về sau không cần nhắc lại nữa.” Phụ nhân kia lại nói một câu, “Thục Tuệ muội tử ngươi cũng đừng làm ra dáng vẻ Dương gia ta ép bức ngươi, ngươi cũng hiểu được, ban đầu trên hôn thư này cũng viết rõ ràng, đính hôn với Minh ca nhi là dòng chính nữ của Vân gia, đây là do Vân lão Hầu gia đã qua đời hứa hẹn, bây giờ Thù nha đầu đã đoạn tuyệt quan hệ với Vân gia đương nhiên cũng không phải là dòng chính nữ của Vân gia rồi, hôn sự này cũng không còn giá trị nữa. Bây giờ thư từ hôn và tín vật đính ước năm đó đều đặt ở đây, ngươi đừng tới tìm chúng ta, từ nay về sau hai
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!